Editor: Nozomi
16/10/2020
Ngày đóng máy, cả đoàn phim vui vẻ tổ chức tiệc nướng BBQ cùng nhau.
Tiếng Anh của Mễ Việt chỉ biết đơn giản yes no nhưng hát tiếng Anh lại khá tốt, nhưng chỉ giới hạn ở một ca sĩ. Đó là nữ ca sĩ nổi tiếng người Mỹ với đôi chân dài và giọng hát ngọt ngào có thể tàn sát những ông lớn trong bảng xếp hạng itunes mỗi khi đăng bài, một siêu sao quốc tế thực thụ.
Việc Mễ Việt thích cô ấy không phải là bí mật, ngay cả fans cũng biết, nhưng vì thân phận của ca sĩ này và Mễ Việt một trời một vực nên hay bị mọi người trêu chọc, Đường Đường cũng thường xuyên trêu chọc hắn.
Mễ Việt thường nói ước mơ lớn nhất trong đời chính là sau này có thể cưới Ade làm vợ. Không phải Đường Đường đả kích hắn, chủ yếu là Ade đã nhiều lần nói rằng mẫu người yêu thích của cô ấy là một người đàn ông mạnh mẽ, trong khi Mễ Việt trong mắt mọi người là một đứa trẻ chưa lớn, càng không nói đến khoảng cách về thân phận.
Vào ngày đóng máy, Mễ Việt uống rượu xong hùng hổ tuyên bố mình sẽ chăm chỉ học tiếng Anh, không chừng sau này có thể quen biết nữ thần, không chừng nữ thần sẽ thích hắn, sau đó không chừng....
Con người luôn có lý tưởng trong cuộc sống, Đường Đường cũng thật lòng tặng cho Mễ Việt hai chữ, "Cố lên"
"Phải như vậy chứ!"
Đường Đường chọc chọc Mễ Việt nhỏ giọng hỏi hắn, "Xe của em đâu? Có phải sắp tới rồi không?"
Nhìn thấy sinh nhật của Minh Thiếu Diễm sắp đến, nếu quà còn chưa đến thì thật xấu hổ.
Mễ Việt uống hơi nhiều, sau một lúc mới phản ứng lại, lấy di động cho Đường Đường xem tin nhắn, "Đúng ngày 1 tháng 8 sẽ được đưa đến, có thể kịp"
Ngày Quân đội* 1 tháng 8, quả là một ngày tốt.
* là ngày thành lập Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc
Sinh nhật Minh Thiếu Diễm là ngày 8 tháng 8, thời gian vừa lúc.
Lúc này mới yên tâm bỏ lại Mễ Việt trở về khách sạn, bây giờ mới hơn 7 giờ tối, hoàn toàn có thể ngồi máy bay trở về, ba giờ sau sẽ có thể gặp Minh Thiếu Diễm.
Rốt cuộc có thể kết thúc chuỗi ngày gọi điện thoại mỗi ngày.
Quỷ mới biết nói chuyện điện thoại với Minh Thiếu Diễm khó thế nào.
Minh Thiếu Diễm hỏi cô mấy giờ chuyến bay đến sân bay, Đường Đường hỏi Tiểu Lâm rồi nói cho Minh Thiếu Diễm, Tiểu Lâm nhìn bộ dáng tân cao thái liệt* của Đường Đường, trong lòng càng cảm thấy kỳ quái.
* tinh thần cao và tràn đầy năng lượng
Kỳ thật ngày đó sau khi nói với Đái Na trên người Đường Đường có dấu hôn, Tiểu Lâm mới nhớ ra một chuyện mà mình đã bỏ qua.
Giống như Đái Na, phản ứng đầu tiên của Tiểu Lâm là nghĩ tới Mễ Việt.
Đặc biệt là Tiểu Lâm mỗi ngày ở đoàn phim thấy Đường Đường thân nhất là Mễ Việt, những nam diễn viên khác cũng chỉ gặp mặt chào hỏi mà thôi.
Nhưng là trợ lý của Đường Đường, mỗi ngày 24 giờ có đến 18 giờ Tiểu Lâm ở bên cạnh Đường Đường, cho nên ngoại trừ thời gian ngủ, tất cả hành tung của Đường Đường đều dưới mí mắt của Tiểu Lâm.
