Xuyên Nhanh: Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Ra!
Chương 121: Ảnh hậu làng giải trí vs người mới may mắn (6)
/1601
|
“Xem ra tôi đã tới muộn rồi?” Một giọng nói nam trầm ấm vang lên.
Cố Thịnh Nhân nhìn theo hướng phát ra giọng nói. Cô chỉ cần nhìn là đã nhận ra, người đàn ông này là Ludwig Gardner.
Nguyễn Kha Nghi tuy chưa gặp người đàn ông này, nhưng lại đã nhìn thấy trên rất nhiều tạp chí. Nhưng có một số người, chỉ gặp mặt trực tiếp, bạn mới có thể cảm nhận được sự thu hút của họ.
Gương mặt của Ludwig Gardner vô cùng rạng rỡ, dù là lông mi, ánh mắt hay mũi đều được mọi người khen ngợi, đôi môi vô cùng gợi cảm. Nhưng bất cứ ai nhìn thấy anh ngoài đời, sự chú ý đầu tiên không phải là về gương mặt của anh, mà là khí thế hơn người của anh. Dường như trước mặt bạn là một quốc vương, một vị thần mà bận đnag bị giam cầm trong khu vực của anh ta.
Đây chính là khí chất đỉnh cao của siêu mẫu.
Kevin mở miệng: “Hey! Cậu đến muộn rồi, hôm nay phải mời chúng tôi ăn tối!”
Đôi mắt màu lam đẹp như bầu trời của Ludwig cười như tỏa nắng vô cùng thu hút người khác: “Không có vấn đề.”
Anh quay lại: “Vậy để tôi làm quen hai vị tiểu thư xinh đẹp này nhé!”
Tống Tây Tây đang nhìn Ludwig tới ngây dại, lúc này mới lấy lại tinh thần, nhìn gương mặt ở ngoài đời càng thu hút hơn so với trên tạp chí, mặt cô ấy thoáng đỏ bừng: “Xin chào, tôi là nhà thiết kế Tống Tây Tây.”
Ludwig cúi người nắm tay cô.
Cố Thịnh Nhân lại thoải mái chào hỏi anh: “Xin chào Mr Gardner, ngưỡng mộ đã lâu.”
Người đàn ông này rất cao!
Nguyễn Kha Nghi cao một mét bảy tám đã gọi là cao, vậy mà người đàn ông này còn cao hơn cô một cái đầu, chắc chắn phải cao hơn mét chin.
Ludwig Gardner chớp mắt mở miệng nói tiếng nước Z thuần túy: “Cách xưng hô quá khách sáo rồi, cô có thể gọi tôi là Ludwig, cô Nguyễn Kha Nghi xinh đẹp.” Khi anh cười, đôi mắt vô cùng tình cảm, khiến người ta như muốn chết chìm bên trong.
Cố Thịnh Nhân cũng cười: “Vậy thì Ludwig, hi vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”
Người đàn ông này quả thực rất thu hút, nếu không phải là đã có bạn gái có khi cũng sẽ rung động vì anh.
Đột nhiên Kevin nói: “Ôi, Kevin đáng thương, không có ai để ý tới. Các tiểu thư đáng yêu chỉ thích các chàng trai trẻ trung tuấn tú mà thôi.”
“Phì.” Cố Thịnh Nhân không nhìn được cười, lão ngoan đồng Kevin lại thật sự rất quái.
“Chúng ta hãy tới xem trang phục đi.” Tống Tây Tây bị làm phiền nên nhớ tới việc chính.
Đầu tiên cô ấy trưng bày trang phục.
“Thật đẹp!” Ludwig không hề che giấu sự kinh ngạc.
Anh nhìn về phía Nguyễn Kha Nghi: “Cô Nguyễn là người mẫu của bộ trang phục này sao?”
Nguyễn Kha Nghi cười với anh: “Hôm nay tôi đến đây là cùng chung mục đích với Mr Ludwig.”
“Vậy tôi vô cùng vinh hạnh.”
Tống Tây Tây lại mở trang phục nam.
Lần này Ludwig thành thực nhìn bộ trang phục, cuối cùng anh nói với Tống Tây Tây: “Cô Tống Tây Tây thực sự làm một nhà thiết kế tài ba!”
Tống Tây Tây rất hồi hộp: “Vậy, Ludwig, anh bằng lòng làm người mẫu của tôi sao?”
Khóe miệng của Ludwig hơi cong lên, anh không trả lời mà nhìn về phía Cố Thịnh Nhân: “Nếu cô Nguyễn đồng ý, thì đương nhiên tôi cũng không có ý kiến gì.”
