Đầu Vượn Tuyết kia trên mặt lộ ra thần sắc cả kinh, không nghĩ tới một kích này của Diệp Hi Văn có thể làm cho nó gãy xương.
Diệp Hi Văn có chút thở ra, một chiêu này, cũng đã trọn vẹn tiêu hao một thành Tiên Thiên Chân Khí của hắn, chiêu này uy lực cũng rất lớn, nhưng vẫn không thể giết chết đầu Vượn Tuyết này, chỉ có thể làm cho nó gãy xương mà thôi, đầu Vượn Tuyết này quả nhiên là cường đại.
Nhưng trong cơ thể Diệp Hi Văn nhiệt huyết cũng bắt đầu sôi trào, thực lực Diệp Hi Văn bây giờ đủ để quét ngang tất cả Tiên Thiên tam trọng đỉnh phong, thậm chí có thể chống lại một bộ phận Tiên Thiên tứ trọng nhỏ yếu.
Mà đầu Vượn Tuyết kia cũng vừa vặn đột phá đến Tiên Thiên tứ trọng, còn chưa có củng cố thực lực của mình, lúc này, hai người gặp phải, đúng là kỳ phùng địch thủ rồi.
Đúng lúc này là đối thủ tốt nhất.
Đầu Vượn Tuyết kia biết rõ lực lượng Diệp Hi Văn cũng không hợp thói thường, cũng không muốn cùng Diệp Hi Văn liều mạng, cánh tay co rụt lại, một hồi ‘ Tạp lạp ’ thanh âm vang lên, xương cốt bị lệch khỏi vị trí liền kéo trở về, sau đó từ hư không đánh ra một trảo, lập tức một đầu băng côn cực lớn từ trong hư không được Vượn Tuyết kéo ra, sau đó hướng về phía Diệp Hi Văn đập tới, côn ảnh trùng trùng điệp điệp, ẩn chứa côn pháp tinh diệu vô cùng, so với quyền pháp của Vượn Tuyết càng mạnh hơn nữa, hiển nhiên côn pháp này mới là tuyệt chiêu của nó.
Diệp Hi Văn không do dự rút ra trường đao, một đao chém ra.
- Oanh.
Đao mang sáng chói cùng côn kình mãnh liệt đụng vào nhau, một hồi Lôi Bạo thanh âm ầm ầm nổ vang. Song phương đều rút lui một bước, rõ ràng đều không thể làm gì được đối phương, hai bên đều cảm thấy đối phương khó chơi.
Diệp Hi Văn đạp mạnh dưới chân, sau đó lui lại, lập tức thân hình lại giống như đạn pháo xông ra ngoài, sau đó cùng Vượn Tuyết hung hăng đụng vào nhau.
- Oanh.
- Oanh.
- Oanh.
Từng đợt âm thanh va chạm nổ đùng từ chỗ hai bên giao thủ truyền ra, song phương đã đem hết toàn lực, muốn áp đảo đối phương.
Vượn Tuyết rốt cục cũng ý thức được, đối thủ của nó tựa hồ không dễ đối phó như vậy, phải nói, chính nó đã chọn sai đối thủ rồi.
Nhưng lúc này huyết mạch ẩn sâu trong thân thể hung thú tại thời khắc này triệt để bạo phát ra, thì ra cảnh giới nó chưa vững chắc, tại lúc này cũng có dấu hiệu củng cố, điều này làm cho Vượn Tuyết ngửa mặt lên trời thét dài, hung tính đại phát.
Nhưng Diệp Hi Văn vẫn bình thường, đầu Vượn Tuyết đang không ngừng củng cố cảnh giới, thực lực tăng vọt, nhưng Diệp Hi Văn vốn có thực lực mạnh hơn Tiên Thiên tam trọng đỉnh phong, thậm chí có thể chống lại Tiên Thiên tứ trọng yêu thú.
Nhưng hiện tại cùng đầu Vượn Tuyết không ngừng va chạm, Diệp Hi Văn vốn không cách nào phá bỏ bình chướng cảnh giới, tại lúc này, rốt cục cũng bắt đầu chậm rãi buông lỏng, thực lực Diệp Hi Văn cũng đang không ngừng tăng lên.
Thực lực của hai bên đều đang không ngừng tăng lên, hai bên va chạm vẫn còn đang tiếp tục, cơ hồ đều đang cố nhẫn nại, đều hy vọng có thể từ trong công kích đánh bại đối phương.
