Đàm Thanh Thanh tuy rằng yêu hận nồng nhiệt, nhưng mà là một người phụ nữ sống rất rõ ràng.
Chúng ta đều là người thường, sẽ không thiện lương đến mức không có tỳ vết người người khen ngợi, cũng sẽ không ác độc đến mức giết chóc thành tính không hề có nhân tính. Người nhân phẩm quá tốt hoặc là quá xấu, đều không phải người viên mãn nhất. Giống như có người nói đàn ông thuốc rượu sắc đều không dính, tám chín phần không phải đàn ông tốt, tính tình quá chính hoặc là quá lệch, đều không phải bạn đời tốt nhất. Tiếp thu được chuyện ai cũng có khuyết điểm, mới có thể đạt được hạnh phúc chân chính.
Chuyện Đàm Thanh Thanh, cứ như vậy lắng xuống, ngày lại khôi phục bình thản, nhưng mà loại ngày tháng bình thản này cũng không lâu lắm, liền bị một sự kiện đánh vỡ bình tĩnh.
Trong một lần đi dạo phố trên đường, hai người lão thái thái và Nghiêm Viện nói chuyện phiếm, bỗng nhiên nói: “Ta xem anh cả của mấy đứa sau khi ly hôn, một chút tính toán tìm nữa cũng không có, như vậy sao được chứ, không phải nó muốn cứ ở vậy đi?”
“Anh cả mới ly hôn vài ngày mà, mẹ cũng quá sốt ruột đi.”
“Ta cũng không bảo nó tái hôn, chỉ là nên để nó quen biết nhiều cô gái một chút, ta xem hiện giờ nó không phải ở công ty thì chính là ở nhà, bình thường đều không thấy nó ra ngoài gặp phụ nữ.”
“Muốn nói khuyết điểm của anh cả là gì, thì anh ấy chỉ thiếu bản lĩnh thông đồng phụ nữ, phỏng chừng bản lĩnh ấy, đều để anh hai con lấy hết rồi.”
“Gần đây Tùng Vĩ thành thật, ” Kỳ Lương Tần nhanh chóng nói.
“Ta cũng không cầu nó lời ngon tiếng ngọt dỗ dành con gái người ta, không phải ta nổ, chứ con trai Nghiêm gia chúng ta, dù nó không cười không động đứng ở đó, cũng có một đống con gái dán lên. Nó chỉ cần ra ngoài đi đi lại lại nhiều, quen biết nhiều người, nó không chủ động theo đuổi người khác, người khác có thể chủ động theo đuổi nó mà, ” lão thái thái nói: “Ta xem con gái của dì Tôn con không tồi, con bé mới vừa tốt nghiệp đại học, con gái tựa như đóa hoa vậy, nghe nói gần đây đang xem mắt.”
“Tôn Diểu?” Nghiêm Viện nghĩ nghĩ: “Cô ấy không tồi, có điều Tôn gia cũng không phải nhà bình thường, nhà bọn họ xem con gái là bảo bối đó, anh cả đã ly hôn, nhà họ chung quy sẽ không tìm một người tái hôn đi?”
Lão thái thái vừa nghe liền không vui: “Tái hôn thì làm sao, lại không phải phụ nữ, đàn ông từng kết hôn mới càng kiên định tin cậy. Lão đại của chúng ta bất luận là chiều cao, tướng mạo, hay là phẩm tính năng lực, có điểm nào không phải nổi trội?”
Kỳ Lương Tần vốn tưởng rằng đây chỉ là lão thái thái thuận miệng nói, cũng không có để ở trong lòng. Ai biết không quá vài ngày, dì Xuân dưỡng thương xong trở về nói cho cậu biết, trong nhà có khách sắp đến.
“Ai ạ?”
“Một người bạn của lão thái thái, họ Tôn, ” dì Xuân nói xong trộm cười nói: “Lão thái thái đây là muốn cho Bách Tông xem mắt, sợ trực tiếp gọi bọn họ đi xem mắt Bách Tông sẽ mâu thuẫn, cũng sợ cô gái Tôn gia kia ngại ngùng, cho nên mời người tới nhà.”
Tim Kỳ Lương Tần trong nháy mắt thật lạnh thật lạnh.
Đúng vậy, mặc dù Nghiêm Bách Tông ly hôn thì thế nào, cũng sẽ không thể ế cả đời, chung quy cũng phải tái hôn, dựa vào điều kiện của hắn, có cô gái nào mà không thích. Mặc dù Tôn tiểu thư này không thích, cũng luôn có cô gái khác thích.
Dù Nghiêm Bách Tông không phải của Thẩm Hoà, thì cũng là của một người phụ nữ khác, muốn là của cậu, thật sự là còn khó hơn đi lên đỉnh Everest.