Tiểu Lâm dám cam đoan Đường Đường không có tới đến phòng Mễ Việt vào lúc nửa đêm, cũng không có chuyện Mễ Việt đến phòng Đường Đường.
Có lần Mễ Việt đến tìm Đường Đường vẫn là đến tìm Tiểu Lâm trước sau đó mới cùng nhau gặp Đường Đường, ở phương diện này Mễ Việt rất kiêng dè.
Tiểu Lâm nhớ nhớ hơn nửa ngày, người duy nhất ở cùng phòng với Đường Đường trong thời gian dài chỉ có mình, sau đó chính là Minh đổng vội vàng đến gấp từ thành phố S vào ngày Đường Đường phát sốt.
Phòng của Đường Đường là phòng đơn không quá lớn, ngày đó sau khi từ bệnh viện trở về, Minh đổng trực tiếp mang Đường Đường về phòng của mình, Tiểu Lâm lúc ấy theo vào, đó là một gian phòng, phòng khách, quầy bar, phòng ngủ đầy đủ mọi thứ, thật sự rất lớn.
Lúc ấy không nhớ tới, sau này mới hậu tri hậu giác nhận ra mặc dù là một căn phòng sang trọng nhưng bên trong chỉ có một phòng ngủ và một cái giường thôi.
Đương nhiên Minh đổng có thể ngủ trên sofa trong phòng khách.
Nhưng Tiểu Lâm lại nhớ tới ngày đó Minh đổng kêu cô mang thuốc lên, lúc ấy cô muốn đi vào đã bị Minh đổng chặn lại, vội vàng nhìn lướt qua chỉ thấy sofa sạch sẽ cùng Minh Thiếu Diễm mái tóc ướt đẫm với hai nút áo đang cởi ra.
Tay Tiểu Lâm run lên.
Sợ hãi.
Chắc là không phải đâu....
Nhưng chỉ cần ý nghĩ này xuất hiện liền không vứt đi được, trước kia giúp Đường Đường thay quần áo chưa từng có dấu vết gì, ngày đó Minh đổng tới liền có. Nhiều người trong đoàn phim lầm tưởng Minh đổng và Đường Đường là loại quan hệ này, bởi vì Minh đổng luôn giữ bí mật về thân phận của Đường Đường trong công ty nên Tiểu Lâm cũng không giải thích.
Bây giờ chỉ cần nhớ tới dấu hôn trên cổ Đường Đường và những lời đàm tiếu mà thỉnh thoảng mọi người vẫn bàn tán, Tiểu Lâm đã dần khẳng định người đó chính là Minh Thiếu Diễm.
Nhưng...
Tiểu Lâm kinh hãi nghĩ, hay là Minh đổng cưỡng ép Đường Đường!
Giả vờ thật tự nhiên hỏi Đường Đường, "Chị Na tới đón chúng ta à?"
"Không phải", Đường Đường cất điện thoại đi, trên môi nở nụ cười, "Chú nói đang đến"
Tiểu Lâm:......
Có chỗ nào giống bị ép a!
Chị Đái Na có biết không? Bọn họ không sợ sao? nếu sau này bị người khác phát hiện thì phải làm sao?
Trong vòng vài phút trong đầu Tiểu Lâm đã xẹt qua vô số chuyện xấu, do dự nhìn Đường Đường nhưng cũng không dám nói ra.
Minh Thiếu Diễm thay quần áo đi xuống lầu, dì Trình kinh ngạc, "Tối rồi cháu còn đi đâu vậy?"
"Chuyến bay của Đường Đường lát nữa sẽ tới, cháu đi đón cô ấy"
"Ồ ồ", dì Trình rất vui, lâu rồi không thấy Đường Đường thật sự rất nhớ, "Vậy cháu đi nhanh đi, dì làm một vài món ăn khuya"
"Dạ", Minh Thiếu Diễm mặc tốt tây trang, lúc chuẩn bị đi thì dừng lại, quay đầu nói với dì Trình, "Dì Trình, nếu Đường Đường không phải con gái của anh cả thì dì sẽ làm gì?"
Trình dì sững sờ tại chỗ.
Nửa ngày sau mới mở miệng, "Sao có thể không phải được?"