Cố Thịnh Nhân nhìn theo hướng phát ra giọng nói. Cô chỉ cần nhìn là đã nhận ra, người đàn ông này là Ludwig Gardner.
Nguyễn Kha Nghi tuy chưa gặp người đàn ông này, nhưng lại đã nhìn thấy trên rất nhiều tạp chí. Nhưng có một số người, chỉ gặp mặt trực tiếp, bạn mới có thể cảm nhận được sự thu hút của họ.
Gương mặt của Ludwig Gardner vô cùng rạng rỡ, dù là lông mi, ánh mắt hay mũi đều được mọi người khen ngợi, đôi môi vô cùng gợi cảm. Nhưng bất cứ ai nhìn thấy anh ngoài đời, sự chú ý đầu tiên không phải là về gương mặt của anh, mà là khí thế hơn người của anh. Dường như trước mặt bạn là một quốc vương, một vị thần mà bận đnag bị giam cầm trong khu vực của anh ta.
Đây chính là khí chất đỉnh cao của siêu mẫu.
Kevin mở miệng: “Hey! Cậu đến muộn rồi, hôm nay phải mời chúng tôi ăn tối!”
Đôi mắt màu lam đẹp như bầu trời của Ludwig cười như tỏa nắng vô cùng thu hút người khác: “Không có vấn đề.”
Anh quay lại: “Vậy để tôi làm quen hai vị tiểu thư xinh đẹp này nhé!”
Tống Tây Tây đang nhìn Ludwig tới ngây dại, lúc này mới lấy lại tinh thần, nhìn gương mặt ở ngoài đời càng thu hút hơn so với trên tạp chí, mặt cô ấy thoáng đỏ bừng: “Xin chào, tôi là nhà thiết kế Tống Tây Tây.”
Ludwig cúi người nắm tay cô.
Cố Thịnh Nhân lại thoải mái chào hỏi anh: “Xin chào Mr Gardner, ngưỡng mộ đã lâu.”
Người đàn ông này rất cao!
Nguyễn Kha Nghi cao một mét bảy tám đã gọi là cao, vậy mà người đàn ông này còn cao hơn cô một cái đầu, chắc chắn phải cao hơn mét chin.
Ludwig Gardner chớp mắt mở miệng nói tiếng nước Z thuần túy: “Cách xưng hô quá khách sáo rồi, cô có thể gọi tôi là Ludwig, cô Nguyễn Kha Nghi xinh đẹp.” Khi anh cười, đôi mắt vô cùng tình cảm, khiến người ta như muốn chết chìm bên trong.
Cố Thịnh Nhân cũng cười: “Vậy thì Ludwig, hi vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”
Người đàn ông này quả thực rất thu hút, nếu không phải là đã có bạn gái có khi cũng sẽ rung động vì anh.
Đột nhiên Kevin nói: “Ôi, Kevin đáng thương, không có ai để ý tới. Các tiểu thư đáng yêu chỉ thích các chàng trai trẻ trung tuấn tú mà thôi.”
“Phì.” Cố Thịnh Nhân không nhìn được cười, lão ngoan đồng Kevin lại thật sự rất quái.
“Chúng ta hãy tới xem trang phục đi.” Tống Tây Tây bị làm phiền nên nhớ tới việc chính.
Đầu tiên cô ấy trưng bày trang phục.
“Thật đẹp!” Ludwig không hề che giấu sự kinh ngạc.
Anh nhìn về phía Nguyễn Kha Nghi: “Cô Nguyễn là người mẫu của bộ trang phục này sao?”
Nguyễn Kha Nghi cười với anh: “Hôm nay tôi đến đây là cùng chung mục đích với Mr Ludwig.”
“Vậy tôi vô cùng vinh hạnh.”
Tống Tây Tây lại mở trang phục nam.
Lần này Ludwig thành thực nhìn bộ trang phục, cuối cùng anh nói với Tống Tây Tây: “Cô Tống Tây Tây thực sự làm một nhà thiết kế tài ba!”
Tống Tây Tây rất hồi hộp: “Vậy, Ludwig, anh bằng lòng làm người mẫu của tôi sao?”
Khóe miệng của Ludwig hơi cong lên, anh không trả lời mà nhìn về phía Cố Thịnh Nhân: “Nếu cô Nguyễn đồng ý, thì đương nhiên tôi cũng không có ý kiến gì.”
/1601
|