Kế hoạch cao lãnh tiên khí thụ của Kỳ Lương Tần, lần đầu tiên khiến cậu nghi ngờ. Cái này thật sự đi được sao. Hình như cậu cũng không đủ thời gian để đi lộ tuyến Tiểu Long Nữ, có khả năng ngọc nữ tâm pháp còn chưa luyện thành, người đàn ông muốn song tu cùng cũng đã bị người khác đoạt đi.
Lão thái thái và Nghiêm Bách Tông đều nói cho cậu biết, đồ của mình, đừng chỉ trông cậy vào người khác không đoạt, mình cũng phải biết bảo vệ, ai muốn đoạt với cậu, cậu cũng phải lộ ra nanh vuốt, hung hãn mà đánh trả.
Kỳ Lương Tần yếu đuối sao, vẫn là có chút yếu đuối. Nhưng cậu yếu đuối đến mức hận này không tranh sao, hình như cũng không có. Trên chuyện Nghiêm Bách Tông, kỳ thật cậu tràn ngập dũng khí không biết sợ. Cậu phải đối mặt cửa ải khó khăn, cẩn thận suy nghĩ một chút đầu liền đau, rất không thực tế, khả năng thành công quá nhỏ. Có lẽ là trên việc yêu đương cậu còn giữ lại hồn nhiên nhiệt tình lúc ban đầu đi, cậu luôn chưa từ bỏ ý định, có mục tiêu mù quáng nhưng mà kiên định, nghiêng ngả lảo đảo một bước một dấu chân đi về phía trước.
Kỳ Lương Tần vì thế trang phục ăn diện, ăn mặc chói lọi suất khí tiêu sái, áo giáp trên thân, một bộ dạng chuẩn bị chống đỡ xâm lược từ bên ngoài, ngay cả lão thái thái nhìn thấy cũng nhịn không được khen một câu: “Tiểu Tần càng ngày càng dễ nhìn, thật sự là tuấn tú.”
Bình thường cậu ăn mặc đều là tương đối bình thản thoải mái, hiện giờ mang theo vẻ diễm lệ, mặt mày cũng thêm vài phần anh khí. Nghiêm Bách Tông và Nghiêm Tùng Vĩ trở về nhìn thấy, đều sửng sốt một chút. Nghiêm Tùng Vĩ nói: “Hôm nay cậu ăn mặc chỉnh tề vậy.”
“Trong nhà có khách đến.”
“Ai?” Nghiêm Bách Tông có chút kinh ngạc.
“Là dì Tôn con, ” lão thái thái cười nói: “Hai người các con cũng nhanh chóng đi thay bộ quần áo, sửa soạn một chút, làm việc một ngày, đi tắm rửa một cái đi.”
Kỳ Lương Tần đi theo Nghiêm Tùng Vĩ trở về phòng, Nghiêm Tùng Vĩ nói: “Dì Tôn cũng không phải lần đầu tiên đến, sao chuyến này đến, mẹ còn cố ý gọi điện thoại bảo chúng tôi đều trở về? Chúng tôi còn có việc mà.”
Kỳ Lương Tần không quá vui vẻ nói: “Mẹ cho anh cả xem mắt.”
“Phụt, ” Nghiêm Tùng Vĩ bật cười ra tiếng: “Xem mắt?”
Kỳ Lương Tần gật đầu: “Bà xem trọng con gái dì Tôn.”
“Chị dâu với anh cả không phải chính là quen biết qua xem mắt à, cuối cùng cũng ly hôn, sao mẹ còn muốn xem mắt, không sợ ly nữa sao?”
“Ai biết, tôi cũng thấy hôn nhân không phải trò đùa, đây đã là thời đại gì rồi, không phải nên để anh cả tự đi tìm người mình thích sao?”
“Đại khái là mẹ tôi biết nếu để anh cả tôi tự đi tìm, không biết bao nhiêu năm mới có thể tìm được một người, ” Nghiêm Tùng Vĩ cười hạ giọng: “Ông anh của tôi cái khác đều được, chỉ việc yêu đương này là còn chưa có thông suốt, ” hắn chỉ chỉ trán: “Vừa đụng tới phụ nữ, ở đây liền không xài được.”
Kỳ Lương Tần cười lạnh: “Anh ngược lại là xài tốt, anh cũng chia cho anh trai anh một chút trí tuệ đi.”
Nghiêm Tùng Vĩ ngượng ngùng cười cười, nói: “Cơ mà cũng tốt, hiện tại xem mắt rất nhiều, cũng không phải lời của bà mối lệnh của cha mẹ, xem mắt cũng bất quá là gặp mặt nhau, nếu cả hai không có ý tứ, cũng không ai cưỡng ép bọn họ. Trải qua chuyện chị dâu, tôi cảm thấy anh cả tái hôn hẳn là sẽ thực thận trọng.”
“Cô con gái nhà họ Tôn anh gặp qua chưa, đẹp mắt không?”
