Đúng là Hoa Mộng Hàm rồi, Diệp Hi Văn cũng không nghĩ tới, ở chỗ này hắn gặp được Hoa Mộng Hàm như vậy, càng không nghĩ tới Hoa Mộng Hàm là thành viên của hạch tâm đệ tử hạt giống, khó trách nàng có mặt mũi lớn như vậy, lúc trước có thể giúp đỡ được Thiên Vũ các.
Trong khoảng thời gian này, Diệp Hi Văn cũng không có thời gian cảm tạ Hoa Mộng Hàm, không ngờ ở chỗ này gặp phải nàng.
Lúc này tại bên người Hoa Mộng Hàm, Diệp Hi Văn nhìn thấy được người quen, đó là Cảnh Nhạn Nam, hắn cũng là thành viên đệ tử hạch tâm hạt giống, ngoài Cảnh Nhạn Nam ra, bên người Hoa Mộng Hàm còn có một nữ tử mặc váy dài mầu tím, dáng người chập chờn, trường kiếm trong tay nàng không ngừng chém ra, chém giết đại ác ma.
Ngoài ra còn có một nam tử cường tráng, trong tay cầm một cây đại đao, làm cho đám ác ma không tới gần được.
Lúc này, bọn họ tuy bị đám quân đội đại ác ma vây công, nhưng tình thế cũng không tính quá nguy hiểm, dù sao năm người này đều là tinh anh nội môn đệ tử, từng người đều có thực lực xuất chúng, vượt xa vũ giả cùng cấp. Đám đại ác ma này tuy hung tàn vô cùng, cảnh giới cũng cao, nhưng bọn chúng hầu như đều là binh sĩ pháo hôi, tu luyện võ công cũng có hạn, bên trong Ma Tộc quân đội truyền thụ võ quân đều là thô ráp, đương nhiên không thể so sánh với dám người Hoa Mộng Hàm được, võ công sở học hai bên khác biệt một trời một vực.
Đây là tinh anh cùng bình thường khác biệt với nhau, nhưng nếu như hai bên binh lực nhiều hơn gấp 10 lần, thì Hoa đám người Mộng Hàm nhất định sẽ bị tiêu diệt, quân đội càng nhiều, uy lực càng lớn, đám tinh anh này cũng không thể chống lại được.
Nhưng lúc này có thêm đầu đại ác ma thống lĩnh kia gia nhập, năm người Hoa Mộng Hàm rất nhanh rơi vào hạ phong, đầu đại ác ma này so Tiên Thiên Đại viên mãn càng mạnh hơn, phải nói là nửa bước vào Chân đạo rồi, mà năm người Hoa Mộng Hàm, cũng chỉ có thực lực Tiên Thiên cảnh giới Đại viên mãn, so với đầu đại ác ma thống lĩnh kia kém hơn không ít, lúc này liền rơi vào hạ phong.
Diệp Hi Văn sau khi nhìn thấy lập tức nhiệt huyết sôi trào, đầu đại ác ma thống lĩnh kia, thực lực nửa bước chân đạo, đúng là đối thủ của hắn, bởi vì cảnh giới hắn bây giờ mặc dù là Tiên Thiên thất trọng đỉnh phong, nhưng lực chiến đấu của hắn đạt đến trình độ nửa bước chân đạo, vượt xa Tiên Thiên cảnh giới Đại viên mãn bình thường, đầu đại ác ma này đúng lúc này là địch thủ tốt nhất.
- Đầu đại ác ma kia đúng là đối thủ tốt nhất của ta!
Diệp Hi Văn nói.
- Chờ một chút, ngươi khống chế Thiên Nguyên kính, đừng cho Thiên Nguyên kính ra tay, ta muốn kiểm tra thực lực chính thức của ta như thế nào.
Nếu như có Thiên Nguyên kính áp chế, đầu đại ác ma thống lĩnh kia chỉ sợ rất nhanh sẽ chết ở trong tay Diệp Hi Văn, đây cũng không phải là mục đích của Diệp Hi Văn.
- Không có vấn đề!
