Tức là nói sau khi Thiên Thánh thương hội bán tá lực chi châu thì Man Trảm đã có sức chiến đấu đẳng cấp ngũ tinh, mặc dù là sơ giai thấp nhất nhưng thực lực của gã tuyệt đối cao hơn cường giả đỉnh cấp tứ tinh bình thường mảng lớn.
- Man Trảm làm đá thử vàng cho sức chiến đấu của ta xem!
Loại cường giả mới vào sức chiến đấu cấp ngũ tinh thế này là đá thử vàng tốt nhất cho Dương Thạc bây giờ.
- Ra khỏi thành!
Dương Thạc lập tức bước nhanh đi hướng cửa tây Hải Thanh thành.
- Hừ! Tiểu tử, rốt cuộc ngươi ra khỏi thành!
Man Trảm thấy Dương Thạc ra thành thì hừ lạnh một tiếng, lắc người đi theo sát sau lưng hắn.
Nếu không có phòng ở trong Hải Thanh thành thì dù thực lực có mạnh đến đâu vào buổi tối phải ra khỏi thành, đây là quy tắc của Thiên Thánh giới, chưa từng có ai dám làm trái lại.
Dương Thạc mới đến Hải Thanh thành, hơn nữa Man Trảm thấy tuổi hắn không lớn, chắc mới vào đẳng cấp hư không Võ Thánh cấp tứ tinh không bao lâu, nghé con không sợ hổ. Bởi vì trẻ tuổi nên chắc Dương Thạc tích lũy nội tình không sâu, không có nhiều linh thạch, mới đến Hải Thanh thành đã mua được nhà ở là chuyện không thể nào.
Man Trảm thầm nghĩ:
- Trẻ tuổi như vậy đã vào đẳng cấp tứ tinh thì chắc cũng là siêu cấp thiên tài.
- Bình thường siêu cấp thiên tài rất là kiêu ngạo.
- Tiếc rằng dù ngươi có kiêu ngạo cỡ nào vẫn phải ngoan ngoãn chết trong tay Man Trảm ta.
Trong Thiên Thánh giới chưa từng thiếu thiên tài.
Nhưng thiên tài cuối cùng có thể trưởng thành cường giả siêu cấp lục tinh, thất tinh là rất ít. Đa số thiên tài giữa đường gặp các loại bất trắc, chết hết. Thiên tài đã chết dù có thiên phú tuyệt vời cỡ nào thì chỉ là người chết, sẽ không để lại dấu ấn trong lịch sử Thiên Thánh giới.
Có thể tự tay chém giết một thiên tài, đối với Man Trảm là một việc khá thú vị.
Hải Thanh thành không lớn.
Từ trung tâm Hải Thanh thành đi đến cửa tây chỉ khoảng mười phút.
Giờ phút này, mặc dù trời chưa tối nhưng có nhiều hư không Võ Thánh cấp nhất tinh, nhị tinh, thậm chí tam tinh bắt đầu ra thành.
- Mau lên, chờ lát nữa là tới cấm đi lại ban đêm, ra thành trước rồi tính!
- Mấy huynh đệ chúng ta dù đều là võ giả cấp nhát tinh nhưng có mười mấy người, dù ra khỏi thành cũng là thế lực khá mạnh, trộm cướp bình thường không dám chọc vào chúng ta! Tiếc rằng bao nhiêu năm rồi chúng ta vẫn không thể hấp dẫn cường giả cấp nhị sao tham gia vào đội.
Đám hư không Võ Thánh không đơn độc ra khỏi thành.
Hư không Võ Thánh cấp nhất tinh một mình ra khỏi thành gần như không thể sinh tồn.
Cho nên bình thường là mấy hư không Võ Thánh, thậm chí mười mấy người tụ tập lại nương dựa vào nhau.
- Ủa? Đại ca, hình như bên kia có người mới, xem thử có thể lôi kéo vào bên ta không?
Dương Thạc vừa ra khỏi thành đã bị một hư không Võ Thánh cấp nhất tinh nhìn trúng.
Đại ca trong đội kiềm không được nhìn hướng Dương Thạc.
Đại ca bản năng nhìn góc áo Dương Thạc.
- Tổ cha nó! Siêu cấp cường giả cấp tứ tinh? Người như vậy có thể một mình phiêu bạt Thiên Thánh giới, một ý niệm của người ta đủ diệt sạch đội chúng ta rồi! Muốn lôi kéo hắn ... Tuyệt không có khả năng ...
Thấy góc áo Dương Thạc có bốn điểm sáng bạc thì các hư không Võ Thánh trong đội cùng hút ngụm khí lạnh.
Đám hư không Võ Thánh cấp nhất tinh vẻ mặt hâm mộ nhìn Dương Thạc:
- Nếu như ta có thể đạt đến đẳng cấp tứ tinh thì không đến nỗi như bây giờ, trời vừa tối đã bị buộc ra khỏi thành, hồi hộp căng thẳng đề phòng đám trộm cướp.