“Cậu muốn xem sao?” Nghiêm Tùng Vĩ lấy điện thoại di động ra nghịch một hồi, sau đó đưa cho cậu: “Đây, chính là cô ấy.”
Kỳ Lương Tần vừa thấy, trái tim lại càng lạnh.
Là một mỹ nhân.
Đối với một thẳng nam mà nói, một gay có đẹp hơn nữa, cũng không phải đối thủ của một người phụ nữ xấu, huống chi là một mỹ nữ. Kỳ Lương Tần cảm thấy một trận cảm giác bị thất bại thật sâu.
Có điều cậu càng thất bại, là sau khi nhìn thấy Tôn Diểu.
Người thật thế mà còn đẹp hơn trên ảnh.
Có điều cậu cẩn thận quan sát Nghiêm Bách Tông, ngược lại không quan sát ra Nghiêm Bách Tông có biểu tình gì, hắn vẫn là gương mặt thân sĩ kia, nhìn không ra thích hay không thích. Sau khi ăn cơm, Nghiêm lão thái thái và dì Tôn đề nghị chơi một ván mạt chược, Kỳ Lương Tần không ở tiếp, liền đi ra ngoài.
Ban đêm tháng sáu, gió là thoải mái nhất, thật mát mẻ, mang theo hương hoa. Cậu ngồi trên xích đu, cách cửa sổ sát đất nhìn thấy trong phòng mạt chược cười nói vui vẻ không ngừng. Đại khái là muốn để lại cho Tôn Diểu một ấn tượng tốt, đêm nay lão thái thái biểu hiện ra hiền lành chưa bao giờ có, đối đãi Tôn Diểu, hoàn toàn là giống như đối đãi con dâu tương lai. Tôn Diểu tính tình an tĩnh, có lẽ cũng là thể chất đỏ mặt giống cậu, hở một cái liền thẹn thùng cười, dựa sát vào Nghiêm Viện, thân mật kéo tay cô.
Có vài người như Đàm Thanh Thanh, nhìn như mạnh mẽ hung mãnh, kỳ thật lực công kích rất yếu, có vài người như Tôn Diểu, nhìn như bất động thanh sắc, đã có xu thế bẻ gãy nghiền nát. Kỳ Lương Tần biết mình gặp đối thủ.
Tôn Diểu thích Nghiêm Bách Tông không, hy vọng cô ấy không thích. Nghiêm Bách Tông thích Tôn Diểu không, hy vọng hắn không thích.
Nhưng mà làm sao có thể chứ, Nghiêm Bách Tông tốt như vậy, hẳn là không mấy người phụ nữ sẽ không thích, không phải mỗi người phụ nữ đều là Thẩm Hoà. Mà Tôn Diểu da trắng xinh đẹp ngực lớn tính tình ôn nhu, đây quả thực là thẳng nam yêu nhất đi.
Kỳ Lương Tần đang nghĩ như vậy, bỗng nhiên nghe thấy có người đi ra, cậu quay đầu nhìn, liền nhìn thấy hai người Nghiêm Bách Tông và Tôn Diểu, dọc theo đường hẹp quanh co ở hoa viên đi ra ngoài.
Kỳ Lương Tần bỗng nhiên nổi lên tà tâm, cậu muốn nghe chân tường.
Cậu căn cứ vào tâm lý gì mà muốn nghe chân tường, thật đúng là nói không rõ ràng. Trong hoa viên cỏ cây tươi tốt, cậu muốn ẩn trốn không phải việc khó. Nhưng cậu mới vừa đứng lên, chợt nghe thấy Nghiêm Tùng Vĩ hô: “Lương Tần.”
Cậu nghiêng đầu sang, liền thấy Nghiêm Tùng Vĩ bưng đồ vật vẫy cậu. Cậu đi qua hỏi: “Chuyện gì?”
“Tôi thấy hôm nay tâm tình cậu hình như không tốt, cho cậu ăn kem ly.”
Kỳ Lương Tần nhận ở trong tay, ánh mắt lại nhìn ra ngoài, nhìn bóng dáng Nghiêm Bách Tông và Tôn Diểu nói: “Anh cả và Tôn tiểu thư dường như tán gẫu rất tốt.”
“Đúng vậy, nói không chừng qua không bao lâu, liền không phải Tôn tiểu thư, mà phải kêu chị dâu rồi.”
Kỳ Lương Tần mân mê ly kem trong tay, múc một muỗng nhét vào miệng, nhưng ăn vào trong bụng chỉ cảm thấy lạnh, thật sự là một chút ngọt cũng không cảm nhận được.
Mạt chược đánh mấy ván, đã hơn chín giờ tối. Sau khi đưa hai mẹ con Tôn Diểu đi rồi, Nghiêm Bách Tông và Nghiêm Tùng Vĩ lại thay quần áo muốn đi ra ngoài.
