- Ông bạn già, không nên xem thường gia hoả này! Nào, huyễn ảnh!
Âu Dương nói xong, ầm một tiếng Thứ Kiêu Cung hóa thành một con cự cú huyết sắc. Sau đó con cú huyết sắc trôi nổi phía sau Âu Dương. Bộ dáng của Âu Dương lúc này ngược lại có phần giống với chân thân Đại Đế của Âu Dương lúc trước.
Lúc này Âu Dương không cần giương cung bắn tên nữa. Chỉ cần là Âu Dương thoáng suy nghĩ, Thứ Kiêu Cung có thể dựa theo tâm ý của Âu Dương phát ra một mũi tên trí mạng.
- Tiễn Thần, xem ra mũi ten của ngươi không thể giết chết được ta!
Sau khi Minh Hậu liên tiếp tránh thoát được hai mũi tên của Âu Dương không ngờ khuôn mặt mỉm cười định trêu đùa với Âu Dương.
- Ta nghe nói ngươi rất thích tới ngoại vực chiến đấu. Đến đây đi, chúng ta tới ngoại vực đi dạo!
Minh Hậu nói vừa dứt lời, đã bổ ra thông đạo đi tới ngoại vực. Minh Hậu bước trước một bước tiến vào ngoại vực.
Cường giả với trình độ như vậy tại sao lại muốn đi ngoại vực chiến đấu? Bởi vì từ khi bắt đầu đến bây giờ hai người bọn họ vẫn không đánh ra tuyệt chiêu. Một khi hai người đánh tới mức phát điên, chắc hẳn tất cả địa ngục đều sẽ bi sụp đổ. Luân hồi vốn đã bị hủy hoại không thể lại bị thương tổn thêm được nữa!
- Ta với ngươi đi ngoại vực!
Âu Dương theo sát phía sau bước vào ngoại vực. Lúc này Ngụy Bỉnh Dập đã hủy hoại Phượng Hoàng tới tám chín phần. Lúc này nhìn thấy hai người tiến vào ngoại vực, Ngụy Bỉnh Dập không nói hai lời cũng tiến vào trong ngoại vực.
Trận quyết đấu đỉnh phong như vậy, nếu như mình không vào xem, tuyệt đối là một đời tiếc nuối! Ngụy Bỉnh Dập không muốn bởi vì mình đồ thành còn chưa hết, lại bỏ lỡ một trận chiến đấu kinh thế như vậy!
Trong tinh không, lưu quang vô tận không ngừng chớp động. Trong những ngôi sao này, có một tiểu thế giới và một thế giới tương tự với Chân Linh Giới lúc trước.
Bên ngoài thế giới này, không có ai biết, lúc này có hai cường giả đang đứng sừng sững trong tinh không. Cho dù là ở trong ngoại vực, sau khi hai cường giả như vậy đại chiến chắc chắn sẽ có một nhóm lớn tiểu thế giới và thế giới cỡ trung phải chịu khổ tai hoạ ngập đầu.
Nhưng đã đến lúc này, muốn thu tay lại cũng không thể. Ngày hôm nay giữa Âu Dương và Minh Hậu nhất định phải có một người nằm xuống. Âu Dương không thể nào buông tha Minh Hậu, bởi vì làm vậy chính là thả hổ về núi.
Minh Hậu cũng muốn liều mạng chiến đấu một trận. Đây là vì sinh tồn. Hai người vì không cùng một niềm tin hẹn nhau đại chiến một trận tại ngoại vực. Trong vô số thời đại lớn, đây mới xuất hiện lần đầu tiên.
- Ta cho ngươi thấy kim tiên của ta mạn tới mức nào!
Chiếc roi vàng trong tay Minh Hậu khuấy động. Chỉ trong khoảng một chút những ngôi sao tương đối gần đó trực tiếp đổ nát. Lượng đại thạch cùng với bóng roi đồng thời bao phủ về phía Âu Dương.