- Ủa? Lại một siêu cấp cường giả cấp tứ tinh đi ra, hình như là ... Man Trảm! Đỉnh vương gia trong cường giả cấp tứ tinh của Hải Thanh thành chúng ta. Mục tiêu của Man Trảm là tiểu tử cấp tứ tinh mới nãy đi ra sao?
Dương Thạc vừa ra khỏi cửa thành thì đám hư không Võ Thánh phát hiện Man Trảm đi ra theo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Giống như đã hẹn trước, hai loạt tiếng nổ vang lên. Dương Thạc, Man Trảm vừa ra khỏi thành liền lắc người bay lên không trung.
Dương Thạc, Man Trảm cách nhau mười trượng, bềnh bồng đối diện nhau.
Man Trảm nheo mắt, nhìn chằm chằm Dương Thạc:
- Hừ! Tiểu tử, ra khỏi Hải Thanh thành là võ giả có thể tự do giết chóc. Nên giải quyết ân oán giữa chúng ta rồi!
Man Trảm trầm giọng nói:
- Cá vị bằng hữu, hôm nay Man Trảm ta có chuyện cần giải quyết với tiểu tử này, phải diệt tiểu tử này trước cửa Hải Thanh thành. Người không liên quan hãy trốn ra xa cho ta, nếu không thì chờ khi lão tử ngộ sát các ngươi cũng đừng trách lão tử!
- Cái gì? Siêu cấp cường giả cấp tứ tinh đánh lộn?
- Tránh ra mau!
Đám hư không Võ Thánh cấp nhất tinh, nhị tinh, thậm chí là tam tinh nghe thấy Man Trảm nói đều biến sắc mặt, nhanh chóng lùi lại.
Trong phút chốc xung quanh Dương Thạc, Man Trảm mấy trăm trượng không còn một bóng người.
Siêu cấp cường giả cấp tứ tinh đánh nhau, hơi toát ra chút dư uy đủ làm đám võ giả cấp nhất tinh, nhị tinh trúng miểng. Người biết điều tất nhiên là phải trốn ra xa.
- Tiểu tử, ngoan ngoãn chịu chết đi!
- Dám làm trái ý Man Trảm ta, ông trời đều không giúp ngươi được! Giết ngươi xong lấy thể linh thạch của ngươi, lão tử chuộc lại áo giáp, lão tử có tin chắc thông qua trắc nghiệm trở thành cường giả cấp ngũ tinh.
Man Trảm quát to:
- Man hóa!
Người Man Trảm vang tiếng két két, nổ tung.
Thân hình to lớn của Man Trảm phút chốc tăng vọt gấp đôi, cơ bắp nổi cục cục, lực lượng bạo tạc bắn tung tóe.
Man Trảm quát to:
- Chết đi!
Đôi tay Man Trảm vươn ra vuốt nhọn, lắc người, bùm một tiếng đánh hướng Dương Thạc.
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Nói nhảm nhiều quá.
Trước kia Dương Thạc không ra tay là bởi vì không muốn ngộ sát các hư không Võ Thánh cấp nhất tinh, nhị tinh xung quanh, còn giờ thì ...
Dương Thạc lạnh lùng quát:
- Chết đi!
Dương Thạc lắc người, cứng chọi cứng nghênh đón Man Trảm.
Két két két két két!
Két két két két két!
Ở giữa không trung thân hình Dương Thạc vang tiếng nổ, giáp đen cứng, sau lưng mọc cánh.
Đệ tam trọng biến thân!
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Cùng lúc đó, trong người Dương Thạc bắn ra nhiều mưa nguyên tố, như mưa bụi ập hướng Man Trảm.
Nguyên tố vũ sát!
Trong khoảnh khắc đó Dương Thạc bùng phát ra sức chiến đấu mạnh nhất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không trung cửa tây Hải Thanh thành bùng phát ra cuồng bạo mạnh mẽ. Hai cường giả cấp tứ tinh cùng lúc bùng phát lực lượng mạnh nhất của mình. Giờ phút này, hai người chói mắt như mặt trời.
Man Trảm man hóa, khóe môi cong lên nụ cười lạnh lùng:
- Chết đi!
Mặt Man Trảm đầy sát khí.
Sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức, mặc dù Man Trảm là cường giả miễn cưỡng đến đẳng cấp ngũ tinh, mà cấp ngũ tinh cùng đẳng cấp với cấp tứ tinh đẳng cấp thất trọng lôi âm Võ Thánh không có chênh lệch quá rõ ràng. Đối diện Dương Thạc có sức chiến đấu cấp tứ tinh, Man Trảm không dám giữ lại.
Thân hình to lớn va đụng vào Dương Thạc, cùng lúc đó, đôi tay Man Trảm thò pháp khí vuốt nhọn lóe tia sáng sắc lạnh, khí thế xé nát tất cả.
Pháp khí cấp ngũ tinh!
Pháp khí vuốt trong tay Man Trảm có cường độ của pháp khí cấp ngũ tinh!
- Chỉ cần một vuốt là ngươi chết chắc!
