Yêu Cung

Chương 1101: Âu Dương bội tình bạc nghĩa

/1220


Mặc dù Yên Nhiên đã chuyển thế, nhưng về bản chất, nàng vẫn là nàng. Hiện tại Âu Dương đang kể lại câu chuyện của Sở Yên Nhiên, nhưng Sở Yên Nhiên sau khi chuyển thế lại lấy một thân phận khác hỏi hắn rốt cuộc có thích hay không. . . Chuyện này thật sự quá rối loạn . .

Âu Dương điều chỉnh tâm tình, nói tiếp:

- Ta và nàng giống như tri kỷ hơn?

- Hừ. . .

Vân Sinh công chúa khinh thường nhìn Âu Dương, sau đó nghiêm trang nói:

- Tại sao nam nhân đều như vậy, lúc thích thì chỉ hận không thể dính vào, không thích thì nói là tri kỷ, ngươi như vậy khiến ta rất khinh bỉ ngươi!

Trên đầu Âu Dương đã toát mồ hôi, nói chuyện với một mỹ nữ ngốc tự nhiên như vậy, Âu Dương lại có thể thấy mồ hôi, đây chính là chuyện rất không dễ dàng. Đương nhiên tất cả chuyện này đều là vì thân phận của Vân Sinh công chúa. Thân phận này đương nhiên không phải thân phận công chúa, mà là thân phận Sở Yên Nhiên chuyển thế.

- Ngươi sai rồi, ta chưa bao giờ phủ nhận mình thích nàng, nhưng tình cảm này không phải thứ tình cảm giữa nam nữ, ngươi hiểu chứ?

Khi Âu Dương nói ra những lời này hắn liền hối hận, hắn phát hiện mình chẳng khác nào tự rước lấy nhục, bởi vì Vân Sinh công chúa vừa lắc đầu nhìn hắn, đồng thời trên mặt lộ vẻ khinh bỉ.

- Giữa nam nữ có tình cảm thuần khiết sao?

Vân Sinh công chúa ngơ ngác nhìn Âu Dương, những lời này lại khiến Âu Dương không biết làm sao giải thích. Dù sao thời đại sinh hoạt khác nhau, mặc dù Âu Dương đã xuyên qua vô số năm, cộng thêm vô số lần, nhưng hình thức tư duy vẫn là hình thức hiện đại, điểm này chưa bao giờ thay đổi.

Ở thời đại của Âu Dương, nam nữ trở thành tri kỷ, trở thành hảo bằng hữu là chuyện rất bình thường, nhưng đừng quên, thế giới này gần với thế giới cổ đại. Ở đây mặc dù nữ nhân không có tam tòng tứ đức gì, nhưng tuyệt đối cũng không cởi mở như thế giới trước kia của Âu Dương.

- Được rồi, ta công nhận ta giải thích không rõ ràng.

Âu Dương nhún vai, nhưng lúc này hắn rốt cuộc cũng minh bạch vì sao cuối cùng Sở Yên Nhiên lại lựa chọn phương thức cực đoan như vậy. Không riêng Sở Yên Nhiên, còn cả Lý Uyển Như cũng lựa chọn phương thức như vậy, tình cảm không phải vì cái khác, mà là trong lòng hai người, mình có thể xem là loại bội tình bạc nghĩa.

- Trước đây ta cứ nghĩ mình không có gì sai, thì ra người sai nhiều nhất chính là ta!

Âu Dương cười khổ, nhưng ánh mắt nhìn Vân Sinh công chúa lại có thêm vài phần hổ thẹn.

- Nữ nhân đó cuối cùng như thế nào?

Vân Sinh công chúa nhìn Âu Dương hỏi.

- Nàng đã chết!

Mỗi lần Âu Dương nói đến lúc này, trên mặt cũng không dễ chịu, bởi vì Âu Dương luôn nhớ đến bốn chữ "không oán không hận" trước khi Yên Nhiên nhắm mắt.

Khi Sở Yên Nhiên chết nói với hắn không oán không hận, khi Lý Uyển Như chết cũng nói với hắn không oán không hận, nhưng xét đến cùng mình vẫn là người sai nhiều nhất, là mình không nói rõ với các nàng trước khi mọi chuyện xảy ra.