“Mẹ, bọn con đi ra ngoài, hôm nay sinh nhật Vương Bằng, vốn dĩ nếu không phải mẹ giục bọn con trở về ăn cơm, bọn con cũng đã chuẩn bị đến chỗ hắn, hiện giờ dì Tôn đều đi rồi, Vương Bằng gọi điện thoại thúc giục nhiều lần.”
Nghiêm Viện hỏi: “Năm rồi anh Bằng sinh nhật, đều muốn kêu em theo, lần này sao lại không gọi em.”
“Năm nay hắn muốn qua một đêm của đàn ông, không kêu một nữ nào hết. Không nói nữa, mẹ bọn con đi đây, buổi tối hôm nay con không có biện pháp trở về trước mười giờ, nếu mẹ lo lắng, cứ kêu anh cả trông coi con.”
Nghiêm lão thái thái hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, cười nói: “Đi đi đi đi, nếu hai đứa sớm nói sinh nhật Vương Bằng, ta liền hẹn với dì Tôn mấy đứa bữa khác. Chỉ là năm nay không cho uống rượu nữa, ai uống rượu không cho vào cửa.”
Hai anh em Nghiêm thị cười rời đi, Kỳ Lương Tần hỏi: “Vương Bằng, là Vương Bằng lần trước trên đường đến núi Bích Hà nói tới sao, cái người không kết hôn đã có con đó hả?”
Nghiêm Viện cười gật đầu: “Vương Bằng với anh cả là bạn từ nhỏ, quan hệ với anh hai cũng thân, hàng năm sinh nhật anh ấy mọi người đều chung vui. Anh Bằng rất biết chơi, không biết năm nay lại làm ra dạng gì mới, có điều anh yên tâm, có anh cả em ở đó, anh hai em không làm loạn đâu.”
Hôm nay lúc nấu cơm, Kỳ Lương Tần cũng đi theo bận lên bận xuống, không riêng mệt lòng, thân thể cũng mệt mỏi, cậu tắm rửa một cái, liền sớm trải chăn đệm nằm xuống đất. Chỉ là tuy rằng cảm thấy thực mỏi mệt, cậu lại ngủ không được.
Bởi vì không vui.
Nhưng mà có một số việc cậu cũng không muốn đi suy nghĩ, cầm di động ở đó xem phim một hồi.
Phim cậu xem, tên là “Tuế nguyệt thần thâu”, cậu xem mà khóc thành một người lệ, cả người đều run lên, cảm giác nước mắt lướt qua khuôn mặt khiến người ta cảm thấy đặc biệt thống khoái. Sau khi khóc xong cả người cậu sảng khoái, ngay cả khổ sở trong lòng cũng đều quên.
Đàn ông trên đời này, mấy ai giống như cậu có đôi khi lòng dạ thật cứng, nhưng có đôi khi xem bộ phim liền khóc rưng rức? Cậu đem di động để ở một bên, nhắm hai mắt lại.
Lúc ngủ mơ mơ màng màng, cậu bỗng nhiên nghe thấy tiếng đập cửa. Kỳ Lương Tần xoa xoa mắt ngồi dậy, tự dưng bị đánh thức, cậu còn mang theo một chút bực dọc khi rời giường, nghĩ thầm rằng nhất định là Nghiêm Tùng Vĩ uống chút rượu, lại cố ý trêu cợt cậu, trở về thì trở về, còn muốn gõ cửa. Vì thế cậu ở trong bóng đêm hô: “Cửa không khóa, tự vào đi.”
Sau đó cửa phòng bị người đẩy ra, ngọn đèn hành lang hắt vào, cậu mới nhìn rõ không phải mình Nghiêm Tùng Vĩ, còn có một người đỡ hắn: “Là tôi, cậu mở đèn một chút.”
Cậu nhanh chóng đứng lên, ấn chốt mở trên tường.
Nghiêm Bách Tông khoác một cánh tay Nghiêm Tùng Vĩ, xem ra đã mệt đến ngất ngư, bởi vì toàn bộ thân thể Nghiêm Tùng Vĩ đều sắp ngồi phịch ở trên người hắn, miệng còn thì thà thì thầm, không biết đang nói cái gì, tóc cũng đều loạn, hoàn toàn là con ma men.
“Sao lại uống nhiều rượu như vậy, ” Kỳ Lương Tần nói xong, nhanh chóng đi lên giúp đỡ đỡ lấy Nghiêm Tùng Vĩ, đồng thời bỏ Nghiêm Tùng Vĩ vào trên giường, Nghiêm Bách Tông thở dốc lui về phía sau hai bước nói: “Cậu tắm rửa cho hắn một cái đi, hắn…”
Nghiêm Bách Tông nói đến một nửa, bỗng nhiên cúi đầu nhìn dưới chân. Liền nhìn thấy giày da cọ sáng bóng của hắn đạp lên gối đầu Kỳ Lương Tần đặt dưới đất, lại nhìn, là một bộ đệm chăn chỉnh chỉnh tề tề trải lên đất.