- Chẳng những thân thể thành bốn, năm mảnh, khi đó thần hồn của ngươi cũng sẽ bị lão tử xé ra, chết hoàn toàn!
Ở trong mắt Man Trảm thì Dương Thạc đã sớm thành người chết.
Vù vù vù vù vù!
Khi Man Trảm suy nghĩ những điều này, Dương Thạc đã mạnh mẽ trùng kích tới.
Dương Thạc không thèm tráh né, lấy cứng chọi cứng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thân hình hai cao thủ mạnh va đụng.
Keng keng keng!
Thanh âm giòn vang.
- Sao có thể như vậy?
Trong khoảnh khắc Man Trảm bỗng biến sắc mặt, vẻ mặt không thể tin.
Hai vuốt nhọn là pháp khí công kích mạnh nhất của Man Trảm, bí pháp công kích cường đại đẳng cấp ngũ tinh đánh vào người Dương Thạc chỉ để lại hai vết thương rất nhẹ, thậm chí không tạo thành chút thương tích gì. Một chút vết thương này đối với cường giả đẳng cấp hư không Võ Thánh, cao thủ có thể diễn hóa ra máu thịt tương đương với chẳng là gì.
Mặt Man Trảm tràn đầy khó tin:
- Vuốt pháp khí cấp ngũ tinh của ta dù độ mạnh không cao nhưng miễn cưỡng đạt đẳng cấp thần binh thập giai, rất có khả năng xé rách phòng ngự của hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh bình thường, tại sao không có chút tác dụng với tiểu tử này?
Hư không Võ Thánh cấp nhất tinh bình thường sử dụng pháp khí cường độ chưa tới thần binh lục giai, chỉ cỡ đẳng cấp thần binh ngũ giai.
Hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh bình thường chỉ sử dụng vũ khí thần binh thập giai.
Một số ít siêu cấp cường giả ở lại đẳng cấp ngũ tinh rất lâu, nội tình thâm hậu mới có vũ khí đẳng cấp thần binh thập nhất giai, thậm chí có hư không Võ Thánh vượt qua cấp ngũ tinh sở hữ vũ khí độ mạnh thần binh thập nhị giai.
Man Trảm chưa bước vào cấp ngũ tinh nên binh khí của gã chỉ có độ mạnh thập giai.
Thân hình Dương Thạc sau đệ tam trọng biến thân đã bước vào đẳng cấp cao giai cửu giai, cách thập giai không xa. Đôi vuốt của Man Trảm mặc dù có thể xé mở phòng ngự của Dương Thạc nhưng không thể tạo thành tổn thương thực chất.
Trong khi Man Trảm vô cùng kinh ngạc thì bên tai vang tiếng quát khẽ của Dương Thạc:
- Chết đi!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sau đó Man Trảm cảm giác đầu óc ù vang, sắp xỉu.
- Bí pháp công kích thần hồn?
Man Trảm dù gì là cường giả đỉnh cấp tứ tinh, thần hồn vượt xa các cường giả cấp nhị tinh, tam tinh bình thường nhiều. Dù là bí pháp bóc tách, hay bí pháp hòa tan của Dương Thạc đều không thể tạo thành tổn thương gì lớn cho Man Trảm. Tuy không bị tổn thương gì nhưng có thể gây ra ảnh hưởng ngắn ngủi.
Trong khoảnh khắc, đủ làm rất nhiều chuyện!
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Chính lúc đầu óc Man Trảm trống rỗng, mới giật mình tỉnh lại chợt phát hiện nhiều giọt nước bao phủ gã. Giọt nước do nguyên tố cực kỳ tinh thuần cấu thành, có hỏa chi nguyên tố, thủy chi nguyên tố, còn có phong chi nguyên tố, kim chi nguyên tố, lôi đình nguyên tố, mộc chi nguyên tố ... Mỗi một loại nguyên tố mang theo lực công kích cực kỳ cường đại đủ khiến Man Trảm trọng thương thậm chí là chết.
- Nguy rồi!
Đáy lòng Man Trảm dâng lên cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
- Phòng ngự!
Man Trảm bản năng phóng ra năng lực phòng ngự cường đại nhất của mình.
Người Man Trảm lóe ánh sáng trắng, giọt nước nguyên tố vũ sát của Dương Thạc bắn tung tóe.
Tá lực chi châu!
Pháp khí phòng ngự đặc biệt Man Trảm mới có được hễ là công kích nào dưới cấp ngũ tinh đều sẽ bị chặn lại một lần.
- Lùi!
Man Trảm đánh tan mưa nguyên tố của Dương Thạc xong không rảnh nghĩ cái khá, lắc người định bay ra sau.
- Tiểu tử này ... sao lợi hại quá vậy? Giả nai, chắc chắn là giả nai vàng ngơ ngác rồi! Lần này sơ ý quá, lùi! Lùi! Chỉ cần lùi vào trong Hải Thanh thành thì tiểu tử này sẽ không dám chạy theo truy sát. Giờ là hoàng hôn, chắc hắn không có phòng ở trong Hải Thanh thành, đi vào là khiêu khích nguyên Đông Hải phủ.