Âu Dương đứng trên một vận thế cực lớn. Thứ Kiêu Cung phía sau hắn chớp động huyết quang. Trong huyết quang chớp động, phía sau Âu Dương, cung hồn Thứ Kiêu Cung bắn ra hàng ngàn, hàng vạn huyết quang. Mỗi đạo huyết quang này đều có lực lượng bắn nát những vì sao!
Huyết quang vô tận trên không trung hợp lại thành một cột sáng lớn. Cột sáng oanh động, trong nháy mắt liền nhấn chìm Minh Hậu vào bên trong. Ngụy Bỉnh Dập bước vào, đúng lúc bắt gặp cảnh tượng như vậy!
- Má ơi, đây mới là thật sự là vạn mũi tên cùng phát! Tiểu tử Âu Dương này còn giữ lại thật nhiều chiêu!
Dường như đây là lần đầu tiên Ngụy Bỉnh Dập nhìn thấy Âu Dương điên cuồng như vậy. Tuy nhiên điều này cũng không trách Âu Dương được. Dù sao, đạt được thực lực như hắn, có lúc mặc dù ở Tiên giới cũng không thể thi triển được toàn lực.
- Một đòn đoạt phách!
Âu Dương hét lớn một tiếng, chỉ thấy trong Thứ Kiêu Cung bay ra một cú ảnh huyết sắc. Cú ảnh này giống như hùng ưng từ trên trời giáng xuống, mang theo lực lượng mạnh mẽ chấn động không gian, trực tiếp đánh vào trong hư không.
Hư không bị đánh vỡ thành từng mảnh. Minh Hậu trốn trong hư không trực tiếp bị một đòn đoạt phách này ép phải ra. Thật không ngờ có thể nhìn thấy rõ ràng vết tính của một đòn đoạt phách do móng vuốt của cú ảnh gây ra cho chiếc roi vàng do Yêu tháp chín tầng trong tay Minh Hậu biến thành.
Minh Hậu không dám xem thường Âu Dương nữa. Trong hư không này Âu Dương quả thực giống như một con mãnh hổ. Mình kéo Âu Dương đến ngoại vực quả thực chính là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời mình.
- Quá mạnh. Một đòn đoạt phách này rõ ràng có thể thấy nhưng không cách nào né tránh được!
Lần này Ngụy Bỉnh Dập thật sự kinh ngạc. Trước đây hắn chỉ biết Âu Dương rất mạnh. Nhưng bây giờ hắn mới hiểu được, hắn với Âu Dương đã sớm không cùng một cấp bậc nữa.
Không nói kia cung hồn vạn mũi tên cùng phát vừa nãy, chỉ cần một đòn đoạt phách từ trước đến nay không thấy Âu Dương sử dụng qua bao giờ. Bây giờ vừa sử dụng ra lại nắm giữ uy lực vô cùng như thế.
Đương nhiên Âu Dương chưa từng sử dụng qua. Tại Tiên giới, nếu như dùng một đòn đoạt phách, cú ảnh vừa bay ra không gian đã bị vỡ nát. Một đòn đoạt phách chỉ có thể có lý luận căn bản không có cách nào thực hiện ra được. Chỉ có trong ngoại vực mới có thể xuất hiện bá đạo một đòn đoạt phách như vậy!
- Mũi tên thật cường đại......
Minh Hậu cũng có chút khó nhọc nói. Kéo Âu Dương tới ngoại vực, kết quả người ta không còn bất kỳ ràng buộc nào nữa, lại có thể bắn ra mũi tên cường đại như vậy. Ngược lại mình thật sự có chút khó có thể ứng đối.
- Đây mới là bắt đầu!
Âu Dương nói. Cung hồn phía sau lại chớp động. Trong cung hồn, bắt đầu có một đám cú huyết sắc bay ra. Không ngờ mỗi một con cú huyết sắc đều có lực lượng của một đòn đoạt phách!
