Vương Gia Lạnh Lùng, Vương Phi Bướng Bỉnh

Chương 13: Thái hậu chưa chết

/34


'Tiểu thư, nhanh dậy đi"Lan nhi phụ giúp người nào đó còn đang ngủ say như heo.

Lông mi nháy vài cái, từ từ mở mắt ra, nhìn gương mặt phóng đại của Lan nhi kia , mồm miệng không rõ nói: " Lan nhi, ta biết ngươi cực kỳ khẩn cấp muốn đi theo chủ tử ta ra ngoài cua trai , chọn lựa như ý lang quân, nhưng là ngươi có thể đợi ta ngủ xong rồi hãy nói được không?"

Nàng khẩn cấp muốn đi theo tiểu thư cua trai ? Nói vậy, hôm nay vương phi đại nhân của nàng thật đúng là chuẩn bị ra ngoài cua trai a? Một đường hắc tuyến xẹt qua: "Tiểu thư, chỉ sợ người hôm nay không thể ra ngoài cua trai đi , bởi vì dựa theo quy củ, hôm nay người nên cùng vương gia tiến cung bái kiến thái hậu. Cũng hên là hôm nay hoàng cung có mở tiệc gì đó nên cả hai người sẽ cùng nhau vào cung dự tiệc nhân tiện thỉnh an thái hậu luôn cũng được."

Lời này nói ra làm cho người nào đó còn đang buồn ngủ mông lung, thần trí chưa thanh tỉnh giống như bị sét đánh ngồi dậy: "Gì? Thái hậu còn chưa có chết?"

Lan nhi lập tức che của miệng nàng : "Tiểu thư, lời này không thể nói bậy a, nếu không sẽ mất đầu !"

Cơn buồn ngủ của Liễu Thiên Lạc biến mất một chút, tự biết nói lỡ, nuốt từng ngụm nước miếng , may mắn không bị những người khác nghe thấy!

Nhưng nàng cực kỳ buồn bực , mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu là một chuyện làm cho người ta vô cùng nhàm chán ! Kiếp trước nàng thường xuyên nói với bạn bè , lấy chồng tốt nhất là cô nhi, miễn cho phải xử lý mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu đáng chết kia!

Hiện tại tốt rồi , xấu con dâu nàng phải đi gặp mẹ chồng rồi hả ? Vẫn lại là thái hậu nắm giữ quyền sinh quyền sát . Nói không chừng một cái mất hứng, liền đem nàng. . . . . . Rụt rụt cổ, mà còn tiệc tùng gì đó nữa chứ chẳng may đắc tội với ai thì chẳng phải là nàng. . . : " Lan nhi a, chúng ta không đi có được không ?"

"Khẳng định không được !" Lan nhi trợn trừng mắt, người nào chẳng muốn đi gặp thái hậu , người nào chẳng hi vọng tại trước mặt nữ nhân tôn quý nhất vương triều lưu lại ấn tượng tốt? Nhưng là phản ứng của tiểu thư nhà nàng là có chuyện gì vậy?

"Hãy nói ta bị bệnh." Mỗ nữ co rúm lại mở miệng.

Lan nhi trợn trừng mắt: " Tiểu thư của ta , hôm qua người náo loạn như thế , ai chẳng biết tam vương phi thân thể cường tráng? Hôm nay liền bị bệnh? Chỉ có lừa trẻ con ba tuổi thì được. Người vẫn là nhanh đứng lên đi, nếu là thái hậu thực phát hỏa , Lan nhi đoán rằng vương gia sẽ không cứu người đâu !"

Tiểu thư hiện tại bình dị gần gũi rất nhiều, nàng có thể tùy ý nói đùa , tiểu thư như vậy nàng hết sức thích, so với lúc trước lạnh lùng, chuyện gì đều dấu ở trong lòng thì bây giờ ở chung với tiểu thư thoải mái rất nhiều.

Nghĩ nghĩ Hiên Viên Sở Phong kia , khóe miệng giật giật, hắn cứu nàng? Hắn không có hại nàng đã là không sai lầm rồi! Đoán chừng biết nàng muốn chết, hắn sẽ tổ chức tiệc rượu chúc mừng cũng không biết a!