Diệp Mặc nói ra.
Tuy Diệp Mặc thường xuyên trợ giúp Diệp Hi Văn áp chế đám Ma Tộc kia, nhưng đây chẳng qua là một loại thủ đoạn trợ giúp Diệp Hi Văn mà thôi, nhưng đây cũng không phải là điều mà Diệp Mặc mong muốn, điều hắn mong muốn là Diệp Hi Văn sử dụng thực lực chân chính để vuwotj qua các chướng ngại.
- Mọi người đứng vững, ta đã phát ra tín hiệu cầu cứu rồi, rất nhanh có người tới cứu viện.
Cảnh Nhạn Nam cao giọng nói, để nâng cao sĩ khí của năm người, nhưng lúc này năm người đều yên lặng chống đỡ, bọn họ đều là tinh anh, đều hiểu biết lúc này cần liên thủ chống lại đầu đại ác ma thống lĩnh kia. Hoa Mộng Hàm cùng nam tử cường tráng sử dụng đại đao, lúc này chống đỡ tên Đại ác ma thông lĩnh đều có cảm giác được áp lực rất lớn, cường giả nửa bước chân đạo khủng bố vô cùng.
Hai người liên thủ ngăn cản đều có chút không thoải mái, lúc này hai người càng thêm chật vật.
Lúc này có một hồi tiếng gầm rú từ đằng xa truyền đến, sau đó tốc độ cực nhanh, tiếng gào đã đến gần nơi này rồi.
Đó là một đạo tia chớp, lập tức lao đến đội ngũ đại ác ma, sau đó đám đại ác ma tán loạn, còn những tên đại ác ma thực lực nhỏ yếu, đụng phải thân ảnh này liền không chết cũng bị thương.
- Người nào!
Đầu kia đại ác ma thống lĩnh lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức bỏ qua hai người Hoa Mộng Hàm, trong lòng của nó, hai người Hoa Mộng Hàm căn bản không tạo thành uy hiếp gì, khi đại quân hắn vây quét, đám nhân loại ti tiện này đều phải chết.
Đạo kiếm quang kia lao đến đầu đại ác ma thống lĩnh, lập tức không lùi mà tiến tới, hung hăng chém tới.
- Oanh!
Một tiếng nổ mạnh cực lớn vang lên, sau đó lan ra, đây là trận chiến đấu của nửa bước chân đạo cao thủ, mặc dù chỉ có uy năng của một bộ phận chân đạo cao thủ, nhưng Tiên Thiên đại viên mãn bình thường tuyệt đối không làm được.
Sau một lát, đạo quang mang kia tản ra, lộ ra một bóng người, lúc này Hoa Mộng Hàm nhìn thấy đạo thân ảnh kia, lập tức trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, bởi vì người đó chính là Diệp Hi Văn.
Nàng thật không ngờ, lúc này mới bao nhiêu thời gian, Diệp Hi Văn đã biến thành cường đại như vậy, nàng nhớ rõ thời điểm lần thứ nhất nhìn thấy Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn thực lực mới cấp bậc võ giả mà thôi, tại lúc đó, Hoa Mộng Hàm chẳng qua là cảm kích Diệp Hi Văn có ân cứu mạng, nhưng cũng chỉ là như thế mà thôi, một Hậu Thiên võ giả, mặc dù tương lai hắn có hi vọng tiến vào Tiên Thiên cảnh giới, nhưng cả đời hắn cũng không thể đuổi kịp nàng được.
Nhưng ngắn ngủn một năm đều biến đổi, thực lực Diệp Hi Văn trong một năm này quả thực đột nhiên tăng mạnh, khi nàng lần nữa nhìn thấy Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn đã là Tiên Thiên cao thủ, phân tông trẻ tuổi nổi bật rồi, thậm chí về sau còn trở thành đệ nhất nhân nội môn đệ tử hạt giống. Lần thứ hai nàng nghe được tin tức của Diệp Hi Văn, đúng là thời điểm Thiên Vũ các gặp khó khăn, tại lúc đó, nàng thông qua ảnh hưởng của mình, giúp đỡ Thiên Vũ các một lần. Lúc đó, nàng cũng không ôm cái hy vọng gì, chẳng qua là trợ giúp Diệp Hi Văn một chút mà thôi. Nhưng lúc đó làm cho một số người đố kỵ, đòi Diệp Hi Văn quyết đấu.