Mặc dù chỉ mới đánh một kích nhưng giờ tinh thần Man Trảm xao động, không còn ý định đánh nhau với Dương Thạc .
Man Trảm nhanh chóng lùi ra sau, lao hướng Hải Thanh thành ở gần sau lưng.
Khi Man Trảm thụt lùi, Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Muốn đi sao? Nếu đã ra tay với ta thì không tha cho ngươi được, hôm nay là ngày tàn của ngươi!
- Ngươi muốn báo thù không để cách đêm, giải quyết ta trong hôm nay chứ gì? Tiếc rằng ta và ngươi giống nhau, không thích kéo dài lằng nhằng. Nếu chúng ta đã kết thù, không muốn sau này gặp lại thì hôm nay kết thúc đi! Ngươi không thể trở về Hải Thanh thành!
Vù vù vù vù vù!
Dương Thạc lao nhanh như tia chớp đuổi theo Man Trảm.
- Tốc độ của tiểu tử này ... nhanh quá!
Dương Thạc hành động, Man Trảm trợn to mắt, giật mình phát hiện tốc độ của hắn còn nhanh hơn gã một chút.
Ở Thiên Thánh giới này độ mạnh thân thể càng lớn thì chịu lực cản càng nhỏ, tốc độ càng nhanh hơn. Dương Thạc có thân hình thần binh cửu giai không kém hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh, cộng thêm sau lưng có lưu vân vũ dực tăng phúc ba phần nữa, tốc độ nhanh hơn Man Trảm mảng lớn, muốn truy kích gã là dễ như chơi.
Mắt Dương Thạc chợt lóe, liên tục vài thần hồn công kích như không cần tiền trút xuống đầu Man Trảm.
Bóc tách! Bóc tách! Hòa tan! Hòa tan!
Trong phút chốc đụng trán Man Trảm, chui vào đầu óc, thần hồn của gã.
- Tiểu tử này ... Có thể liên tục sử dụng bí pháp công kích thần hồn?
Tia sáng trong mắt Man Trảm dần tan rã, người run run, đông lại.
- Chết đi!
Không đợi Man Trảm tỉnh táo lại, mưa nguyên tố lại bao phủ gã.
- Đây là bí pháp gì vậy? Tại sao không thể phòng ngự? Không có khả năng ... Tuyệt đối không có khả năng ...
Trong khoảnh khắc Man Trảm tỉnh táo lại chợt phát hiện sáu loại nguyên tố bao phủ người mình, thủy chi âm nhu, hỏa chi bạo liệt, kim chi sắc bén, mộc chi đôn hậu, phong chi cuồng bạo, lôi chi tàn phá ... Đủ loại công kích đánh vào người Man Trảm khiến gã có phòng ngự cỡ nào cũng không thể đỡ hết mọi công kích.
Mỗi một tấc da thịt tan rã, thân hình Man Trảm tan biến.
Man Trảm chỉ còn ảo ảnh thần hồn bềnh bồng giữa trời:
- Làm sao có thể ... Làm sao có thể, ta là hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh, ngươi không thể nào giết ta được, không thể nào!
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Mưa nguyên tố không bị cản trở mạnh đánh vào ảo ảnh thần hồn, trong khoảnh khắc ảo ảnh thần hồn Man Trảm thủng lỗ chỗ.
- Không!
Ảo ảnh thần hồn to lớn chợt ngưng tụ biến thành tiểu nhân cỡ một tấc, vèo một tiếng muốn chạy trốn.
- Hòa tan!
Mắt Dương Thạc chớp lóe tia sáng, bí pháp hòa tan ập xuống thần hồn Man Trảm bị thương nghiêm trọng. Tiểu nhân thần hồn mới bay ra vài chục trượng đã nhanh chóng tan rã, như người sáp hòa tan, biến mất trong không trung.
Hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh đã chết!
Toàn quá trình chỉ mất vài giây, hai người đấu với nhau chưa tới năm chiêu.
Giờ phút này, tại cửa tây Hải Thanh thành, các hư không Võ Thánh xung quanh, bao gồm thủ vệ Hải Thanh thành đều trợn to mắt, vẻ mặt khí tin nhìn Dương Thạc.
Không ai ngờ kết của này.
Mặc dù Man Trảm chưa thông qua trắc nghiệm sức chiến đấu cấp ngũ tinh nhưng thực lực của gã tuyệt đối tới đẳng cấp sơ giai cấp ngũ tinh, dù không đến trình độ đó nhưng ít nhất cỡ bá chủ cấp tứ tinh. Trong cường giả cấp tứ tinh, Man Trảm gần như vô địch. Những hư không Võ Thánh đứng xem cảm thấy một siêu cấp cường giả như vậy so với Dương Thạc là hư không Võ Thánh cấp tứ tinh, không thể dễ dàng giết hắn cũng có thể vững vàng áp chế.
