Vương Phi Của Bạo Vương

Chương 312: Phiên ngoại của Lãnh Như Phong – gặp nhau vốn dĩ là sai lầm 4

/322


Tuy ta đã sớm dự liệu được, lần này đến tham gia yến tiệc ở phủ thái tử sẽ không vui vẻ, nhưng sự việc xảy ra sau đó, vẫn khiến ta rất ngạc nhiên.

Yến tiệc mới được một nửa, Như Tuyết tâm thần bất ninh rời khỏi đại đường, và tiếp sau đó, đại hoàng huynh cư nhiên bất kể hai hàng ghế đầy khách, tùy ý mời ta ra ngoài đi dạo.

Nụ cười của đại hoàng huynh rất quỷ dị, trong lòng ta bắt đầu thấp thỏm không yên, phảng phất như sắp có chuyện gì đó xảy ra.

Theo đại hoàng huynh đi đến hoa viên cảnh sắc mê người, ta không có chút tâm tư thưởng thức cảnh tuyết, chỉ thầm lo Như Tuyết và Ưu Lạc Nhạn sẽ làm ra chuyện gì, trong giây phút ấy, trong lòng ta chỉ muốn nhanh chóng gặp được Như Tuyết.

Và khi ta nhìn thấy ba người bên cạnh giả sơn, ta mới phát hiện, sự lo lắng của ta đối với Như Tuyết là dư thừa, bởi vì, người thật sự cần phải lo không phải là đệ ấy.

Khi ta nhìn thấy đệ ấy, trong lòng đệ ấy đang ôm Ưu Lạc Nhạn, còn nàng, người đẹp đến lóa mắt trong yến tiệc khi nãy, nay lại ngã dưới đất tuyết.

Lòng ta thầm thắt lại, mặc kệ sự có mặt của đại hoàng huynh, liền xông ngay đến bên cạnh nàng, ta muốn dìu nàng từ dưới đất lên, nhưng khi ánh mắt ta rơi ào máu tươi đang chảy trên mặt nàng, thì lại sững sờ.

Ta không kịp suy nghĩ nhiều, đưa tay, ôm nàng từ dưới đất dậy, nhưng khi cơ thể mềm mại của nàng nằm trong lòng ta, máu tươi ấy, vẫn không ngừng chảy xuống, trong lòng ta đột nhiên lo sợ, ta sợ nàng cứ như vậy mà ngủ say đi, không tỉnh lại nữa.

Lần đầu tiên ta có cảm thấy mình lúng túng không biết làm gì, ta mặc kệ sự đối đầu của đại hoàng huynh và Như Tuyết lúc này, lần đầu tiên mở miệng cầu cứu đại hoàng huynh.

Ta không gọi Như Tuyết, bởi vì ta biết rõ, đây là phủ thái tử của đại hoàng huynh, người duy nhất có thể cứu nàng, chỉ có đại hoàng huynh, còn Như Tuyết, lúc này, trong lòng ta đối với đệ ấy đang có sự phẫn nộ trước nay chưa từng có.

Khi nãy đệ ấy ôm lấy Ưu Lạc Nhạn, ta nhìn thấy rất rõ, tuy ta không biết người nữ nhân Ưu Lạc Nhạn này đang giở trò gì, nhưng ta lại biết, nàng bây giờ bị trọng thương như vậy, nhất định không khỏi có dính dáng đến Như Tuyết và Ưu Lạc Nhạn.

Ta biết đại hoàng huynh tuyệt đối không để nàng có chuyện gì, bởi vì, ta nhìn thấy trong mắt đại hoàng huynh thoáng qua tia kinh hoảng.

Nhưng mà lúc này ta đại hoàn toàn mặc kệ cách nghĩ trong lòng đại hoàng huynh và Như Tuyết, ta chiếu theo lời phân phó của đại hoàng huynh, nhanh chóng quay người chạy đi tìm ngự y.

Ta thân là con trai của đương kim thiên tử, tuy không phải rất được phụ hoàng sủng ái, nhưng cũng từ nhỏ cẩm y ngọc thực, trước nay chưa từng làm qua những việc chạy đi chạy lại của hạ nhân, nhưng trong thời khắc này, ta lại vì nàng mà không chút do dự đi làm.

Lòng ta, cuối cùng cũng hồi phục bình tĩnh khi ngự y nói nàng đã không có gì đáng ngại.