Nhìn nhiều con cú huyết sắc như vậy bay ra, rốt cuộc Minh Hậu đã không dám đứng lại. Thân thể nàng chuyển động, Một Âm Dương Đồ lớn đã xuất hiện ở trước người nàng. Âm Dương Đồ này bao hàm thiên địa không trung. Lúc này tay Minh Hậu cầm một cây giáo đứng giữa không trung...
Âm Dương Đồ bắt đầu diễn hóa thiên địa vạn vật. Trong lúc nhất thời tất cả ngoại vực dường như đã trở thành thế giới của Minh Hậu. Nàng chính là thần linh thống trị thế giới này. Nàng có thể khống chế tất cả nơi này. Vạn vật sinh sát đều trong tay nàng!
Tất cả mũi tên Âu Dương bắn ra đều bị ngăn cản ở bên ngoài. Tuy nhiên Âu Dương cũng không hề bị dọa. Nếu như nói Minh Hậu thật sự rất vô dụng, vậy Âu Dương mới có thể bị doạ.
Minh Hậu, là nhân vật trong thiên địa này chỉ đứng sau Thiên Vương. Nếu như từ góc độ thần thoại mà nói, Thiên Vương chính là trời. Minh Hậu chính là đại địa!
- Ngươi đã thành thần. Hôm nay có hân hạnh đồ thần cũng là chuyện vui lớn của Âu Dương ta!
Tuy rằng nhìn Minh Hậu cường thế như vậy, nhưng Âu Dương lại không hề sợ sệt. Ngược lại, Âu Dương càng thêm hưng phấn. Minh Hậu càng cường đại càng tốt. Như vậy có thể khiến mình càng dễ dàng nhận được tôi luyện. Minh Hậu và Thiên Vương đã tồn tại trong thời gian lâu như vậy, tất nhiên cũng có mấy phần bản lĩnh. Hôm nay chém Minh Hậu, tương lai lại chém Thiên Vương!
- Từ xưa đến nay, mỗi người đều có giấc mộng đồ thần. Nhưng mộng ảo dù sao vẫn chỉ là mộng ảo!
Âu Dương nói xong, ầm một tiếng Thứ Kiêu Cung hóa thành một con cự cú huyết sắc. Sau đó con cú huyết sắc trôi nổi phía sau Âu Dương. Bộ dáng của Âu Dương lúc này ngược lại có phần giống với chân thân Đại Đế của Âu Dương lúc trước.
Lúc này Âu Dương không cần giương cung bắn tên nữa. Chỉ cần là Âu Dương thoáng suy nghĩ, Thứ Kiêu Cung có thể dựa theo tâm ý của Âu Dương phát ra một mũi tên trí mạng.
- Tiễn Thần, xem ra mũi ten của ngươi không thể giết chết được ta!
Sau khi Minh Hậu liên tiếp tránh thoát được hai mũi tên của Âu Dương không ngờ khuôn mặt mỉm cười định trêu đùa với Âu Dương.
- Ta nghe nói ngươi rất thích tới ngoại vực chiến đấu. Đến đây đi, chúng ta tới ngoại vực đi dạo!
Minh Hậu nói vừa dứt lời, đã bổ ra thông đạo đi tới ngoại vực. Minh Hậu bước trước một bước tiến vào ngoại vực.
Cường giả với trình độ như vậy tại sao lại muốn đi ngoại vực chiến đấu? Bởi vì từ khi bắt đầu đến bây giờ hai người bọn họ vẫn không đánh ra tuyệt chiêu. Một khi hai người đánh tới mức phát điên, chắc hẳn tất cả địa ngục đều sẽ bi sụp đổ. Luân hồi vốn đã bị hủy hoại không thể lại bị thương tổn thêm được nữa!
- Ta với ngươi đi ngoại vực!
Âu Dương theo sát phía sau bước vào ngoại vực. Lúc này Ngụy Bỉnh Dập đã hủy hoại Phượng Hoàng tới tám chín phần. Lúc này nhìn thấy hai người tiến vào ngoại vực, Ngụy Bỉnh Dập không nói hai lời cũng tiến vào trong ngoại vực.