Nhưng không ai ngờ kết quả hoàn toàn ngược lại, chẳng những Man Trảm không áp chế nổi Dương Thạc mà ngược lại bị hắn ... đè đầu.
- Man Trảm làm đá thử vàng cho sức chiến đấu của ta xem!
Loại cường giả mới vào sức chiến đấu cấp ngũ tinh thế này là đá thử vàng tốt nhất cho Dương Thạc bây giờ.
- Ra khỏi thành!
Dương Thạc lập tức bước nhanh đi hướng cửa tây Hải Thanh thành.
- Hừ! Tiểu tử, rốt cuộc ngươi ra khỏi thành!
Man Trảm thấy Dương Thạc ra thành thì hừ lạnh một tiếng, lắc người đi theo sát sau lưng hắn.
Nếu không có phòng ở trong Hải Thanh thành thì dù thực lực có mạnh đến đâu vào buổi tối phải ra khỏi thành, đây là quy tắc của Thiên Thánh giới, chưa từng có ai dám làm trái lại.
Dương Thạc mới đến Hải Thanh thành, hơn nữa Man Trảm thấy tuổi hắn không lớn, chắc mới vào đẳng cấp hư không Võ Thánh cấp tứ tinh không bao lâu, nghé con không sợ hổ. Bởi vì trẻ tuổi nên chắc Dương Thạc tích lũy nội tình không sâu, không có nhiều linh thạch, mới đến Hải Thanh thành đã mua được nhà ở là chuyện không thể nào.
Man Trảm thầm nghĩ:
- Trẻ tuổi như vậy đã vào đẳng cấp tứ tinh thì chắc cũng là siêu cấp thiên tài.
- Bình thường siêu cấp thiên tài rất là kiêu ngạo.
- Tiếc rằng dù ngươi có kiêu ngạo cỡ nào vẫn phải ngoan ngoãn chết trong tay Man Trảm ta.
Trong Thiên Thánh giới chưa từng thiếu thiên tài.
Nhưng thiên tài cuối cùng có thể trưởng thành cường giả siêu cấp lục tinh, thất tinh là rất ít. Đa số thiên tài giữa đường gặp các loại bất trắc, chết hết. Thiên tài đã chết dù có thiên phú tuyệt vời cỡ nào thì chỉ là người chết, sẽ không để lại dấu ấn trong lịch sử Thiên Thánh giới.
Có thể tự tay chém giết một thiên tài, đối với Man Trảm là một việc khá thú vị.
Hải Thanh thành không lớn.
Từ trung tâm Hải Thanh thành đi đến cửa tây chỉ khoảng mười phút.
Giờ phút này, mặc dù trời chưa tối nhưng có nhiều hư không Võ Thánh cấp nhất tinh, nhị tinh, thậm chí tam tinh bắt đầu ra thành.
- Mau lên, chờ lát nữa là tới cấm đi lại ban đêm, ra thành trước rồi tính!
- Mấy huynh đệ chúng ta dù đều là võ giả cấp nhát tinh nhưng có mười mấy người, dù ra khỏi thành cũng là thế lực khá mạnh, trộm cướp bình thường không dám chọc vào chúng ta! Tiếc rằng bao nhiêu năm rồi chúng ta vẫn không thể hấp dẫn cường giả cấp nhị sao tham gia vào đội.
Đám hư không Võ Thánh không đơn độc ra khỏi thành.
Hư không Võ Thánh cấp nhất tinh một mình ra khỏi thành gần như không thể sinh tồn.
Cho nên bình thường là mấy hư không Võ Thánh, thậm chí mười mấy người tụ tập lại nương dựa vào nhau.
- Ủa? Đại ca, hình như bên kia có người mới, xem thử có thể lôi kéo vào bên ta không?
Dương Thạc vừa ra khỏi thành đã bị một hư không Võ Thánh cấp nhất tinh nhìn trúng.
Đại ca trong đội kiềm không được nhìn hướng Dương Thạc.
Đại ca bản năng nhìn góc áo Dương Thạc.
- Tổ cha nó! Siêu cấp cường giả cấp tứ tinh? Người như vậy có thể một mình phiêu bạt Thiên Thánh giới, một ý niệm của người ta đủ diệt sạch đội chúng ta rồi! Muốn lôi kéo hắn ... Tuyệt không có khả năng ...
Thấy góc áo Dương Thạc có bốn điểm sáng bạc thì các hư không Võ Thánh trong đội cùng hút ngụm khí lạnh.
Đám hư không Võ Thánh cấp nhất tinh vẻ mặt hâm mộ nhìn Dương Thạc:
- Nếu như ta có thể đạt đến đẳng cấp tứ tinh thì không đến nỗi như bây giờ, trời vừa tối đã bị buộc ra khỏi thành, hồi hộp căng thẳng đề phòng đám trộm cướp.
- Ủa? Lại một siêu cấp cường giả cấp tứ tinh đi ra, hình như là ... Man Trảm! Đỉnh vương gia trong cường giả cấp tứ tinh của Hải Thanh thành chúng ta. Mục tiêu của Man Trảm là tiểu tử cấp tứ tinh mới nãy đi ra sao?
