Editor: Toujifuu
***
Không thể không nói, hai vị này phối hợp cũng rất thuần thục, khoảng chừng đã hợp tác qua một đoạn thời gian, một chống một công coi như có chút bộ dáng. Thấy bộ dáng con mồi càng lúc càng uể oải, bọn họ đầy mặt là biểu tình hưng phấn, ta biết lúc này hai vị này sẽ không để ý đến ta. Lặng lẽ từ trên cây leo xuống, ta thối lui về phía sau một khoảng cách tiếp tục tìm cây leo lên. Nói giỡn, lấy kinh nghiệm của ta mà xem con hươu vàng kim kia đã sắp đến thời điểm bạo phát, hiếm thấy có “người tốt bụng” đến giúp ta chống, nếu như ta không rời xa khu vực nguy hiểm liền quá ngốc.
Hai người kia có lẽ cũng không đặt ta ở trong mắt, chỉ có đạo sĩ liếc nhìn ta một cái liền không để ý tới nữa. Có lẽ ở trong cảm nhận của bọn họ, biểu hiện này của ta coi như là một loại “thức thời” đi.
Lại là một vòng tiến công, khi thêm một đạo hỏa phù của đạo sĩ đập lên trên người hươu, dị biến chợt sinh. Hươu kia bỗng nhiên vung lên móng trước kêu rống một tiếng, toàn thân tản mát ra đạo đạo kim quang. Chỉ nghe hai tiếng kêu thảm thiết, tổ đội hai người đoạt quái hoang mang rối loạn vội vội vàng vàng lui về phía sau. Thấy bộ dáng kinh sợ của bọn họ, phát hiện bất thường? Máu bắt đầu giảm mạnh? Muộn rồi! Chờ trở về thành miễn phí đi. Ta âm thầm cười trộm, lại nhìn con hươu đực kia, hai nhánh sừng dài tăng trưởng gần gấp đôi, cúi đầu làm dạng đấu bò, hồng hộc mà thở phì phò, tung chân xông thẳng chiến sĩ kia. Chiến sĩ có chút hoang mang, vừa thấy hai nhánh sừng lớn công kích tới, chần chừ một chút cư nhiên xoay người bỏ chạy. Ta thiếu chút nữa cười ra tiếng, hắn lần này thật đúng là giúp ta một việc lớn, bằng không nếu như bọn họ thực sự quyết tâm chống đỡ phản phác lúc sắp chết của con hươu này, sự tình có lẽ phiền phức hơn nhiều.
Hai cái chân nhanh thế nào cũng nhanh không lại bốn chân, không quá vài bước chiến sĩ đã bị đuổi kịp. Hắn một bên né tránh, một bên hô to:
“Pháp Lực Vô Biên, mày TMD nghĩ biện pháp, lão tử sắp bị đâm chết rồi!” (TMD = con mẹ nó, câu chửi nha~)
Đạo sĩ kêu Pháp Lực Vô Biên kia đang luống cuống tay chân mà nhét Hồi Huyết Đan vào miệng, nghe vậy chửi:
“Lão tử đều chỉ còn huyết da (ý nói máu còn ít đến mức mỏng như da), chờ tao hồi một chút lại nói, mày tiếp tục chống một chút. MD con này thế nào đột nhiên trở nên lợi hại.” (MD = mẹ nó)
Thực sự là hài tử ngoan biết hợp tác a, hai câu nói liền đem tình huống của bản thân hoàn toàn tiết lộ cho ta. Đạo sĩ chỉ còn huyết da, dùng Hồi Huyết Đan sơ cấp của Tân Thủ Thôn hồi máu ít nhất phải hai phút mới có thể hồi đầy, không đủ gây sợ hãi. Mà chiến sĩ da dày máu nhiều thân mình lo chưa xong, là không có thời gian uống thuốc. Nhìn biểu hiện không chiến mà chạy của hắn, nói rõ lượng máu cũng tới lúc nguy cấp. Trong nháy mắt ta liền định chủ ý trong lòng. Nâng tay rút ra nhánh tiễn nhắm chuẩn chiến sĩ. Cung tiễn thủ còn chưa nhập môn như ta này đương nhiên không có khả năng bắn trúng phần yếu hại, chỉ là lấy phần thân của hắn làm mục tiêu, ta muốn không phải một kích tất sát, mà là sự chần chừ trong nháy mắt khi trúng tiễn của chiến sĩ. Chỉ cần động tác của hắn có một chút tạm dừng, sừng hươu theo sát mà đến sẽ có thể mang đi một chút máu sau cùng của hắn. Phải biết rằng lực công kích của quái vật tiến vào kỳ bạo phát chính là gấp đôi.