Nhưng Diệp Hi Văn lại càng dễ dàng hơn, bởi vì hắn biết rõ, đầu Vượn Tuyết này đã cực hạn rồi, đợi khi cảnh giới của hắn củng cố xong, chính là tử kỳ của hắn, nhưng cùng mình bất đồng, chính mình còn có thể đột phá, một khi đột phá, thực lực có thể đột nhiên tăng lên rất nhiều.
Đến lúc đó đừng nói là một đầu Tiên Thiên tứ trọng yêu thú, thậm chí Tiên Thiên tứ trọng đỉnh phong yêu thú đều có thể đánh bại.
Vượn Tuyết chưa từng cảm thấy biệt khuất như vậy, nó có thực lực Tiên Thiên tứ trọng cảnh giới, rõ ràng chấn áp không được nhân loại Tiên Thiên nhị trọng, mà ngay cả nó cùng đối kháng với Diệp Hi Văn, cũng không chiếm cứ được thượng phong, thậm chí còn có loại cảm giác bị áp chế.
Nó không biết, Bá Thể Quyết của Diệp Hi Văn tu luyện ra thân thể cường thế vô song, chính là Công Pháp luyện thể của Thượng Cổ đại thần tu luyện, đã từng xé xác Thần Ma.
Diệp Hi Văn mặc dù vừa mới tu luyện tới tầng thứ hai, nhưng cũng rất là cường đại rồi.
Nó tuy cảnh giới cao hơn Diệp Hi Văn, nhưng ở mọi phương diện rõ ràng cũng không thể đem Diệp Hi Văn áp chế được, nó hiện tại trở nên mạnh mẽ, nhưng cũng cảm giác Diệp Hi Văn cũng chậm rãi trở nên mạnh mẽ, hơn nữa khí tức sắp đột phá càng ngày càng đậm.
- Không thể để cho hắn đột phá.
Vượn Tuyết trong đầu quanh quẩn ý nghĩ này, tuy nó không nói được, nhưng trí tuệ của nó đã rất cao rồi, gặp nguy hiểm nó có thể cảm giác được.
Vượn Tuyết không hề do dự, vung lên trường côn, sau đó khỏi động hàn mang, yêu khí toàn thân đại thịnh, dùng hết toàn lực, một con bổ xuống.
Côn còn chưa tới, nhưng khí tức kinh khủng đã áp xuống rồi, một đường mãnh liệt nện xuống, hóa thành một tòa băng sơn, mãnh liệt nện xuống.
Cổ uy áp cực lớn, uy áp đến xương cốt trên người Diệp Hi Văn, sau đó ma sát vang lên tiếng rít rợn người.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, chân khí trên người cũng bắt đầu điên cuồng khởi động, Diệp Hi Văn rút ra trường đao, chém ra đao mang sáng chói, trảm phá mà ra.
Hai cổ khí thế ở giữa không trung gặp nhau, hơn nữa hung hăng đụng đụng vào nhau, ma sát lẫn nhau, chân khí cùng yêu khí bốc hơi, bộc phát ra khí lãng kinh khủng.
Đao mang của Diệp Hi Văn đụng phải cây côn của Vượn Tuyết, sau đó từng điểm từng điểm sụp đổ, thế côn như núi băng áp đến trên người Diệp Hi Văn.
Lúc này trên người Diệp Hi Văn đột nhiên bộc phát ra một cổ khí thế kinh khủng, khí thế Diệp Hi Văn một đường bão táp tiến tên, vốn hắn có thực lực Tiên Thiên nhị trọng, trực tiếp tăng vọt đến Tiên Thiên nhị trọng đỉnh phong, Diệp Hi Văn vốn chuyển hóa sáu thành chân khí, tại cổ khí thế khủng bố, lại chuyển hóa thêm hai thành, đạt đến tám thành Tiên Thiên Chân Khí, đủ bằng Tiên Thiên tứ trọng đỉnh phong.
Từ sáu thành Tiên Thiên Chân Khí một đường bão táp tiến đến tám thành Tiên Thiên Chân Khí, Diệp Hi Văn khí thế biến thành khủng bố vô cùng, đao mang vốn sắp biến mất, lập tức lại bắt đầu tái hiện, thậm chí mạnh hơn trước rất nhiều, cơ hồ lập tức đè sập này tòa băng sơn của đầu Vượn Tuyết, hóa thành vụn băng bay tán loạn trong không khí.