Hết chương 44
Chúng ta đều là người thường, sẽ không thiện lương đến mức không có tỳ vết người người khen ngợi, cũng sẽ không ác độc đến mức giết chóc thành tính không hề có nhân tính. Người nhân phẩm quá tốt hoặc là quá xấu, đều không phải người viên mãn nhất. Giống như có người nói đàn ông thuốc rượu sắc đều không dính, tám chín phần không phải đàn ông tốt, tính tình quá chính hoặc là quá lệch, đều không phải bạn đời tốt nhất. Tiếp thu được chuyện ai cũng có khuyết điểm, mới có thể đạt được hạnh phúc chân chính.
Chuyện Đàm Thanh Thanh, cứ như vậy lắng xuống, ngày lại khôi phục bình thản, nhưng mà loại ngày tháng bình thản này cũng không lâu lắm, liền bị một sự kiện đánh vỡ bình tĩnh.
Trong một lần đi dạo phố trên đường, hai người lão thái thái và Nghiêm Viện nói chuyện phiếm, bỗng nhiên nói: “Ta xem anh cả của mấy đứa sau khi ly hôn, một chút tính toán tìm nữa cũng không có, như vậy sao được chứ, không phải nó muốn cứ ở vậy đi?”
“Anh cả mới ly hôn vài ngày mà, mẹ cũng quá sốt ruột đi.”
“Ta cũng không bảo nó tái hôn, chỉ là nên để nó quen biết nhiều cô gái một chút, ta xem hiện giờ nó không phải ở công ty thì chính là ở nhà, bình thường đều không thấy nó ra ngoài gặp phụ nữ.”
“Muốn nói khuyết điểm của anh cả là gì, thì anh ấy chỉ thiếu bản lĩnh thông đồng phụ nữ, phỏng chừng bản lĩnh ấy, đều để anh hai con lấy hết rồi.”
“Gần đây Tùng Vĩ thành thật, ” Kỳ Lương Tần nhanh chóng nói.
“Ta cũng không cầu nó lời ngon tiếng ngọt dỗ dành con gái người ta, không phải ta nổ, chứ con trai Nghiêm gia chúng ta, dù nó không cười không động đứng ở đó, cũng có một đống con gái dán lên. Nó chỉ cần ra ngoài đi đi lại lại nhiều, quen biết nhiều người, nó không chủ động theo đuổi người khác, người khác có thể chủ động theo đuổi nó mà, ” lão thái thái nói: “Ta xem con gái của dì Tôn con không tồi, con bé mới vừa tốt nghiệp đại học, con gái tựa như đóa hoa vậy, nghe nói gần đây đang xem mắt.”
“Tôn Diểu?” Nghiêm Viện nghĩ nghĩ: “Cô ấy không tồi, có điều Tôn gia cũng không phải nhà bình thường, nhà bọn họ xem con gái là bảo bối đó, anh cả đã ly hôn, nhà họ chung quy sẽ không tìm một người tái hôn đi?”
Lão thái thái vừa nghe liền không vui: “Tái hôn thì làm sao, lại không phải phụ nữ, đàn ông từng kết hôn mới càng kiên định tin cậy. Lão đại của chúng ta bất luận là chiều cao, tướng mạo, hay là phẩm tính năng lực, có điểm nào không phải nổi trội?”
Kỳ Lương Tần vốn tưởng rằng đây chỉ là lão thái thái thuận miệng nói, cũng không có để ở trong lòng. Ai biết không quá vài ngày, dì Xuân dưỡng thương xong trở về nói cho cậu biết, trong nhà có khách sắp đến.
“Ai ạ?”
“Một người bạn của lão thái thái, họ Tôn, ” dì Xuân nói xong trộm cười nói: “Lão thái thái đây là muốn cho Bách Tông xem mắt, sợ trực tiếp gọi bọn họ đi xem mắt Bách Tông sẽ mâu thuẫn, cũng sợ cô gái Tôn gia kia ngại ngùng, cho nên mời người tới nhà.”
Tim Kỳ Lương Tần trong nháy mắt thật lạnh thật lạnh.
Đúng vậy, mặc dù Nghiêm Bách Tông ly hôn thì thế nào, cũng sẽ không thể ế cả đời, chung quy cũng phải tái hôn, dựa vào điều kiện của hắn, có cô gái nào mà không thích. Mặc dù Tôn tiểu thư này không thích, cũng luôn có cô gái khác thích.
Dù Nghiêm Bách Tông không phải của Thẩm Hoà, thì cũng là của một người phụ nữ khác, muốn là của cậu, thật sự là còn khó hơn đi lên đỉnh Everest.