"Cháu nói là nếu", Minh Thiếu Diễm nói, "Dì sẽ không thích cô ấy nữa sao?"
"Sao có thể chứ!" dì Trình không hề nghĩ ngợi liền nói, nói xong trên mặt ẩn ẩn có chút bất an, "Chuyện gì đã xảy ra?"
Minh Thiếu Diễm sửa lại tay áo, "Không có gì, cháu chỉ nói vậy thôi, cháu đi đón người."
"...Đi đi"
Minh Thiếu Diễm ra cửa.
Hắn chỉ muốn thử dì Trình.
Trước khi Đường Đường đến, người duy nhất có thể làm Minh Thiếu Diễm quan tâm trên đời này chỉ có dì Trình, mặc dù không có quan hệ huyết thống nhưng từ khi hắn sinh ra dì Trình đã ở Minh gia, năm nay hắn 28 tuổi thì dì Trình cũng chiếu cố hắn 28 năm.
Không phải thân nhân nhưng hơn hẳn thân nhân.
Minh Thiếu Diễm biết ban đầu sở dĩ dì Trình đối xử tốt với Đường Đường chỉ bởi vì Đường Đường là con gái Minh Thiếu Phạn, nhưng bây giờ sau hơn nửa năm ở cùng nhau, chẳng lẽ dì Trình đối xử tốt với Đường Đường chỉ vì Minh Thiếu Phạn?
Minh Thiếu Diễm hy vọng dì Trình vẫn có thể tiếp tục thích Đường Đường vì Đường Đường thực sự quan tâm đến dì Trình.
Mặt khác, cũng vì dì Trình mà Minh Thiếu Diễm hơi do dự trong việc xử lý chuyện của Bặc Cốc Ngưng.
Đường Đường không phải con gái Minh Thiếu Phạn, sự thật này chắc chắn sẽ khiến dì Trình thất vọng, hắn không thích con gái Minh Thiếu Phạn nhưng dì Trình lại thích.
Đã nhiều ngày trôi qua, Minh Thiếu Diễm cố tình đối xử lạnh nhạt với Bặc Cốc Ngưng là muốn thử tính tình Bặc Cốc Ngưng,
Dì quét dọn nói hàng ngày Bặc Cốc Ngưng ở một mình trong biệt thự có vẻ khá hài lòng.
Nếu tính tình thật sự của Bặc Cốc Ngưng là như vậy, Minh Thiếu Diễm có thể đưa cô ấy đến gặp dì Trình.
Minh Thiếu Diễm không gọi chú Lý mà tự mình lái xe đi sân bay, nhưng cũng gọi điện thoại cho Đái Na để chị tìm người đến sân bay đón trợ lý bên cạnh Đường Đường.
Đái Na biết rõ còn cố ý hỏi, "Tại sao?"
"1%"
Một con số từ miệng Minh Thiếu Diễm trực tiếp khiến Đái Na ngậm miệng.
Vì trở thành một trong những cổ đông của Thánh Ngu, Đái Na kiên quyết ôm đùi Minh Thiếu Diễm, "Okay, tôi biết rồi."
Còn không phải để tôi đem Tiểu Lâm đi để không quấy rầy hai người yêu đương sao, hiểu, tôi hiểu hết!
Tiểu Lâm rối rắm suốt chặng đường, chẳng lẽ mình phải theo Đường Đường lên xe của Minh đổng sao? Vậy không được, cô không dám, hơn nữa còn làm bóng đèn sáng rực...
Kết quả vừa đến sân bay, nhìn thấy Minh đổng vẫn lạnh lùng trên chiếc Maybach và trợ lý Tiểu Trần của Đái Na đã vội vàng chạy tới.
Cuối cùng Tiểu Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại không khỏi lo lắng nhìn Đường Đường lên xe Minh Thiếu Diễm, trước khi rời đi không nhịn được nhìn thêm một lần, đèn xe chợt lóe, cô dường như nhìn thấy hai người dây dưa với nhau trong chiếc Maybach.
Sợ tới mức không dám nhìn lại lần nữa.
Nói dây dưa thì thật trách oan cho Đường Đường và Minh Thiếu Diễm, chỉ đơn giản là một nụ hôn mà thôi.