Nhưng nàng cũng không nghĩ tới, trận quyết đấu đó Diệp Hi Văn thắng, Thiên Vũ các thuận lợi được thành lập, mà nàng một lần nữa nghe được tin tức của hắn, lúc đó Diệp Hi Văn là nội môn hạt giống rồi, hơn nữa được mọi người công nhận.
Tuy Diệp Hi Văn chẳng qua là nội môn đệ tử, nhưng Nhất Nguyên tông là tông phái lớn như vậy, mà hắn là quán quân nội môn đệ tử hạt giống, điều đó chứng tỏ thiên phú cùng thực lực của Diệp Hi Văn.
Đây là lần thứ tư nàng nhìn thấy Diệp Hi Văn, nhưng nàng nhìn thấy thiếu niên có chút gầy gò này, không ngờ đã trưởng thành như vậy, thiếu niên này lúc trước cứu được nàng thực lực quá nhỏ yếu, không ngờ lúc này đã biến thành đại cao thủ đối chiến cùng Ma Tộc thống lĩnh, mà không có chút yếu thế nào.
Tình thế nhanh chóng chuyển biến, đúng là làm cho người ta khó tin.
Lúc này Hoa Mộng Hàm càng thêm kinh ngạc, nàng đối với Diệp Hi Văn càng nhớ rõ, hơn nữa vô cùng biết rõ, trong ký ức của nàng, Diệp Hi Văn căn bản không là cái gì, chỉ có thể coi là tiểu nhân vật mà thôi.
Mà Cảnh Nhạn Nam càng kinh ngạc nhìn thân ảnh Diệp Hi Văn, lúc này mới được bao nhiêu thời gian, lúc trước hắn còn ra mặt đi giúp đỡ Diệp Hi Văn, không ngờ lúc này Diệp Hi Văn đã biến thành lợi hại như vậy rồi.
Hắn xác nhận chính mình không có nhìn lầm.
Người thanh niên kia mặc một bộ thanh sam, tay cầm một thanh đao dài, đang đứng bình thản ngạo nghễ.
Hắn rốt cuộc đã trải qua cái kỳ ngộ gì, tu vi của hắn mới đạt được tình trạng kinh thế hãi tục như thế.
Lúc này tất cả mọi người, bởi vì Diệp Hi Văn đột nhiên chém giết quân đội đại ác ma mà kinh ngạc vô cùng, nhưng Diệp Hi Văn cũng không có quá để ý, toàn tâm chiến đấu cùng tên đại ác ma thống lĩnh.
- Các ngươi là đám nhân loại ti tiện, đều đáng chết, còn dám đem Ma Tộc vĩ đại chúng ta là đối tượng săn bắn, đó là các ngươi muốn chết!
Tên đại ác ma thống lĩnh gầm lên, cây trường thương trong tay lập tức hiện lên ma khí vô tận, đâm tới.
Một cây trường thương chuyển hóa ra thương khí, che khuất bầu trời, quét ngang tất cả, đâm thẳng tới Diệp Hi Văn.
Thanh trường đao trong tay Diệp Hi Văn chớp động, đao mang chói mắt lập tức chém ra, đao pháp của Diệp Hi Văn rất nhanh chém ra ý cảnh, một vòng trăng sáng hướng về phía tên đại ác ma thống lĩnh ép xuống.
Trong chốc lát, cường quang chói mắt, đao khí cùng thương khí hung hăng va chạm vào nhau, hóa thành năng lượng quét ngang tất cả, một ít Ma Tộc binh sĩ chung quanh bị năng lượng quét trúng, ngay lập tức hóa thành tro bụi.