Kế hoạch cao lãnh tiên khí thụ của Kỳ Lương Tần, lần đầu tiên khiến cậu nghi ngờ. Cái này thật sự đi được sao. Hình như cậu cũng không đủ thời gian để đi lộ tuyến Tiểu Long Nữ, có khả năng ngọc nữ tâm pháp còn chưa luyện thành, người đàn ông muốn song tu cùng cũng đã bị người khác đoạt đi.
Lão thái thái và Nghiêm Bách Tông đều nói cho cậu biết, đồ của mình, đừng chỉ trông cậy vào người khác không đoạt, mình cũng phải biết bảo vệ, ai muốn đoạt với cậu, cậu cũng phải lộ ra nanh vuốt, hung hãn mà đánh trả.
Kỳ Lương Tần yếu đuối sao, vẫn là có chút yếu đuối. Nhưng cậu yếu đuối đến mức hận này không tranh sao, hình như cũng không có. Trên chuyện Nghiêm Bách Tông, kỳ thật cậu tràn ngập dũng khí không biết sợ. Cậu phải đối mặt cửa ải khó khăn, cẩn thận suy nghĩ một chút đầu liền đau, rất không thực tế, khả năng thành công quá nhỏ. Có lẽ là trên việc yêu đương cậu còn giữ lại hồn nhiên nhiệt tình lúc ban đầu đi, cậu luôn chưa từ bỏ ý định, có mục tiêu mù quáng nhưng mà kiên định, nghiêng ngả lảo đảo một bước một dấu chân đi về phía trước.
Kỳ Lương Tần vì thế trang phục ăn diện, ăn mặc chói lọi suất khí tiêu sái, áo giáp trên thân, một bộ dạng chuẩn bị chống đỡ xâm lược từ bên ngoài, ngay cả lão thái thái nhìn thấy cũng nhịn không được khen một câu: “Tiểu Tần càng ngày càng dễ nhìn, thật sự là tuấn tú.”
Bình thường cậu ăn mặc đều là tương đối bình thản thoải mái, hiện giờ mang theo vẻ diễm lệ, mặt mày cũng thêm vài phần anh khí. Nghiêm Bách Tông và Nghiêm Tùng Vĩ trở về nhìn thấy, đều sửng sốt một chút. Nghiêm Tùng Vĩ nói: “Hôm nay cậu ăn mặc chỉnh tề vậy.”
“Trong nhà có khách đến.”
“Ai?” Nghiêm Bách Tông có chút kinh ngạc.
“Là dì Tôn con, ” lão thái thái cười nói: “Hai người các con cũng nhanh chóng đi thay bộ quần áo, sửa soạn một chút, làm việc một ngày, đi tắm rửa một cái đi.”
Kỳ Lương Tần đi theo Nghiêm Tùng Vĩ trở về phòng, Nghiêm Tùng Vĩ nói: “Dì Tôn cũng không phải lần đầu tiên đến, sao chuyến này đến, mẹ còn cố ý gọi điện thoại bảo chúng tôi đều trở về? Chúng tôi còn có việc mà.”
Kỳ Lương Tần không quá vui vẻ nói: “Mẹ cho anh cả xem mắt.”
“Phụt, ” Nghiêm Tùng Vĩ bật cười ra tiếng: “Xem mắt?”
Kỳ Lương Tần gật đầu: “Bà xem trọng con gái dì Tôn.”
“Chị dâu với anh cả không phải chính là quen biết qua xem mắt à, cuối cùng cũng ly hôn, sao mẹ còn muốn xem mắt, không sợ ly nữa sao?”
“Ai biết, tôi cũng thấy hôn nhân không phải trò đùa, đây đã là thời đại gì rồi, không phải nên để anh cả tự đi tìm người mình thích sao?”
“Đại khái là mẹ tôi biết nếu để anh cả tôi tự đi tìm, không biết bao nhiêu năm mới có thể tìm được một người, ” Nghiêm Tùng Vĩ cười hạ giọng: “Ông anh của tôi cái khác đều được, chỉ việc yêu đương này là còn chưa có thông suốt, ” hắn chỉ chỉ trán: “Vừa đụng tới phụ nữ, ở đây liền không xài được.”
Kỳ Lương Tần cười lạnh: “Anh ngược lại là xài tốt, anh cũng chia cho anh trai anh một chút trí tuệ đi.”
Nghiêm Tùng Vĩ ngượng ngùng cười cười, nói: “Cơ mà cũng tốt, hiện tại xem mắt rất nhiều, cũng không phải lời của bà mối lệnh của cha mẹ, xem mắt cũng bất quá là gặp mặt nhau, nếu cả hai không có ý tứ, cũng không ai cưỡng ép bọn họ. Trải qua chuyện chị dâu, tôi cảm thấy anh cả tái hôn hẳn là sẽ thực thận trọng.”
“Cô con gái nhà họ Tôn anh gặp qua chưa, đẹp mắt không?”
“Cậu muốn xem sao?” Nghiêm Tùng Vĩ lấy điện thoại di động ra nghịch một hồi, sau đó đưa cho cậu: “Đây, chính là cô ấy.”