Minh Thiếu Diễm thật sự đau lòng khi nghe nói Đường Đường bận rộn một ngày còn bay trở về, "Em có mệt không?", đời này đây là lần đầu tiên Minh Thiếu Diễm giúp người khác gài dây an toàn.
"Mệt", Đường Đường nắm lấy cổ áo Minh Thiếu Diễm, tựa đầu vào lưng ghế, "Hôn một chút sẽ không mệt."
Trong bóng đêm Minh Thiếu Diễm cười khẽ một tiếng, một nụ hôn mát lạnh hạ xuống.
Như chuồn chuồn lướt nước in trên môi.
Rõ ràng đã từng tiếp xúc thân mật, nhưng Đường Đường vẫn bị một nụ hôn đơn giản như vậy trêu chọc.
Chỉ vì người này là Minh Thiếu Diễm mà thôi.
Đàn ông làm việc nghiêm túc rất quyến rũ, đàn ông nghiêm túc lái xe cũng rất quyến rũ, lưng thẳng tắp, bàn tay mạnh mẽ nắm lấy tay lái, những đường nét trên khuôn mặt đẹp nhưng lạnh lùng của Minh Thiếu Diễm ẩn hiện trong bóng tối, câu lòng người ngứa ngáy.
Lúc chuẩn bị về đến nhà, trong xe tối tăm đột nhiên xuất hiện ánh sáng, là di động của Minh Thiếu Diễm.
Đường Đường vô thức liếc nhìn, kết quả nhìn thấy tên người gọi lại không nhịn được liếc nhìn thêm một cái, Minh Thiếu Diễm vẫn nhìn phía trước, giọng nói nhàn nhạt, "Ai vậy?"
"Tưởng Dung."
"Không cần quan tâm"
Đường Đường chớp chớp mắt, "Em có thể bắt máy không?"
Khóe môi Minh Thiếu Diễm khẽ cong lên, "Đương nhiên có thể"
Tưởng Dung rất ít khi gọi điện thoại cho Minh Thiếu Diễm vào thời gian này, vì muộn thế này chắc Minh Thiếu Diễm đã nghỉ ngơi, nhưng hôm nay cô ta uống chút rượu liền nhịn không được bấm số gọi đi.
Cô ta nghĩ có lẽ Minh Thiếu Diễm sẽ không bắt máy, không ngờ người nghe điện thoại lại là một phụ nữ.
Sắc mặt Tưởng Dung tái nhợt, lạnh lùng nói, "Minh Thiếu Diễm đâu?"
"Minh đổng à?" Đường Đường liếc nhìn Minh Thiếu Diễm, "Minh đổng ngủ rồi!"
Điện thoại đột nhiên yên lặng.
Ba giây sau, Tưởng Dung tức giận cúp máy, Đường Đường cười tủm tỉm nhìn Minh Thiếu Diễm, "Minh đổng không quan tâm sao?"
Minh Thiếu Diễm đậu xe xong, xuống xe đi tới giúp Đường Đường mở cửa, đứng bên ngoài hỏi Đường Đường, "Đường tiểu thư quan tâm à?"
Đường Đường bước ra, từ phía sau ôm lấy Minh Thiếu Diễm.
"Đương nhiên là em quan tâm!"
Lúc trước vì Tưởng Dung này cô đã ghen tuông rất lâu.
Minh Thiếu Diễm đột nhiên hạ thấp người, trong tiếng kinh hô của Đường Đường cõng cô trên lưng, Đường Đường vội vươn tay ôm lấy cổ hắn.
Chung quanh tối om lại yên tĩnh, Minh Thiếu Diễm cứ như vậy cõng Đường Đường đi về phía biệt thự, Đường Đường tựa đầu vào vai Minh Thiếu Diễm, "Chú"
"Ừ"
"Anh có thích em không?"
"Thích!"
"Ngoài em ra còn có ai nữa không?"
"Không có" Minh Thiếu Diễm trầm giọng khẳng định, "Chỉ có em"
28 năm, lần đầu tiên rung động, lần đầu tiên thích, chỉ duy nhất một người.
Chỉ có em!
Editor: Hôm qua quá bận, lúc về nhà lại rớt mạng nên giờ t mới ngoi lên đây!!!!
