Vô Thường

Chương 1454: Ngươi nói ai già (thượng)?

/1679


Kiếm kỹ này cùng cấp với Vô Cấp Kinh Mang Kiếm, bản thân người tu luyện không cần mang theo binh khí trên người, khi tu luyện kiếm kỹ này thì trong cơ thể sẽ hình thành một thanh cự kiếm, chính là kiếm ảnh vô cùng lớn mà Đường Phong vừa thấy trước mắt, tu luyện càng cao thâm thì kiếm ảnh càng lớn. Có thể nói người tu luyện loại vũ kỹ này căn bản không cần vũ khí, bởi vì cương khí của bọn họ chính là vũ khí tốt nhất. Nghe đồn kiếm kỹ Thương Ưng Phá Phong Lôi có thể ngưng tụ lại thành thực kiếm tối cao, có thể đạt được đẳng cấp thần binh!
Đương nhiên đây chỉ là tin đồn, rốt cuộc thật giả thế nào không ai hay biết.
Về phần kiếm kỹ này hư hư thực thực thế nào Đường Phong cũng không hiểu biết nhiều, hắn đoán đây là cảnh giới của kiếm kỹ.
Cổ U Nguyệt đột nhiên xuất hiện khiến cho Tư Đồ Thiên Hà thực sự có cảm giác ném chuột vỡ đồ, hai người đều là cao thủ Linh Giai thượng phẩm, nếu như quyết chiến với nhau thì ai thắng ai bại thật khó nói, chẳng qua Tư Đồ Thiên Hà lại đánh giá nàng lớn hơn một chút, bởi vì tuy rằng nữ nhân này nhìn rất trẻ nhưng thực tế vô cùng khó đối phó, đó chính là gia chủ của một thế gia, Tư Đồ Phục cũng không nắm chắc chiến thắng được nàng.
- Tiểu tử, hắn muốn cướp quyển trận pháp của ngươi?
Cổ U Nguyệt nhìn Đường Phong hỏi.
Đường Phong gật đầu như gà mổ thóc, khinh bỉ nói:
- Ỷ thế hiếp người, thật không biết xấu hổ.
Sắc mặt Tư Đồ Thiên Hà nhất thời đơ lại.
- Chửi giỏi lắm!
Cổ U Nguyệt vỗ tay cười nói:
- Ta cũng không quen nhìn người như vậy.
Tư Đồ Thiên Hà căm giận liếc mắt nhìn Đường Phong, hắn hít sâu một hơn cố gắng ổn định tâm tình của mình xuống, lúc này mới nói:
- Cổ gia chủ tới nơi này, chẳng phải vì quyển trận pháp đó sao?
- Đúng rồi, có gì sao?
Cổ U Nguyệt thoải mái thừa nhận.
Sắc mặt Đường Phong biến đổi, chống lại một người Tư Đồ Thiên Hà hắn còn có nắm chắc chạy thoát nhưng nếu cố gắng chống lại Cổ U Nguyệt thì hắn không hề có lòng tin.
Tư Đồ Thiên Hà lên tiếng cười nói:
- Nếu Cổ gia chủ và lão phu có tâm tư giống nhau không bằng chia người này ra, mỗi người đều có phần của mình, thế nào?
Cổ U Nguyệt khẽ nghiêng đầu cười nói:
- Tại sao phải chia đều? Chẳng lẽ chém đôi hắn thành hai đoạn, chúng ta mỗi người một nửa?
Lời này nghe vô cùng tàn khốc máu me, Đường Phong nghe được cảm thấy gân cốt trong cơ thể co rút lại. Hắn thầm nghĩ nữ nhân này quả nhiên giống như trong lời đồn, phong cách hành sự vô cùng đặc biệt.
Khóe miệng Tư Đồ Thiên Hà khẽ co giật vài cái, mở miệng nói:
- Cổ gia chủ cứ nói đùa, nếu thật sự chém đôi người này thành hai đoạn thì không có tác dụng gì, giá trị của người sống so với người chết lớn hơn rất nhiều. Ý của lão phu là nếu người này đã có quyển trận pháp mà bản thân hắn cũng tinh thông trận pháp, không bằng chúng ta lựa chọn như thế này, một là mang người đi hai là mang quyển trận pháp đi.
- A? Nhị trưởng lão thật thông minh.
Lời nói của Cổ U Nguyệt chăm chú, cũng không biết nàng thừa nhận hay từ chối.
Tư Đồ Thiên Hà nhíu mày lại, ho nhẹ một tiếng nói:
- Nếu Cổ gia chủ không dị nghị gì thì lão phu liền cầm quyển trận pháp, còn người này về với ngươi thế nào?
Cổ U Nguyệt cười nhẹ thản nhiên chậm rãi lắc đầu, thanh âm thanh thúy vang lên:
- Không được.
Tư Đồ Thiên Hà cười ha hả:
