Đây là thánh binh! Đây là một cây thánh binh có thể cường hóa vô hạn, một cây chiến cung không gì không làm được! Chiến cung biến thành áo giáp tuyệt đối là phòng ngự cường đại nhất trong thiên địa.
Không ai có thể phá hư thánh binh, như vậy cũng không ai có thể công phá chiến giáp phòng ngự do Thứ Kiêu Cung biến thành!
- Cây cung trong tay ngươi đại diện cho tương lai! Tử kim hồ lô đại diện cho quá khứ, còn tấm gương này chính hiện tại! Hiện tại đã hủy diệt, quá khứ bị ngươi vứt bỏ, lúc này trong tay ngươi đang nắm giữ tương lai...
Âu Dương còn nhớ rõ lời nói của cái bóng trong Thiên Cung trước kia.
Đó chính là chủ nhân của Tử kim hồ lô! Tay cầm tử kim hồ lô đại diện cho quá khứ, hắn có thể nghiền nát hư không lấy cái bóng phủ xuống thế giới này, trong nháy mắt phong tỏa tất cả, đó chính là tồn tại không gì không thể làm được!
- Ha ha ha ha! Ngươi có tử kim hồ lô quá khứ, ta có Thứ Kiêu Cung tương lai, ông bạn già, biểu thị tất cả lực lượng của ngươi cho thế giới này xem đi!
Âu Dương giống như điên cuồng, lúc này hắn rốt cuộc minh bạch, cái bóng trong Thiên Cung không lừa gạt hắn, hắn quả nhiên đang cầm thánh binh Thứ Kiêu Cung đại diện cho tương lai!
Quá khứ, hiện tại, tương lai! Ba cây thánh binh đại diện cho ba loại năng lực khác nhau, Âu Dương chỉ biết Thứ Kiêu Cung đại diện cho phát triển! Để con đường của hắn phát triển cho tới hôm nay. Khi tử kim hồ lô đại diện cho quá khứ ở trong tay hắn cũng giống như một phế vật, nhưng Âu Dương tin tưởng, chủ nhân của tử kim hồ lô nhất định biết tử kim hồ lô sử dụng như thế nào, món thần binh lợi khí đó tuyệt đối không kém hơn Thứ Kiêu Cung!
- Ầm!
Trên chín tầng trời, Ngụy Bỉnh Dập giống như thái dương, hỏa diễm trên người hắn đã hợp thành đám lợi trảo cực lớn, lợi trảo khóa định kim giáp võ thần của Trịnh Tú Nhi! Kim giáp võ thần múa đao muốn chém vỡ hỏa diễm, nhưng khi Âu Dương hoàn toàn minh bạch lực lượng của Thứ Kiêu Cung, hỏa diễm của Thứ Kiêu Cung không thể bị chặt đứt !
Bởi vì hỏa diễm này đại diện cho tương lai, người có thể chém đứt quá khứ, có thể chém vỡ hiện tại, nhưng tuyệt đối không thể chặt đứt tương lai, bởi vì tương lai còn chưa xảy ra, ngươi vĩnh viễn không thể nắm bắt!
- Sát!
Ngụy Bỉnh Dập thân khoác chiến giáp huyết, toàn thân giống như Chiến thần cửu thiên, đây tuyệt đối là trận chiến phong quang nhất của Ngụy Bỉnh Dập. Trận chiến này thậm chí khiến Ngụy Bỉnh Dập cảm thấy hắn là thần linh lớn nhất trong thiên địa, có thánh binh đại diện tương lai này trong người, hắn như có sức mạnh vô địch, không vật gì không thể phá.
- Không! Không ai có thể chống đỡ chiến đao trong tay ta!
Trịnh Tú Nhi lần đầu tiên luống cuống, nàng chỉ huy kim giáp Chiến thần, trường đao trong tay đã bị nàng múa thành một quang cầu cực lớn, không gian xung quanh quang cầu đã hoàn toàn nghiền nát, một hắc động khổng lồ xuất hiện sau người nàng!
- Trịnh Tú Nhi, hôm nay ngươi nhất định phải chết!
Âu Dương không thể cho Trịnh Tú Nhi cơ hội chạy trốn, hắn phi thân nhảy lên thiên không, linh hồn hỏa diễm trên người hắn cấu thành một xiềng xích hỏa diễm cực lớn trói về phía Trịnh Tú Nhi.
Tranh đấu ba thế giới, hôm nay rốt cuộc hắn cũng có cơ hội chém giết Trịnh Tú Nhi, Âu Dương tuyệt đối không cho phép nữ nhân này đào tẩu, chỉ cần nữ nhân này còn sống, đối với Âu Dương mà nói chính là một khúc mắc, hôm nay hắn không tiếc tất cả giá phải trả, nhất định giết chết nữ nhân này!
