Chương 617
Tô Mục Tuyết luôn là nữ thần của anh ta, hoàn hảo đến mức anh ta không dám khinh nhờn.
Chỉ là không ngờ rằng, số phận đã chơi anh ta một vố cực lớn, nữ thần mà anh ta từng mơ ước có được, lại bị một kẻ như Triệu Nam Thiên chiếm được.
Nghĩ rồi lại nghĩ, một sự đố kỵ điên cuồng bùng lên trong lòng.
Bản thân Từ Hoa Dương biết rằng với sự kiêu hãnh của Tô Mục Tuyết, không dễ dàng để khiến cô trở về bên mình.
Nhưng điều này không ảnh hưởng, anh ta trút hết những khao khát và hối hận trong lòng.
Nghĩ đến bức tranh đặc sắc mà anh ta sẽ thấy trong vài ngày tới, đôi mắt trở nên đỏ ngầu.
…
Bên kia, Triệu Nam Thiên ăn cơm trưa, tâm tình tốt được một lúc liền chán nản.
Trên đường vẫn còn năm sáu công ty môi giới chưa thử, nhưng anh đã mất kiên nhẫn rồi.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên tiếp xúc với dì Đào, nhưng dựa theo hiểu biết của anh đối với dì Đào trong khoảng thời gian này, đối phương nhất định là một người phụ nữ cạn tàu ráo máng, muốn thuê nhà qua môi giới, căn bản không có bất cứ khả năng nào.
Suy nghĩ một lúc, Triệu Nam Thiên đột nhiên nảy ra một ý tưởng, nếu không thể thuê nhà bên trung gian, vậy anh dứt khoát đi tìm gặp chủ nhà là xong rồi.
Dù rằng có tiền có thể điều khiển ma quỷ nhưng anh không tin, tất cả mọi người đều sẽ ham tiền của dì Đào!
Nói làm là làm, Triệu Nam Thiên bật bản đồ trên điện thoại, đi lang thang xung quanh những khu chung cư gần đó.
Không khó để nghe ngóng thông tin về việc thuê nhà, suy cho cùng, một số người không thích đưa nhà của họ lên trên mạng.
Bốt bảo vệ, siêu thị nhỏ, thậm chí cả bảng thông báo, cột dây điện ở trước cửa các khu dân cư đều có thông tin cho thuê nhà.
Triệu Nam Thiên đã liên lạc, rất nhanh sau đó đã hẹn được một vài người chủ đi xem nhà.
Tự mình đi kiếm nhà, chắc chắn sẽ có cái tốt cái xấu trong, nhưng may mắn thay, có vài cái trong số đó phù hợp với điều kiện của mình.
Sau khi Triệu Nam Thiên xem nhà xong, anh chụp ảnh từng tấm một, chuẩn bị gửi cho Tô Mục Tuyết để bàn bạc.
Những cuộc điện thoại liên tiếp vang lên, nhưng câu trả lời và giọng điệu y hệt nhau, đều nói là căn nhà vừa được cho thuê.
Trực giác Triệu Nam Thiên mách bảo là do dì Đào đang giở trò quỷ, nhưng dù anh có hỏi như thế nào, người bên kia chỉ im lặng không nói gì.
Cũng còn một danh sách nhà tương đối khả quan, anh gọi tiếp, nhưng cứ không gọi được.
Triệu Nam Thiên dần dần tức giận, bận rộn gần hết buổi chiều lại bị chơi đùa như một con khỉ?
Anh tìm lại thông tin cho thuê một lần nữa, lần này trực tiếp đưa ra quyết định.
Tranh thủ thời gian đi rút tiền, anh tìm đến một góc khuất trước cửa.
Có một bàn tay đen ở phía sau anh giở trò, không lôi được cái tay này ra, trong lòng anh sẽ luôn khó chịu.
Không chờ đến khi anh hút xong một điếu thuốc, ba hoặc năm người đàn ông đi ra khỏi khu chung cư.
Cùng lúc đó, điện thoại di động trong tay vang lên, không có gì ngạc nhiên, chính là người chủ cho thuê nhà vừa rồi gọi tới, chỉ nói một câu nhà không cho thuê nữa rồi vội vàng cúp máy!
Cơn phẫn nộ của Triệu Nam Thiên bùng lên, anh đi theo phía sau mấy tên trên miệng đang ngậm điếu thuốc kia!
