Nếu như Nghi Quân không chết, như vậy tâm lý của thiên đình có lẽ sẽ không tan vỡ, nhưng Nghi Quân đã chết, tâm lý của đối phương thật sự tan vỡ, đối phương sẽ không tiếc tất cả giá phải trả nghĩ cách giết chết hắn, vì trong mắt đám người thiên đình, Âu Dương còn đáng sợ hơn toàn bộ liên quân tiên giới.
Mặc dù tiên giới liên quân đánh với bọn họ rất kiên cường, nhưng dựa theo đấu pháp trước đó, trải qua mấy trăm tỉ năm tuyệt đối cũng không thể khiến bất cứ người nào trong số bọn họ ngã xuống, nhưng Âu Dương thì sao? Âu Dương từ khi xuất hiện đến bây giờ đã giết bao nhiêu người? Chín người bị Âu Dương làm thịt bốn người, lại tính thêm Minh Hậu "chết đi", Âu Dương đã làm thịt năm người, tốc độ này ai không sợ hãi?
Chính vì tốc độ chém đầu này của Âu Dương mới khiến đối phương sợ hãi, khiến đối phương phải liều mạng giết chết hắn!
- Chúng ta sẽ chạy đi đâu? Ta phỏng chừng dù chúng ta có lên trời xuống đất, cường giả thiên đình đều có thể tìm được! Hơn nữa từ nơi này...
Ngụy Bỉnh Dập còn chưa nói xong đã thấy Âu Dương chỉ tay về một phương hướng, phương hướng đó chính là thiên đình!
- Ngươi... Ngươi muốn?
Ngụy Bỉnh Dập thấy, Âu Dương cơ bản đã điên rồi!
- Chúng ta cũng không muốn cả đời bị truy sát, chúng ta chỉ cần chống cự qua một tháng coi như là thắng lợi, đến lúc đó thiên đình tự nhiên sẽ tan vỡ! Tất cả mọi người đều cho rằng chúng ta sẽ chạy về hướng bắc, nhưng ai ngờ, sau khi chúng ta đột nhiên từ đường thủy chuyển sang đường bộ, sau đó lại một đường chạy đến tổng bộ của thiên đình ở phía nam....
Âu Dương cười lớn ha ha, dù sao đã bắt đầu điên cuồng, vậy càng thêm điên cuồng không phải càng thú vị.....
Thiên đình hạ lệnh truy sát mạnh nhất, vô số cường giả Tôn cấp thiên đình quét ngang Liên Thiên Giang, phía trên Liên Thiên Giang tựa hồ khắp nơi đều là cường giả siêu cấp bay lượn.
Lúc này xung quanh Liên Thiên Giang cho dù là con ruồi cũng không tiến vào được, trong nước, mặt nước, thậm chí là trên trời dưới đất đều được thiên đình tìm kiếm, nhưng dù bọn họ lục tung như thế nào, cuối cùng vẫn không tìm được bất cứ vết tích nào của Âu Dương!
- Truy sát lệnh cuối cùng của thiên đình đã phát ra, hiện nay những khu vực mà thiên đình khống chế hầu như đều bị cường giả bao trùm, thế nhưng tạm thời vẫn chưa có tin tức của Âu Dương!
Ở phương bắc, tiên giới liên quân cũng đang tìm kiếm Âu Dương, nhưng Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập phảng phất như bốc hơi khỏi nhân gian.
Nhưng hai người thực sự bốc hơi khỏi nhân gian rồi sao? Chuyện này hiển nhiên không có khả năng! Trên một đại đạo, lúc này đang diễn ra một trận đại chiến! Không! Không nên nói là đại chiến, phải nói là tàn sát! Mười mấy Tiên Tôn thậm chí không có cơ hội đào tẩu đã bị một kiếm của Ngụy Bỉnh Dập từ trên trời chém xuống, sau khi ngã xuống đất, lại bị hỏa diễm linh hồn của Âu Dương thiêu thành tro tàn.
Hủy thi diệt tích...... Quá độc ác, những người này thậm chí không kịp truyền lại bất cứ tin tức gì đã bị giết chết!
- Đi! Bên này có người chết rất nhanh sẽ có người tìm đến, bọn họ nhất định đuổi về phương bắc, chúng ta chạy về phía nam!
Ngụy Bỉnh Dập xé rách bầu trời, Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập cười ha ha bước vào trong khe hở không gian biến mất!
Khoảng nửa giờ sau, một tiểu đội tìm đến nơi này, người dẫn đội của tiểu đội này vừa vặn chính là Kim Chung Đồng Tử. Trong nháy mắt Kim Chung Đồng Tử đến đây đã ngửi được khí tức của hỏa diễm linh hồn ! Dù sao hắn đã được Âu Dương dạy dỗ một lần, đối với linh hồn hỏa diễm Kim Chung Đồng Tử vẫn còn giữ ký ức mới mẻ.