Xiềng xích giống như hóa rồng, chín luồng hỏa diễm cự long vũ động phía chân trời, cho dù là hắc động cũng bị lực lượng của linh hồn hỏa diễm rọi sáng. Khi Trịnh Tú Nhi sắp sửa chạy vào trong hắc động, trong nháy mắt chín luồng hỏa diễm trường long đã đánh nát hắc động, kéo Trịnh Tú Nhi từ trong hắc động ra bên ngoài...
Võ thần bị lôi ra khỏi kim giáp vẫn không có biểu cảm gì cả, dù sao nó chỉ là một khôi lỗi, nhưng nghe thanh âm sợ hãi mà Trịnh Tú Nhi phát ra là có thể đủ biết, lúc này trong lòng nàng nhất định là vô cùng kinh sợ.
- Ầm!
Hỏa diễm đốt trời, rất nhiều hỏa long đốt cháy thời không xung quanh, lúc này kim giáp võ thần của Trịnh Tú Nhi bị vây khốn gắt gao, chỉ cần sau một khắc nàng sẽ bị trực tiếp thiêu hủy linh hồn.
- Ha ha ha ha, tiểu mẫu thân, ta xem lần này ngươi trốn đi đâu!
Ngụy Bỉnh Dập vô cùng hưng phấn, đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu cuồng dã như vậy, có Thứ Kiêu Cung huyễn hóa ra chiến giáp bảo hộ, Ngụy Bỉnh Dập hoàn toàn buông tha phòng ngự, tập trung tất cả lực lượng cho công kích, loại cảm giác cuồng bạo này đúng là lần đầu tiên hắn cảm nhận thấy.
Phải biết rằng, cường giả cấp bậc như bọn hắn, khi đối chiến, bình thường là ba phần công bảy phần thủ, đừng thấy bọn hắn người nào cũng đánh long trời lở đất, trên thực tế nếu như mở rộng mười thành công kích, cho dù là thời không của tiên giới tuyệt đối cũng không thể chịu được lực lượng này.
Một kích đoạt phách của Âu Dương cũng không phải giác ngộ ở ngoại vực, rất lâu trước đây Âu Dương đã có thể làm được, nhưng tại tiên giới hắn không thể. Tại tiên giới chỉ cần mở ra một kích đoạt phách sẽ khiến không gian tan vỡ, sau đó bay vào thời không ngoại vực, trên cơ bản xem như lãng phí lực lượng vô ích.
Cường giả tổ cấp muốn chân chính phát huy lực công kích hoàn toàn, trên cơ bản phải đến ngoại vực, mà chiến đấu ở ngoại vực không phải dễ dàng kích khởi, dù sao đó là chiến đấu không chết không thôi.
Hai cường giả Tổ cấp đơn giản sẽ không dễ dàng tới ngoại vực, thế nhưng chỉ cần bọn họ khai thông chiến trường ngoại vực, nhất định sẽ là cục diện chiến đấu không chết không kết thúc. Sau khi hai người tiến vào, cuối cùng chỉ có thể có một người đi ra, đây là nguyên nhân vì sao trước đó Âu Dương mang theo trăm vạn Chiến tộc ra ngoại vực ước chiến, nhưng thiên đình lại không đến tham gia.
Hiện tại bản tôn của Trịnh Tú Nhi đã bị hủy diệt, chỉ để lại nguyên thần, mà nguyên thần của Trịnh Tú Nhi lại lưu lại trong kim giáp võ thần. Kim giáp võ thần chẳng khác nào thân thể mới của Trịnh Tú Nhi, lúc này kim giáp võ thần bị vây khốn, năng lực của Trịnh Tú Nhi đã hoàn toàn bị hạn chế, lúc này trừ phi nàng buông tha kim giáp võ thần khôi lỗi, bằng không tuyệt đối không có khả năng thoát được!
- Trịnh Tú Nhi, ta không phải chưa cho ngươi cơ hội, nhưng chính ngươi không nắm lấy, hết lần này tới lần khác muốn đối nghịch với ta, từ khi ngươi bắt đầu đối nghịch với ta, lúc đó ngươi nên nghĩ đến hạ tràng hôm nay của ngươi!
- Ha ha ha ha! Âu Dương, ít nói những lời đại nghĩa đó đi, ngươi nên biết, bắt đầu từ tiểu thế giới, giữa chúng ta đã là cục diện không chết không hết rồi!
Đến lúc này Trịnh Tú Nhi cũng không chờ đợi viện quân, bọn họ từ đầu đến hiện tại, chiến đấu không đến mười phút, viện quân muốn cứu viện chí ít cần hơn hai mươi phút, nàng đợi không được...
Hiện giờ Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập muốn giết nàng đã là chuyện vô cùng dễ dàng, Trịnh Tú Nhi cũng không chuẩn bị cầu xin tha thứ, nàng biết rõ, hôm nay nàng nhất định sẽ chết, tuyệt đối không thể thoát được số mệnh.