Tô Mục Tuyết luôn là nữ thần của anh ta, hoàn hảo đến mức anh ta không dám khinh nhờn.
Chỉ là không ngờ rằng, số phận đã chơi anh ta một vố cực lớn, nữ thần mà anh ta từng mơ ước có được, lại bị một kẻ như Triệu Nam Thiên chiếm được.
Nghĩ rồi lại nghĩ, một sự đố kỵ điên cuồng bùng lên trong lòng.
Bản thân Từ Hoa Dương biết rằng với sự kiêu hãnh của Tô Mục Tuyết, không dễ dàng để khiến cô trở về bên mình.
Nhưng điều này không ảnh hưởng, anh ta trút hết những khao khát và hối hận trong lòng.
Nghĩ đến bức tranh đặc sắc mà anh ta sẽ thấy trong vài ngày tới, đôi mắt trở nên đỏ ngầu.
…
Bên kia, Triệu Nam Thiên ăn cơm trưa, tâm tình tốt được một lúc liền chán nản.
Trên đường vẫn còn năm sáu công ty môi giới chưa thử, nhưng anh đã mất kiên nhẫn rồi.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên tiếp xúc với dì Đào, nhưng dựa theo hiểu biết của anh đối với dì Đào trong khoảng thời gian này, đối phương nhất định là một người phụ nữ cạn tàu ráo máng, muốn thuê nhà qua môi giới, căn bản không có bất cứ khả năng nào.
Suy nghĩ một lúc, Triệu Nam Thiên đột nhiên nảy ra một ý tưởng, nếu không thể thuê nhà bên trung gian, vậy anh dứt khoát đi tìm gặp chủ nhà là xong rồi.
Dù rằng có tiền có thể điều khiển ma quỷ nhưng anh không tin, tất cả mọi người đều sẽ ham tiền của dì Đào!
Nói làm là làm, Triệu Nam Thiên bật bản đồ trên điện thoại, đi lang thang xung quanh những khu chung cư gần đó.
Không khó để nghe ngóng thông tin về việc thuê nhà, suy cho cùng, một số người không thích đưa nhà của họ lên trên mạng.
Bốt bảo vệ, siêu thị nhỏ, thậm chí cả bảng thông báo, cột dây điện ở trước cửa các khu dân cư đều có thông tin cho thuê nhà.
Triệu Nam Thiên đã liên lạc, rất nhanh sau đó đã hẹn được một vài người chủ đi xem nhà.
Tự mình đi kiếm nhà, chắc chắn sẽ có cái tốt cái xấu trong, nhưng may mắn thay, có vài cái trong số đó phù hợp với điều kiện của mình.
Sau khi Triệu Nam Thiên xem nhà xong, anh chụp ảnh từng tấm một, chuẩn bị gửi cho Tô Mục Tuyết để bàn bạc.
Những cuộc điện thoại liên tiếp vang lên, nhưng câu trả lời và giọng điệu y hệt nhau, đều nói là căn nhà vừa được cho thuê.
Trực giác Triệu Nam Thiên mách bảo là do dì Đào đang giở trò quỷ, nhưng dù anh có hỏi như thế nào, người bên kia chỉ im lặng không nói gì.
Cũng còn một danh sách nhà tương đối khả quan, anh gọi tiếp, nhưng cứ không gọi được.
Triệu Nam Thiên dần dần tức giận, bận rộn gần hết buổi chiều lại bị chơi đùa như một con khỉ?
Anh tìm lại thông tin cho thuê một lần nữa, lần này trực tiếp đưa ra quyết định.
Tranh thủ thời gian đi rút tiền, anh tìm đến một góc khuất trước cửa.
Có một bàn tay đen ở phía sau anh giở trò, không lôi được cái tay này ra, trong lòng anh sẽ luôn khó chịu.
Không chờ đến khi anh hút xong một điếu thuốc, ba hoặc năm người đàn ông đi ra khỏi khu chung cư.
Cùng lúc đó, điện thoại di động trong tay vang lên, không có gì ngạc nhiên, chính là người chủ cho thuê nhà vừa rồi gọi tới, chỉ nói một câu nhà không cho thuê nữa rồi vội vàng cúp máy!
Cơn phẫn nộ của Triệu Nam Thiên bùng lên, anh đi theo phía sau mấy tên trên miệng đang ngậm điếu thuốc kia!
/800
|