- Là khí tức của Thần Tiễn! Bọn họ đã ở chỗ này giết người! Đội ngũ bị tiêu diệt có lẽ chính là bọn họ xuất thủ!
Kim Chung Đồng Tử nhìn phương bắc, hắn rất không rõ vì sao hai tên gia hỏa này không xé rách thời không rời đi, khi hắn nghĩ đến đây, không gian bị xé rách, Trịnh Tú Nhi cũng chạy đến!
Nhìn thấy người nhiều mưu trí như Trịnh Tú Nhi xuất hiện, Kim Chung Đồng Tử liền hỏi nghi hoặc trong lòng mình:
- Tú Nhi, ngươi nói Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập tại sao không xé rách thời không trực tiếp tiến về phương bắc?
- Đây chính là nguyên nhân ta đuổi giết bọn hắn!
Trên mặt Trịnh Tú Nhi mang theo mấy phần âm trầm!
- Ngươi nói vậy có ý tứ gì?
Mặc dù chiến lực của Kim Chung Đồng Tử rất mạnh, nhưng phương diện đầu óc vẫn kém hơn Trịnh Tú Nhi không ít.
- Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập khẳng định đều có vết thương trong người, nếu không phải như thế, ngươi nghĩ bọn hắn có rời đi không? Hiện tại bọn hắn không phải không đi, mà là không dám đi!
Trịnh Tú Nhi tính toán rất chuẩn xác!
- Như vậy là sao?
Đầu óc của Kim Chung Đồng Tử tuyệt đối phát triển trái ngược với chiến lực của hắn, cho nên mặc dù Trịnh Tú Nhi đã nói rõ ràng như vậy, hắn vẫn không hiểu.
- Ngu ngốc!
Bỗng nhiên, không gian lần thứ hai bị xé mở, Lý Thu Linh từ bên trong đi ra, Lý Thu Linh nhìn Kim Chung Đồng Tử, hắn còn chưa mở miệng, Phiến Thư Sinh cũng đi ra!
- Ha ha ha ha! Đồng Tử, ngươi quá ngu ngốc, nếu như hiện tại Âu Dương xé rách thời không trở lại phương bắc, vậy tiếp theo sẽ thế nào?
Phiến công tử hỏi.
- Sẽ thế nào?
Kim Chung Đồng Tử hiển nhiên vẫn không hiểu, phải bội phục chỉ số thông minh của hắn, có chỉ số thông minh như vậy mà cũng có thể trở thành Tổ cấp, những người tự nhận là thông minh thật sự quá đáng thương...
- Toàn bộ tiên giới liên quân cũng không đáng sợ bằng một mình Âu Dương. Âu Dương không đi chính là muốn một mình ngăn chặn chúng ta!
Khâu Vân Bình cũng tới, Khâu Vân Bình phất trần nơi tay tiếp tục nói:
- Nếu như hiện tại Âu Dương chạy đến phương bắc, chúng ta nhất định sẽ không tiếc tất cả quyết chiến với hắn, đến lúc đó Âu Dương có thương tích trong người, không chỉ sẽ ảnh hưởng đến mình, ngay cả tiên giới liên quân cũng bị đánh tan. Nhưng hiện tại hắn không đi, lưu lại chỗ này, chúng ta lại phân tâm đối phó phương bắc, dù sao cho dù giết sạch tiên giới liên quân cũng không có tác dụng, bởi vì đáng sợ nhất chính là Âu Dương. Một mình hắn có thể giết chết bất cứ người nào trong chúng ta, thậm chí là hai người, chúng ta không chơi nổi hắn!
Khi Khâu Vân Bình nói đến đây còn có chút tức giận.
- Hắn muốn một mình dây dưa với chúng ta ở đây? Vậy hắn sớm muộn không phải đều sẽ chết sao?
Kim Chung Đồng Tử rốt cuộc cũng minh bạch điều gì đó, nhưng hắn lại một lần nữa đoán sai.
- Thật không biết nói gì với ngươi!
Phiến công tử thật sự không biết nói gì, hắn cũng không hiểu tại sao mình lại có một minh hữu ngu xuẩn như vậy!
- Ha ha, kỳ thực rất đơn giản, vết thương của hắn cũng có một ngày khôi phục, hơn nữa ta đoán thời gian đó không phải quá dài, cho nên hắn mới đánh cược, một cá cược kinh thiên, cược chúng ta trong thời gian tiếp theo không giết được hắn!
Trong mắt Khâu Vân Bình mang theo hỏa quang phẫn nộ! Hai người hoành hành ở Thiên Nam lâu như vậy, hù dọa bọn họ không dám ra tay, cuối cùng nhờ vào Nghi Quân mới thám thính ra hư thực, nhưng hiện tại người ta càng điên cuồng, để ngươi biết lão tử bị thương, nhưng lão tử chính là không đi, vẫn ở đây xem ngươi có thể làm gì ta.
