Vô Thường

Chương 1425: Ngắm phong cảnh trong phòng (hạ).

/1679


- Phải, tất nhiên rồi, cao thủ Linh Mạch Chi Địa vốn không có nhiều, nếu như liên hợp lại cùng một chỗ, Phong thiếu nói chúng ta nên làm thế nào.
Đoạn thúc cười rất sảng khoải nói.
Đoạn Thất Xích tất nhiên không có ý kiến gì, hai đại sát thần này đều cùng nhau hành động từ trước tới giờ, cũng chưa hề chia rẽ, ở đâu có Thang Phi Tiếu thì ở đó có Đoạn Thất Xích.
Chỉ có Lại tỷ, Tiểu Nhã có chút luyến tiếc, các nàng ở lại chỗ này cũng chỉ muốn cùng Đường Phong ra đi, các nàng từ nghìn dặm xa xôi chạy tới đây chỉ để ở cùng Đường Phong một chỗ, vậy mà hiện giờ lại xảy ra chuyện thế này.
Chẳng qua mặc dù luyến tiếc thì luyến tiếc, hai nàng cũng biết lấy đại cục làm trọng. Hơn nữa bốn người này ở lại đây mà nói đều là nhân thủ của Đường gia, cũng không đến mức bị người của hai thế lực lớn xa lánh.
- A phong, trước dó vài ngày ngươi nói làm chuyện tình thỏa đáng ra sao?
Lại tỷ dò hỏi.
- Còn chưa xong.
Nói điều này Đường Phong cũng tự cảm thấy hổ thẹn, hắn ly khai Dược Thần Tông lâu như vậy để đi tìm Vạn Niên Linh Nhũ trọng tố lại thân thể cho Linh Khiếp Nhan, lại không hề nghĩ tới hiện giờ đã đi một thời gian rồi mà vẫn còn chưa bước ra khỏi Linh Mạch Chi Địa. Tuy rằng Linh Khiếp Nhan chưa từng nói cái gì nhưng Đường Phong có thể cảm nhận được nàng có chút không vui, mấy ngày hôm nay chưa từng nói một câu nào.
Hiện giờ các chuyện tình cũng đều sắp xếp ổn thỏa rồi, Đường Phong cũng nên khởi hành ra đi, lần này cho dù trời sập xuống cũng không để ý tới, chỉ chuyên tâm đáp ứng chuyện tình của nhà đầu này.
- Chờ bình minh ngày mai ta sẽ xuất phát đi, có lẽ phải sau một thời gian mới quay trở về.
- Lại còn muốn đi tiếp.
Tiểu Nhã quệt miệng, vẻ mặt không vui, những năm gần đây chúng nữ gặp Đường Phong quá ít, thời gian ở gần nhau mỗi lần đều rất ít, tình huống thế này cũng khiến trong lòng Đường Phong cảm thấy không có ý tứ.
- Lần này sẽ không mất bao lâu.
Đường Phong đi lên nhéo mũi cung chủ đại nhân, khiến nàng hờn dỗi không ngớt.
Thang Phi Tiếu ở một bên cười hắc hắc xem kịch vui, sau lại bị Đoạn Thất Xích túm cổ lôi ra ngoài. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Ở lại tiếp chúng ta một chút đi.
Lại tỷ tiến lên vuốt ve cánh tay Đường Phong,
- Nghe nói phong cảnh của Trang gia rất đẹp nha.
Tiểu Nhã cũng chạy vội lên ôm một cánh tay khác của Đường Phong, vô cùng thân thiết dựa đầu vào hắn.
Đôi lông mày của Đường Phong nhíu mãi không ngừng, đưa tay nâng cằm trắng nón của Lại tỷ, ý vị thâm sâu nói:
- Phong cảnh trong phòng tốt nhất, cần phải đi chỗ nào nhìn?
- Tốt nhất tốt nhất!
Tiểu Nhã ở một bên mạnh mẽ gật đầu, Lại tỷ nhất thời đỏ mặt, nhẹ giọng nói:
- Thương thế của ngươi còn chưa có lành…
- Thế cũng được rồi.
Đường Phong quyết định thật nhanh, liền ôm người tỷ muội vào trong lòng, ánh mắt hai nàng hiện lên một tia ngượng ngùng.
Sáng sớm ngày thứ hai, Đường Phong lén lút chuẩn bị xuất phát, từ biệt mọi người, Đường Phong không định gọi các nàng tỉnh giấc.
Diệp Dĩ Khô ở bên kia đã biết được tin tức vào đêm qua, cho nên Đường Phong cũng không định nói lời từ biệt với nàng.
Chân rón rén chuẩn bị bước ra khỏi phòng, Đường Phong đang chuẩn bị nhúc nhích người thì đột nhiên nghe được tiếng nói chuyện truyền tới từ hơn mười trượng bên ngoài, qua bao nhiêu ngày, hiện giờ các cao thủ Linh Giai đã tới hết Trang gia rồi, những cao thủ Linh Giai tụ hội ở đây đều là người của gia tộc Linh Giai, chẳng qua nhiều nhất vẫn là người của Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung.