Nhưng thái độ của đại hoàng huynh đối với nàng lại khiến ta càng bất an, bộ dạng yếu ớt của nàng, khiến ta đau lòng, ta thầm hạ quyết tâm, không thể để người vô tội như nàng bị cuốn vào âm mưu của đại hoàng huynh, không thể để nàng trở thành con cờ tranh quyền đoạt lợi của đại hoàng huynh.

Còn đối với Như Tuyết, ta vốn dĩ không có lập trường nói đệ ấy hay trách đệ ấy, bởi vì, suy cho cùng nàng vẫn là vương phi do Như Tuyết cưới hỏi, nhưng bây giờ ta lại vì nàng là vương phi của Như Tuyết mà đau lòng thay cho nàng.

Người nữ tử như nàng, vốn dĩ đáng được bảo vệ trong tay, nhưng Như Tuyết lại vì Ưu Lạc Nhạn người nữ nhân tầm thường này mà tổn hại nàng, Như Tuyết, nếu như đệ không biết được điểm tốt của nàng, thì ta nhất định không thể giao nàng cho đệ, dù cho đệ có là đệ đệ của ta, thân đệ đệ của ta.

Và khi ta và đại hoàng huynh đang đối đầu, Như Tuyết lại mặt không biểu cảm lãnh mạc đi vào, đệ ấy nói, nàng là vương phi của đệ ấy.

Đối diện với đề nghị hoang đường muốn dùng Ưu Lạc Nhạn để đổi lấy nàng của đại hoàng huynh, ngoài dự đoán là Như Tuyết đã cự tuyệt đại hoàng huynh, Như Tuyết, trong lòng đệ ấy đang nghĩ gì? Đệ ấy cư nhiên bỏ lỡ cơ hội có được Ưu Lạc Nhạn, chỉ vì nàng?

Hay là, đệ ấy đã biết chân tướng lên nhầm kiệu hoa khi ấy, cho nên mới thay đổi chủ ý?

Hai tay ta thầm siết chặt, nàng là vương phi của Như Tuyết, đây là sự thật ta không thể thay đổi, nhưng mà nếu như Như Tuyết không trân trọng nàng, ta sẽ bất chấp tất cả đưa nàng rời khỏi.

Chính vào lúc này, nàng tỉnh lại, ta khẩn trương nhìn nàng, nhưng ánh mắt nàng lại nhìn về phía Như Tuyết, lòng ta khẽ nhói đau, Như Tuyết tổn thương nàng như vậy, không lẽ, trong lòng nàng vẫn nhớ nhung Như Tuyết?

Tuy nhiên, những lời tiếp sau đó của nàng, lại khiến ta giật nảy mình.

Ta cuối cùng cũng hiểu, tại sao biểu hiện của nàng và Như Tuyết trong yến tiệc lại kì lạ như vậy, đó là bởi vì, nàng và Như Tuyết đã có ước định từ trước, chỉ cần nàng nói ra chân tướng, Như Tuyết sẽ hưu nàng, cho nàng hưu thư, để nàng rời khỏi.

Nếu như là trước kia, ta khẳng định sẽ lo lắng cho Như Tuyết, bởi vì, dù sao nàng là thất vương phi do phụ hoàng nhận định, Như Tuyết không thể dễ dàng hưu nàng, nhưng nay, ta nghe thấy lời của nàng, trong lòng lại thầm hy vọng và vui mừng.

Trong thâm tâm ta, cư nhiên hy vọng nàng rời khỏi Như Tuyết, sao ta lại có cách nghĩ này? Không lẽ, ta đồng tình nàng, sợ Như Tuyết sẽ tổn hại nàng lần nữa, cho nên mới có cách nghĩ như vậy?

Cơ thể nàng suy cho cùng vẫn còn rất yếu, nàng nói với Như Tuyết vài câu, và lại lần nữa ngất đi, dù cho ta giống như đại hoàng huynh, trong lòng đều không nguyện ý để nàng trở về bên cạnh Như Tuyết, nhưng ta và đại hoàng huynh cũng chỉ có thể mở to mắt nhìn nàng bị Như Tuyết ôm trong lòng rời khỏi.

Nhìn theo bóng lưng Như Tuyết ôm nàng rời khỏi, trong lòng ta thầm hạ quyết tâm, nếu như nàng ở thất vương phủ còn chịu thêm bất kì chút ủy khuất nào, ta sẽ giúp nàng rời khỏi.

/322

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status