Xin Hãy Chọn Con Tim

Chương 7 - Chương 7

/27


Trong khuôn viên đại học H đêm nay mọi sinh viên đều say giấc nồng của mình trong chăn ấm, duy chỉ có một người tuy cũng vùi mình vào chăn thậm chí còn mặc cả áo len rất dày nhưng sao cô vẫn cảm thấy lạnh lẽo, cái lạnh hình như không phải do khí trời cuối năm xăm nhập vào cơ thể, mà nó từ trong người Diệp Nhiphát ra, nơi đem lại sự sống cho con người cô đã bị đóng băng, trái tim cô giờ đây có một luồng băng mỏng nhẹ nhàng bao lấy trái tim nhỏ bé của cô .

Vốn là Một cô gái hoạt bát vui vẻ , bất kể chuyện gì cũng vui vẻ giải quyết giờ chỉ còn là một thiếu nữ tuổi xuân thì, nhưng sức xuân trong cô đã không nhiệt huyết như xưa. Ngày ngày cô vẫn lặng lẽ đến trường cuối tuần lại về nhà ăn cơm trò chuyện cùng ba mẹ như bình thường nhưng đêm về thì Diệp Nhilại thường chọn một góc nhỏ yên tĩnh.cứ thế mà chấp nhận lãng quên cả thanh xuân của mình. khi rãnh lại lấy mấy quyển sách anh mua cho cô ra đọc, hôm nay vô tình Diệp Nhi vào thư phòng lấy ra một quyển sách mà cô chưa bao đọc từ khi anh mua cho mình, thấy trong quyển sách có kẹp một mẫu giấy nhỏ cô tò mò mở ra xem thì.

“Trường tương tư hề, trường tương tư,

Trương tương tư hề, vô tận cực.

Tảo tri như thử quải nhân tâm,

Hồi bất đương sơ mạc tương thức.”

(Dịch:

Tương tư dài đến vô cùng

Nhớ mong vô hạn não nùng vô biên

Lòng người sớm hiểu tấc riêng

Thà rằng chẳng biết, chẳng quen từ đầu)

Thì ra bao lâu này anh thầm yêu cô thế nhưng anh không nói ra, anh chỉ lặng thầm nhìn cô đem lòng yêu mến người khác, nét chữ dứt khoát có chút thương cảm trong từng câu chữ . giá như cô có thể quay lại ngày trước thì nhất định cô sẽ đọc sách chăm chỉ và nhất định sẽ biết được tâm ý của anh.nhưng nguyện ước đi rất xa với thực tại. Lấy máy tính ra ngồi gõ chữ, thứ cô viết lên trên máy tính không phải báo cáo cho giảng viên, cũng không phải khung chat trong các trang mạng xã hội mà là cô đang viết mail, cô ngày nào cũng viết mail cho người”anh trai” của mình. Kể anh nghe chuyện cả một ngày dài của cô bắt đầu và kết thúc như thế nào, nói anh nghe ngày đầu cô đi thực tập bị ăn hiếp ra sao, còn nói luôn chuyện bạn nam lớp bên tỏ tình rồi bị cô từ chối nữa, rất rất nhiều chuyện kể hoài không hết. Nhưng những lá thư đi đến nơi nào đó mà theo mọi người nói là rất xa, nhưng không hề có một cánh thư nào hồi âm trở về cho cô. Tự nhũ lòng chắc nơi đó xa quá nên mail không đến được nhưng cô vẫn kiên trì viết. Có hôm đi cấm trại ở tận trên núi với trường, vì điều kiện không tốt vì vậy không có mạng điện tử, dù thế Diệp Nhicũng không quên viết mail cho anh, cô một mình xuống núi đến một hàng net nhỏ bên chân núi gửi mail xong rồi một mình lên lại núi, nhưng lại bị ngã trượt chân phải nằm viện bó bột cả tháng trời. hằng đêm Diệp Nhivẫn luôn mơ về những ngày tháng vui vẻ cùng anh, giấc mơ đẹp đến nỗi cô nguyện ước ngày xưa có thể quay trở lại mãi đừng trôi nhanh như bây giờ, chỉ có mình cô nơi này mong ngóng anh về.

Cứ thế trôi qua, một năm sau đó Đông Phong im bặc tin tức vì nghe nói bên ấy mạng internet không tốt lắm, sau khi anh ra khỏi vùng dịch đã đến những nước nghèo khác ở châu phi làm bác sĩ thiện nguyện chăm sóc bệnh nhân. Lâu lâu anh có gửi thư về nhà cho mọi người nhưng chỉ có mình Diệp Nhithì không có bất cứ lá thư nào. Một năm này trôi qua cũng rất nhanh đối với Diệp Nhi cô nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi cũng học hành chăm chỉ để hoàn thành việc học nhanh chóng tốt nghiệp, vì nhan sắc không tệ nên một năm này cũng cò rất nhiều sinh viên nam viết thư, tặng hoa cho cô nhiều không đếm hết, nhưng lần nào cũng bị từ chối vì một lý do” xin lỗi tôi cảm ơn vì tình cảm của bạn, nhưng tôi đang chờ một người“. Đăng bởi: admin


/27

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status