Trong khoảnh khắc đó, đầu đại ác ma thống lĩnh kia cảm thấy từ trên người Diệp Hi Văn có một loại cảm giác làm cho hắn kinh hãi, tuy rất nhạt, nhưng loại cảm giác này thật khó chịu, giống như là đối mặt với quân vương vậy.
Nhưng lúc này hắn đã không có thời gian suy nghĩ, quát lớn một cái:
- Nhân loại đáng chết, đi chết đi!
- Ma phá thiên địa.
Trường thương trong tay đâm ra một đạo thương khí khủng bố, làm cho không khí hoàn toàn bị tan vỡ, tuy chỉ có một đạo thương khí, nhưng phô thiên cái địa lao đến.
Đạo này thương khí khủng bố vô cùng, mang theo tiếng xé gió sắc bén.
- Ánh Nguyệt trảm!
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, thân hình giống như tia chớp, sau đó lập tức chém ra một đạo đao khí vậy, đạo đao khí này hóa thành một quyển tranh trăng tròn, giống như Thái Sơn áp đỉnh ép xuống.
Một đạo thương khí khủng bố kia lập tức xuyên thấu qua tầng tầng không gian, lập tức đâm vào bên trong quyển tranh trăng tròn, lúc này trăng tròn đột nhiên tản mát ra ánh trăng rực rỡ, ngay lập tức đạo thương khí kia xông tới bị ánh trăng ép cho tan biến.
Đây không phải là ánh trăng, mà là đao khí khủng bố của Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn đã tiến thêm một bước, đem đao khí dung nhập vào bên trong ý cảnh, sau đó nghiền ép đối thủ.
So với ý cảnh đơn thuần lúc trước, uy lực càng cường đại hơn rất nhiều lần.
Diệp Hi Văn không có dừng lại, một đạo kiếm khí này nghiền ép đối thủ, lập tức trường đao một lần nữa chém ra, giống như muốn xé rách bầu trời bên trong Ma sát cảnh vậy, lập tức hướng về phía đầu đại ác ma thống lĩnh kia chém tới, muốn chém hắn thành hai nửa.
- Nhân loại hèn mọn!
Đầu đại ác ma thống lĩnh kia quát lớn, trường thương trong tay lập tức hướng về phía đao khí của Diệp Hi Văn nghênh đón.
- Oanh!
Tầng tầng sóng khí tràn ra, trường thương cùng trường đao Diệp Hi Văn hung hăng đụng vào nhau.
- Bành!
- Bành!
- Bành!
Hai người đều cảm thấy từ binh khí của mình có một cổ lực lượng kinh khủng phản chấn lại, làm cho hai người lui về phía vài bước, trên mặt đất hiện ra dấu chân thật sâu.
Tại bên người Diệp Hi Văn, một đám đại ác ma sau khi nhìn thấy Diệp Hi Văn bị đánh lui, bọn chúng thừa dịp lao về phía Diệp Hi Văn, muốn đem Diệp Hi Văn xé thành mảnh nhỏ.
Diệp Hi Văn hất trường đao lên, lúc này có hơn mười đầu ác ma lập tức bị chém thành hai nửa, thân thể biến thành thịt nát.
- Nhân loại đáng giận!
Tên đại ác ma thống lĩnh sau khi nhìn thấy thủ hạ bị Diệp Hi Văn giết chết, lập tức gào thét, đây là một hồi sinh tử quyết đấu, hai bên quyết đấu đã tác động đến thế cục, thậm chí còn quyết định sinh tử tồn vong của quân đội ác ma cùng đám đệ tử Nhất Nguyên tông.
Trong bọn chúng có Đại thống lĩnh Ác ma tộc, một thân tu vị nửa bước Chân đạo.
Mà một bên là Diệp Hi Văn có kỳ ngộ liên tục, sức chiến đấu cũng so với nửa bước chân đạo.
Hai bên va chạm tạo ra uy lực kinh thiên động địa.
Cây trường thương trong tay tên đại ác ma thống lĩnh mãnh liệt vũ động, thương gió gào thét mang theo từng tiếng thê lương thảm thiết, đây là những linh hồn bình thường chết ở trên tay hắn kêu rên, những tiếng kêu rên khủng bố này, là do những người trước khi chết oán niệm đều bám vào trường thương, những oán niệm này không làm cho uy lực trường thương nhỏ đi, mà làm cho trường thương càng thêm cường đại.