Dương Thạc vừa ra khỏi cửa thành thì đám hư không Võ Thánh phát hiện Man Trảm đi ra theo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Giống như đã hẹn trước, hai loạt tiếng nổ vang lên. Dương Thạc, Man Trảm vừa ra khỏi thành liền lắc người bay lên không trung.
Dương Thạc, Man Trảm cách nhau mười trượng, bềnh bồng đối diện nhau.
Man Trảm nheo mắt, nhìn chằm chằm Dương Thạc:
- Hừ! Tiểu tử, ra khỏi Hải Thanh thành là võ giả có thể tự do giết chóc. Nên giải quyết ân oán giữa chúng ta rồi!
Man Trảm trầm giọng nói:
- Cá vị bằng hữu, hôm nay Man Trảm ta có chuyện cần giải quyết với tiểu tử này, phải diệt tiểu tử này trước cửa Hải Thanh thành. Người không liên quan hãy trốn ra xa cho ta, nếu không thì chờ khi lão tử ngộ sát các ngươi cũng đừng trách lão tử!
- Cái gì? Siêu cấp cường giả cấp tứ tinh đánh lộn?
- Tránh ra mau!
Đám hư không Võ Thánh cấp nhất tinh, nhị tinh, thậm chí là tam tinh nghe thấy Man Trảm nói đều biến sắc mặt, nhanh chóng lùi lại.
Trong phút chốc xung quanh Dương Thạc, Man Trảm mấy trăm trượng không còn một bóng người.
Siêu cấp cường giả cấp tứ tinh đánh nhau, hơi toát ra chút dư uy đủ làm đám võ giả cấp nhất tinh, nhị tinh trúng miểng. Người biết điều tất nhiên là phải trốn ra xa.
- Tiểu tử, ngoan ngoãn chịu chết đi!
- Dám làm trái ý Man Trảm ta, ông trời đều không giúp ngươi được! Giết ngươi xong lấy thể linh thạch của ngươi, lão tử chuộc lại áo giáp, lão tử có tin chắc thông qua trắc nghiệm trở thành cường giả cấp ngũ tinh.
Man Trảm quát to:
- Man hóa!
Người Man Trảm vang tiếng két két, nổ tung.
Thân hình to lớn của Man Trảm phút chốc tăng vọt gấp đôi, cơ bắp nổi cục cục, lực lượng bạo tạc bắn tung tóe.
Man Trảm quát to:
- Chết đi!
Đôi tay Man Trảm vươn ra vuốt nhọn, lắc người, bùm một tiếng đánh hướng Dương Thạc.
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Nói nhảm nhiều quá.
Trước kia Dương Thạc không ra tay là bởi vì không muốn ngộ sát các hư không Võ Thánh cấp nhất tinh, nhị tinh xung quanh, còn giờ thì ...
Dương Thạc lạnh lùng quát:
- Chết đi!
Dương Thạc lắc người, cứng chọi cứng nghênh đón Man Trảm.
Két két két két két!
Két két két két két!
Ở giữa không trung thân hình Dương Thạc vang tiếng nổ, giáp đen cứng, sau lưng mọc cánh.
Đệ tam trọng biến thân!
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Cùng lúc đó, trong người Dương Thạc bắn ra nhiều mưa nguyên tố, như mưa bụi ập hướng Man Trảm.
Nguyên tố vũ sát!
Trong khoảnh khắc đó Dương Thạc bùng phát ra sức chiến đấu mạnh nhất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không trung cửa tây Hải Thanh thành bùng phát ra cuồng bạo mạnh mẽ. Hai cường giả cấp tứ tinh cùng lúc bùng phát lực lượng mạnh nhất của mình. Giờ phút này, hai người chói mắt như mặt trời.
Man Trảm man hóa, khóe môi cong lên nụ cười lạnh lùng:
- Chết đi!
Mặt Man Trảm đầy sát khí.
Sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức, mặc dù Man Trảm là cường giả miễn cưỡng đến đẳng cấp ngũ tinh, mà cấp ngũ tinh cùng đẳng cấp với cấp tứ tinh đẳng cấp thất trọng lôi âm Võ Thánh không có chênh lệch quá rõ ràng. Đối diện Dương Thạc có sức chiến đấu cấp tứ tinh, Man Trảm không dám giữ lại.
Thân hình to lớn va đụng vào Dương Thạc, cùng lúc đó, đôi tay Man Trảm thò pháp khí vuốt nhọn lóe tia sáng sắc lạnh, khí thế xé nát tất cả.
Pháp khí cấp ngũ tinh!
Pháp khí vuốt trong tay Man Trảm có cường độ của pháp khí cấp ngũ tinh!
- Chỉ cần một vuốt là ngươi chết chắc!
- Chẳng những thân thể thành bốn, năm mảnh, khi đó thần hồn của ngươi cũng sẽ bị lão tử xé ra, chết hoàn toàn!