Chiến sĩ đang trong lúc chạy thoát thân chỉ cảm thấy trên đùi đau xót. Bị đánh trúng? Không đợi hắn phục hồi tinh thần lại, phía sau một trận va chạm mãnh liệt, chiến sĩ cảm giác bản thân bay lên, ngay sau đó trước mắt tối sầm, cái gì cũng nhìn không thấy nữa.
“Đinh —— Ngươi chủ động công kích người chơi ‘Nhất Bả Đao’, đối phương cùng đội hữu trong ba phút có thể tiến hành phản kích tự do.”
Bên tai truyền đến thanh âm hệ thống gợi ý bị ta trực tiếp xem nhẹ, ánh mắt của ta xoay chuyển nhìn về phía Pháp Lực Vô Biên. Pháp Lực Vô Biên còn bị vây trong chấn kinh do đồng bạn đột nhiên hóa ánh sáng (là linh hồn bay về điểm phục sinh), hươu mất đi mục tiêu vốn có hiển nhiên xem hắn là đối thủ tiếp theo. Sừng hươu cực đại ở trong mắt Pháp Lực Vô Biên chỉ sợ là tuyệt thế hung khí mười phần. Đạo sĩ bị gần người, kết cục cơ bản đều chỉ có một. Ta nhíu nhíu mày, nếu như tên này bị giải quyết đơn giản như vậy thì không tốt, ta còn trông cậy vào hắn đánh bớt nhiều chút lượng máu của hươu đây. Trong đầu Pháp Lực Vô Biên nhất thời trống rỗng, chỉ thấy một mũi tên từ bên cạnh bay đến, đâm vào thân thể hươu. Một thanh âm kêu to:
“Hỏa phù!”
Pháp Lực Vô Biên phản xạ có điều kiện ở trong nháy mắt hươu ngây người, một đạo hỏa phù bay ra từ trong tay, một cái “-24” đỏ tươi hiện lên từ trên đầu hươu. Hươu phẫn nộ, cúi đầu đâm về phía trước, dứt khoát lưu loát mà giết chết tên đánh đau nó kia. Cùng lúc đó, một mũi tên khác bay tới, hung hăng đâm vào thân thể hươu. Ngay sau đó là tiễn thứ hai, tiễn thứ ba, “bảo hươu” kim quang lấp lánh rốt cục không cam lòng mà ngã xuống.
Kích động a, đã bao lâu không thấy được rơi đồ nhiều như vậy? Trước đây lúc đánh BOSS, nhặt đồ cho tới bây giờ không có phần của ta. Phải biết rằng chờ người phân phối cũng không sảng khoái bằng tự mình đi nhặt được. Ta vừa nhìn đến kim quang đầy đất, nước miếng đều sắp chảy ra.