Trong khoảng thời gian này, Diệp Hi Văn cũng không có thời gian cảm tạ Hoa Mộng Hàm, không ngờ ở chỗ này gặp phải nàng.
Lúc này tại bên người Hoa Mộng Hàm, Diệp Hi Văn nhìn thấy được người quen, đó là Cảnh Nhạn Nam, hắn cũng là thành viên đệ tử hạch tâm hạt giống, ngoài Cảnh Nhạn Nam ra, bên người Hoa Mộng Hàm còn có một nữ tử mặc váy dài mầu tím, dáng người chập chờn, trường kiếm trong tay nàng không ngừng chém ra, chém giết đại ác ma.
Ngoài ra còn có một nam tử cường tráng, trong tay cầm một cây đại đao, làm cho đám ác ma không tới gần được.
Lúc này, bọn họ tuy bị đám quân đội đại ác ma vây công, nhưng tình thế cũng không tính quá nguy hiểm, dù sao năm người này đều là tinh anh nội môn đệ tử, từng người đều có thực lực xuất chúng, vượt xa vũ giả cùng cấp. Đám đại ác ma này tuy hung tàn vô cùng, cảnh giới cũng cao, nhưng bọn chúng hầu như đều là binh sĩ pháo hôi, tu luyện võ công cũng có hạn, bên trong Ma Tộc quân đội truyền thụ võ quân đều là thô ráp, đương nhiên không thể so sánh với dám người Hoa Mộng Hàm được, võ công sở học hai bên khác biệt một trời một vực.
Đây là tinh anh cùng bình thường khác biệt với nhau, nhưng nếu như hai bên binh lực nhiều hơn gấp 10 lần, thì Hoa đám người Mộng Hàm nhất định sẽ bị tiêu diệt, quân đội càng nhiều, uy lực càng lớn, đám tinh anh này cũng không thể chống lại được.
Nhưng lúc này có thêm đầu đại ác ma thống lĩnh kia gia nhập, năm người Hoa Mộng Hàm rất nhanh rơi vào hạ phong, đầu đại ác ma này so Tiên Thiên Đại viên mãn càng mạnh hơn, phải nói là nửa bước vào Chân đạo rồi, mà năm người Hoa Mộng Hàm, cũng chỉ có thực lực Tiên Thiên cảnh giới Đại viên mãn, so với đầu đại ác ma thống lĩnh kia kém hơn không ít, lúc này liền rơi vào hạ phong.
Diệp Hi Văn sau khi nhìn thấy lập tức nhiệt huyết sôi trào, đầu đại ác ma thống lĩnh kia, thực lực nửa bước chân đạo, đúng là đối thủ của hắn, bởi vì cảnh giới hắn bây giờ mặc dù là Tiên Thiên thất trọng đỉnh phong, nhưng lực chiến đấu của hắn đạt đến trình độ nửa bước chân đạo, vượt xa Tiên Thiên cảnh giới Đại viên mãn bình thường, đầu đại ác ma này đúng lúc này là địch thủ tốt nhất.
- Đầu đại ác ma kia đúng là đối thủ tốt nhất của ta!
Diệp Hi Văn nói.
- Chờ một chút, ngươi khống chế Thiên Nguyên kính, đừng cho Thiên Nguyên kính ra tay, ta muốn kiểm tra thực lực chính thức của ta như thế nào.
Nếu như có Thiên Nguyên kính áp chế, đầu đại ác ma thống lĩnh kia chỉ sợ rất nhanh sẽ chết ở trong tay Diệp Hi Văn, đây cũng không phải là mục đích của Diệp Hi Văn.
- Không có vấn đề!
Diệp Mặc nói ra.