Kỳ Lương Tần vừa thấy, trái tim lại càng lạnh.
Là một mỹ nhân.
Đối với một thẳng nam mà nói, một gay có đẹp hơn nữa, cũng không phải đối thủ của một người phụ nữ xấu, huống chi là một mỹ nữ. Kỳ Lương Tần cảm thấy một trận cảm giác bị thất bại thật sâu.
Có điều cậu càng thất bại, là sau khi nhìn thấy Tôn Diểu.
Người thật thế mà còn đẹp hơn trên ảnh.
Có điều cậu cẩn thận quan sát Nghiêm Bách Tông, ngược lại không quan sát ra Nghiêm Bách Tông có biểu tình gì, hắn vẫn là gương mặt thân sĩ kia, nhìn không ra thích hay không thích. Sau khi ăn cơm, Nghiêm lão thái thái và dì Tôn đề nghị chơi một ván mạt chược, Kỳ Lương Tần không ở tiếp, liền đi ra ngoài.
Ban đêm tháng sáu, gió là thoải mái nhất, thật mát mẻ, mang theo hương hoa. Cậu ngồi trên xích đu, cách cửa sổ sát đất nhìn thấy trong phòng mạt chược cười nói vui vẻ không ngừng. Đại khái là muốn để lại cho Tôn Diểu một ấn tượng tốt, đêm nay lão thái thái biểu hiện ra hiền lành chưa bao giờ có, đối đãi Tôn Diểu, hoàn toàn là giống như đối đãi con dâu tương lai. Tôn Diểu tính tình an tĩnh, có lẽ cũng là thể chất đỏ mặt giống cậu, hở một cái liền thẹn thùng cười, dựa sát vào Nghiêm Viện, thân mật kéo tay cô.
Có vài người như Đàm Thanh Thanh, nhìn như mạnh mẽ hung mãnh, kỳ thật lực công kích rất yếu, có vài người như Tôn Diểu, nhìn như bất động thanh sắc, đã có xu thế bẻ gãy nghiền nát. Kỳ Lương Tần biết mình gặp đối thủ.
Tôn Diểu thích Nghiêm Bách Tông không, hy vọng cô ấy không thích. Nghiêm Bách Tông thích Tôn Diểu không, hy vọng hắn không thích.
Nhưng mà làm sao có thể chứ, Nghiêm Bách Tông tốt như vậy, hẳn là không mấy người phụ nữ sẽ không thích, không phải mỗi người phụ nữ đều là Thẩm Hoà. Mà Tôn Diểu da trắng xinh đẹp ngực lớn tính tình ôn nhu, đây quả thực là thẳng nam yêu nhất đi.
Kỳ Lương Tần đang nghĩ như vậy, bỗng nhiên nghe thấy có người đi ra, cậu quay đầu nhìn, liền nhìn thấy hai người Nghiêm Bách Tông và Tôn Diểu, dọc theo đường hẹp quanh co ở hoa viên đi ra ngoài.
Kỳ Lương Tần bỗng nhiên nổi lên tà tâm, cậu muốn nghe chân tường.
Cậu căn cứ vào tâm lý gì mà muốn nghe chân tường, thật đúng là nói không rõ ràng. Trong hoa viên cỏ cây tươi tốt, cậu muốn ẩn trốn không phải việc khó. Nhưng cậu mới vừa đứng lên, chợt nghe thấy Nghiêm Tùng Vĩ hô: “Lương Tần.”
Cậu nghiêng đầu sang, liền thấy Nghiêm Tùng Vĩ bưng đồ vật vẫy cậu. Cậu đi qua hỏi: “Chuyện gì?”
“Tôi thấy hôm nay tâm tình cậu hình như không tốt, cho cậu ăn kem ly.”
Kỳ Lương Tần nhận ở trong tay, ánh mắt lại nhìn ra ngoài, nhìn bóng dáng Nghiêm Bách Tông và Tôn Diểu nói: “Anh cả và Tôn tiểu thư dường như tán gẫu rất tốt.”
“Đúng vậy, nói không chừng qua không bao lâu, liền không phải Tôn tiểu thư, mà phải kêu chị dâu rồi.”
Kỳ Lương Tần mân mê ly kem trong tay, múc một muỗng nhét vào miệng, nhưng ăn vào trong bụng chỉ cảm thấy lạnh, thật sự là một chút ngọt cũng không cảm nhận được.
Mạt chược đánh mấy ván, đã hơn chín giờ tối. Sau khi đưa hai mẹ con Tôn Diểu đi rồi, Nghiêm Bách Tông và Nghiêm Tùng Vĩ lại thay quần áo muốn đi ra ngoài.
