Vô Thường

Chương 191: Rèn luyện thân thế lần thứ hai. (Thượng)

/1679


Bất Phôi Giáp còn có tác dụng phụ trợ tu luyện, lúc tu luyện mặc nó vào, có thể giúp bản thân tăng tốc độ tụ tập linh khí, chuyện tốt như vậy ngay cả Bách Linh Đan mà Bạch Tiểu Lại từng cho Đường Phong cũng không thể sánh được.
Bách Linh Đan còn cần phải luyện chế, còn cần phải hái dược liệu, còn có thời gian hạn chế nữa, chỉ có trong mười hai canh giờ sau khi dùng. Mà Bất Phôi Giáp thì căn bản không tồn tại những vấn đề này, chỉ cần lúc tu luyện mặc nó vào là được.
Cho nên mới nói, mặc dù hiện tại Đường Phong rất thảm, nhưng là cái giá này cũng rất đáng. Chẳng những giúp Linh Khiếp Nhan thu được một trong bốn luồng tinh hồn, còn có thể tìm được chỗ tốt như nội đan, tất cả nội đan đều ẩn chứa không ít năng lượng, có nhiều khỏa lại ẩn chứa năng lượng vô cùng khổng lồ, nhất là bốn khỏa sau cùng, quả thực tương đương với Thiên giai đỉnh phong cảnh giới. Mặc dù những con Linh Thú này đã chết rất nhiều năm, nhưng nội đan của chúng cũng không biến hóa chút nào, vẫn vô cùng dồi dào năng lượng.
Bây giờ nghĩ một chút, quyết định của bản thân hắn khi đó là rất không sáng suốt. Nếu lúc ấy Đường Phong biết mình sẽ phải đối mặt với một Vương giả chi thú vô cùng kinh khủng thì hắn sẽ ngoan ngoan trở lại Thiên Tú tu luyện mấy năm rồi mới trở lại Khúc Đình Sơn tìm phiền toái.
Nếu sự việc đã rồi thì có hối hận cũng vô ích, coi như là một bài học cho sau này, mỗi một thiếu niên đang tuổi trưỡng thành đều phạm phải sai lầm, mấu chốt là hắn xử lý sai lầm của mình như thế nào, đó chính là đạo lý tiền xa chi giám, hậu sự chi sư. (đã có vết xe đổ, từ sau rút kinh nghiệm)
Vô Thường Quyết vẫn vận chuyển, cảm giác bành trướng bên trong đan điền ngày càng rõ ràng, thậm chí Tiểu Khô Lâu cũng có chút rung động.
Sau một khắc, cảm giác bành trướng đạt tới cực điểm, Đường Phong bỗng nhiên cảm thấy cả người chợt nhẹ nhõm, thoải mái cực kỳ, cương khí chảy xuôi trong kinh mạch đề thăng đến một giới hạn cao hơn, ngay cả chất lượng cũng có chút lột xác.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, tâm cảnh của Đường Phong yên tĩnh như nước giếng.
Đây chính là Huyền giai sao? Quả thật cảm thấy bản thân mình mạnh hơn trước không ít, vô luận là cảm giác hay là lực lượng tâm thần, cương khí trong cơ thể, tất cả đều tăng lên một cấp bậc.
Xem ra, hẳn là bản thân đã đổ phá Hoàng giai thượng phẩm cảnh giới rồi, cảm giác tấn thăng đến Huyền giai cũng không tệ.
Kể từ khi Đường Phong tu luyện đến nay, thời điểm còn ở Luyện Cương cảnh giới, tốc độ tiến triển mặc dù rất nhanh, nhưng khi đó thực lực còn tương đối thấp, cho dù tấn chức cũng không có thay đổi gì quá lớn, mà từ Luyện Cương bát phẩm lập tức đề thăng đến Hoàng giai thượng phẩm, khi đó hắn con rèn luyện cả thân thể, cũng không cảm nhận rõ ràng được sự thay đổi giữa hai cảnh giới liên tiếp. Nhưng lần này thì tương đối rõ ràng, nhất là trong nháy mắt tấn chức đó, cả người giống như đứng ở trên đám mây, bay bay bổng bổng, giống như đang nằm mơ vậy.
Bước vào Huyền giai, mặc dù chỉ là Huyền giai hạ phẩm, tương đối lớn.
năng lượng trong cơ thể tăng lên, thời điểm sử dụng cương khí, sức mạnh cũng sẽ tăng lên theo, như vậy uy lực của ám khí do mình phóng ra cũng sẽ gia tăng.
Tu luyện chẳng qua là một cách để từ từ leo lên một ngọn núi cao hơn! Trên thế giới này, Đường Phong có thể chân chính tiêu diệt địch nhân đều là dựa vào ám khí của mình. Mà thực lực của bản thân mình chính là động lực để thúc đẩy ám khí.
Lần tấn chức này có thể nói là nước chảy thành sông, kéo dài tận hai tháng, đây đúng là lần tấn chức tốn thời gian dài nhất từ trước đến nay của Đường Phong.
Sau khi đột phá, Đường Phong vẫn không ngừng vận chuyển Vô Thường Quyết, bản vừa mới đột phá giống như xây một ngôi nhà vậy, một tầng lại một tầng, tự nhiên phải ổn định tầng này mới có thể xây tầng tiếp theo.