Tuy Diệp Mặc thường xuyên trợ giúp Diệp Hi Văn áp chế đám Ma Tộc kia, nhưng đây chẳng qua là một loại thủ đoạn trợ giúp Diệp Hi Văn mà thôi, nhưng đây cũng không phải là điều mà Diệp Mặc mong muốn, điều hắn mong muốn là Diệp Hi Văn sử dụng thực lực chân chính để vuwotj qua các chướng ngại.
- Mọi người đứng vững, ta đã phát ra tín hiệu cầu cứu rồi, rất nhanh có người tới cứu viện.
Cảnh Nhạn Nam cao giọng nói, để nâng cao sĩ khí của năm người, nhưng lúc này năm người đều yên lặng chống đỡ, bọn họ đều là tinh anh, đều hiểu biết lúc này cần liên thủ chống lại đầu đại ác ma thống lĩnh kia. Hoa Mộng Hàm cùng nam tử cường tráng sử dụng đại đao, lúc này chống đỡ tên Đại ác ma thông lĩnh đều có cảm giác được áp lực rất lớn, cường giả nửa bước chân đạo khủng bố vô cùng.
Hai người liên thủ ngăn cản đều có chút không thoải mái, lúc này hai người càng thêm chật vật.
Lúc này có một hồi tiếng gầm rú từ đằng xa truyền đến, sau đó tốc độ cực nhanh, tiếng gào đã đến gần nơi này rồi.
Đó là một đạo tia chớp, lập tức lao đến đội ngũ đại ác ma, sau đó đám đại ác ma tán loạn, còn những tên đại ác ma thực lực nhỏ yếu, đụng phải thân ảnh này liền không chết cũng bị thương.
- Người nào!
Đầu kia đại ác ma thống lĩnh lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức bỏ qua hai người Hoa Mộng Hàm, trong lòng của nó, hai người Hoa Mộng Hàm căn bản không tạo thành uy hiếp gì, khi đại quân hắn vây quét, đám nhân loại ti tiện này đều phải chết.
Đạo kiếm quang kia lao đến đầu đại ác ma thống lĩnh, lập tức không lùi mà tiến tới, hung hăng chém tới.
- Oanh!
Một tiếng nổ mạnh cực lớn vang lên, sau đó lan ra, đây là trận chiến đấu của nửa bước chân đạo cao thủ, mặc dù chỉ có uy năng của một bộ phận chân đạo cao thủ, nhưng Tiên Thiên đại viên mãn bình thường tuyệt đối không làm được.
Sau một lát, đạo quang mang kia tản ra, lộ ra một bóng người, lúc này Hoa Mộng Hàm nhìn thấy đạo thân ảnh kia, lập tức trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, bởi vì người đó chính là Diệp Hi Văn.
Nàng thật không ngờ, lúc này mới bao nhiêu thời gian, Diệp Hi Văn đã biến thành cường đại như vậy, nàng nhớ rõ thời điểm lần thứ nhất nhìn thấy Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn thực lực mới cấp bậc võ giả mà thôi, tại lúc đó, Hoa Mộng Hàm chẳng qua là cảm kích Diệp Hi Văn có ân cứu mạng, nhưng cũng chỉ là như thế mà thôi, một Hậu Thiên võ giả, mặc dù tương lai hắn có hi vọng tiến vào Tiên Thiên cảnh giới, nhưng cả đời hắn cũng không thể đuổi kịp nàng được.
Nhưng ngắn ngủn một năm đều biến đổi, thực lực Diệp Hi Văn trong một năm này quả thực đột nhiên tăng mạnh, khi nàng lần nữa nhìn thấy Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn đã là Tiên Thiên cao thủ, phân tông trẻ tuổi nổi bật rồi, thậm chí về sau còn trở thành đệ nhất nhân nội môn đệ tử hạt giống. Lần thứ hai nàng nghe được tin tức của Diệp Hi Văn, đúng là thời điểm Thiên Vũ các gặp khó khăn, tại lúc đó, nàng thông qua ảnh hưởng của mình, giúp đỡ Thiên Vũ các một lần. Lúc đó, nàng cũng không ôm cái hy vọng gì, chẳng qua là trợ giúp Diệp Hi Văn một chút mà thôi. Nhưng lúc đó làm cho một số người đố kỵ, đòi Diệp Hi Văn quyết đấu.
