Vô Thường

Chương 205: Phong thiếu gia, thật thần nhân!!! (Thượng)

/1679


Hàn Đông có chút khẩn trương nuốt nước miếng một cái, hắn mở miệng hỏi:
- Hắn làm sao có thể nói chuyện cùng bọn Linh Thú này chứ? Chẳng lẽ hắn sử dụng môn Âm Công bí pháp từng giết chết hơn hai ngàn người kia?
Thang Phi Tiếu quay đầu nhìn hắn một cái, tức giận trả lời một câu:
- Đúng là dùng Âm Công bí pháp đó!
Điều này hiển nhiên là Thang Phi Tiếu trong lúc tức giận nói bừa, Thang Phi Tiếu biết Đường Phong thực sự giết chết hai ngàn năm trăm người đó, nhưng Hàn Đông thì chẳng qua là giễu cợt một chút mà thôi.
Phía xa, thấy Khiếu Thiên Lang đang vòng quanh người mình, Đường Phong cũng không có động tác gì khác. Nếu như nó nghe lọt thì dĩ nhiên là vô cùng tốt, cho dù là mình cùng nó trở về Khúc Đình Sơn cũng đc, chỉ cần đợi đến khi Linh Khiếp Nhan thức tinh, mọi chuyện đều trở nên tốt đẹp.
Nhưng dường như nó cũng không nghe lọt đi, có lẽ bản thân mình lại phải quấy nhiễu nó một chút, sau đó bắt đầu đào vong ngàn dặm lần thứ hai.
Cảm thụ được cảm xúc và khí thế bên trong tiếng gào thét của bầy Linh Thú, tâm tình Đường Phong dần dần trở nên trầm trọng.
Sát khí! Hắn có thể cảm nhận được, sát khí trên người Khiếu Thiên Lang càng ngày càng đậm. ánh mắt nó cùng càng ngày càng không có hảo ý, hẳn là muốn hạ thủ đối với mình. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Quả nhiên, sau khi Khiếu Thiên Lang vòng quanh Đường Phong ba vòng, tất cả tiếng gào thét đều ngưng bặt.
Tới rồi!
Thân ảnh khổng lồ tuyết trắng của Cuồng Sát Khiếu Thiên Lang dừng lại trước mặt Đường Phong chưa tới năm trượng, sau đó nó rống lên một tiếng, tứ chi của nó cứng lên, hung hăng giậm lên mặt đất.
Thân hình giống như một ngọn núi nhỏ, giữa không trung tạo thành một bóng ảnh màu tuyết trắng, trong nháy mắt nhào tới trước mặt Đường Phong, răng nanh của nó hoàn toàn lộ ra ngoài, há mồm cắn thẳng tới đầu Đường Phong.
Lần trước nó cũng làm như vậy, bất quá lần đó thất bại, lần này nó thông minh hơn, khi há miệng ra, một làn gió có thể cảm thấy được từ trong miệng nó phun ra, làm gió này để phòng ngừa Đường Phong dùng phi châm bắn nó.
Phi châm đó mặc dù không lấy tính mạng của nó, nhưng ăn phải cũng choáng váng một hồi, lại cắm trong cổ họng của nó không chịu rời ra, vô cùng khó chịu.
Trước một khắc Khiếu Thiên Lang có động tác này, Đường Phong đã ý thức được nguy hiểm ập đến, cho nên trong nháy mắt hắn hét lớn một tiếng:
- Tá Thi Hoàn Hồn!
Chuẩn bị thi triển ra đòn sát thủ của mình.
Nhưng bốn chữ này hắn lại chỉ hô lên một chữ, ba chữ còn lại lập tức nghẹn trong cổ họng, thân thể vốn đang trong tư thế chuẩn bị chạy trốn cũng đột nhiên dừng lại.
Trong nháy mắt Cuồng Sát Khiếu Thiên Lang cũng ngậm miệng lại, thân hình khổng lồ hiện ra, đứng trước mặt Đường Phong, nhìn hắn chằm chằm, vẻ mặt hung ác biến mất không thấy, thay vào đó là có chút ngạc nhiên khó có thể tin, khí thế cuồng bạo và sát cơ trong mắt nó cũng đã biến mất, chỉ còn lại sự mê man.
Nó nhẹ nhàng hướng về phía Đường Phong a ô vài tiếng, sau đó thân hình giống như ngọn núi nhỏ của nó từ từ ngồi xổm xuống, chậm rãi cúi đầu xuống trước mặt Đường Phong, giương đôi mắt to như chuông đồng nhìn hắn.
Một đám Thiên giai cao thủ đang dứng từ xa quan sát cũng rót cằm xuống đất. Đây là một màn bất khả tư nghị, khiến người ta không dám tin cỡ nào chứ? Tất cả mọi người đều tận lực đè thấp hô hấp tới cực hạn, yên lặng như người đã chết rồi vậy.
Vừa rồi bọn họ còn lo lắng đề phòng, sợ Đường Phong không may bỏ mạng trong miệng sói. Bởi vì từ góc độ của họ nhìn được thì những gì đang thấy như đang báo trước kết quả.
Sau khi Khiếu Thiên Lang vòng quanh vài vòng liền dừng lại, há lớn cái miệng mãnh liệt nhào tới Đường Phong, đây đúng là một chiêu chí mạng.