Không ai có thể phá hư thánh binh, như vậy cũng không ai có thể công phá chiến giáp phòng ngự do Thứ Kiêu Cung biến thành!
- Cây cung trong tay ngươi đại diện cho tương lai! Tử kim hồ lô đại diện cho quá khứ, còn tấm gương này chính hiện tại! Hiện tại đã hủy diệt, quá khứ bị ngươi vứt bỏ, lúc này trong tay ngươi đang nắm giữ tương lai...
Âu Dương còn nhớ rõ lời nói của cái bóng trong Thiên Cung trước kia.
Đó chính là chủ nhân của Tử kim hồ lô! Tay cầm tử kim hồ lô đại diện cho quá khứ, hắn có thể nghiền nát hư không lấy cái bóng phủ xuống thế giới này, trong nháy mắt phong tỏa tất cả, đó chính là tồn tại không gì không thể làm được!
- Ha ha ha ha! Ngươi có tử kim hồ lô quá khứ, ta có Thứ Kiêu Cung tương lai, ông bạn già, biểu thị tất cả lực lượng của ngươi cho thế giới này xem đi!
Âu Dương giống như điên cuồng, lúc này hắn rốt cuộc minh bạch, cái bóng trong Thiên Cung không lừa gạt hắn, hắn quả nhiên đang cầm thánh binh Thứ Kiêu Cung đại diện cho tương lai!
Quá khứ, hiện tại, tương lai! Ba cây thánh binh đại diện cho ba loại năng lực khác nhau, Âu Dương chỉ biết Thứ Kiêu Cung đại diện cho phát triển! Để con đường của hắn phát triển cho tới hôm nay. Khi tử kim hồ lô đại diện cho quá khứ ở trong tay hắn cũng giống như một phế vật, nhưng Âu Dương tin tưởng, chủ nhân của tử kim hồ lô nhất định biết tử kim hồ lô sử dụng như thế nào, món thần binh lợi khí đó tuyệt đối không kém hơn Thứ Kiêu Cung!
- Ầm!
Trên chín tầng trời, Ngụy Bỉnh Dập giống như thái dương, hỏa diễm trên người hắn đã hợp thành đám lợi trảo cực lớn, lợi trảo khóa định kim giáp võ thần của Trịnh Tú Nhi! Kim giáp võ thần múa đao muốn chém vỡ hỏa diễm, nhưng khi Âu Dương hoàn toàn minh bạch lực lượng của Thứ Kiêu Cung, hỏa diễm của Thứ Kiêu Cung không thể bị chặt đứt !
Bởi vì hỏa diễm này đại diện cho tương lai, người có thể chém đứt quá khứ, có thể chém vỡ hiện tại, nhưng tuyệt đối không thể chặt đứt tương lai, bởi vì tương lai còn chưa xảy ra, ngươi vĩnh viễn không thể nắm bắt!
- Sát!
Ngụy Bỉnh Dập thân khoác chiến giáp huyết, toàn thân giống như Chiến thần cửu thiên, đây tuyệt đối là trận chiến phong quang nhất của Ngụy Bỉnh Dập. Trận chiến này thậm chí khiến Ngụy Bỉnh Dập cảm thấy hắn là thần linh lớn nhất trong thiên địa, có thánh binh đại diện tương lai này trong người, hắn như có sức mạnh vô địch, không vật gì không thể phá.
- Không! Không ai có thể chống đỡ chiến đao trong tay ta!
Trịnh Tú Nhi lần đầu tiên luống cuống, nàng chỉ huy kim giáp Chiến thần, trường đao trong tay đã bị nàng múa thành một quang cầu cực lớn, không gian xung quanh quang cầu đã hoàn toàn nghiền nát, một hắc động khổng lồ xuất hiện sau người nàng!
- Trịnh Tú Nhi, hôm nay ngươi nhất định phải chết!
Âu Dương không thể cho Trịnh Tú Nhi cơ hội chạy trốn, hắn phi thân nhảy lên thiên không, linh hồn hỏa diễm trên người hắn cấu thành một xiềng xích hỏa diễm cực lớn trói về phía Trịnh Tú Nhi.
Tranh đấu ba thế giới, hôm nay rốt cuộc hắn cũng có cơ hội chém giết Trịnh Tú Nhi, Âu Dương tuyệt đối không cho phép nữ nhân này đào tẩu, chỉ cần nữ nhân này còn sống, đối với Âu Dương mà nói chính là một khúc mắc, hôm nay hắn không tiếc tất cả giá phải trả, nhất định giết chết nữ nhân này!