- Nếu vậy thì Cổ gia chủ mang quyển trận pháp đi, còn người này lão phu mang về trong gia tộc.
Cổ U Nguyệt lắc đầu:
- Cũng không được.
Tư Đồ Thiên Hà biến sắc nói:
- Cổ gia chủ có ý tứ gì đây? Chẳng lẽ ngươi muốn cả người lẫn quyển trận pháp, Cổ gia chủ đừng quên một câu nói, cá và tay gấu không thể cùng có được.
Đường Phong ở bên cạnh nghe được trợn trừng mắt, hai vị cao thủ Linh Giai thượng phẩm ở trước mặt mình thương lương như thể mình là sở hữu của bọn họ, thật giống như một món hàng trao đổi qua lại, căn bản không quan tâm tới cảm thụ của chính mình. Chẳng qua nghĩ tới cũng có thể hiểu được, thực lực của hai người này nếu muốn làm chuyện gì thì chỉ sợ cũng không cần phải thương nghị với một người Linh Giai hạ phẩm điều gì.
Cổ U Nguyệt cười như không cười, thanh âm thanh thúy nhưng ngữ khí tương đối cứng rắn nói:
- Hôm nay nhị trưởng lão trở về đi, nếu hiện giờ Cổ U Nguyệt ta có ở đây, quyển trận pháp và người ngươi cũng đừng mong có được.
Nhị trưởng lão Tư Đồ Thiên Hà châm chọc nói:
- Khẩu khí của Cổ gia chủ thật lớn, cũng không sợ mình không ăn hết sao!
Cổ U Nguyệt che miệng cười, ánh mắt khinh thường phóng tới;
- Ngươi quản được sao?
- Lão yêu bà, cho ngươi chút mặt mũi ngươi còn không biết trời cao đất dày là gì, thực khi dễ lão phu không làm gì được sao?
Tư Đồ Thiên Hà giận tím mặt, lời vừa phun ra khỏi miệng trong lòng thoáng chốc trầm xuống, hắn thầm nghĩ chuyện trở nên không hay rồi.
Quả nhiên, những lời này còn chưa nói hết thì dáng vẻ tươi cười trên khuôn mặt Cổ U Nguyệt tiêu thất, vẻ mặt lạnh băng cứng ngắc, làn da trên khuôn mặt co giật liên tục, hai tròng mắt phun ra lửa giận phẫn nộ tới tột cùng, từng đợt sát khí không không chế được lan tràn ra ngoài, Cổ U Nguyệt nhìn chằm chặp vào Tư Đồ Thiên Hà, thanh âm băng lãnh nói từng chữ rõ ràng:
- Ngươi nói ai già!
- Khụ khụ…
Tư Đồ Thiên Hà vội vã giải thích vài câu, ngữ khí dịu đi không ít:
- Cổ gia chủ bớt giận, lão phu lỡ lời.
- Ngươi … nói … ai … già!
Thanh âm của Cổ U Nguyệt vang lên
- Lão phu không có ý tứ kia.
Tư Đồ Thiên Hà quấn quít giải thích, lúc nãy hắn mới chợt nhớ ra không bao giờ được nhắc tới chuyện kia trước mặt nữ nhân này, nếu như không giải thích được thì sẽ không xong với nàng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
- Ngươi nói ai già!
Cổ U Nguyệt vẫn không chịu buông tha, chỉ hỏi hắn một câu như cũ, một thân khí thế của Linh Giai thượng phẩm đã tăng tới đỉnh phong, phóng mắt nhìn lại chỉ thấy trên thân người nữ tử có một luồng hồ quang quay quanh, xung quanh thân thể còn có vô sô dòng xoáy linh khí phong hệ mà mắt thường có thể thấy được, phía sau hư không xuất hiện một thanh kiếm ảnh vô cùng lớn.
Tư Đồ Thiên Hà bất đắc dĩ vô cùng, tới cảnh giới như bọn họ gặp mặt nhau rất khó có thể chiến đấu, ngay cả người vô cùng hung ác nếu như không có lý do chiến đấu thì tất cả mọi người sẽ hành sự theo lý trí. Thế nhưng lúc này Tư Đồ Thiên Hà biết bất hòa với nữ nhân này mà đánh nhau một hồi thì chính mình tuyệt đối không có biện pháp thoát thân.
Thân là nhị trưởng lão của Tư Đồ thế gia, tuy rằng hắn không sợ Cổ U Nguyệt nhưng cũng không muốn chiến đấu với cường địch bậc này.
- Vì sao muốn đánh?
Linh Khiếp Nhan ở bên cạnh có chút mơ mơ màng màng, không hiểu nguyên cớ.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status