Chương 862
“Không sao, cậu đi xuống chơi một ván với bọn họ, bọn họ đều là bằng hữu của anh, anh ra ngoài một chút, cậu ở nhà chiêu đãi bọn học giúp anh.”
“Được, anh rể, anh ngươi yên tâm, chuyện của anh cũng là chuyện của em!”
Khương Sông này lại ước gì lấy lòng Tôn Chí Bình, tối thiểu nhất là phải có mối quan hệ tốt.
Bằng cách này, ngay cả trong tương lai chị gái và anh rể có chia tay thật, thì cũng còn chút giao tình.
Hơn nữa, cậu khăng khăng ở lại chỗ Tôn Chí Bình cái này, cũng là khiến chị phải hồi tâm chuyển ý.
Đang nghĩ ngợi, hai người đã đi tới dưới lầu.
Trong phòng khách có hai người phụ nữ ngồi đó, từng cái dáng người cao gầy, quần áo thời thượng gợi cảm.
Khương Sông lúc nào nhìn một cảnh này, mặt liền ngây ngốc ngay tại chỗ.
Tôn Chí Bình gọi: “Đây là em vợ tôi, một hồi tôi đi ra ngoài một chuyến, đểc ậu ấy thay tôi chiêu đãi các người.”
Nói chuyện, anh ta đem Khương Sông dẹp sang một bên, từ trong bao đẩy ra một đống ít, ít nhất cũng phải sáu mươi triệu.
Khương Sông từ chối: “Anh rể, anh đây là…”
“Cầm đi, cùng hai người phụ nữ này chơi bài, không có tiền làm sao đánh được?”
“Thế nhưng mà, chị em không cho em đánh bài bạc,..”
“Chị cậu không cho thì cậu liền không chơi, cậu cứ như vậy bao giờ mới con, còn nghe chị cậu?”
Khương Sông lâm vào tình thế khó xử, nhất là vừa rồi hai cô gái kia một cái nhăn mày một nụ cười, để anh dần dần đánh mất lý trí.
Tôn Chí Bình cố ý nói: “Vậy được, cậu đi lên chơi máy chơi game đi, anh sẽ bảo bọn họ đi trở về, dù sao anh cũng không có thời gian tiếp họ.”
Khương Sông nhăn nhó mà nói: “Đừng, anh rể…”
Tôn Chí Bình cười ha ha một tiếng: “Lúc này mới đúng là người đàn ông chứ, tiền cậu cứ cầm đi tùy tiện chơi, thắng là của cậu, thua coi như anh cho cậu.”
Nói chuyện, anh ta lộ ra dáng vẻ một người đàn ông hiểu chuyện: “Đương nhiên, nếu cậu có năng lực, có thể cùng thu phục hai người phụ nữ này, cũng là tùy cậu!”
Khương Sông lúc trở về, cả người đều ngo ngoe muốn động!
…
Triệu Nam Thiên rời đi khoa nội trú, cũng không có ở lại, trực tiếp liền lên xe.
Nhất định phải đuổi đội thanh tra đi trước đó, mau chóng giải quyết chuyện của Khương Sông.
Nhưng Đông Châu như thế lớn, để anh trực tiếp đi tìm, không khác gì mò kim đáy biển.
Khương Bích Kiều mặc dù cho mấy cái địa điểm mà Tôn Chí Bình Bình thường xuyên đi đến, nhưng anh cảm thấy không có hữu ích mấy.
Đối phương đã muốn đem Khương Sông ở lại làm tay cầm, đương nhiên sẽ không tùy tiện ở một nơi có sơ hở.
Việc này gấp không được, Triệu Nam Thiên nhìn đồng hồ, quyết định về nhà trước rồi tính.
Tô Mục Tuyết tan làm sớm, cho dù anh muốn tìm Khương Sông, cũng phải đợi đến ban đêm.
Trên đường trở về, Triệu Nam Thiên trong lòng đầy suy tư, liền để ý ven đường cùng ở kính chiếu hậu một chút.
Kết quả không có nghĩ rằng, chợt phát hiện một một chiếc ô tô màu xám với biển số lạ luôn bám theo mình.