Nhưng nàng cũng không nghĩ tới, trận quyết đấu đó Diệp Hi Văn thắng, Thiên Vũ các thuận lợi được thành lập, mà nàng một lần nữa nghe được tin tức của hắn, lúc đó Diệp Hi Văn là nội môn hạt giống rồi, hơn nữa được mọi người công nhận.
Tuy Diệp Hi Văn chẳng qua là nội môn đệ tử, nhưng Nhất Nguyên tông là tông phái lớn như vậy, mà hắn là quán quân nội môn đệ tử hạt giống, điều đó chứng tỏ thiên phú cùng thực lực của Diệp Hi Văn.
Đây là lần thứ tư nàng nhìn thấy Diệp Hi Văn, nhưng nàng nhìn thấy thiếu niên có chút gầy gò này, không ngờ đã trưởng thành như vậy, thiếu niên này lúc trước cứu được nàng thực lực quá nhỏ yếu, không ngờ lúc này đã biến thành đại cao thủ đối chiến cùng Ma Tộc thống lĩnh, mà không có chút yếu thế nào.
Tình thế nhanh chóng chuyển biến, đúng là làm cho người ta khó tin.
Lúc này Hoa Mộng Hàm càng thêm kinh ngạc, nàng đối với Diệp Hi Văn càng nhớ rõ, hơn nữa vô cùng biết rõ, trong ký ức của nàng, Diệp Hi Văn căn bản không là cái gì, chỉ có thể coi là tiểu nhân vật mà thôi.
Mà Cảnh Nhạn Nam càng kinh ngạc nhìn thân ảnh Diệp Hi Văn, lúc này mới được bao nhiêu thời gian, lúc trước hắn còn ra mặt đi giúp đỡ Diệp Hi Văn, không ngờ lúc này Diệp Hi Văn đã biến thành lợi hại như vậy rồi.
Hắn xác nhận chính mình không có nhìn lầm.
Người thanh niên kia mặc một bộ thanh sam, tay cầm một thanh đao dài, đang đứng bình thản ngạo nghễ.
Hắn rốt cuộc đã trải qua cái kỳ ngộ gì, tu vi của hắn mới đạt được tình trạng kinh thế hãi tục như thế.
Lúc này tất cả mọi người, bởi vì Diệp Hi Văn đột nhiên chém giết quân đội đại ác ma mà kinh ngạc vô cùng, nhưng Diệp Hi Văn cũng không có quá để ý, toàn tâm chiến đấu cùng tên đại ác ma thống lĩnh.
- Các ngươi là đám nhân loại ti tiện, đều đáng chết, còn dám đem Ma Tộc vĩ đại chúng ta là đối tượng săn bắn, đó là các ngươi muốn chết!
Tên đại ác ma thống lĩnh gầm lên, cây trường thương trong tay lập tức hiện lên ma khí vô tận, đâm tới.
Một cây trường thương chuyển hóa ra thương khí, che khuất bầu trời, quét ngang tất cả, đâm thẳng tới Diệp Hi Văn.
Thanh trường đao trong tay Diệp Hi Văn chớp động, đao mang chói mắt lập tức chém ra, đao pháp của Diệp Hi Văn rất nhanh chém ra ý cảnh, một vòng trăng sáng hướng về phía tên đại ác ma thống lĩnh ép xuống.
Trong chốc lát, cường quang chói mắt, đao khí cùng thương khí hung hăng va chạm vào nhau, hóa thành năng lượng quét ngang tất cả, một ít Ma Tộc binh sĩ chung quanh bị năng lượng quét trúng, ngay lập tức hóa thành tro bụi.
Trong khoảnh khắc đó, đầu đại ác ma thống lĩnh kia cảm thấy từ trên người Diệp Hi Văn có một loại cảm giác làm cho hắn kinh hãi, tuy rất nhạt, nhưng loại cảm giác này thật khó chịu, giống như là đối mặt với quân vương vậy.
