"Cái gì?"
Vừa xử lý xong những hàng hóa kia, Thượng Quan Quân Triết nghe thấy Mạc Thiên Kình nói thiếu chút nữa cằm bị rớt xuống, làm sao có thể, chỉ có mấy tiếng đồng hồ, tại sao lại bị bắt cóc!
"Anh, anh biết là ai mang cô ấy đi không?"
Người phụ nữ kia cũng có kẻ thù, hay là do Nam Cung Tước hành động?
"Tôi cũng không biết đối phương là ai, không biết có phải là Nam Cung Tước hay không, cậu về đây cùng tôi đi tới nơi Nam Cung Tước xuất hiện, tôi muốn kiểm chứng một chút!"
Mặc dù Mạc Thiên Kình biết, nếu Nam Cung Tước mà bắt cóc Sính Đình sẽ gọi điện thoại thông báo cho anh, nhưng anh thật không kềm chế được ngay bây giờ phải biết!
Thượng Quan Quân Triết nhíu nhíu mày, "Anh, anh kêu Lão K về điều tra đi, tiểu tử kia khẳng định có thể điều tra được . . . . . ."
Thượng Quan Quân Triết vẫn chưa nói hết đã bị Mạc Thiên Kình cúp điện thoại, gương mặt đẹp trai không khỏi nhíu lại .
"Cường điệu đến vậy ư?"
Thượng Quan Quân Triết vặn lông mày, Tiêu Thủy Nhi đi tới, nhìn vẻ mặt u ám của anh, "Sao thế?"
"Lên xe, người phụ nữ của anh ấy bị người ta mang đi!"
Giờ phút này Thượng Quan Quân Triết không còn tâm trạng nào mà đùa giỡn với cô, nhìn thấy cô đã lên xe, nhấn ga một cái , nhanh chóng lái về biệt thự.
Khi Sính Đình tỉnh lại, chỉ cảm thấy bả vai đau nhức muốn chết, nhìn xung quanh một cái, phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng bị bỏ hoang, khắp nơi đều là đồ phế thải, mùi hôi ngập trời.
Tay chân bị trói lại, không thể động đậy, miệng cũng bị dán băng dính, hoàn toàn không thể nói chuyện!
Cố gắng muốn tháo sợi dây, nhưng đối phương trói quá chặt, cô không thể động đậy!
Sính Đình liếc nhìn ngoài cửa sổ, phát hiện đối diện có chữ “Chợ hải sản”, đang suy nghĩ xem chạy trốn thế nào, thì nghe thấy một loạt bước chân.
Một người người đàn ông dáng dấp thô bỉ cầm điện thoại di động đi tới.
"Này, Diệp Thần Băng, người phụ nữ của mày ở trong tay tao, mau chuẩn bị cho tao mười triệu, nếu không tao sẽ giết con tin!"
Diệp Thần Băng đang lái xe, đột nhiên điện thoại di động kêu lên, ấn nút nghe thì nghe thấy một câu như vậy, khiến cho anh buồn bực tới cực điểm.
"Người phụ nữ của tôi?"
Diệp Thần Băng có chút không hiểu, người phụ nữ của anh, gần đây hình như anh không có người phụ nữ nào thì phải?
"Diệp Thần Băng , mày đừng giả bộ, người phụ nữ của mày không phải là mỹ nữ mà ngày đó mày mang theo dự buổi dạ vũ sao, mày nhất định phải đưa tao mười triệu, nếu không tao sẽ lập tức giết con tin, hơn nữa còn Tiền Dâm Hậu Sát!"
"Anh nói cái gì, người phụ nữ trong buổi dạ vũ?"
Đó không phải là Sính Đình sao? Sao anh ta lại bắt Sính Đình!
Nỗ lực trấn định, Diệp Thần Băng bình tĩnh nói, "Trước hết anh để tôi xác định thân phận của cô ấy, một khi đã xác nhận được thân phận thì tôi lập tức chuẩn bị tiền cho anh!"
Diệp Thần Băng có chút không tin tưởng, bản lĩnh của Sính Đình không tệ, sao lại bị bọn họ bắt cóc, chuyện này có chút không thể đi!
Tên đàn ông thô bỉ đi tới gần Sính Đình rồi ngồi xổm xuống, xé miếng băng dán trên miệng cô ra, hung hăng ra lệnh, "Nói nhanh một chút, bảo bạn cô nhanh đưa tiền tới cứu cô!"
Sính Đình nhìn anh, giả bộ sợ hãi nói.