“Không sao, cậu đi xuống chơi một ván với bọn họ, bọn họ đều là bằng hữu của anh, anh ra ngoài một chút, cậu ở nhà chiêu đãi bọn học giúp anh.”
“Được, anh rể, anh ngươi yên tâm, chuyện của anh cũng là chuyện của em!”
Khương Sông này lại ước gì lấy lòng Tôn Chí Bình, tối thiểu nhất là phải có mối quan hệ tốt.
Bằng cách này, ngay cả trong tương lai chị gái và anh rể có chia tay thật, thì cũng còn chút giao tình.
Hơn nữa, cậu khăng khăng ở lại chỗ Tôn Chí Bình cái này, cũng là khiến chị phải hồi tâm chuyển ý.
Đang nghĩ ngợi, hai người đã đi tới dưới lầu.
Trong phòng khách có hai người phụ nữ ngồi đó, từng cái dáng người cao gầy, quần áo thời thượng gợi cảm.
Khương Sông lúc nào nhìn một cảnh này, mặt liền ngây ngốc ngay tại chỗ.
Tôn Chí Bình gọi: “Đây là em vợ tôi, một hồi tôi đi ra ngoài một chuyến, đểc ậu ấy thay tôi chiêu đãi các người.”
Nói chuyện, anh ta đem Khương Sông dẹp sang một bên, từ trong bao đẩy ra một đống ít, ít nhất cũng phải sáu mươi triệu.
Khương Sông từ chối: “Anh rể, anh đây là…”
“Cầm đi, cùng hai người phụ nữ này chơi bài, không có tiền làm sao đánh được?”
“Thế nhưng mà, chị em không cho em đánh bài bạc,..”
“Chị cậu không cho thì cậu liền không chơi, cậu cứ như vậy bao giờ mới con, còn nghe chị cậu?”
Khương Sông lâm vào tình thế khó xử, nhất là vừa rồi hai cô gái kia một cái nhăn mày một nụ cười, để anh dần dần đánh mất lý trí.
Tôn Chí Bình cố ý nói: “Vậy được, cậu đi lên chơi máy chơi game đi, anh sẽ bảo bọn họ đi trở về, dù sao anh cũng không có thời gian tiếp họ.”
Khương Sông nhăn nhó mà nói: “Đừng, anh rể…”
Tôn Chí Bình cười ha ha một tiếng: “Lúc này mới đúng là người đàn ông chứ, tiền cậu cứ cầm đi tùy tiện chơi, thắng là của cậu, thua coi như anh cho cậu.”
Nói chuyện, anh ta lộ ra dáng vẻ một người đàn ông hiểu chuyện: “Đương nhiên, nếu cậu có năng lực, có thể cùng thu phục hai người phụ nữ này, cũng là tùy cậu!”
Khương Sông lúc trở về, cả người đều ngo ngoe muốn động!
…
Triệu Nam Thiên rời đi khoa nội trú, cũng không có ở lại, trực tiếp liền lên xe.
Nhất định phải đuổi đội thanh tra đi trước đó, mau chóng giải quyết chuyện của Khương Sông.
Nhưng Đông Châu như thế lớn, để anh trực tiếp đi tìm, không khác gì mò kim đáy biển.
Khương Bích Kiều mặc dù cho mấy cái địa điểm mà Tôn Chí Bình Bình thường xuyên đi đến, nhưng anh cảm thấy không có hữu ích mấy.
Đối phương đã muốn đem Khương Sông ở lại làm tay cầm, đương nhiên sẽ không tùy tiện ở một nơi có sơ hở.
Việc này gấp không được, Triệu Nam Thiên nhìn đồng hồ, quyết định về nhà trước rồi tính.
Tô Mục Tuyết tan làm sớm, cho dù anh muốn tìm Khương Sông, cũng phải đợi đến ban đêm.
Trên đường trở về, Triệu Nam Thiên trong lòng đầy suy tư, liền để ý ven đường cùng ở kính chiếu hậu một chút.
Kết quả không có nghĩ rằng, chợt phát hiện một một chiếc ô tô màu xám với biển số lạ luôn bám theo mình.
/800
|