Mặc dù tiên giới liên quân đánh với bọn họ rất kiên cường, nhưng dựa theo đấu pháp trước đó, trải qua mấy trăm tỉ năm tuyệt đối cũng không thể khiến bất cứ người nào trong số bọn họ ngã xuống, nhưng Âu Dương thì sao? Âu Dương từ khi xuất hiện đến bây giờ đã giết bao nhiêu người? Chín người bị Âu Dương làm thịt bốn người, lại tính thêm Minh Hậu "chết đi", Âu Dương đã làm thịt năm người, tốc độ này ai không sợ hãi?
Chính vì tốc độ chém đầu này của Âu Dương mới khiến đối phương sợ hãi, khiến đối phương phải liều mạng giết chết hắn!
- Chúng ta sẽ chạy đi đâu? Ta phỏng chừng dù chúng ta có lên trời xuống đất, cường giả thiên đình đều có thể tìm được! Hơn nữa từ nơi này...
Ngụy Bỉnh Dập còn chưa nói xong đã thấy Âu Dương chỉ tay về một phương hướng, phương hướng đó chính là thiên đình!
- Ngươi... Ngươi muốn?
Ngụy Bỉnh Dập thấy, Âu Dương cơ bản đã điên rồi!
- Chúng ta cũng không muốn cả đời bị truy sát, chúng ta chỉ cần chống cự qua một tháng coi như là thắng lợi, đến lúc đó thiên đình tự nhiên sẽ tan vỡ! Tất cả mọi người đều cho rằng chúng ta sẽ chạy về hướng bắc, nhưng ai ngờ, sau khi chúng ta đột nhiên từ đường thủy chuyển sang đường bộ, sau đó lại một đường chạy đến tổng bộ của thiên đình ở phía nam....
Âu Dương cười lớn ha ha, dù sao đã bắt đầu điên cuồng, vậy càng thêm điên cuồng không phải càng thú vị.....
Thiên đình hạ lệnh truy sát mạnh nhất, vô số cường giả Tôn cấp thiên đình quét ngang Liên Thiên Giang, phía trên Liên Thiên Giang tựa hồ khắp nơi đều là cường giả siêu cấp bay lượn.
Lúc này xung quanh Liên Thiên Giang cho dù là con ruồi cũng không tiến vào được, trong nước, mặt nước, thậm chí là trên trời dưới đất đều được thiên đình tìm kiếm, nhưng dù bọn họ lục tung như thế nào, cuối cùng vẫn không tìm được bất cứ vết tích nào của Âu Dương!
- Truy sát lệnh cuối cùng của thiên đình đã phát ra, hiện nay những khu vực mà thiên đình khống chế hầu như đều bị cường giả bao trùm, thế nhưng tạm thời vẫn chưa có tin tức của Âu Dương!
Ở phương bắc, tiên giới liên quân cũng đang tìm kiếm Âu Dương, nhưng Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập phảng phất như bốc hơi khỏi nhân gian.
Nhưng hai người thực sự bốc hơi khỏi nhân gian rồi sao? Chuyện này hiển nhiên không có khả năng! Trên một đại đạo, lúc này đang diễn ra một trận đại chiến! Không! Không nên nói là đại chiến, phải nói là tàn sát! Mười mấy Tiên Tôn thậm chí không có cơ hội đào tẩu đã bị một kiếm của Ngụy Bỉnh Dập từ trên trời chém xuống, sau khi ngã xuống đất, lại bị hỏa diễm linh hồn của Âu Dương thiêu thành tro tàn.
Hủy thi diệt tích...... Quá độc ác, những người này thậm chí không kịp truyền lại bất cứ tin tức gì đã bị giết chết!
- Đi! Bên này có người chết rất nhanh sẽ có người tìm đến, bọn họ nhất định đuổi về phương bắc, chúng ta chạy về phía nam!
Ngụy Bỉnh Dập xé rách bầu trời, Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập cười ha ha bước vào trong khe hở không gian biến mất!
Khoảng nửa giờ sau, một tiểu đội tìm đến nơi này, người dẫn đội của tiểu đội này vừa vặn chính là Kim Chung Đồng Tử. Trong nháy mắt Kim Chung Đồng Tử đến đây đã ngửi được khí tức của hỏa diễm linh hồn ! Dù sao hắn đã được Âu Dương dạy dỗ một lần, đối với linh hồn hỏa diễm Kim Chung Đồng Tử vẫn còn giữ ký ức mới mẻ.
- Là khí tức của Thần Tiễn! Bọn họ đã ở chỗ này giết người! Đội ngũ bị tiêu diệt có lẽ chính là bọn họ xuất thủ!