“Mẹ, bọn con đi ra ngoài, hôm nay sinh nhật Vương Bằng, vốn dĩ nếu không phải mẹ giục bọn con trở về ăn cơm, bọn con cũng đã chuẩn bị đến chỗ hắn, hiện giờ dì Tôn đều đi rồi, Vương Bằng gọi điện thoại thúc giục nhiều lần.”
Nghiêm Viện hỏi: “Năm rồi anh Bằng sinh nhật, đều muốn kêu em theo, lần này sao lại không gọi em.”
“Năm nay hắn muốn qua một đêm của đàn ông, không kêu một nữ nào hết. Không nói nữa, mẹ bọn con đi đây, buổi tối hôm nay con không có biện pháp trở về trước mười giờ, nếu mẹ lo lắng, cứ kêu anh cả trông coi con.”
Nghiêm lão thái thái hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, cười nói: “Đi đi đi đi, nếu hai đứa sớm nói sinh nhật Vương Bằng, ta liền hẹn với dì Tôn mấy đứa bữa khác. Chỉ là năm nay không cho uống rượu nữa, ai uống rượu không cho vào cửa.”
Hai anh em Nghiêm thị cười rời đi, Kỳ Lương Tần hỏi: “Vương Bằng, là Vương Bằng lần trước trên đường đến núi Bích Hà nói tới sao, cái người không kết hôn đã có con đó hả?”
Nghiêm Viện cười gật đầu: “Vương Bằng với anh cả là bạn từ nhỏ, quan hệ với anh hai cũng thân, hàng năm sinh nhật anh ấy mọi người đều chung vui. Anh Bằng rất biết chơi, không biết năm nay lại làm ra dạng gì mới, có điều anh yên tâm, có anh cả em ở đó, anh hai em không làm loạn đâu.”
Hôm nay lúc nấu cơm, Kỳ Lương Tần cũng đi theo bận lên bận xuống, không riêng mệt lòng, thân thể cũng mệt mỏi, cậu tắm rửa một cái, liền sớm trải chăn đệm nằm xuống đất. Chỉ là tuy rằng cảm thấy thực mỏi mệt, cậu lại ngủ không được.
Bởi vì không vui.
Nhưng mà có một số việc cậu cũng không muốn đi suy nghĩ, cầm di động ở đó xem phim một hồi.
Phim cậu xem, tên là “Tuế nguyệt thần thâu”, cậu xem mà khóc thành một người lệ, cả người đều run lên, cảm giác nước mắt lướt qua khuôn mặt khiến người ta cảm thấy đặc biệt thống khoái. Sau khi khóc xong cả người cậu sảng khoái, ngay cả khổ sở trong lòng cũng đều quên.
Đàn ông trên đời này, mấy ai giống như cậu có đôi khi lòng dạ thật cứng, nhưng có đôi khi xem bộ phim liền khóc rưng rức? Cậu đem di động để ở một bên, nhắm hai mắt lại.
Lúc ngủ mơ mơ màng màng, cậu bỗng nhiên nghe thấy tiếng đập cửa. Kỳ Lương Tần xoa xoa mắt ngồi dậy, tự dưng bị đánh thức, cậu còn mang theo một chút bực dọc khi rời giường, nghĩ thầm rằng nhất định là Nghiêm Tùng Vĩ uống chút rượu, lại cố ý trêu cợt cậu, trở về thì trở về, còn muốn gõ cửa. Vì thế cậu ở trong bóng đêm hô: “Cửa không khóa, tự vào đi.”
Sau đó cửa phòng bị người đẩy ra, ngọn đèn hành lang hắt vào, cậu mới nhìn rõ không phải mình Nghiêm Tùng Vĩ, còn có một người đỡ hắn: “Là tôi, cậu mở đèn một chút.”
Cậu nhanh chóng đứng lên, ấn chốt mở trên tường.
Nghiêm Bách Tông khoác một cánh tay Nghiêm Tùng Vĩ, xem ra đã mệt đến ngất ngư, bởi vì toàn bộ thân thể Nghiêm Tùng Vĩ đều sắp ngồi phịch ở trên người hắn, miệng còn thì thà thì thầm, không biết đang nói cái gì, tóc cũng đều loạn, hoàn toàn là con ma men.
“Sao lại uống nhiều rượu như vậy, ” Kỳ Lương Tần nói xong, nhanh chóng đi lên giúp đỡ đỡ lấy Nghiêm Tùng Vĩ, đồng thời bỏ Nghiêm Tùng Vĩ vào trên giường, Nghiêm Bách Tông thở dốc lui về phía sau hai bước nói: “Cậu tắm rửa cho hắn một cái đi, hắn…”
Nghiêm Bách Tông nói đến một nửa, bỗng nhiên cúi đầu nhìn dưới chân. Liền nhìn thấy giày da cọ sáng bóng của hắn đạp lên gối đầu Kỳ Lương Tần đặt dưới đất, lại nhìn, là một bộ đệm chăn chỉnh chỉnh tề tề trải lên đất.
Hết chương 44
/123
|