Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 145 - Chương 50

/215




Các thú nhân cất nhà cũng cất ra được kinh nghiệm, chẳng qua Liễu Thư vừa nói như vậy mọi người cân nhắc một hồi cũng hiểu được, lúc này vỗ ngực tỏ vẻ lầu thang này tuyệt đối không có vấn đề. Điều này làm cho Kathy chờ mong mừng đến thấy răng không thấy mắt miệng cũng không ngừng blah blah về sau có gác xép rồi thì nên làm như thế nào thế nào.

Cô bật cười lắc đầu, việc này đã xong rồi cô cũng không ở lâu đang chuẩn bị đi, chào hỏi hai câu vừa hai bước thì dừng lại, kéo Kathy qua một bên.

Làm sao làm sao? Không rõ vì sao bị kéo qua, Kathy hai mắt mê mang.

Mình có lời muốn hỏi cậu. Kéo cô nàng qua một bên, Liễu Thư nói ra suy nghĩ của mình, các thú nhân khác vừa thấy thì cho rằng hai giống cái có gì đó muốn nói riêng với nhau, cái này bọn họ không có hứng thú nên mấy người cười ha ha kề vai sát cánh chào hỏi một tiếng rồi đi làm việc, Abby cũng không ngoại lệ.

Liễu Thư cũng mặc kệ nhiều như vậy, mà là hơi hơi nhíu mi nhìn Kathy: Mình nhớ rõ lần trước thời điểm Laura và Đạt Nhĩ khế ước cậu đưa hai cái tượng bùn. Cô vẫn còn nhớ đây.

Còn tưởng rằng Liễu Thư muốn nói gì, vừa nghe nói là cái này thì Kathy liền nở nụ cười: Thế nào, cậu cũng muốn mình nặng tượng bùn à, lần trước nhìn cậu quan tâm như vậy thì mình biết cậu nhất định là thích. Nói đi, muốn cái dạng gì mình nặn cho cậu vài cái chơi đùa. Xoay người lấy tay khoác lên bả vai Liễu Thư, Kathy cười hì hì nói.

Không nói gì co rút khóe miệng, cô không để ý tới con hàng không tiết tháo tự kỷ này, Liễu Thư liếc mắt khinh bỉ mới nói: Ai quản cậu nặn là cái gì, mình là muốn hỏi cậu bùn cậu nặn tượng là lấy ở đâu làm ra, mình có chỗ cần dùng. Thật sự là có chỗ trọng dụng.

Lần trước Liễu Thư đã chú ý tới vấn đề này, ngay sau khi Kathy lấy tượng bùn ra thì cô phát hiện tình huống. Bởi vì cô phát hiện bùn đất nặn tượng của cô ấy sử dụng là một loại đất dính, cũng có thể gọi là đất sét. Đất sét chế đồ gốm nhu yếu phẩm, cái này có thể không làm cho cô không kích động sao. Nếu như có thể chế ra đồ gốm sớm, nói không chừng văn minh bộ lạc sẽ tiến bộ một mảng lớn. Cho dù là ở trong cuộc sống cũng thay đổi rất nhiều phương tiện huống chi nếu như bộ lạc có đồ gốm cũng tương đương có đặc sản, đến lúc đó đi bộ lạc Dực Báo tộc tin tưởng muốn lấy được thuật dệt cũng không nói chơi, mọi người trao đổi chia sẻ thứ tốt cho nhau.

Hơn nữa có đồ gốm trong cuộc sống thật sự sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, nồi bát muôi bồn đều có thể thay đổi. Cũng không phải nói đồ gỗ làm không tốt, đồ gỗ ở đây làm bát cũng không có gia công đặc thù thời điểm chứa đựng thức ăn gì đó luôn có mùi vị của gỗ. Còn có chính là đồ gỗ dùng làm bát đĩa trường kỳ tiếp xúc nước còn có thể hư thối ăn mòn không chừng sinh ra vật chất tai hại nào đó, nên lại phải thường xuyên thay đổi. Có đôi khi ăn cơm còn có thể ăn phải mẩu vụn gỗ nữa, cho nên có đồ gốm quả thực là một đại thần khí, cái gì cũng giải quyết xong.

Đoạn thời gian trước bận rộn đầu óc choáng váng, thật vất vả cô và Allen cuối cùng khế ước xong, nhưng hơn nửa tháng nay bộ lạc xây cất nhà ở, chuyện gì cũng là bận rộn. Mãi cho tới hôm nay tới đây với Kathy, không biết thế nào trong đầu lại chợt nhớ tới chuyện này xem nhẹ đã lâu, hiện tại mình cũng không bận vậy sao lại không cân nhắc một chút chế tạo đồ gốm xem thế nào.

