Vô Thường

Chương 238: Phối trí độc dược. (Thượng)

/1679


Bị giằng co giữa một bên là tội ác, một bên là sự giải thoát, Thi Thi không biết làm thế nào cho phải.
Đường Phong đưa tay nhẹ viết ba chữ kia, khẽ nhích tay phát ra một luồng cương khí hung mãnh, bức vách rung lên dữ dội, vị trí mấy chữ viết bằng máu đã bị đục thủng một lỗ lớn
Bốn chữ này không phải do nữ nhân đó viết ra.
- Phong thiếu gia, hẳn là nàng đã trốn theo lối cửa sau, giờ ta sẽ dẫn người truy đuổi!
Vu Trung cất giọng nói.
- Không cần, để nàng đi đi!
Đường Phong lắc đầu, nữ nhân này viết đến bốn chữ đầy sát khí còn không nổi, thì liệu có thể đem đến cho mình điều gì nguy hiểm đây? Để cho nàng đi, có thể nói là cách giải quyết tốt nhất.
Thang Phi Tiếu đứng cạnh nói:
- Phong thiếu gia, thế thì tiếc quá, bắt nàng về làm thị nữ cũng tốt mà, đôi mắt kia thật đẹp mà.
- Đó cũng chẳng phải là ánh mắt bình thường. Nguồn: http://truyenyy.com
Đường Phong bật cười.
Thần sắc Thang Phi Tiếu trở nên nghiêm nghị, thấp giọng nói:
- Phong thiếu gia, ánh mắt của nữ nhân kia có vấn đề gì sao? Dựa vào bản lãnh của nàng mà nói, căn bản không thể dọa cho mấy nam nhân cao lớn đến mức thể này, phải chẳng là do ánh mắt của nàng?
Đường Phong gật đầu nói:
- Đợi đến lúc ra ngoài thành sẽ nói cho ngươi hay.
Mặc dù Vu Trung đang là thuộc hạ, làm việc cho mình, nhưng khác với Tiếu thúc và Đoạn thúc, không phải điều gì cũng có thể cho hắn biết được. Trừ một số việc đặc biệt, Đường Phong cũng không hay giấu diếm. hơn nữa Đường Phong còn cần phải nhờ đến hai vị tiền bối này thay mình hành sự, giờ hắn cũng thực sự hiếu kì với cặp mị nhãn kia.
Dặn dò Vu Trung một hồi, sau khi xử lý ổn thỏa Túy Xuân Lâu rồi sẽ làm hậu sự cho bên Linh Thú Đường, đoạn Đường Phong cùng Thang Phi Tiếu liền rời đi.
Bên ngoài thành Tĩnh An, một thân ảnh gầy yếu lặng yên đứng đó, chăm chú nhìn về hướng Thiên Tú.
Mặt nàng được che kín bởi một khăn lụa đen, đôi mắt sáng ngời vô cùng quyến rũ tựa trân châu trong đêm tối, phát ra quang mang kì dị. Hồi lâu sau, nàng nháy nháy mắt, cười khổ một tiếng.
Đúng vậy, ta muốn hận ngươi! Ngươi đúng ra phải là cừu nhân của ta. Nhưng ta chỉ là một nữ nhân vô lực cho nên ta không có cách nào để báo thù cho những người đã bỏ mạng dưới tay ngươi. Chỉ mong chúng ta từ nay về sau vĩnh viễn không gặp nhau nữa, vĩnh viễn.
Gió đêm lạnh lẽ thổi qua, lay động tấm lụa đen che mặt nàng, dưới ánh trăng, vẻ đẹp tuyệt mỹ kia chợp hiện rồi biến mất, chỉ có điều trên nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành đó lại có một vết sẹo lượn sóng màu đỏ sậm chạy dọc sống mũi, phá hòng nét đẹp vô song kia.
Trong phòng, Linh Khiếp Nhan đưa ra bàn tay nhỏ nhắn với Đường Phong, tức giận nói:
- Cho ta thuốc!
Bí mật toàn thân Đường Phong chỉ có nha đầu trước mặt này biết được nhiều, mặc dù Linh Khiếp Nhan không biết Đường Phong có Mị ảnh không gian. Nhưng nàng biết Đường Phong có thể nhét đồ vật vào trong một nơi không nhìn thấy, cũng có thấy lấy ra trong nháy mắt. Vì tránh tai mắt của người khác, tự nhiên phải nói chuyện trong phòng rồi.
- ngươi cần dược liệu gì?
Đường Phong mở miệng hỏi.
Linh Khiếp Nhan đọc tên một loạt các loại dược liệu quý hiếm, Đường Phong lục lọi một lúc trong Mị ảnh không gian, lấy ra một đống lớn đặt lên bàn.
những dược liệu này phần lớn là cướp đoạt từ Linh Thú Đường, chỉ có một hai gốc là do Đường Phong hái được lúc tìm thảo dược trên Khúc Đình Sơn, nói những dược liệu này là thiên tài địa bảo cũng không quá đáng chút nào.
những dược liệu Linh Khiếp Nhan cần cũng không có đặc điểm gì chung, nhất thời Đường Phong cũng không biết nàng cần những dược liệu này để làm gì, đang định mở miệng hỏi một câu thì tiểu nha đầu lại nói:
- Cho ta một viên nội đan, ta biết ngươi mang ra chắc chắn không chỉ một viên.