“Một cái tiền, hai cái tiền, còn có một đôi bông tai nhỏ…”
Bông tai chính là thứ tốt nha, xác suất rơi ra tài liệu trong《 Thế Giới 》là cao nhất, vũ khí trang bị xếp sau, trang sức là ít nhất, đặc biệt trang sức thuộc tính tốt, cho tới bây giờ đều là trân phẩm có tiền cũng không thể mua. Nhìn nhìn đôi bông tai trước mắt này, hai hạt châu hình tròn rất đơn giản, ôn nhuận dường như mắt hươu, ngoại trừ tên gọi Hươu Chi Tật, tất cả thuộc tính đều là dấu chấm hỏi, rõ ràng là vật phẩm có thuộc tính gia tăng cần giám định. Ta cười to ba tiếng, vận khí thật tốt, nếu như có thể ra được thuộc tính gia tăng nhanh nhẹn thì quá tốt rồi. Vội vã thu hồi mấy cái tiền còn lại cùng một thanh “đao nhỏ tinh xảo” bạch bản, ta chạy thẳng về thôn. (trong trò trơi, món đồ nào hoàn toàn không có thuộc tính cộng thêm đều bị gọi là bạch bản)
Tân Thủ Thôn không có tiệm chuyên giám định, bất quá có thể ở chỗ thôn trưởng giám định một ít vật phẩm cấp thấp. Đôi bông tai này của ta chỉ là thứ đánh ra từ trên người hươu cấp năm, nghĩ cũng không cao được bao nhiêu, lão thôn trưởng đủ để ứng phó rồi. Trở lại cửa thôn, hai cái tên không may kia giống như còn chưa sống lại. Ta liền nghênh ngang mà đi đến trước mặt thôn trưởng.
“Thôn trưởng gia gia, xin giúp tôi xem xem đôi bông tai này.”
Lão thôn trưởng duỗi tay tiếp lấy đôi hạt châu êm dịu kia nhìn, mí mắt khẽ híp:
“Hai ngân tệ.”
Ta vừa nghe thiếu chút nữa nhảy dựng lên, hai ngân tệ giám định một trang sức tối đa cấp năm căn bản là giá trên trời. Bất quá, về phương diện khác mà nói thế này có phải đại biểu ta nhặt được thứ tốt hay không đây? ^^ Không có nửa điểm chần chừ, ta lấy ra hai ngân tệ đưa qua, trong lòng âm thầm may mắn:
“May mắn ta lấy được chút tiền trên người hươu, bằng không thứ tốt này liền không dùng được.”
Lão thôn trưởng cầm tiền, tinh thần bỗng chốc lên cao. Vẻ mặt nghiêm túc mà niệm niệm vài câu đối đôi bông tai kia, trong tay hiện lên bạch quang, hai hạt châu lập tức thay đổi bộ dáng. Vẫn là bộ dáng tròn trơn nhẵn, bất quá bên trong trở nên trong suốt, như là hai hạt thủy tinh đen, trung gian còn bao hai con hươu nhỏ cỡ hạt gạo. Ta cầm ở trong tay nhìn, miệng đều khép không được.
Hươu Chi Tật (bông tai): nhanh nhẹn +5%, kỹ năng phụ thêm: Đào Dật (trong nháy mắt di động hai trăm mét, mỗi ngày hạn chế dùng một lần), đẳng cấp yêu cầu: cấp 5, bền 20(20)
Thuộc tính gia tăng là tỉ lệ phần trăm gì gì đó là phi thường hiếm thấy, tới hậu kỳ loại ưu thế thuộc tính này sẽ càng ngày càng rõ ràng. Bất quá điều này không phải nguyên nhân chủ yếu ta cao hứng, bởi vì hiện tại lấy đẳng cấp của ta mà nói còn không phát huy ra được ưu thế của thuộc tính 5% kia. Ta coi trọng chính là kỹ năng Đào Dật kia, thuấn di hai trăm mét (thuấn di = di chuyển trong nháy mắt), sau khi đẳng cấp cao cự ly hai trăm mét không tính là cái gì, thế nhưng ở thời điểm cấp thấp đây là một chiêu số bảo mệnh tuyệt hảo a! Ta tính toán đôi bông tai này ta dùng đến cấp bốn mươi cũng không có vấn đề gì. Chẳng lẽ ta đổi vận? Hắc hắc cười ngốc vài tiếng, vội vàng đeo bông tai lên.
Đánh ra thứ tốt, tâm tình đương nhiên cực tốt. Kế tiếp, ta liền bắt đầu một lòng một dạ làm nhiệm vụ, thăng cấp, sải bước tiến lên hướng về đại quan ải cấp mười.