Ở trong mắt Man Trảm thì Dương Thạc đã sớm thành người chết.
Vù vù vù vù vù!
Khi Man Trảm suy nghĩ những điều này, Dương Thạc đã mạnh mẽ trùng kích tới.
Dương Thạc không thèm tráh né, lấy cứng chọi cứng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thân hình hai cao thủ mạnh va đụng.
Keng keng keng!
Thanh âm giòn vang.
- Sao có thể như vậy?
Trong khoảnh khắc Man Trảm bỗng biến sắc mặt, vẻ mặt không thể tin.
Hai vuốt nhọn là pháp khí công kích mạnh nhất của Man Trảm, bí pháp công kích cường đại đẳng cấp ngũ tinh đánh vào người Dương Thạc chỉ để lại hai vết thương rất nhẹ, thậm chí không tạo thành chút thương tích gì. Một chút vết thương này đối với cường giả đẳng cấp hư không Võ Thánh, cao thủ có thể diễn hóa ra máu thịt tương đương với chẳng là gì.
Mặt Man Trảm tràn đầy khó tin:
- Vuốt pháp khí cấp ngũ tinh của ta dù độ mạnh không cao nhưng miễn cưỡng đạt đẳng cấp thần binh thập giai, rất có khả năng xé rách phòng ngự của hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh bình thường, tại sao không có chút tác dụng với tiểu tử này?
Hư không Võ Thánh cấp nhất tinh bình thường sử dụng pháp khí cường độ chưa tới thần binh lục giai, chỉ cỡ đẳng cấp thần binh ngũ giai.
Hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh bình thường chỉ sử dụng vũ khí thần binh thập giai.
Một số ít siêu cấp cường giả ở lại đẳng cấp ngũ tinh rất lâu, nội tình thâm hậu mới có vũ khí đẳng cấp thần binh thập nhất giai, thậm chí có hư không Võ Thánh vượt qua cấp ngũ tinh sở hữ vũ khí độ mạnh thần binh thập nhị giai.
Man Trảm chưa bước vào cấp ngũ tinh nên binh khí của gã chỉ có độ mạnh thập giai.
Thân hình Dương Thạc sau đệ tam trọng biến thân đã bước vào đẳng cấp cao giai cửu giai, cách thập giai không xa. Đôi vuốt của Man Trảm mặc dù có thể xé mở phòng ngự của Dương Thạc nhưng không thể tạo thành tổn thương thực chất.
Trong khi Man Trảm vô cùng kinh ngạc thì bên tai vang tiếng quát khẽ của Dương Thạc:
- Chết đi!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sau đó Man Trảm cảm giác đầu óc ù vang, sắp xỉu.
- Bí pháp công kích thần hồn?
Man Trảm dù gì là cường giả đỉnh cấp tứ tinh, thần hồn vượt xa các cường giả cấp nhị tinh, tam tinh bình thường nhiều. Dù là bí pháp bóc tách, hay bí pháp hòa tan của Dương Thạc đều không thể tạo thành tổn thương gì lớn cho Man Trảm. Tuy không bị tổn thương gì nhưng có thể gây ra ảnh hưởng ngắn ngủi.
Trong khoảnh khắc, đủ làm rất nhiều chuyện!
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Chính lúc đầu óc Man Trảm trống rỗng, mới giật mình tỉnh lại chợt phát hiện nhiều giọt nước bao phủ gã. Giọt nước do nguyên tố cực kỳ tinh thuần cấu thành, có hỏa chi nguyên tố, thủy chi nguyên tố, còn có phong chi nguyên tố, kim chi nguyên tố, lôi đình nguyên tố, mộc chi nguyên tố ... Mỗi một loại nguyên tố mang theo lực công kích cực kỳ cường đại đủ khiến Man Trảm trọng thương thậm chí là chết.
- Nguy rồi!
Đáy lòng Man Trảm dâng lên cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
- Phòng ngự!
Man Trảm bản năng phóng ra năng lực phòng ngự cường đại nhất của mình.
Người Man Trảm lóe ánh sáng trắng, giọt nước nguyên tố vũ sát của Dương Thạc bắn tung tóe.
Tá lực chi châu!
Pháp khí phòng ngự đặc biệt Man Trảm mới có được hễ là công kích nào dưới cấp ngũ tinh đều sẽ bị chặn lại một lần.
- Lùi!
Man Trảm đánh tan mưa nguyên tố của Dương Thạc xong không rảnh nghĩ cái khá, lắc người định bay ra sau.
- Tiểu tử này ... sao lợi hại quá vậy? Giả nai, chắc chắn là giả nai vàng ngơ ngác rồi! Lần này sơ ý quá, lùi! Lùi! Chỉ cần lùi vào trong Hải Thanh thành thì tiểu tử này sẽ không dám chạy theo truy sát. Giờ là hoàng hôn, chắc hắn không có phòng ở trong Hải Thanh thành, đi vào là khiêu khích nguyên Đông Hải phủ.