16/10/2020
Ngày đóng máy, cả đoàn phim vui vẻ tổ chức tiệc nướng BBQ cùng nhau.
Tiếng Anh của Mễ Việt chỉ biết đơn giản yes no nhưng hát tiếng Anh lại khá tốt, nhưng chỉ giới hạn ở một ca sĩ. Đó là nữ ca sĩ nổi tiếng người Mỹ với đôi chân dài và giọng hát ngọt ngào có thể tàn sát những ông lớn trong bảng xếp hạng itunes mỗi khi đăng bài, một siêu sao quốc tế thực thụ.
Việc Mễ Việt thích cô ấy không phải là bí mật, ngay cả fans cũng biết, nhưng vì thân phận của ca sĩ này và Mễ Việt một trời một vực nên hay bị mọi người trêu chọc, Đường Đường cũng thường xuyên trêu chọc hắn.
Mễ Việt thường nói ước mơ lớn nhất trong đời chính là sau này có thể cưới Ade làm vợ. Không phải Đường Đường đả kích hắn, chủ yếu là Ade đã nhiều lần nói rằng mẫu người yêu thích của cô ấy là một người đàn ông mạnh mẽ, trong khi Mễ Việt trong mắt mọi người là một đứa trẻ chưa lớn, càng không nói đến khoảng cách về thân phận.
Vào ngày đóng máy, Mễ Việt uống rượu xong hùng hổ tuyên bố mình sẽ chăm chỉ học tiếng Anh, không chừng sau này có thể quen biết nữ thần, không chừng nữ thần sẽ thích hắn, sau đó không chừng....
Con người luôn có lý tưởng trong cuộc sống, Đường Đường cũng thật lòng tặng cho Mễ Việt hai chữ, "Cố lên"
"Phải như vậy chứ!"
Đường Đường chọc chọc Mễ Việt nhỏ giọng hỏi hắn, "Xe của em đâu? Có phải sắp tới rồi không?"
Nhìn thấy sinh nhật của Minh Thiếu Diễm sắp đến, nếu quà còn chưa đến thì thật xấu hổ.
Mễ Việt uống hơi nhiều, sau một lúc mới phản ứng lại, lấy di động cho Đường Đường xem tin nhắn, "Đúng ngày 1 tháng 8 sẽ được đưa đến, có thể kịp"
Ngày Quân đội* 1 tháng 8, quả là một ngày tốt.
* là ngày thành lập Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc
Sinh nhật Minh Thiếu Diễm là ngày 8 tháng 8, thời gian vừa lúc.
Lúc này mới yên tâm bỏ lại Mễ Việt trở về khách sạn, bây giờ mới hơn 7 giờ tối, hoàn toàn có thể ngồi máy bay trở về, ba giờ sau sẽ có thể gặp Minh Thiếu Diễm.
Rốt cuộc có thể kết thúc chuỗi ngày gọi điện thoại mỗi ngày.
Quỷ mới biết nói chuyện điện thoại với Minh Thiếu Diễm khó thế nào.
Minh Thiếu Diễm hỏi cô mấy giờ chuyến bay đến sân bay, Đường Đường hỏi Tiểu Lâm rồi nói cho Minh Thiếu Diễm, Tiểu Lâm nhìn bộ dáng tân cao thái liệt* của Đường Đường, trong lòng càng cảm thấy kỳ quái.
* tinh thần cao và tràn đầy năng lượng
Kỳ thật ngày đó sau khi nói với Đái Na trên người Đường Đường có dấu hôn, Tiểu Lâm mới nhớ ra một chuyện mà mình đã bỏ qua.
Giống như Đái Na, phản ứng đầu tiên của Tiểu Lâm là nghĩ tới Mễ Việt.
Đặc biệt là Tiểu Lâm mỗi ngày ở đoàn phim thấy Đường Đường thân nhất là Mễ Việt, những nam diễn viên khác cũng chỉ gặp mặt chào hỏi mà thôi.
Nhưng là trợ lý của Đường Đường, mỗi ngày 24 giờ có đến 18 giờ Tiểu Lâm ở bên cạnh Đường Đường, cho nên ngoại trừ thời gian ngủ, tất cả hành tung của Đường Đường đều dưới mí mắt của Tiểu Lâm.