***
Không thể không nói, hai vị này phối hợp cũng rất thuần thục, khoảng chừng đã hợp tác qua một đoạn thời gian, một chống một công coi như có chút bộ dáng. Thấy bộ dáng con mồi càng lúc càng uể oải, bọn họ đầy mặt là biểu tình hưng phấn, ta biết lúc này hai vị này sẽ không để ý đến ta. Lặng lẽ từ trên cây leo xuống, ta thối lui về phía sau một khoảng cách tiếp tục tìm cây leo lên. Nói giỡn, lấy kinh nghiệm của ta mà xem con hươu vàng kim kia đã sắp đến thời điểm bạo phát, hiếm thấy có “người tốt bụng” đến giúp ta chống, nếu như ta không rời xa khu vực nguy hiểm liền quá ngốc.
Hai người kia có lẽ cũng không đặt ta ở trong mắt, chỉ có đạo sĩ liếc nhìn ta một cái liền không để ý tới nữa. Có lẽ ở trong cảm nhận của bọn họ, biểu hiện này của ta coi như là một loại “thức thời” đi.
Lại là một vòng tiến công, khi thêm một đạo hỏa phù của đạo sĩ đập lên trên người hươu, dị biến chợt sinh. Hươu kia bỗng nhiên vung lên móng trước kêu rống một tiếng, toàn thân tản mát ra đạo đạo kim quang. Chỉ nghe hai tiếng kêu thảm thiết, tổ đội hai người đoạt quái hoang mang rối loạn vội vội vàng vàng lui về phía sau. Thấy bộ dáng kinh sợ của bọn họ, phát hiện bất thường? Máu bắt đầu giảm mạnh? Muộn rồi! Chờ trở về thành miễn phí đi. Ta âm thầm cười trộm, lại nhìn con hươu đực kia, hai nhánh sừng dài tăng trưởng gần gấp đôi, cúi đầu làm dạng đấu bò, hồng hộc mà thở phì phò, tung chân xông thẳng chiến sĩ kia. Chiến sĩ có chút hoang mang, vừa thấy hai nhánh sừng lớn công kích tới, chần chừ một chút cư nhiên xoay người bỏ chạy. Ta thiếu chút nữa cười ra tiếng, hắn lần này thật đúng là giúp ta một việc lớn, bằng không nếu như bọn họ thực sự quyết tâm chống đỡ phản phác lúc sắp chết của con hươu này, sự tình có lẽ phiền phức hơn nhiều.
Hai cái chân nhanh thế nào cũng nhanh không lại bốn chân, không quá vài bước chiến sĩ đã bị đuổi kịp. Hắn một bên né tránh, một bên hô to:
“Pháp Lực Vô Biên, mày TMD nghĩ biện pháp, lão tử sắp bị đâm chết rồi!” (TMD = con mẹ nó, câu chửi nha~)
Đạo sĩ kêu Pháp Lực Vô Biên kia đang luống cuống tay chân mà nhét Hồi Huyết Đan vào miệng, nghe vậy chửi:
“Lão tử đều chỉ còn huyết da (ý nói máu còn ít đến mức mỏng như da), chờ tao hồi một chút lại nói, mày tiếp tục chống một chút. MD con này thế nào đột nhiên trở nên lợi hại.” (MD = mẹ nó)
Thực sự là hài tử ngoan biết hợp tác a, hai câu nói liền đem tình huống của bản thân hoàn toàn tiết lộ cho ta. Đạo sĩ chỉ còn huyết da, dùng Hồi Huyết Đan sơ cấp của Tân Thủ Thôn hồi máu ít nhất phải hai phút mới có thể hồi đầy, không đủ gây sợ hãi. Mà chiến sĩ da dày máu nhiều thân mình lo chưa xong, là không có thời gian uống thuốc. Nhìn biểu hiện không chiến mà chạy của hắn, nói rõ lượng máu cũng tới lúc nguy cấp. Trong nháy mắt ta liền định chủ ý trong lòng. Nâng tay rút ra nhánh tiễn nhắm chuẩn chiến sĩ. Cung tiễn thủ còn chưa nhập môn như ta này đương nhiên không có khả năng bắn trúng phần yếu hại, chỉ là lấy phần thân của hắn làm mục tiêu, ta muốn không phải một kích tất sát, mà là sự chần chừ trong nháy mắt khi trúng tiễn của chiến sĩ. Chỉ cần động tác của hắn có một chút tạm dừng, sừng hươu theo sát mà đến sẽ có thể mang đi một chút máu sau cùng của hắn. Phải biết rằng lực công kích của quái vật tiến vào kỳ bạo phát chính là gấp đôi.