Hai thế lực lớn tuy nói là liên hợp với nhau nhưng thù hận trong đó của bọn họ cũng quá sâu, hiện giờ cùng nhau đứng chung một chiến tuyến không khỏi có chút khúc mắc, mặc dù Tần Thả Ca và Huyết Thiên Hà áp chế bọn họ không cho phát sinh tranh đấu quá lớn nhưng mấy ngày vừa rồi Đường Phong nghe được không ít va chạm nhỏ của hai bên, vừa mới nghe tiếng mắng chửi từ bên ngoài, Đường Phong còn tưởng rằng đây là người của hai thế lực đang tranh luận không ngớt, nhưng khi nghe kỹ lại thì bước tiến của Đường Phong đột nhiên dừng lại.
Bởi vì hắn nghe được trong đó có một thanh âm rất quen thuộc.
Vội vội vàng vàng xoay người lại phóng tới bên đó, vừa lúc tới nơi chứng kiến được tình huống, trong lòng Đường Phong không khỏi trầm xuống.
Quả nhiên là hắn.
Đây là Chu Chính của Chu gia, là ca ca của Chu Tiểu Điệp, không biết đã tới đây lúc nào, hiện giờ đang la hét ầm ĩ với hai thủ vệ của Huyết Vụ Thành.
Chu Chính tuy rằng chỉ là ca ca của Chu Tiểu Điệp nhưng hiên giờ chẳng qua mới chỉ có cảnh giới Thiên Giai hạ phẩm, hai thủ vệ kia chính là đệ tử của Huyết Vụ Thành, hai người đều là cao thủ Linh Giai, làm sao để hắn vào trong mắt? Chu Chính vô cùng lo lắng nói chuyện liên tục nhưng mà hai cao thủ Huyết Vụ Thành ngay cả nhìn cũng thèm nhìn hắn một cái nào.
- Hai vị tiền bối, xin các người cho ta đi vào, ta có chuyện rất quan trọng cần phải nói với công tử Đường Phong Đường gia bảo.
Vành mắt Chu Chính đỏ bừng, một thân long đong vất vả, xem ra đã chạy một mạch không ít thời gian, nếu không cũng không đến mức vậy.
Hắn tới nơi này tìm kiếm mình, chẳng lẽ Chu gia đã xảy ra chuyện gì? Trong lòng Đường Phong ngờ vực không ngớt. Chẳng qua cũng không đúng a, trước đây mình dẫn theo hai mươi tám bộ Dược Thi quét ngang qua Linh Mạch Chi Địa cũng đã đi qua Chu gia, ngầm tìm hiểu qua tin tức của Chu gia.
Chu gia thực sự quá yếu ớt, yếu ớt đến nỗi ngày cả các thế lực bên ngoài cũng đều chướng mắt, cho nên lúc các thế lực bên ngoài tới xâm lấn vào trong Linh Mạch Chi Địa thì Chu gia không tránh khỏi kiếp bị nô dịch. Chu Tiểu Điệp tử Thiên Tú Tông trở về cũng không hề rời khỏi Chu gia. Khi đó sát ý của Đường Phong đang ngập trời, căn bản không có thời gian đi gặp Chu Tiểu Điệp, biết được Chu gia bình an vô sự liền bỏ qua không tới nữa.
Thế nhưng vì sao Chu Chính lại tìm tới mình? Trong lòng Đường Phong mơ hồ có chút cảm giác bất an, không khỏi nhanh chân bước tới.
- Hai vị tiền bối.
Chu Chính nói nửa ngày trời mà đối phương cũng không thèm để ý, Chu Chính rõ ràng có chút tức giận không khỏi nói:
- Nếu như hai tiền bối không cho đi thì đừng trách vãn bối vô lễ.
Lời này vừa nói ra, hai thủ vệ của Huyết Vụ Thành cùng quay đầu nhìn hắn một cái, một trong số hai người hừ nhẹ nói:
- Muốn chết thì cứ việc xuất thủ, lão tử đã nhiều ngày nhịn lửa giận trong lòng rồi, đang lo không tìm được nơi phát tiết.
Một người khác lại nói tiếp:
- Vị công tử Đường gia kia có thân phận cực kỳ tôn quý, bậc tiểu nhân như ngươi làm sao có thể tùy ý nhìn thấy được. Huống chi hiện nay thiên hạ hỗn loạn, thành chủ hạ lệnh không cho những người khả nghi tiến nhập vào nơi này.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status