Diệp Hi Văn có chút thở ra, một chiêu này, cũng đã trọn vẹn tiêu hao một thành Tiên Thiên Chân Khí của hắn, chiêu này uy lực cũng rất lớn, nhưng vẫn không thể giết chết đầu Vượn Tuyết này, chỉ có thể làm cho nó gãy xương mà thôi, đầu Vượn Tuyết này quả nhiên là cường đại.
Nhưng trong cơ thể Diệp Hi Văn nhiệt huyết cũng bắt đầu sôi trào, thực lực Diệp Hi Văn bây giờ đủ để quét ngang tất cả Tiên Thiên tam trọng đỉnh phong, thậm chí có thể chống lại một bộ phận Tiên Thiên tứ trọng nhỏ yếu.
Mà đầu Vượn Tuyết kia cũng vừa vặn đột phá đến Tiên Thiên tứ trọng, còn chưa có củng cố thực lực của mình, lúc này, hai người gặp phải, đúng là kỳ phùng địch thủ rồi.
Đúng lúc này là đối thủ tốt nhất.
Đầu Vượn Tuyết kia biết rõ lực lượng Diệp Hi Văn cũng không hợp thói thường, cũng không muốn cùng Diệp Hi Văn liều mạng, cánh tay co rụt lại, một hồi ‘ Tạp lạp ’ thanh âm vang lên, xương cốt bị lệch khỏi vị trí liền kéo trở về, sau đó từ hư không đánh ra một trảo, lập tức một đầu băng côn cực lớn từ trong hư không được Vượn Tuyết kéo ra, sau đó hướng về phía Diệp Hi Văn đập tới, côn ảnh trùng trùng điệp điệp, ẩn chứa côn pháp tinh diệu vô cùng, so với quyền pháp của Vượn Tuyết càng mạnh hơn nữa, hiển nhiên côn pháp này mới là tuyệt chiêu của nó.
Diệp Hi Văn không do dự rút ra trường đao, một đao chém ra.
- Oanh.
Đao mang sáng chói cùng côn kình mãnh liệt đụng vào nhau, một hồi Lôi Bạo thanh âm ầm ầm nổ vang. Song phương đều rút lui một bước, rõ ràng đều không thể làm gì được đối phương, hai bên đều cảm thấy đối phương khó chơi.
Diệp Hi Văn đạp mạnh dưới chân, sau đó lui lại, lập tức thân hình lại giống như đạn pháo xông ra ngoài, sau đó cùng Vượn Tuyết hung hăng đụng vào nhau.
- Oanh.
- Oanh.
- Oanh.
Từng đợt âm thanh va chạm nổ đùng từ chỗ hai bên giao thủ truyền ra, song phương đã đem hết toàn lực, muốn áp đảo đối phương.
Vượn Tuyết rốt cục cũng ý thức được, đối thủ của nó tựa hồ không dễ đối phó như vậy, phải nói, chính nó đã chọn sai đối thủ rồi.
Nhưng lúc này huyết mạch ẩn sâu trong thân thể hung thú tại thời khắc này triệt để bạo phát ra, thì ra cảnh giới nó chưa vững chắc, tại lúc này cũng có dấu hiệu củng cố, điều này làm cho Vượn Tuyết ngửa mặt lên trời thét dài, hung tính đại phát.
Nhưng Diệp Hi Văn vẫn bình thường, đầu Vượn Tuyết đang không ngừng củng cố cảnh giới, thực lực tăng vọt, nhưng Diệp Hi Văn vốn có thực lực mạnh hơn Tiên Thiên tam trọng đỉnh phong, thậm chí có thể chống lại Tiên Thiên tứ trọng yêu thú.
Nhưng hiện tại cùng đầu Vượn Tuyết không ngừng va chạm, Diệp Hi Văn vốn không cách nào phá bỏ bình chướng cảnh giới, tại lúc này, rốt cục cũng bắt đầu chậm rãi buông lỏng, thực lực Diệp Hi Văn cũng đang không ngừng tăng lên.
Thực lực của hai bên đều đang không ngừng tăng lên, hai bên va chạm vẫn còn đang tiếp tục, cơ hồ đều đang cố nhẫn nại, đều hy vọng có thể từ trong công kích đánh bại đối phương.