Chiến sĩ đang trong lúc chạy thoát thân chỉ cảm thấy trên đùi đau xót. Bị đánh trúng? Không đợi hắn phục hồi tinh thần lại, phía sau một trận va chạm mãnh liệt, chiến sĩ cảm giác bản thân bay lên, ngay sau đó trước mắt tối sầm, cái gì cũng nhìn không thấy nữa.
“Đinh —— Ngươi chủ động công kích người chơi ‘Nhất Bả Đao’, đối phương cùng đội hữu trong ba phút có thể tiến hành phản kích tự do.”
Bên tai truyền đến thanh âm hệ thống gợi ý bị ta trực tiếp xem nhẹ, ánh mắt của ta xoay chuyển nhìn về phía Pháp Lực Vô Biên. Pháp Lực Vô Biên còn bị vây trong chấn kinh do đồng bạn đột nhiên hóa ánh sáng (là linh hồn bay về điểm phục sinh), hươu mất đi mục tiêu vốn có hiển nhiên xem hắn là đối thủ tiếp theo. Sừng hươu cực đại ở trong mắt Pháp Lực Vô Biên chỉ sợ là tuyệt thế hung khí mười phần. Đạo sĩ bị gần người, kết cục cơ bản đều chỉ có một. Ta nhíu nhíu mày, nếu như tên này bị giải quyết đơn giản như vậy thì không tốt, ta còn trông cậy vào hắn đánh bớt nhiều chút lượng máu của hươu đây. Trong đầu Pháp Lực Vô Biên nhất thời trống rỗng, chỉ thấy một mũi tên từ bên cạnh bay đến, đâm vào thân thể hươu. Một thanh âm kêu to:
“Hỏa phù!”
Pháp Lực Vô Biên phản xạ có điều kiện ở trong nháy mắt hươu ngây người, một đạo hỏa phù bay ra từ trong tay, một cái “-24” đỏ tươi hiện lên từ trên đầu hươu. Hươu phẫn nộ, cúi đầu đâm về phía trước, dứt khoát lưu loát mà giết chết tên đánh đau nó kia. Cùng lúc đó, một mũi tên khác bay tới, hung hăng đâm vào thân thể hươu. Ngay sau đó là tiễn thứ hai, tiễn thứ ba, “bảo hươu” kim quang lấp lánh rốt cục không cam lòng mà ngã xuống.
Kích động a, đã bao lâu không thấy được rơi đồ nhiều như vậy? Trước đây lúc đánh BOSS, nhặt đồ cho tới bây giờ không có phần của ta. Phải biết rằng chờ người phân phối cũng không sảng khoái bằng tự mình đi nhặt được. Ta vừa nhìn đến kim quang đầy đất, nước miếng đều sắp chảy ra.