Kim Chung Đồng Tử nhìn phương bắc, hắn rất không rõ vì sao hai tên gia hỏa này không xé rách thời không rời đi, khi hắn nghĩ đến đây, không gian bị xé rách, Trịnh Tú Nhi cũng chạy đến!
Nhìn thấy người nhiều mưu trí như Trịnh Tú Nhi xuất hiện, Kim Chung Đồng Tử liền hỏi nghi hoặc trong lòng mình:
- Tú Nhi, ngươi nói Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập tại sao không xé rách thời không trực tiếp tiến về phương bắc?
- Đây chính là nguyên nhân ta đuổi giết bọn hắn!
Trên mặt Trịnh Tú Nhi mang theo mấy phần âm trầm!
- Ngươi nói vậy có ý tứ gì?
Mặc dù chiến lực của Kim Chung Đồng Tử rất mạnh, nhưng phương diện đầu óc vẫn kém hơn Trịnh Tú Nhi không ít.
- Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập khẳng định đều có vết thương trong người, nếu không phải như thế, ngươi nghĩ bọn hắn có rời đi không? Hiện tại bọn hắn không phải không đi, mà là không dám đi!
Trịnh Tú Nhi tính toán rất chuẩn xác!
- Như vậy là sao?
Đầu óc của Kim Chung Đồng Tử tuyệt đối phát triển trái ngược với chiến lực của hắn, cho nên mặc dù Trịnh Tú Nhi đã nói rõ ràng như vậy, hắn vẫn không hiểu.
- Ngu ngốc!
Bỗng nhiên, không gian lần thứ hai bị xé mở, Lý Thu Linh từ bên trong đi ra, Lý Thu Linh nhìn Kim Chung Đồng Tử, hắn còn chưa mở miệng, Phiến Thư Sinh cũng đi ra!
- Ha ha ha ha! Đồng Tử, ngươi quá ngu ngốc, nếu như hiện tại Âu Dương xé rách thời không trở lại phương bắc, vậy tiếp theo sẽ thế nào?
Phiến công tử hỏi.
- Sẽ thế nào?
Kim Chung Đồng Tử hiển nhiên vẫn không hiểu, phải bội phục chỉ số thông minh của hắn, có chỉ số thông minh như vậy mà cũng có thể trở thành Tổ cấp, những người tự nhận là thông minh thật sự quá đáng thương...
- Toàn bộ tiên giới liên quân cũng không đáng sợ bằng một mình Âu Dương. Âu Dương không đi chính là muốn một mình ngăn chặn chúng ta!
Khâu Vân Bình cũng tới, Khâu Vân Bình phất trần nơi tay tiếp tục nói:
- Nếu như hiện tại Âu Dương chạy đến phương bắc, chúng ta nhất định sẽ không tiếc tất cả quyết chiến với hắn, đến lúc đó Âu Dương có thương tích trong người, không chỉ sẽ ảnh hưởng đến mình, ngay cả tiên giới liên quân cũng bị đánh tan. Nhưng hiện tại hắn không đi, lưu lại chỗ này, chúng ta lại phân tâm đối phó phương bắc, dù sao cho dù giết sạch tiên giới liên quân cũng không có tác dụng, bởi vì đáng sợ nhất chính là Âu Dương. Một mình hắn có thể giết chết bất cứ người nào trong chúng ta, thậm chí là hai người, chúng ta không chơi nổi hắn!
Khi Khâu Vân Bình nói đến đây còn có chút tức giận.
- Hắn muốn một mình dây dưa với chúng ta ở đây? Vậy hắn sớm muộn không phải đều sẽ chết sao?
Kim Chung Đồng Tử rốt cuộc cũng minh bạch điều gì đó, nhưng hắn lại một lần nữa đoán sai.
- Thật không biết nói gì với ngươi!
Phiến công tử thật sự không biết nói gì, hắn cũng không hiểu tại sao mình lại có một minh hữu ngu xuẩn như vậy!
- Ha ha, kỳ thực rất đơn giản, vết thương của hắn cũng có một ngày khôi phục, hơn nữa ta đoán thời gian đó không phải quá dài, cho nên hắn mới đánh cược, một cá cược kinh thiên, cược chúng ta trong thời gian tiếp theo không giết được hắn!
Trong mắt Khâu Vân Bình mang theo hỏa quang phẫn nộ! Hai người hoành hành ở Thiên Nam lâu như vậy, hù dọa bọn họ không dám ra tay, cuối cùng nhờ vào Nghi Quân mới thám thính ra hư thực, nhưng hiện tại người ta càng điên cuồng, để ngươi biết lão tử bị thương, nhưng lão tử chính là không đi, vẫn ở đây xem ngươi có thể làm gì ta.
/1220
|