Nhưng Diệp Hi Văn lại càng dễ dàng hơn, bởi vì hắn biết rõ, đầu Vượn Tuyết này đã cực hạn rồi, đợi khi cảnh giới của hắn củng cố xong, chính là tử kỳ của hắn, nhưng cùng mình bất đồng, chính mình còn có thể đột phá, một khi đột phá, thực lực có thể đột nhiên tăng lên rất nhiều.
Đến lúc đó đừng nói là một đầu Tiên Thiên tứ trọng yêu thú, thậm chí Tiên Thiên tứ trọng đỉnh phong yêu thú đều có thể đánh bại.
Vượn Tuyết chưa từng cảm thấy biệt khuất như vậy, nó có thực lực Tiên Thiên tứ trọng cảnh giới, rõ ràng chấn áp không được nhân loại Tiên Thiên nhị trọng, mà ngay cả nó cùng đối kháng với Diệp Hi Văn, cũng không chiếm cứ được thượng phong, thậm chí còn có loại cảm giác bị áp chế.
Nó không biết, Bá Thể Quyết của Diệp Hi Văn tu luyện ra thân thể cường thế vô song, chính là Công Pháp luyện thể của Thượng Cổ đại thần tu luyện, đã từng xé xác Thần Ma.
Diệp Hi Văn mặc dù vừa mới tu luyện tới tầng thứ hai, nhưng cũng rất là cường đại rồi.
Nó tuy cảnh giới cao hơn Diệp Hi Văn, nhưng ở mọi phương diện rõ ràng cũng không thể đem Diệp Hi Văn áp chế được, nó hiện tại trở nên mạnh mẽ, nhưng cũng cảm giác Diệp Hi Văn cũng chậm rãi trở nên mạnh mẽ, hơn nữa khí tức sắp đột phá càng ngày càng đậm.
- Không thể để cho hắn đột phá.
Vượn Tuyết trong đầu quanh quẩn ý nghĩ này, tuy nó không nói được, nhưng trí tuệ của nó đã rất cao rồi, gặp nguy hiểm nó có thể cảm giác được.
Vượn Tuyết không hề do dự, vung lên trường côn, sau đó khỏi động hàn mang, yêu khí toàn thân đại thịnh, dùng hết toàn lực, một con bổ xuống.
Côn còn chưa tới, nhưng khí tức kinh khủng đã áp xuống rồi, một đường mãnh liệt nện xuống, hóa thành một tòa băng sơn, mãnh liệt nện xuống.
Cổ uy áp cực lớn, uy áp đến xương cốt trên người Diệp Hi Văn, sau đó ma sát vang lên tiếng rít rợn người.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, chân khí trên người cũng bắt đầu điên cuồng khởi động, Diệp Hi Văn rút ra trường đao, chém ra đao mang sáng chói, trảm phá mà ra.
Hai cổ khí thế ở giữa không trung gặp nhau, hơn nữa hung hăng đụng đụng vào nhau, ma sát lẫn nhau, chân khí cùng yêu khí bốc hơi, bộc phát ra khí lãng kinh khủng.
Đao mang của Diệp Hi Văn đụng phải cây côn của Vượn Tuyết, sau đó từng điểm từng điểm sụp đổ, thế côn như núi băng áp đến trên người Diệp Hi Văn.
Lúc này trên người Diệp Hi Văn đột nhiên bộc phát ra một cổ khí thế kinh khủng, khí thế Diệp Hi Văn một đường bão táp tiến tên, vốn hắn có thực lực Tiên Thiên nhị trọng, trực tiếp tăng vọt đến Tiên Thiên nhị trọng đỉnh phong, Diệp Hi Văn vốn chuyển hóa sáu thành chân khí, tại cổ khí thế khủng bố, lại chuyển hóa thêm hai thành, đạt đến tám thành Tiên Thiên Chân Khí, đủ bằng Tiên Thiên tứ trọng đỉnh phong.
Từ sáu thành Tiên Thiên Chân Khí một đường bão táp tiến đến tám thành Tiên Thiên Chân Khí, Diệp Hi Văn khí thế biến thành khủng bố vô cùng, đao mang vốn sắp biến mất, lập tức lại bắt đầu tái hiện, thậm chí mạnh hơn trước rất nhiều, cơ hồ lập tức đè sập này tòa băng sơn của đầu Vượn Tuyết, hóa thành vụn băng bay tán loạn trong không khí.
/282
|