Mặc dù chỉ mới đánh một kích nhưng giờ tinh thần Man Trảm xao động, không còn ý định đánh nhau với Dương Thạc .
Man Trảm nhanh chóng lùi ra sau, lao hướng Hải Thanh thành ở gần sau lưng.
Khi Man Trảm thụt lùi, Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Muốn đi sao? Nếu đã ra tay với ta thì không tha cho ngươi được, hôm nay là ngày tàn của ngươi!
- Ngươi muốn báo thù không để cách đêm, giải quyết ta trong hôm nay chứ gì? Tiếc rằng ta và ngươi giống nhau, không thích kéo dài lằng nhằng. Nếu chúng ta đã kết thù, không muốn sau này gặp lại thì hôm nay kết thúc đi! Ngươi không thể trở về Hải Thanh thành!
Vù vù vù vù vù!
Dương Thạc lao nhanh như tia chớp đuổi theo Man Trảm.
- Tốc độ của tiểu tử này ... nhanh quá!
Dương Thạc hành động, Man Trảm trợn to mắt, giật mình phát hiện tốc độ của hắn còn nhanh hơn gã một chút.
Ở Thiên Thánh giới này độ mạnh thân thể càng lớn thì chịu lực cản càng nhỏ, tốc độ càng nhanh hơn. Dương Thạc có thân hình thần binh cửu giai không kém hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh, cộng thêm sau lưng có lưu vân vũ dực tăng phúc ba phần nữa, tốc độ nhanh hơn Man Trảm mảng lớn, muốn truy kích gã là dễ như chơi.
Mắt Dương Thạc chợt lóe, liên tục vài thần hồn công kích như không cần tiền trút xuống đầu Man Trảm.
Bóc tách! Bóc tách! Hòa tan! Hòa tan!
Trong phút chốc đụng trán Man Trảm, chui vào đầu óc, thần hồn của gã.
- Tiểu tử này ... Có thể liên tục sử dụng bí pháp công kích thần hồn?
Tia sáng trong mắt Man Trảm dần tan rã, người run run, đông lại.
- Chết đi!
Không đợi Man Trảm tỉnh táo lại, mưa nguyên tố lại bao phủ gã.
- Đây là bí pháp gì vậy? Tại sao không thể phòng ngự? Không có khả năng ... Tuyệt đối không có khả năng ...
Trong khoảnh khắc Man Trảm tỉnh táo lại chợt phát hiện sáu loại nguyên tố bao phủ người mình, thủy chi âm nhu, hỏa chi bạo liệt, kim chi sắc bén, mộc chi đôn hậu, phong chi cuồng bạo, lôi chi tàn phá ... Đủ loại công kích đánh vào người Man Trảm khiến gã có phòng ngự cỡ nào cũng không thể đỡ hết mọi công kích.
Mỗi một tấc da thịt tan rã, thân hình Man Trảm tan biến.
Man Trảm chỉ còn ảo ảnh thần hồn bềnh bồng giữa trời:
- Làm sao có thể ... Làm sao có thể, ta là hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh, ngươi không thể nào giết ta được, không thể nào!
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Mưa nguyên tố không bị cản trở mạnh đánh vào ảo ảnh thần hồn, trong khoảnh khắc ảo ảnh thần hồn Man Trảm thủng lỗ chỗ.
- Không!
Ảo ảnh thần hồn to lớn chợt ngưng tụ biến thành tiểu nhân cỡ một tấc, vèo một tiếng muốn chạy trốn.
- Hòa tan!
Mắt Dương Thạc chớp lóe tia sáng, bí pháp hòa tan ập xuống thần hồn Man Trảm bị thương nghiêm trọng. Tiểu nhân thần hồn mới bay ra vài chục trượng đã nhanh chóng tan rã, như người sáp hòa tan, biến mất trong không trung.
Hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh đã chết!
Toàn quá trình chỉ mất vài giây, hai người đấu với nhau chưa tới năm chiêu.
Giờ phút này, tại cửa tây Hải Thanh thành, các hư không Võ Thánh xung quanh, bao gồm thủ vệ Hải Thanh thành đều trợn to mắt, vẻ mặt khí tin nhìn Dương Thạc.
Không ai ngờ kết của này.
Mặc dù Man Trảm chưa thông qua trắc nghiệm sức chiến đấu cấp ngũ tinh nhưng thực lực của gã tuyệt đối tới đẳng cấp sơ giai cấp ngũ tinh, dù không đến trình độ đó nhưng ít nhất cỡ bá chủ cấp tứ tinh. Trong cường giả cấp tứ tinh, Man Trảm gần như vô địch. Những hư không Võ Thánh đứng xem cảm thấy một siêu cấp cường giả như vậy so với Dương Thạc là hư không Võ Thánh cấp tứ tinh, không thể dễ dàng giết hắn cũng có thể vững vàng áp chế.
Nhưng không ai ngờ kết quả hoàn toàn ngược lại, chẳng những Man Trảm không áp chế nổi Dương Thạc mà ngược lại bị hắn ... đè đầu.
/776
|