"Diệp Thần Băng, cứu em, em muốn ăn hải sản!"
Lời còn chưa nói hết thì bị tên đàn ông thô bỉ tát một cái vào mặt, cả người bị hắn ta đánh ngã trên mặt đất.
"Mẹ, lẳng lơ, chết đến nơi rồi lại còn muốn ăn hải sản, chờ Diệp Thần Băng đưa tiền cho tao, thì mày ở đây mà ăn!"
Hắn đang nợ rất nhiều tiền, đã nợ mà còn bị lãi suất rất cao, nếu không phải người phụ nữ này là người phụ nữ của Diệp Thần Băng, thì thật sự hắn vẫn không biết, Diệp Thần Băng máu lạnh như vậy, lại cũng thích phụ nữ !
Số tiền kia sẽ bắt anh ta đưa ra!
"Sính Đình! Này, anh không cần đánh cô ấy, tôi chuẩn bị tiền cho anh là được!"
Diệp Thần Băng nghe thấy tiếng bạt tai và tiếng chửi rủa của tên đàn ông kia, trong lòng không khỏi thấy căng thẳng!
"Diệp Thần Băng, tao cho mày biết, tốt nhất đừng giở trò, không được báo cảnh sát, nếu không tao lập tức giết nó!"
Dù sao không có tiền thì cũng chết, trước khi chết có thêm một người phụ nữ xinh đẹp như thế ở bên cạnh làm đệm lưng cũng coi như đáng giá!
Diệp Thần Băng nghe hắn nói thế vội vàng nói, "Anh yên tâm, tôi sẽ không báo cảnh sát, tôi ngàn vạn lần không được báo cảnh sát!"
"Bố mày cho mày ba giờ, ba giờ mày còn chưa chuẩn bị xong, tao sẽ giết nó!"
Tên đàn ông thô bỉ uy hiếp, Diệp Thần Băng vội vàng nói.
"Được được, ba giờ, anh muốn tôi đưa tiền cho anh ở đâu?"
"Đến lúc đó bố mày sẽ thông báo!"
Nói xong liền cắt điện thoại!
"Đại ca, anh rất thiếu tiền sao? Tôi còn có một người bạn trai, anh ta rất có tiền, anh gọi cho anh ta đòi tiền đi, so với Diệp Thần Băng thì anh ta còn nhiều tiền hơn, anh ta rất thích tôi, anh chỉ cần nói tên tôi là anh ta sẽ cho anh tiền, anh ta sẽ đưa cho anh!"
Sính Đình giả bộ rất sợ hãi, vừa nói chuyện với hắn ta, vừa nghĩ xem mình cởi dây trói như thế nào!
Tên đàn ông thô bỉ nhìn cô một cái, trong ánh mắt tất cả đều là khi dễ cùng chán ghét.
"Quả thật là con đĩ, dáng dấp xinh đẹp như thế, không ngờ lại có nhiều cái bô như vậy, cái bô đó tên gọi là gì!"
Có tiền, vậy hắn sẽ gọi, không ngờ người phụ nữ này lại sợ chết đến thế, nhưng như vậy cũng không tồi, hai cái bô, một mười triệu, một 50 triệu, nửa đời sau của hăn không cần buồn nữa!
"Tên là Mạc Thiên Kình, anh ta rất có tiền, anh có thể gọi kêu anh ta đưa anh một trăm triệu, anh ta cái gì cũng không nhiều, nhiều nhất chỉ có tiền, tôi đang qua lại với anh ta, anh ta đã cho tôi rất nhiều tiền để xài!"
Sính Đình tiếp tục dụ dỗ hắn, những tên luôn coi trọng đồng tiền, nhất chịu sẽ bị kim tiền hấp dẫn, huống chi còn là một trăm triệu.
"Một trăm triệu!"
Tên đàn ông thô bỉ nhìn cô có chút không khống chế được, lần thật mình thật sự bắt được bảo bối rồi, vốn cho rằng Diệp Thần Băng là đủ rồi, không ngờ còn có thêm người khác, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.
"Đúng! Anh ta kinh doanh cửa hàng châu báu, cái anh ta có chỉ là tiền!"
Sính Đình tiếp tục dụ dỗ, nhìn hắn ta sắp mắc câu, trong lòng vui vẻ.
"Mau nói số điện thoại của hắn ta cho tao!"
Tên đàn ông thô bỉ rốt cuộc không kềm chế được lòng tham, nhưng lúc này Sính Đình mới nhớ giờ phút này Mạc Thiên Kình vẫn còn đang vây bắt Nam Cung Tước, mình nên làm sao đây?