Không tình nguyện đứng lên, để cho hạ nhân mặc quần áo cho nàng , quần áo váy dài màu đỏ trong ánh mắt chờ mong của nàng bị để một bên. . . .

Cứ thế cho mấy người chung quanh giày vò thân thể, hết tầng áo này tầng áo nọ lại được xếp, nhìn thôi đã thấy chóng mặt rồi mà đây còn là mặc lên sao chịu nổi được chứ, nàng đã nài nỉ Lan nhi nhiều nhưng Lan nhi lại nói đó chắc chắn phải có.

Sau một hồi vật lộn, Lan nhi cũng gật đầu mãn ý nhìn tác phẩm của mình :" tiểu thư xong rồi!"

Liễu Thiên Lạc ngẩng đầu nhìn người trong gương, trong gương kia nữ tử mặt mày như vẽ , mũi thẳng , miệng anh đào nhỏ hiện ra hàm răng trắng thẳng đều , da thịt trắng hơn tuyết, vô cùng mịn màng, một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tuyệt luân lại không thiếu hồn nhiên để cho người nhìn chỉ muốn đi lên cắn một miếng . . .

Khuôn mặt này thật là sự kết hợp của thiên sứ cùng yêu tinh a ! Kia toàn thân váy dài màu đỏ , giống như làm nổi bật lên khí chất sống động của giai nhân yêu tinh . . . . . .

Tiểu Nguyệt tiến lên vịn nàng vấn một cái búi tóc phi tiên , một cây trâm óng ánh trong suốt như thủy tinh cắm ở phía trên. . . . . .

Đang muốn cắm thêm trâm cho nàng , đã thấy Vũ Văn Tiểu Tam cười, mở miệng nói:" Lấy son tới cho ta."

"Tiểu thư, người không cần tô son sẽ đẹp hơn!" Ngày hôm qua nàng liền cảm thấy được tiểu thư không có trang điểm thật sự là đẹp.

"Bảo ngươi đi lấy ngươi liền đi lấy!" Liễu Thiên Lạc đôi mi thanh tú hơi nhíu, nha đầu kia, bây giờ đối với lời của nàng nói luôn luôn nhiều ý kiến như vậy!

Lan nhi ngoan ngoãn đem son đưa cho nàng, một bàn tay trắng nõn cầm bút tới , quệt vào son, nhìn vào gương nhẹ nhàng vẽ lên trên trán , một đóa hoa đào nở rộ trên khuôn mặt tuyệt sắc , lại chấm thêm ít kim tuyến , qua gương chiếu xuống còn có chút lấp lánh loá mắt. . . . . .

Lan nhi há to mồm nhìn nàng: "Tiểu thư, đây là ở nơi nào học được ? Thật đẹp a!"

"Hô hô. . . . . . Đây là tiểu thư nhà ngươi tự học thành tài !" Mỗ nữ lên mặt nở nụ cười, nháy mắt phá vỡ mỹ cảm kia.

Lan nhi khóe miệng giật giật, tiểu thư nhà bọn họ , quả nhiên chịu không được khích lệ!

Cầm lấy trâm có hình con bươm bướm bên cạnh chuẩn bị cắm lên cho nàng , nàng cũng đã đứng lên: "Đi thôi!"

"Nhưng là tiểu thư, người chỉ cắm một cây trâm này không hợp cấp bậc lễ nghĩa ! Sẽ bị những mệnh phụ khác cười nhạo !" Lan nhi vội vàng ở sau lưng nàng kêu sợ hãi, mệnh phụ khác tự nhiên là trắc vương phi Đỗ Lan Nguyệt chắc chắn vương gia sẽ mang theo.

"Vậy ngươi liền giúp bản tiểu thư đem cây trâm cắm ở trên đầu ngươi, để cho người khác nhìn xem nha hoàn của Liễu Thiên Lạc ta cũng là đeo vàng đội bạc , xem ai còn dám cười nhạo ta!" Tiếng nói của Liễu Thiên Lạc từ rất xa truyền đến, Lan nhi giật giật khóe miệng đứng ở cửa. . . . . .

Khẽ cắn môi đem cây trâm cắm ở trên đầu mình đuổi theo, tiểu thư nói cũng không phải không có đạo lí!

/34

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status