“Một cái tiền, hai cái tiền, còn có một đôi bông tai nhỏ…”
Bông tai chính là thứ tốt nha, xác suất rơi ra tài liệu trong《 Thế Giới 》là cao nhất, vũ khí trang bị xếp sau, trang sức là ít nhất, đặc biệt trang sức thuộc tính tốt, cho tới bây giờ đều là trân phẩm có tiền cũng không thể mua. Nhìn nhìn đôi bông tai trước mắt này, hai hạt châu hình tròn rất đơn giản, ôn nhuận dường như mắt hươu, ngoại trừ tên gọi Hươu Chi Tật, tất cả thuộc tính đều là dấu chấm hỏi, rõ ràng là vật phẩm có thuộc tính gia tăng cần giám định. Ta cười to ba tiếng, vận khí thật tốt, nếu như có thể ra được thuộc tính gia tăng nhanh nhẹn thì quá tốt rồi. Vội vã thu hồi mấy cái tiền còn lại cùng một thanh “đao nhỏ tinh xảo” bạch bản, ta chạy thẳng về thôn. (trong trò trơi, món đồ nào hoàn toàn không có thuộc tính cộng thêm đều bị gọi là bạch bản)
Tân Thủ Thôn không có tiệm chuyên giám định, bất quá có thể ở chỗ thôn trưởng giám định một ít vật phẩm cấp thấp. Đôi bông tai này của ta chỉ là thứ đánh ra từ trên người hươu cấp năm, nghĩ cũng không cao được bao nhiêu, lão thôn trưởng đủ để ứng phó rồi. Trở lại cửa thôn, hai cái tên không may kia giống như còn chưa sống lại. Ta liền nghênh ngang mà đi đến trước mặt thôn trưởng.
“Thôn trưởng gia gia, xin giúp tôi xem xem đôi bông tai này.”
Lão thôn trưởng duỗi tay tiếp lấy đôi hạt châu êm dịu kia nhìn, mí mắt khẽ híp:
“Hai ngân tệ.”
Ta vừa nghe thiếu chút nữa nhảy dựng lên, hai ngân tệ giám định một trang sức tối đa cấp năm căn bản là giá trên trời. Bất quá, về phương diện khác mà nói thế này có phải đại biểu ta nhặt được thứ tốt hay không đây? ^^ Không có nửa điểm chần chừ, ta lấy ra hai ngân tệ đưa qua, trong lòng âm thầm may mắn:
“May mắn ta lấy được chút tiền trên người hươu, bằng không thứ tốt này liền không dùng được.”
Lão thôn trưởng cầm tiền, tinh thần bỗng chốc lên cao. Vẻ mặt nghiêm túc mà niệm niệm vài câu đối đôi bông tai kia, trong tay hiện lên bạch quang, hai hạt châu lập tức thay đổi bộ dáng. Vẫn là bộ dáng tròn trơn nhẵn, bất quá bên trong trở nên trong suốt, như là hai hạt thủy tinh đen, trung gian còn bao hai con hươu nhỏ cỡ hạt gạo. Ta cầm ở trong tay nhìn, miệng đều khép không được.
Hươu Chi Tật (bông tai): nhanh nhẹn +5%, kỹ năng phụ thêm: Đào Dật (trong nháy mắt di động hai trăm mét, mỗi ngày hạn chế dùng một lần), đẳng cấp yêu cầu: cấp 5, bền 20(20)
Thuộc tính gia tăng là tỉ lệ phần trăm gì gì đó là phi thường hiếm thấy, tới hậu kỳ loại ưu thế thuộc tính này sẽ càng ngày càng rõ ràng. Bất quá điều này không phải nguyên nhân chủ yếu ta cao hứng, bởi vì hiện tại lấy đẳng cấp của ta mà nói còn không phát huy ra được ưu thế của thuộc tính 5% kia. Ta coi trọng chính là kỹ năng Đào Dật kia, thuấn di hai trăm mét (thuấn di = di chuyển trong nháy mắt), sau khi đẳng cấp cao cự ly hai trăm mét không tính là cái gì, thế nhưng ở thời điểm cấp thấp đây là một chiêu số bảo mệnh tuyệt hảo a! Ta tính toán đôi bông tai này ta dùng đến cấp bốn mươi cũng không có vấn đề gì. Chẳng lẽ ta đổi vận? Hắc hắc cười ngốc vài tiếng, vội vàng đeo bông tai lên.
Đánh ra thứ tốt, tâm tình đương nhiên cực tốt. Kế tiếp, ta liền bắt đầu một lòng một dạ làm nhiệm vụ, thăng cấp, sải bước tiến lên hướng về đại quan ải cấp mười.
/229
|