Gọi điện thoại nhà đi, nếu như anh ta đã trở lại thì có thể nhận, nếu như gọi điện thoại di động, mà Mạc Thiên Kình đang bắn nhau, sẽ làm anh bị thương!
"7584020, " Sính Đình đọc số điện thoại nhà cho hắn, tên đàn ông thô bỉ cau mày nhìn cô .
"Không có điện thoại di động sao?"
Điện thoại nhà?
"Lúc này anh ta đã về nhà, vì anh ta rất cổ quái, không thích mang điện thoại di động!"
Sính Đình tiếp tục nói dóc mà không có căn cứ, quan trọng nhất là trì hoãn thời gian!
Mặc dù tên đàn ông thô bỉ có chút cằn nhằn, nhưng vẫn không nhịn được gọi đi, trái tim Sính Đình như muốn treo lên, thật sự rất hi vọng Mạc Thiên Kình đã về.
Chỉ cần liên lạc được với Mạc Thiên Kình, cô tin chắc, Mạc Thiên Kình nhất định có thể cứu cô!
Mạc Thiên Kình ở trong biệt thự đang rất lo lắng, thì điện thoại trong phòng khách đột nhiên vang lên, anh lập tức xông tới nghe điện thoại!
"Alo!"
"Mạc Thiên Kình sao?"
Tên đàn ông thô bỉ cau mày, nhanh như vậy đã nhận điện thoại, xem ra quả thật rất quan tâm tới người phụ nữ này!
"Đúng, tôi là Mạc Thiên Kình!"
Mạc Thiên Kình vừa trả lời, vừa sai Lão K truy tìm số nơi số điện thoại này gọi tới.
"Mạc Thiên Kình, người phụ nữ của mày đang ở trong tay tao, mày hãy chuẩn bị cho tao một trăm triệu, cho mày thời gian bốn giờ, nếu không tao lập tức Tiền Dâm Hậu Sát!"
"Anh để cho cô ấy nói một câu, tôi muốn xác định thân phận của cô ấy, một trăm triệu, không thành vấn đề!"
Mạc Thiên Kình cố gắng kềm chế căng thẳng trong lòng, một trăm triệu, đoán chừng là Sính Đình nói ra đi!
Vừa xử lý xong những hàng hóa kia, Thượng Quan Quân Triết nghe thấy Mạc Thiên Kình nói thiếu chút nữa cằm bị rớt xuống, làm sao có thể, chỉ có mấy tiếng đồng hồ, tại sao lại bị bắt cóc!
"Anh, anh biết là ai mang cô ấy đi không?"
Người phụ nữ kia cũng có kẻ thù, hay là do Nam Cung Tước hành động?
"Tôi cũng không biết đối phương là ai, không biết có phải là Nam Cung Tước hay không, cậu về đây cùng tôi đi tới nơi Nam Cung Tước xuất hiện, tôi muốn kiểm chứng một chút!"
Mặc dù Mạc Thiên Kình biết, nếu Nam Cung Tước mà bắt cóc Sính Đình sẽ gọi điện thoại thông báo cho anh, nhưng anh thật không kềm chế được ngay bây giờ phải biết!
Thượng Quan Quân Triết nhíu nhíu mày, "Anh, anh kêu Lão K về điều tra đi, tiểu tử kia khẳng định có thể điều tra được . . . . . ."
Thượng Quan Quân Triết vẫn chưa nói hết đã bị Mạc Thiên Kình cúp điện thoại, gương mặt đẹp trai không khỏi nhíu lại .
"Cường điệu đến vậy ư?"
Thượng Quan Quân Triết vặn lông mày, Tiêu Thủy Nhi đi tới, nhìn vẻ mặt u ám của anh, "Sao thế?"
"Lên xe, người phụ nữ của anh ấy bị người ta mang đi!"
Giờ phút này Thượng Quan Quân Triết không còn tâm trạng nào mà đùa giỡn với cô, nhìn thấy cô đã lên xe, nhấn ga một cái , nhanh chóng lái về biệt thự.
Khi Sính Đình tỉnh lại, chỉ cảm thấy bả vai đau nhức muốn chết, nhìn xung quanh một cái, phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng bị bỏ hoang, khắp nơi đều là đồ phế thải, mùi hôi ngập trời.
Tay chân bị trói lại, không thể động đậy, miệng cũng bị dán băng dính, hoàn toàn không thể nói chuyện!
Cố gắng muốn tháo sợi dây, nhưng đối phương trói quá chặt, cô không thể động đậy!