Thể nhưng, sau khi Đường Phong rống lên một tiếng thì hành động đánh giết của Khiếu Thiên Lang liền dừng lại trong nháy mắt, sau đó lại phủ phục thân mình xuống trước mặt hắn.
Rốt cuộc là Đường Phong đã rống lên cái gì thì không ai nghe rõ cả, đại khái thì cũng giống như mấy tiếng kiểu như "Ê. a. hắc,..
Sau khi hắn rống lên thì Thú trung chi vương trong nháy mắt còn ngoan ngoãn vâng lời hơn cả chó giữ nhà. giờ phút này Khiếu Thiên Lang không còn là bộ dạng thú trung chi vương nữa mà hoàn toàn giống với một con chó săn trung thành đứng trước mặt chủ nhân.
ừ, một đám Thiên giai cao thủ cũng không biết lý giải thế nào, hoàn toàn không tưởng tượng được cảnh tượng trước mặt..
Thang Phi Tiếu thậm chí còn dùng sức chùi mạnh hai mắt của mình, muốn xác nhận xem có phải mình nhìn lầm hay không, nhưng sự thật rành rành ra đó, hắn chùi tới mức hai mắt đỏ ké, nhưng kết quả vẫn như thế.
Trên mặt Dương Xuân cũng nghệt ra. dù hắn kinh nghiệm phong phú. thấy rộng hiểu nhiều. cũng không thể tin được còn có loại chuyện này xảy ra trước mặt mình, ngay dưới da mắt của mình.
Trên đời này.... Chẳng lẽ thật sự có bí pháp Vô thượng âm công gì đó sao? Chẳng lẽ lời đồn đại Đường Phong dựa vào vô thượng âm công gì đó của mình giết chết hai ngàn năm trăm người không phải giả sao?
Bốn vị thành chủ liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng nảy ra suy nghĩ này.
Âm công thì đúng là có, bọn họ cũng có biết tới. Nhưng thứ âm công có thể giết chết hai ngàn năm trăm người cùng một lúc tuyệt đối không thể nào tồn tại! Đừng nói chi tới chuyện có thể ra lệnh cho một vương giả chi thú có thực lực sánh ngang với một vị cao thủ Thiên giai thượng phẩm đỉnh phong.
Nếu nói không phải thì chuyện quỷ dị trước mắt rốt cuộc phải giải thích thế nào đây? Đường Phong chẳng qua là rống lên một tiếng thôi, Khiếu Thiên Lang đột nhiên lại trở nên biết điều như vậy?
Cả đám người suy nghĩ lung tung, Đường Phong cũng cười khổ không thôi. Trong lòng bàn tay của hắn bây giờ cũng ướt đẫm mồ hôi, đừng thấy bên ngoài hắn bình tĩnh mà lầm. thật ra trong lòng hắn so với bất kỳ ai cũng khẩn trương hơn. Hắn sợ mình không dẫn bầy Linh thú đi được, cũng sợ mình không thể chạy thoát khỏi Khiếu Thiên Lang.
Nhưng hiện tại, tâm tình khẩn trương lại đột nhiên thả lỏng không ít, chỉ cảm thấy thư thái cả người.
bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, Linh Khiếp Nhan chi lo dung hợp trong Cương Tâm rốt cuộc cũng tỉnh lại! Nhờ vậy mới cứu được cái mạng này.
Trong nháy mắt Linh Khiếp Nhan thức tỉnh, liền truyền tin tức qua cho Khiếu Thiên Lang, chính điều này đã khiến Khiếu Thiên Lang dừng lại động tác của mình.
- Rốt cuộc ngươi cũng tỉnh!
Đường Phong thở hổn hển từng ngụm lớn.
- Nếu ngươi vẫn không chịu tỉnh thì ca ca ta thật sự có thể gặp phải xui xẻo rồi.
Kể từ khi hai phần tinh hồn của Linh Khiếp Nhan bắt đầu dung hợp tới nay ít nhất cũng hơn nửa tháng. khoảng thời gian này thật sự quá dài.
Linh Khiếp Nhan cười hì hì một tiếng, thanh âm lại đột ngột chuyển sang lạnh lùng:
- Sao? ngươi có thể chạy trốn khỏi Khiếu Thiên Lang, coi như đã thông qua thí luyện ta dành cho ngươi rồi, ngươi cũng có tư cách trở thành chủ nhân của ta.
- Cái gì đây?
Đường Phong ngạc nhiên, bởi vì ngữ khí và thái độ của Linh Khiếp Nhan trước sau khác nhau hoàn toàn.
Giọng nói ngọt ngào của Linh Khiếp Nhan liền truyền tới:
- Phong ca ca không hiểu sao. Hai loại tính cách của ta chỉ vừa mới dung hợp với nhau, vẫn còn có chút chưa ổn định. Qua một thời gian sẽ ổn thôi.
- Xuýt nữa hù chết ta rồi!
Đường Phong vỗ vỗ ngực. hắn còn tưởng rằng một Linh Khiếp Nhan khác đang nói chuyện với mình.
May là Linh Khiếp Nhan kia đã bị thôn phệ sạch sẽ rồi.
- Đừng nói nhảm nữa. ngươi mau giải thích với con sói này đi. Nói cho nó biết ta không có giết ngươi. chỉ vì cái này mà nó truy sát ta bấy lâu nay. Mệt chết thiếu gia ta đi mà.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status