Không phải là bùn bình thường sao, mình cứ đào thôi. Kathy một chút cũng không có ý thức được tầm quan trọng của đất sét nên nói chẳng hề để ý, nói xong giống như nghĩ đến cái gì, lập tức liền nở nụ cười, chỉ vào Liễu Thư nói: Có phải cậu cũng muốn nặn tượng bùn hay không, nói với mình đi, gần đây mình chuẩn bị nặn thêm vài cái đây.

Cái này không chỉ khóe miệng co rút mà ngay cả khóe mắt cũng cùng co rút lại. Cô tức giận nhéo thắt lưng Kathy một chút, nhìn cô nàng cười trốn tránh Liễu Thư nghiêm mặt nói với cô ấy: Không đùa giỡn với cậu, thật sự hữu dụng với mình, không chừng có là thứ gì đó tốt, nếu như thật sự có thể giống như mình nghĩ mà nói thì cũng là một chuyện tốt đối với bộ lạc chúng ta.

Tế bào não tàn Kathy bị kích lên, nghĩ đến hành động việc làm trước kia của Liễu Thư thì lúc này ánh mắt sáng lên, đó là ánh sáng giống như ngói, hai cái móng vuốt đều kích động lay lấy Liễu Thư vội vàng nói: Thật sự à, có phải cậu lại nghĩ đến thứ gì tốt hay không, là ăn ngon hay là chơi vui.

Thì ra trong lòng trong mắt con hàng này cũng chỉ có ăn uống chơi đùa, quả thực vẫn không nhìn lầm con hàng này, Liễu Thư bất đắc dĩ ôm trán một cái lại phấn chấn lên, nghiêm trang nói: Không phải ăn, nhưng tuyệt đối chơi vui. Nháy mắt mấy cái với cô nàng, chơi vui nha, chế tạo đồ gốm chính là nghịch bùn, chúng ta có thể lý giải một chút như vậy. Không phải cậu thực thích chơi đùa bùn sao, cô phúc hắc cười một cái tiếp tục nói: Đi thôi, nói cho mình tìm đất ở đâu, đầu tiên mình đi nhìn kỹ rồi hẵn nói.

Hiện tại Kathy làm sao bận tâm cái khác, toàn bộ tâm thần đều treo ở chỗ Liễu Thư, vội vàng gật đầu sau đó dễ như trở bàn tay lôi kéo Liễu Thư bỏ đi. Tư thế đó như sợ cô bỏ chạy vậy, cô nhìn vừa bực mình lại vừa buồn cười, thật là một người chỉ cần được chơi được ăn đến điên là được. Liễu Thư yên lặng oán thầm một câu, bước chân cũng đi sát theo sau.

Vị trí đất sét không xa còn ngay ở trong bộ lạc, vị trí có chút hẻo lánh, Liễu Thư không có tới qua bởi vậy vừa qua tới nơi thì cẩn thận nhiều nhìn thêm. Cô phát hiện thổ nhưỡng nơi này thật sự có chút không giống như bùn đất bên ngoài, cô cảm thấy nơi này nhất định phát sinh qua biến hóa địa chất, có lẽ thiên nhiên tai hoạ từng đi qua. Ví dụ như núi lửa sông băng chẳng hạn, ai biết được. Nhưng kỳ quái là rõ ràng cách nhau không xa vì sao chỉ có một khối này đã xảy ra chất biến, đương nhiên, hiện tại cũng không phải là thời điểm chú ý cái này.

Nha, chính là ở đây, cậu xem mình còn đào cái hố ở chỗ này. Vừa đến mục đích Kathy chạy thẳng đến nơi này, nhìn nhìn chung quanh sau chỉ vào một địa phương nói. Liễu Thư liếc mắt nhìn một cái quả nhiên từng có dấu hiệu bị đào bới, còn có dấu chân trên bùn nữa, không cần nhiều lời khẳng định là vị bên cạnh này để lại.

Ài, lúc đó vì sao cậu đi tới đây đào đất vậy hả? Liễu Thư hiếu kỳ nói, chẳng qua cũng là tùy tiện hỏi một câu. Lúc này toàn bộ tâm thần của cô đều tập trung lên đất sét, vừa tiến lên thì đi xem chất lượng đất sét này là như thế nào. Cầm lên một nắm rồi nắn vuốt sờ sờ chà chà xát xát xác thực là đất tốt, miệng nở nụ cười.

Kathy không hiểu những thứ này, nhưng cũng ngồi xổm xuống ra hình ra dáng nhìn xem, nói tới cái này cô nàng nở nụ cười: Cũng là vận


/215

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status