Nhưng lúc này hắn đã không có thời gian suy nghĩ, quát lớn một cái:
- Nhân loại đáng chết, đi chết đi!
- Ma phá thiên địa.
Trường thương trong tay đâm ra một đạo thương khí khủng bố, làm cho không khí hoàn toàn bị tan vỡ, tuy chỉ có một đạo thương khí, nhưng phô thiên cái địa lao đến.
Đạo này thương khí khủng bố vô cùng, mang theo tiếng xé gió sắc bén.
- Ánh Nguyệt trảm!
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, thân hình giống như tia chớp, sau đó lập tức chém ra một đạo đao khí vậy, đạo đao khí này hóa thành một quyển tranh trăng tròn, giống như Thái Sơn áp đỉnh ép xuống.
Một đạo thương khí khủng bố kia lập tức xuyên thấu qua tầng tầng không gian, lập tức đâm vào bên trong quyển tranh trăng tròn, lúc này trăng tròn đột nhiên tản mát ra ánh trăng rực rỡ, ngay lập tức đạo thương khí kia xông tới bị ánh trăng ép cho tan biến.
Đây không phải là ánh trăng, mà là đao khí khủng bố của Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn đã tiến thêm một bước, đem đao khí dung nhập vào bên trong ý cảnh, sau đó nghiền ép đối thủ.
So với ý cảnh đơn thuần lúc trước, uy lực càng cường đại hơn rất nhiều lần.
Diệp Hi Văn không có dừng lại, một đạo kiếm khí này nghiền ép đối thủ, lập tức trường đao một lần nữa chém ra, giống như muốn xé rách bầu trời bên trong Ma sát cảnh vậy, lập tức hướng về phía đầu đại ác ma thống lĩnh kia chém tới, muốn chém hắn thành hai nửa.
- Nhân loại hèn mọn!
Đầu đại ác ma thống lĩnh kia quát lớn, trường thương trong tay lập tức hướng về phía đao khí của Diệp Hi Văn nghênh đón.
- Oanh!
Tầng tầng sóng khí tràn ra, trường thương cùng trường đao Diệp Hi Văn hung hăng đụng vào nhau.
- Bành!
- Bành!
- Bành!
Hai người đều cảm thấy từ binh khí của mình có một cổ lực lượng kinh khủng phản chấn lại, làm cho hai người lui về phía vài bước, trên mặt đất hiện ra dấu chân thật sâu.
Tại bên người Diệp Hi Văn, một đám đại ác ma sau khi nhìn thấy Diệp Hi Văn bị đánh lui, bọn chúng thừa dịp lao về phía Diệp Hi Văn, muốn đem Diệp Hi Văn xé thành mảnh nhỏ.
Diệp Hi Văn hất trường đao lên, lúc này có hơn mười đầu ác ma lập tức bị chém thành hai nửa, thân thể biến thành thịt nát.
- Nhân loại đáng giận!
Tên đại ác ma thống lĩnh sau khi nhìn thấy thủ hạ bị Diệp Hi Văn giết chết, lập tức gào thét, đây là một hồi sinh tử quyết đấu, hai bên quyết đấu đã tác động đến thế cục, thậm chí còn quyết định sinh tử tồn vong của quân đội ác ma cùng đám đệ tử Nhất Nguyên tông.
Trong bọn chúng có Đại thống lĩnh Ác ma tộc, một thân tu vị nửa bước Chân đạo.
Mà một bên là Diệp Hi Văn có kỳ ngộ liên tục, sức chiến đấu cũng so với nửa bước chân đạo.
Hai bên va chạm tạo ra uy lực kinh thiên động địa.
Cây trường thương trong tay tên đại ác ma thống lĩnh mãnh liệt vũ động, thương gió gào thét mang theo từng tiếng thê lương thảm thiết, đây là những linh hồn bình thường chết ở trên tay hắn kêu rên, những tiếng kêu rên khủng bố này, là do những người trước khi chết oán niệm đều bám vào trường thương, những oán niệm này không làm cho uy lực trường thương nhỏ đi, mà làm cho trường thương càng thêm cường đại.
/282
|