Sính Đình liếc nhìn ngoài cửa sổ, phát hiện đối diện có chữ “Chợ hải sản”, đang suy nghĩ xem chạy trốn thế nào, thì nghe thấy một loạt bước chân.
Một người người đàn ông dáng dấp thô bỉ cầm điện thoại di động đi tới.
"Này, Diệp Thần Băng, người phụ nữ của mày ở trong tay tao, mau chuẩn bị cho tao mười triệu, nếu không tao sẽ giết con tin!"
Diệp Thần Băng đang lái xe, đột nhiên điện thoại di động kêu lên, ấn nút nghe thì nghe thấy một câu như vậy, khiến cho anh buồn bực tới cực điểm.
"Người phụ nữ của tôi?"
Diệp Thần Băng có chút không hiểu, người phụ nữ của anh, gần đây hình như anh không có người phụ nữ nào thì phải?
"Diệp Thần Băng , mày đừng giả bộ, người phụ nữ của mày không phải là mỹ nữ mà ngày đó mày mang theo dự buổi dạ vũ sao, mày nhất định phải đưa tao mười triệu, nếu không tao sẽ lập tức giết con tin, hơn nữa còn Tiền Dâm Hậu Sát!"
"Anh nói cái gì, người phụ nữ trong buổi dạ vũ?"
Đó không phải là Sính Đình sao? Sao anh ta lại bắt Sính Đình!
Nỗ lực trấn định, Diệp Thần Băng bình tĩnh nói, "Trước hết anh để tôi xác định thân phận của cô ấy, một khi đã xác nhận được thân phận thì tôi lập tức chuẩn bị tiền cho anh!"
Diệp Thần Băng có chút không tin tưởng, bản lĩnh của Sính Đình không tệ, sao lại bị bọn họ bắt cóc, chuyện này có chút không thể đi!
Tên đàn ông thô bỉ đi tới gần Sính Đình rồi ngồi xổm xuống, xé miếng băng dán trên miệng cô ra, hung hăng ra lệnh, "Nói nhanh một chút, bảo bạn cô nhanh đưa tiền tới cứu cô!"
Sính Đình nhìn anh, giả bộ sợ hãi nói.
"Diệp Thần Băng, cứu em, em muốn ăn hải sản!"
Lời còn chưa nói hết thì bị tên đàn ông thô bỉ tát một cái vào mặt, cả người bị hắn ta đánh ngã trên mặt đất.
"Mẹ, lẳng lơ, chết đến nơi rồi lại còn muốn ăn hải sản, chờ Diệp Thần Băng đưa tiền cho tao, thì mày ở đây mà ăn!"
Hắn đang nợ rất nhiều tiền, đã nợ mà còn bị lãi suất rất cao, nếu không phải người phụ nữ này là người phụ nữ của Diệp Thần Băng, thì thật sự hắn vẫn không biết, Diệp Thần Băng máu lạnh như vậy, lại cũng thích phụ nữ !
Số tiền kia sẽ bắt anh ta đưa ra!
"Sính Đình! Này, anh không cần đánh cô ấy, tôi chuẩn bị tiền cho anh là được!"
Diệp Thần Băng nghe thấy tiếng bạt tai và tiếng chửi rủa của tên đàn ông kia, trong lòng không khỏi thấy căng thẳng!
"Diệp Thần Băng, tao cho mày biết, tốt nhất đừng giở trò, không được báo cảnh sát, nếu không tao lập tức giết nó!"
Dù sao không có tiền thì cũng chết, trước khi chết có thêm một người phụ nữ xinh đẹp như thế ở bên cạnh làm đệm lưng cũng coi như đáng giá!
Diệp Thần Băng nghe hắn nói thế vội vàng nói, "Anh yên tâm, tôi sẽ không báo cảnh sát, tôi ngàn vạn lần không được báo cảnh sát!"
"Bố mày cho mày ba giờ, ba giờ mày còn chưa chuẩn bị xong, tao sẽ giết nó!"
Tên đàn ông thô bỉ uy hiếp, Diệp Thần Băng vội vàng nói.
"Được được, ba giờ, anh muốn tôi đưa tiền cho anh ở đâu?"
"Đến lúc đó bố mày sẽ thông báo!"
Nói xong liền cắt điện thoại!
"Đại ca, anh rất thiếu tiền sao? Tôi còn có một người bạn trai, anh ta rất có tiền, anh gọi cho anh ta đòi tiền đi, so với Diệp Thần Băng thì anh ta còn nhiều tiền hơn, anh ta rất thích tôi, anh chỉ cần nói tên tôi là anh ta sẽ cho anh tiền, anh ta sẽ đưa cho anh!"