Tiểu Lâm dám cam đoan Đường Đường không có tới đến phòng Mễ Việt vào lúc nửa đêm, cũng không có chuyện Mễ Việt đến phòng Đường Đường.
Có lần Mễ Việt đến tìm Đường Đường vẫn là đến tìm Tiểu Lâm trước sau đó mới cùng nhau gặp Đường Đường, ở phương diện này Mễ Việt rất kiêng dè.
Tiểu Lâm nhớ nhớ hơn nửa ngày, người duy nhất ở cùng phòng với Đường Đường trong thời gian dài chỉ có mình, sau đó chính là Minh đổng vội vàng đến gấp từ thành phố S vào ngày Đường Đường phát sốt.
Phòng của Đường Đường là phòng đơn không quá lớn, ngày đó sau khi từ bệnh viện trở về, Minh đổng trực tiếp mang Đường Đường về phòng của mình, Tiểu Lâm lúc ấy theo vào, đó là một gian phòng, phòng khách, quầy bar, phòng ngủ đầy đủ mọi thứ, thật sự rất lớn.
Lúc ấy không nhớ tới, sau này mới hậu tri hậu giác nhận ra mặc dù là một căn phòng sang trọng nhưng bên trong chỉ có một phòng ngủ và một cái giường thôi.
Đương nhiên Minh đổng có thể ngủ trên sofa trong phòng khách.
Nhưng Tiểu Lâm lại nhớ tới ngày đó Minh đổng kêu cô mang thuốc lên, lúc ấy cô muốn đi vào đã bị Minh đổng chặn lại, vội vàng nhìn lướt qua chỉ thấy sofa sạch sẽ cùng Minh Thiếu Diễm mái tóc ướt đẫm với hai nút áo đang cởi ra.
Tay Tiểu Lâm run lên.
Sợ hãi.
Chắc là không phải đâu....
Nhưng chỉ cần ý nghĩ này xuất hiện liền không vứt đi được, trước kia giúp Đường Đường thay quần áo chưa từng có dấu vết gì, ngày đó Minh đổng tới liền có. Nhiều người trong đoàn phim lầm tưởng Minh đổng và Đường Đường là loại quan hệ này, bởi vì Minh đổng luôn giữ bí mật về thân phận của Đường Đường trong công ty nên Tiểu Lâm cũng không giải thích.
Bây giờ chỉ cần nhớ tới dấu hôn trên cổ Đường Đường và những lời đàm tiếu mà thỉnh thoảng mọi người vẫn bàn tán, Tiểu Lâm đã dần khẳng định người đó chính là Minh Thiếu Diễm.
Nhưng...
Tiểu Lâm kinh hãi nghĩ, hay là Minh đổng cưỡng ép Đường Đường!
Giả vờ thật tự nhiên hỏi Đường Đường, "Chị Na tới đón chúng ta à?"
"Không phải", Đường Đường cất điện thoại đi, trên môi nở nụ cười, "Chú nói đang đến"
Tiểu Lâm:......
Có chỗ nào giống bị ép a!
Chị Đái Na có biết không? Bọn họ không sợ sao? nếu sau này bị người khác phát hiện thì phải làm sao?
Trong vòng vài phút trong đầu Tiểu Lâm đã xẹt qua vô số chuyện xấu, do dự nhìn Đường Đường nhưng cũng không dám nói ra.
Minh Thiếu Diễm thay quần áo đi xuống lầu, dì Trình kinh ngạc, "Tối rồi cháu còn đi đâu vậy?"
"Chuyến bay của Đường Đường lát nữa sẽ tới, cháu đi đón cô ấy"
"Ồ ồ", dì Trình rất vui, lâu rồi không thấy Đường Đường thật sự rất nhớ, "Vậy cháu đi nhanh đi, dì làm một vài món ăn khuya"
"Dạ", Minh Thiếu Diễm mặc tốt tây trang, lúc chuẩn bị đi thì dừng lại, quay đầu nói với dì Trình, "Dì Trình, nếu Đường Đường không phải con gái của anh cả thì dì sẽ làm gì?"
Trình dì sững sờ tại chỗ.
Nửa ngày sau mới mở miệng, "Sao có thể không phải được?"