Trận quyết đấu đỉnh phong như vậy, nếu như mình không vào xem, tuyệt đối là một đời tiếc nuối! Ngụy Bỉnh Dập không muốn bởi vì mình đồ thành còn chưa hết, lại bỏ lỡ một trận chiến đấu kinh thế như vậy!
Trong tinh không, lưu quang vô tận không ngừng chớp động. Trong những ngôi sao này, có một tiểu thế giới và một thế giới tương tự với Chân Linh Giới lúc trước.
Bên ngoài thế giới này, không có ai biết, lúc này có hai cường giả đang đứng sừng sững trong tinh không. Cho dù là ở trong ngoại vực, sau khi hai cường giả như vậy đại chiến chắc chắn sẽ có một nhóm lớn tiểu thế giới và thế giới cỡ trung phải chịu khổ tai hoạ ngập đầu.
Nhưng đã đến lúc này, muốn thu tay lại cũng không thể. Ngày hôm nay giữa Âu Dương và Minh Hậu nhất định phải có một người nằm xuống. Âu Dương không thể nào buông tha Minh Hậu, bởi vì làm vậy chính là thả hổ về núi.
Minh Hậu cũng muốn liều mạng chiến đấu một trận. Đây là vì sinh tồn. Hai người vì không cùng một niềm tin hẹn nhau đại chiến một trận tại ngoại vực. Trong vô số thời đại lớn, đây mới xuất hiện lần đầu tiên.
- Ta cho ngươi thấy kim tiên của ta mạn tới mức nào!
Chiếc roi vàng trong tay Minh Hậu khuấy động. Chỉ trong khoảng một chút những ngôi sao tương đối gần đó trực tiếp đổ nát. Lượng đại thạch cùng với bóng roi đồng thời bao phủ về phía Âu Dương.
Âu Dương đứng trên một vận thế cực lớn. Thứ Kiêu Cung phía sau hắn chớp động huyết quang. Trong huyết quang chớp động, phía sau Âu Dương, cung hồn Thứ Kiêu Cung bắn ra hàng ngàn, hàng vạn huyết quang. Mỗi đạo huyết quang này đều có lực lượng bắn nát những vì sao!
Huyết quang vô tận trên không trung hợp lại thành một cột sáng lớn. Cột sáng oanh động, trong nháy mắt liền nhấn chìm Minh Hậu vào bên trong. Ngụy Bỉnh Dập bước vào, đúng lúc bắt gặp cảnh tượng như vậy!
- Má ơi, đây mới là thật sự là vạn mũi tên cùng phát! Tiểu tử Âu Dương này còn giữ lại thật nhiều chiêu!
Dường như đây là lần đầu tiên Ngụy Bỉnh Dập nhìn thấy Âu Dương điên cuồng như vậy. Tuy nhiên điều này cũng không trách Âu Dương được. Dù sao, đạt được thực lực như hắn, có lúc mặc dù ở Tiên giới cũng không thể thi triển được toàn lực.
- Một đòn đoạt phách!
Âu Dương hét lớn một tiếng, chỉ thấy trong Thứ Kiêu Cung bay ra một cú ảnh huyết sắc. Cú ảnh này giống như hùng ưng từ trên trời giáng xuống, mang theo lực lượng mạnh mẽ chấn động không gian, trực tiếp đánh vào trong hư không.
Hư không bị đánh vỡ thành từng mảnh. Minh Hậu trốn trong hư không trực tiếp bị một đòn đoạt phách này ép phải ra. Thật không ngờ có thể nhìn thấy rõ ràng vết tính của một đòn đoạt phách do móng vuốt của cú ảnh gây ra cho chiếc roi vàng do Yêu tháp chín tầng trong tay Minh Hậu biến thành.
Minh Hậu không dám xem thường Âu Dương nữa. Trong hư không này Âu Dương quả thực giống như một con mãnh hổ. Mình kéo Âu Dương đến ngoại vực quả thực chính là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời mình.