Sính Đình giả bộ rất sợ hãi, vừa nói chuyện với hắn ta, vừa nghĩ xem mình cởi dây trói như thế nào!
Tên đàn ông thô bỉ nhìn cô một cái, trong ánh mắt tất cả đều là khi dễ cùng chán ghét.
"Quả thật là con đĩ, dáng dấp xinh đẹp như thế, không ngờ lại có nhiều cái bô như vậy, cái bô đó tên gọi là gì!"
Có tiền, vậy hắn sẽ gọi, không ngờ người phụ nữ này lại sợ chết đến thế, nhưng như vậy cũng không tồi, hai cái bô, một mười triệu, một 50 triệu, nửa đời sau của hăn không cần buồn nữa!
"Tên là Mạc Thiên Kình, anh ta rất có tiền, anh có thể gọi kêu anh ta đưa anh một trăm triệu, anh ta cái gì cũng không nhiều, nhiều nhất chỉ có tiền, tôi đang qua lại với anh ta, anh ta đã cho tôi rất nhiều tiền để xài!"
Sính Đình tiếp tục dụ dỗ hắn, những tên luôn coi trọng đồng tiền, nhất chịu sẽ bị kim tiền hấp dẫn, huống chi còn là một trăm triệu.
"Một trăm triệu!"
Tên đàn ông thô bỉ nhìn cô có chút không khống chế được, lần thật mình thật sự bắt được bảo bối rồi, vốn cho rằng Diệp Thần Băng là đủ rồi, không ngờ còn có thêm người khác, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.
"Đúng! Anh ta kinh doanh cửa hàng châu báu, cái anh ta có chỉ là tiền!"
Sính Đình tiếp tục dụ dỗ, nhìn hắn ta sắp mắc câu, trong lòng vui vẻ.
"Mau nói số điện thoại của hắn ta cho tao!"
Tên đàn ông thô bỉ rốt cuộc không kềm chế được lòng tham, nhưng lúc này Sính Đình mới nhớ giờ phút này Mạc Thiên Kình vẫn còn đang vây bắt Nam Cung Tước, mình nên làm sao đây?
Gọi điện thoại nhà đi, nếu như anh ta đã trở lại thì có thể nhận, nếu như gọi điện thoại di động, mà Mạc Thiên Kình đang bắn nhau, sẽ làm anh bị thương!
"7584020, " Sính Đình đọc số điện thoại nhà cho hắn, tên đàn ông thô bỉ cau mày nhìn cô .
"Không có điện thoại di động sao?"
Điện thoại nhà?
"Lúc này anh ta đã về nhà, vì anh ta rất cổ quái, không thích mang điện thoại di động!"
Sính Đình tiếp tục nói dóc mà không có căn cứ, quan trọng nhất là trì hoãn thời gian!
Mặc dù tên đàn ông thô bỉ có chút cằn nhằn, nhưng vẫn không nhịn được gọi đi, trái tim Sính Đình như muốn treo lên, thật sự rất hi vọng Mạc Thiên Kình đã về.
Chỉ cần liên lạc được với Mạc Thiên Kình, cô tin chắc, Mạc Thiên Kình nhất định có thể cứu cô!
Mạc Thiên Kình ở trong biệt thự đang rất lo lắng, thì điện thoại trong phòng khách đột nhiên vang lên, anh lập tức xông tới nghe điện thoại!
"Alo!"
"Mạc Thiên Kình sao?"
Tên đàn ông thô bỉ cau mày, nhanh như vậy đã nhận điện thoại, xem ra quả thật rất quan tâm tới người phụ nữ này!
"Đúng, tôi là Mạc Thiên Kình!"
Mạc Thiên Kình vừa trả lời, vừa sai Lão K truy tìm số nơi số điện thoại này gọi tới.
"Mạc Thiên Kình, người phụ nữ của mày đang ở trong tay tao, mày hãy chuẩn bị cho tao một trăm triệu, cho mày thời gian bốn giờ, nếu không tao lập tức Tiền Dâm Hậu Sát!"
"Anh để cho cô ấy nói một câu, tôi muốn xác định thân phận của cô ấy, một trăm triệu, không thành vấn đề!"
Mạc Thiên Kình cố gắng kềm chế căng thẳng trong lòng, một trăm triệu, đoán chừng là Sính Đình nói ra đi!
/307
|