"Cháu nói là nếu", Minh Thiếu Diễm nói, "Dì sẽ không thích cô ấy nữa sao?"
"Sao có thể chứ!" dì Trình không hề nghĩ ngợi liền nói, nói xong trên mặt ẩn ẩn có chút bất an, "Chuyện gì đã xảy ra?"
Minh Thiếu Diễm sửa lại tay áo, "Không có gì, cháu chỉ nói vậy thôi, cháu đi đón người."
"...Đi đi"
Minh Thiếu Diễm ra cửa.
Hắn chỉ muốn thử dì Trình.
Trước khi Đường Đường đến, người duy nhất có thể làm Minh Thiếu Diễm quan tâm trên đời này chỉ có dì Trình, mặc dù không có quan hệ huyết thống nhưng từ khi hắn sinh ra dì Trình đã ở Minh gia, năm nay hắn 28 tuổi thì dì Trình cũng chiếu cố hắn 28 năm.
Không phải thân nhân nhưng hơn hẳn thân nhân.
Minh Thiếu Diễm biết ban đầu sở dĩ dì Trình đối xử tốt với Đường Đường chỉ bởi vì Đường Đường là con gái Minh Thiếu Phạn, nhưng bây giờ sau hơn nửa năm ở cùng nhau, chẳng lẽ dì Trình đối xử tốt với Đường Đường chỉ vì Minh Thiếu Phạn?
Minh Thiếu Diễm hy vọng dì Trình vẫn có thể tiếp tục thích Đường Đường vì Đường Đường thực sự quan tâm đến dì Trình.
Mặt khác, cũng vì dì Trình mà Minh Thiếu Diễm hơi do dự trong việc xử lý chuyện của Bặc Cốc Ngưng.
Đường Đường không phải con gái Minh Thiếu Phạn, sự thật này chắc chắn sẽ khiến dì Trình thất vọng, hắn không thích con gái Minh Thiếu Phạn nhưng dì Trình lại thích.
Đã nhiều ngày trôi qua, Minh Thiếu Diễm cố tình đối xử lạnh nhạt với Bặc Cốc Ngưng là muốn thử tính tình Bặc Cốc Ngưng,
Dì quét dọn nói hàng ngày Bặc Cốc Ngưng ở một mình trong biệt thự có vẻ khá hài lòng.
Nếu tính tình thật sự của Bặc Cốc Ngưng là như vậy, Minh Thiếu Diễm có thể đưa cô ấy đến gặp dì Trình.
Minh Thiếu Diễm không gọi chú Lý mà tự mình lái xe đi sân bay, nhưng cũng gọi điện thoại cho Đái Na để chị tìm người đến sân bay đón trợ lý bên cạnh Đường Đường.
Đái Na biết rõ còn cố ý hỏi, "Tại sao?"
"1%"
Một con số từ miệng Minh Thiếu Diễm trực tiếp khiến Đái Na ngậm miệng.
Vì trở thành một trong những cổ đông của Thánh Ngu, Đái Na kiên quyết ôm đùi Minh Thiếu Diễm, "Okay, tôi biết rồi."
Còn không phải để tôi đem Tiểu Lâm đi để không quấy rầy hai người yêu đương sao, hiểu, tôi hiểu hết!
Tiểu Lâm rối rắm suốt chặng đường, chẳng lẽ mình phải theo Đường Đường lên xe của Minh đổng sao? Vậy không được, cô không dám, hơn nữa còn làm bóng đèn sáng rực...
Kết quả vừa đến sân bay, nhìn thấy Minh đổng vẫn lạnh lùng trên chiếc Maybach và trợ lý Tiểu Trần của Đái Na đã vội vàng chạy tới.
Cuối cùng Tiểu Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại không khỏi lo lắng nhìn Đường Đường lên xe Minh Thiếu Diễm, trước khi rời đi không nhịn được nhìn thêm một lần, đèn xe chợt lóe, cô dường như nhìn thấy hai người dây dưa với nhau trong chiếc Maybach.
Sợ tới mức không dám nhìn lại lần nữa.
Nói dây dưa thì thật trách oan cho Đường Đường và Minh Thiếu Diễm, chỉ đơn giản là một nụ hôn mà thôi.