Đường Phong cười hắc hắc, không biết nàng cần nội đan như thế nào, hắn liền lấy tất cả nội đan còn lại trong Mị ảnh không gian ra để cho nàng chọn.
Bốn viên nội đan đỉnh cấp nhất, còn có mấy viên cấp sáu, hơn hai mươi viên cấp năm, tất cả đều tròn vo, to bằng quả trứng bồ câu. Nội đan có màu sắc, quang mang bất đồng, một đống ở chung một chỗ như vậy trông rất đẹp mắt.
Kinh ngạc nhìn bốn khỏa nội đan đỉnh cấp, Linh Khiếp Nhan thản nhiên thở dài:
- Ai, Phong ca ca ngươi quả nhiên cướp sạch thú mộ rồi.
Vừa nói nàng vừa cầm lấy một viên nội đan, mở miệng nói:
- Bốn khỏa nội đan này đúng là thú đan của lịch đại thú vương Khúc Đình Sơn, mỗi khỏa đều vô cùng trân quý. Mỗi một con thú vương đều có thực lực Thiên giai thượng phẩm đỉnh phong, còn mạnh hơn một phần so với Tiểu Thiên.
Đường Phong nói:
- Dù sao mấy viên nội đan này đặt trong thú mộ, qua mấy trăm năm cũng sẽ tan biến, không bằng lấy ra còn có điểm hữu dụng.
Linh Khiếp Nhan gật đầu:
- Cũng đúng, ta suy nghĩ hơi nhiều rồi. Phong ca ca, ngươi có thể hấp thu năng lượng của một viên nội đan, nếu năng lực Tá Thi Hoàn Hồn của ngươi có thể phối hợp với thực lực của thú vương, khi ngươi thi triển ra, trong thời gian ngắn không ai có thể gây tổn thương cho ngươi.
- không vội, chờ một thời gian nữa cũng không muộn. Đúng rồi, người cần nội đan làm gì?
- Bí mật, không nói cho ngươi biết!
Linh Khiếp Nhan liếc Đường Phong một cái, bỏ viên nội đan trên tay xuống, rồi lại duỗi tai lấy một viên cấp năm, suy nghĩ một lúc lại đổi thành một viên cấp sáu.
Đóng gói tất cả dược liệu và nội đan thật kỹ, Linh Khiếp Nhan ôm đồ đạc của mình ra khỏi phòng, nhanh như chớp đã chạy trốn không thấy tung tích.
- Tiểu nha đầu thối!
Đường Phong hít hít mũi, nàng cần nhiều dược liệu trân quý như vậy, lại lấy một viên nội đan cấp sáu, trừ đi luyện dược còn có thể làm gì khác chứ? Bất quá bằng thực lực của nàng còn cần luyện đan dược gì? nghĩ đến đây, Đường Phong nhất thời an lòng, trong lòng thầm thoải mái, nghĩ tới tiểu nha đầu mặc dù mặt nặng mày nhẹ với mình, nhưng nàng vẫn một lòng hướng về mình.
Bất quá, nói đến chuyện luyện dược, mình cũng cần đi phối trí một chút độc dược. Trước kia không phối trí nhiều bởi vì dược liệu bên trong dược phòng của Thiên Tú không phải rất đầy đủ, hơn nữa còn cần người khác hỗ trợ tìm kiếm, có chút phiền toái. Nhưng hiện tại trên tay mình có rất nhiều dược liệu, hơn nữa có dược liệu bên trong dược phòng Thiên Tú, Đường Phong hoàn toàn có thể phối trí rất nhiều dược vật mang theo trên người, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào xảy ra.
Có dược liệu, nhưng vẫn phải tìm người giúp đỡ cô đọng dược dịch. Đường Phong mặc dù có thể sử dụng năng lực Tá Thi Hoàn Hồn, tìm một âm hồn thích hợp luyện dược, nhưng dù sao việc này cũng không lâu dài, sau khi thi triển lại có di chứng làm cho người ta khó chịu.
Dù sao Linh Khiếp Nhan cùng đi luyện dược, không bằng bảo nàng giúp mình cô đọng dược dịch. nghĩ tới đây, Đường Phong lập tức ra khỏi phòng.
Mặc dù Linh Khiếp Nhan thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp, phân điêu ngọc mài, nhưng tốc độ của nàng lại vô cùng nhanh, chân trước nàng đi, chân sau Đường Phong đuổi theo nhưng vẫn không thấy bóng dáng nàng đâu.
hỏi thăm mấy đệ tử trông coi ở cửa dược phòng cũng không ai thấy Linh Khiếp Nhan tới đây, không biết nàng chạy tới chỗ nào luyện dược.
Đường Phong chớp chớp ánh mắt vài cái, buồn bưc vô cùng.
Bất đắc dĩ, Đường Phong chỉ có thể một mình đi vào trong dược phòng, bối rối định sử dụng Tá Thi Hoàn Hồn để cô đọng dược dịch. Bất quá làm như vậy thật đúng là giết sà dùng dao mổ trâu.
Đẩy cánh cửa dược phòng mình vẫn vào trước kia, Đường Phong không khỏi sửng sốt.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status