Xiềng xích giống như hóa rồng, chín luồng hỏa diễm cự long vũ động phía chân trời, cho dù là hắc động cũng bị lực lượng của linh hồn hỏa diễm rọi sáng. Khi Trịnh Tú Nhi sắp sửa chạy vào trong hắc động, trong nháy mắt chín luồng hỏa diễm trường long đã đánh nát hắc động, kéo Trịnh Tú Nhi từ trong hắc động ra bên ngoài...
Võ thần bị lôi ra khỏi kim giáp vẫn không có biểu cảm gì cả, dù sao nó chỉ là một khôi lỗi, nhưng nghe thanh âm sợ hãi mà Trịnh Tú Nhi phát ra là có thể đủ biết, lúc này trong lòng nàng nhất định là vô cùng kinh sợ.
- Ầm!
Hỏa diễm đốt trời, rất nhiều hỏa long đốt cháy thời không xung quanh, lúc này kim giáp võ thần của Trịnh Tú Nhi bị vây khốn gắt gao, chỉ cần sau một khắc nàng sẽ bị trực tiếp thiêu hủy linh hồn.
- Ha ha ha ha, tiểu mẫu thân, ta xem lần này ngươi trốn đi đâu!
Ngụy Bỉnh Dập vô cùng hưng phấn, đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu cuồng dã như vậy, có Thứ Kiêu Cung huyễn hóa ra chiến giáp bảo hộ, Ngụy Bỉnh Dập hoàn toàn buông tha phòng ngự, tập trung tất cả lực lượng cho công kích, loại cảm giác cuồng bạo này đúng là lần đầu tiên hắn cảm nhận thấy.
Phải biết rằng, cường giả cấp bậc như bọn hắn, khi đối chiến, bình thường là ba phần công bảy phần thủ, đừng thấy bọn hắn người nào cũng đánh long trời lở đất, trên thực tế nếu như mở rộng mười thành công kích, cho dù là thời không của tiên giới tuyệt đối cũng không thể chịu được lực lượng này.
Một kích đoạt phách của Âu Dương cũng không phải giác ngộ ở ngoại vực, rất lâu trước đây Âu Dương đã có thể làm được, nhưng tại tiên giới hắn không thể. Tại tiên giới chỉ cần mở ra một kích đoạt phách sẽ khiến không gian tan vỡ, sau đó bay vào thời không ngoại vực, trên cơ bản xem như lãng phí lực lượng vô ích.
Cường giả tổ cấp muốn chân chính phát huy lực công kích hoàn toàn, trên cơ bản phải đến ngoại vực, mà chiến đấu ở ngoại vực không phải dễ dàng kích khởi, dù sao đó là chiến đấu không chết không thôi.
Hai cường giả Tổ cấp đơn giản sẽ không dễ dàng tới ngoại vực, thế nhưng chỉ cần bọn họ khai thông chiến trường ngoại vực, nhất định sẽ là cục diện chiến đấu không chết không kết thúc. Sau khi hai người tiến vào, cuối cùng chỉ có thể có một người đi ra, đây là nguyên nhân vì sao trước đó Âu Dương mang theo trăm vạn Chiến tộc ra ngoại vực ước chiến, nhưng thiên đình lại không đến tham gia.
Hiện tại bản tôn của Trịnh Tú Nhi đã bị hủy diệt, chỉ để lại nguyên thần, mà nguyên thần của Trịnh Tú Nhi lại lưu lại trong kim giáp võ thần. Kim giáp võ thần chẳng khác nào thân thể mới của Trịnh Tú Nhi, lúc này kim giáp võ thần bị vây khốn, năng lực của Trịnh Tú Nhi đã hoàn toàn bị hạn chế, lúc này trừ phi nàng buông tha kim giáp võ thần khôi lỗi, bằng không tuyệt đối không có khả năng thoát được!
- Trịnh Tú Nhi, ta không phải chưa cho ngươi cơ hội, nhưng chính ngươi không nắm lấy, hết lần này tới lần khác muốn đối nghịch với ta, từ khi ngươi bắt đầu đối nghịch với ta, lúc đó ngươi nên nghĩ đến hạ tràng hôm nay của ngươi!
- Ha ha ha ha! Âu Dương, ít nói những lời đại nghĩa đó đi, ngươi nên biết, bắt đầu từ tiểu thế giới, giữa chúng ta đã là cục diện không chết không hết rồi!
Đến lúc này Trịnh Tú Nhi cũng không chờ đợi viện quân, bọn họ từ đầu đến hiện tại, chiến đấu không đến mười phút, viện quân muốn cứu viện chí ít cần hơn hai mươi phút, nàng đợi không được...
Hiện giờ Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập muốn giết nàng đã là chuyện vô cùng dễ dàng, Trịnh Tú Nhi cũng không chuẩn bị cầu xin tha thứ, nàng biết rõ, hôm nay nàng nhất định sẽ chết, tuyệt đối không thể thoát được số mệnh.
/1220
|