Minh Thiếu Diễm thật sự đau lòng khi nghe nói Đường Đường bận rộn một ngày còn bay trở về, "Em có mệt không?", đời này đây là lần đầu tiên Minh Thiếu Diễm giúp người khác gài dây an toàn.
"Mệt", Đường Đường nắm lấy cổ áo Minh Thiếu Diễm, tựa đầu vào lưng ghế, "Hôn một chút sẽ không mệt."
Trong bóng đêm Minh Thiếu Diễm cười khẽ một tiếng, một nụ hôn mát lạnh hạ xuống.
Như chuồn chuồn lướt nước in trên môi.
Rõ ràng đã từng tiếp xúc thân mật, nhưng Đường Đường vẫn bị một nụ hôn đơn giản như vậy trêu chọc.
Chỉ vì người này là Minh Thiếu Diễm mà thôi.
Đàn ông làm việc nghiêm túc rất quyến rũ, đàn ông nghiêm túc lái xe cũng rất quyến rũ, lưng thẳng tắp, bàn tay mạnh mẽ nắm lấy tay lái, những đường nét trên khuôn mặt đẹp nhưng lạnh lùng của Minh Thiếu Diễm ẩn hiện trong bóng tối, câu lòng người ngứa ngáy.
Lúc chuẩn bị về đến nhà, trong xe tối tăm đột nhiên xuất hiện ánh sáng, là di động của Minh Thiếu Diễm.
Đường Đường vô thức liếc nhìn, kết quả nhìn thấy tên người gọi lại không nhịn được liếc nhìn thêm một cái, Minh Thiếu Diễm vẫn nhìn phía trước, giọng nói nhàn nhạt, "Ai vậy?"
"Tưởng Dung."
"Không cần quan tâm"
Đường Đường chớp chớp mắt, "Em có thể bắt máy không?"
Khóe môi Minh Thiếu Diễm khẽ cong lên, "Đương nhiên có thể"
Tưởng Dung rất ít khi gọi điện thoại cho Minh Thiếu Diễm vào thời gian này, vì muộn thế này chắc Minh Thiếu Diễm đã nghỉ ngơi, nhưng hôm nay cô ta uống chút rượu liền nhịn không được bấm số gọi đi.
Cô ta nghĩ có lẽ Minh Thiếu Diễm sẽ không bắt máy, không ngờ người nghe điện thoại lại là một phụ nữ.
Sắc mặt Tưởng Dung tái nhợt, lạnh lùng nói, "Minh Thiếu Diễm đâu?"
"Minh đổng à?" Đường Đường liếc nhìn Minh Thiếu Diễm, "Minh đổng ngủ rồi!"
Điện thoại đột nhiên yên lặng.
Ba giây sau, Tưởng Dung tức giận cúp máy, Đường Đường cười tủm tỉm nhìn Minh Thiếu Diễm, "Minh đổng không quan tâm sao?"
Minh Thiếu Diễm đậu xe xong, xuống xe đi tới giúp Đường Đường mở cửa, đứng bên ngoài hỏi Đường Đường, "Đường tiểu thư quan tâm à?"
Đường Đường bước ra, từ phía sau ôm lấy Minh Thiếu Diễm.
"Đương nhiên là em quan tâm!"
Lúc trước vì Tưởng Dung này cô đã ghen tuông rất lâu.
Minh Thiếu Diễm đột nhiên hạ thấp người, trong tiếng kinh hô của Đường Đường cõng cô trên lưng, Đường Đường vội vươn tay ôm lấy cổ hắn.
Chung quanh tối om lại yên tĩnh, Minh Thiếu Diễm cứ như vậy cõng Đường Đường đi về phía biệt thự, Đường Đường tựa đầu vào vai Minh Thiếu Diễm, "Chú"
"Ừ"
"Anh có thích em không?"
"Thích!"
"Ngoài em ra còn có ai nữa không?"
"Không có" Minh Thiếu Diễm trầm giọng khẳng định, "Chỉ có em"
28 năm, lần đầu tiên rung động, lần đầu tiên thích, chỉ duy nhất một người.
Chỉ có em!
Editor: Hôm qua quá bận, lúc về nhà lại rớt mạng nên giờ t mới ngoi lên đây!!!!
/116
|