Một bên tu luyện Vô Thường Quyết, một bên goàn tam dược lực trong người, đói bụng thì lấy quả dại hoặc thịt trong Mị ảnh không gian ra ăn. Cũng may lần này vào Khúc Đình Sơn, Đường Phong chuẩn bị rất nhiều thức ăn và đồ dùng, nếu không bị Linh Thú ép vào trong thú mộ đúng là không có thức ăn không nước uống.
ở nơi sâu trong thú mộ này căn bản không có bao nhiêu ánh sáng, cơ hồ có thể nói là tối thui, nếu không phải nhãn lực của Đường Phong tương đối tốt thật sự có thể trở thành một tên mù ở nơi này. Cũng không biết hạp cốc sâu bao nhiêu, đứng ở nơi này chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy dấu vết của mạn đằng quấn quanh phía trên hạp cốc. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Sau mấy ngày, bên ngoài thú mộ tiếng gào thét của Linh Thú cũng chưa từng dừng lại. Nhất là tiếng thét dài của Khiếu Thiên Lang, nhưng dần dần, những tiếng gào thét này ít dần, sau đó hàn toàn biến mất.
những Linh Thú bên ngoài cũng không có kiên nhẫn chờ nữa, bọn chúng không thể nào chờ đợi cả ngày lẫn đêm ở bên ngoài thú mộ. Mặc dù bọn chúng là Linh Thú, nhưng chúng cũng có chuyện của mình, chúng cần đi săn, cần đi cướp đoạt địa bàn, tranh đoạt bạn tình gì gì đó, sao có thể đợi suốt ở bên ngoài, cũng không biết Khiếu Thiên Lang đã đi hay chưa.
Thương thế của Đường Phong cũng đã tốt hơn rất nhiều, đã khỏi bảy tám phần rồi, mấy cây xương gãy chỗ ngực cũng đã liền lại, thực lực cũng đã ngôi phục tới đỉnh phong. Ở nơi này trong thời gian dài không thấy ánh sáng làm cho hắn cảm thấy hơi buồn phiền.
hơn nữa, bây giờ Đường Phong còn chưa dám đi ra ngoài thú mộ, hắn thật sự có chút sợ hãi đối với con Khiếu Thiên Lang kia. Vạn nhất Khiếu Thiên Lang vẫn còn canh giữ trước thú mộ, mình lại đi ra ngoài chẳng phải là dê vào miệng sói sao?
Đường Phong muốn đợi Linh Khiếp Nhan tỉnh lại rồi mới rời đi, nàng có cảm giác tương đối nhạy cảm đối với Linh Thú, có nàng bản thân có thể tránh thoát khỏi Linh Thú, an toàn rời khỏi Khúc Đình sơn.
Bất quá nhìn vào bên trong cương tâm, Linh Khiếp Nhan đang ở trạng thái tinh hồn cũng không khác ban đầu là mấy, hai luồng tinh hồn còn đang dây dưa với nhau, dường như chưa tới thời khắc thích hợp để dung hợp. Nếu cứ như vậy, không biết mình còn phải đợi bao lâu nữa.
Trong thời gian đợi ở nơi này, trừ tu luyện ra thì chẳng còn việc gì khác, ngay cả muốn nằm ra mặt đất đếm sao cũng chỉ là một hi vọng xa vời.
Một ngày tu luyện, hai ngày cũng vẫn tu luyện, trừ thời gian ngủ, thời thời khắc khắc đều tu luyện, cho dù tính tình Đường Phong có tốt hơn nữa cũng cảm giác có chút khô khan chán ngán rồi.
Nếu như đổi sang một nơi khác, Đường Phong có thể còn có hứng thú tu luyện, nhưng ở một nơi giơ tay không thấy năm ngón như thế này, giống như bản thân bị nhốt ở trong một cái lồng, làm cho người ta vô duyên vô cớ sinh ra một cảm giác bài xích.
Đen ngày hôm này, vô luận Đường Phong có làm thế nào cũng không thể tĩnh tâm tu luyện. Loại ý niệm bài xích này chẳng khác nào một tâm ma, nếu như không loại bỏ nó mà cưỡng chế bản thân đi tu luyện, chẳng những không có bao nhiêu thành quả còn có thể làm cho bản thân lo nghĩ.
Cho nên Đường Phong rất thức thời bỏ qua việc tu luyện Vô Thường Quyết, ngồi dưới đất nghĩ ngợi chốc lát. Hắn nghĩ tìm cho mình một ít việc để làm, đưa tay mở ra Mị ảnh không gian của mình, Đường Phong xem xét bên trong.
ừm, không gian rất lớn, cũng có không ít bảo bối.
Thiên Binh chùy thủ, Cương Binh nhuyễn kiếm, một đống lớn phi tiêu, còn có mấy cái cơ quan lần trước chế tạo ra, chuyên môn dùng để đối phó Diệp Trầm Thu, còn có nồi, chén, gáo, nước, đũa, thìa, dầu, muối....

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status