- Quá mạnh. Một đòn đoạt phách này rõ ràng có thể thấy nhưng không cách nào né tránh được!
Lần này Ngụy Bỉnh Dập thật sự kinh ngạc. Trước đây hắn chỉ biết Âu Dương rất mạnh. Nhưng bây giờ hắn mới hiểu được, hắn với Âu Dương đã sớm không cùng một cấp bậc nữa.
Không nói kia cung hồn vạn mũi tên cùng phát vừa nãy, chỉ cần một đòn đoạt phách từ trước đến nay không thấy Âu Dương sử dụng qua bao giờ. Bây giờ vừa sử dụng ra lại nắm giữ uy lực vô cùng như thế.
Đương nhiên Âu Dương chưa từng sử dụng qua. Tại Tiên giới, nếu như dùng một đòn đoạt phách, cú ảnh vừa bay ra không gian đã bị vỡ nát. Một đòn đoạt phách chỉ có thể có lý luận căn bản không có cách nào thực hiện ra được. Chỉ có trong ngoại vực mới có thể xuất hiện bá đạo một đòn đoạt phách như vậy!
- Mũi tên thật cường đại......
Minh Hậu cũng có chút khó nhọc nói. Kéo Âu Dương tới ngoại vực, kết quả người ta không còn bất kỳ ràng buộc nào nữa, lại có thể bắn ra mũi tên cường đại như vậy. Ngược lại mình thật sự có chút khó có thể ứng đối.
- Đây mới là bắt đầu!
Âu Dương nói. Cung hồn phía sau lại chớp động. Trong cung hồn, bắt đầu có một đám cú huyết sắc bay ra. Không ngờ mỗi một con cú huyết sắc đều có lực lượng của một đòn đoạt phách!
Nhìn nhiều con cú huyết sắc như vậy bay ra, rốt cuộc Minh Hậu đã không dám đứng lại. Thân thể nàng chuyển động, Một Âm Dương Đồ lớn đã xuất hiện ở trước người nàng. Âm Dương Đồ này bao hàm thiên địa không trung. Lúc này tay Minh Hậu cầm một cây giáo đứng giữa không trung...
Âm Dương Đồ bắt đầu diễn hóa thiên địa vạn vật. Trong lúc nhất thời tất cả ngoại vực dường như đã trở thành thế giới của Minh Hậu. Nàng chính là thần linh thống trị thế giới này. Nàng có thể khống chế tất cả nơi này. Vạn vật sinh sát đều trong tay nàng!
Tất cả mũi tên Âu Dương bắn ra đều bị ngăn cản ở bên ngoài. Tuy nhiên Âu Dương cũng không hề bị dọa. Nếu như nói Minh Hậu thật sự rất vô dụng, vậy Âu Dương mới có thể bị doạ.
Minh Hậu, là nhân vật trong thiên địa này chỉ đứng sau Thiên Vương. Nếu như từ góc độ thần thoại mà nói, Thiên Vương chính là trời. Minh Hậu chính là đại địa!
- Ngươi đã thành thần. Hôm nay có hân hạnh đồ thần cũng là chuyện vui lớn của Âu Dương ta!
Tuy rằng nhìn Minh Hậu cường thế như vậy, nhưng Âu Dương lại không hề sợ sệt. Ngược lại, Âu Dương càng thêm hưng phấn. Minh Hậu càng cường đại càng tốt. Như vậy có thể khiến mình càng dễ dàng nhận được tôi luyện. Minh Hậu và Thiên Vương đã tồn tại trong thời gian lâu như vậy, tất nhiên cũng có mấy phần bản lĩnh. Hôm nay chém Minh Hậu, tương lai lại chém Thiên Vương!
- Từ xưa đến nay, mỗi người đều có giấc mộng đồ thần. Nhưng mộng ảo dù sao vẫn chỉ là mộng ảo!
/1220
|