Đối với Sở Yên Nhiên, kỳ thực từ lúc ban đầu Âu Dương vẫn duy trì một phần cảnh giác, Âu Dương luôn nghĩ mình rất thông minh, hắn luôn nghĩ Sở Yên Nhiên có thể sẽ là một quân cờ, nhưng cuối cùng hắn đã biết, Sở Yên Nhiên thật sự là một quân cờ, nhưng người hạ cờ lại là hắn, hắn đã từng bước hủy diệt quân cờ này.

Còn Lý Uyển Như thì sao? Không sai, ban đầu Lý Uyển Như xác thực cảm động Âu Dương, nhưng Âu Dương lại sai hoàn toàn, Âu Dương bỏ qua một điểm, cảm tình không phải cảm động, chỉ khác nhau một chữ lại cách biệt lớn như vậy.

Cuộc đời hắn có ba nữ nhân gắn bó với mình, người đầu tiên chính là Vệ Thi. Ban đầu Âu Dương cũng không để ý đến nữ vương hồn tộc, nhưng cuối cùng Âu Dương lại phát hiện, thì ra Vệ Thi đã len lỏi vào trái tim của hắn từ lúc nào, khiến hắn muốn bỏ cũng không bỏ được.

Sau này khi hắn gặp Lý Uyển Như, vì truy tìm cước bộ của mình tiến vào tiên giới, sau này khi mình nghèo túng nhất, dứt khoát từ bỏ tất cả gắn kết với mình. Tình cảm này thật sự cảm động Âu Dương, nhưng Âu Dương chỉ độc có chuyện tình cảm là thiếu quyết đoán. Nếu hắn có thể quyết đoán nói cho Lý Uyển Như cảm giác của hắn, như vậy hắn có thể làm tổn thương Lý Uyển Như rất sâu sắc, nhưng sẽ không từng bước đi đến tình cảnh cuối cùng đó.

- Đã chết. . .

Vân Sinh công chúa nhìn Âu Dương, nàng có thể nghe ra, khi nam nhân này nói hai chữ "Đã chết", trong lòng hắn có cảm giác hổ thẹn! Không sai, chỉ là hổ thẹn mà thôi. Sự hổ thẹn này phảng phất khiến Vân Sinh công chúa minh bạch cái gì đó, nàng nhìn Âu Dương nói:

- Ta có chút lý giải ý tứ của ngươi. Nàng đối với ngươi có lẽ rất quan trọng, xem như là người thân của ngươi, nhưng lại không phải nữ nhân của ngươi, đúng không!

- Không sai! Chính là như vậy!

Lời nói của Vân Sinh công chúa khiến ánh mắt Âu Dương sáng ngời, sau đó hắn nhìn Vân Sinh công chúa nói:

- Tâm nguyện lớn nhất của ta chính là để nàng có thể có hạnh phúc của mình!

- Kỳ thực nàng đã rất hạnh phúc!

Khi Vân Sinh công chúa nói những lời này, trên mặt mang theo vẻ xinh đẹp. Nếu như không phải xác định Vân Sinh công chúa không khôi phục ký ức, lúc này Âu Dương thậm chí tưởng nàng là Sở Yên Nhiên. Bởi vì cảm giác xinh đẹp vừa rồi chính là dáng dấp của Sở Yên Nhiên trước kia.

- Vì sao nói như vậy?

Trong lòng Âu Dương có chút chấn động nhìn Vân Sinh công chúa, lúc này Vân Sinh công chúa phảng phất như biến thành Sở Yên Nhiên, ngồi bên cạnh hắn. Loại nhãn thần này cũng không phải loại nhãn thần ngốc tự nhiên của công chúa, mà là một loại cảm giác có trí sâu sắc, loại cảm giác này khiến Âu Dương cảm thấy có chút nguy hiểm và sợ hãi.

Nguy hiểm là cái gì, Âu Dương không biết, nhưng Âu Dương biết mình sợ hãi cái gì. Âu Dương sợ hãi Vân Sinh công chúa cũng chính là Sở Yên Nhiên nhớ lại những chuyện phải trái kiếp trước của mình. Âu Dương không biết khi đối mặt với Sở Yên Nhiên mình nên nói cái gì. Đối mặt với Vân Sinh công chúa mình có nghĩ cái gì nói cái đó, nhưng đối mặt với Sở Yên Nhiên hắn lại không làm được.

- Hạnh phúc của một người cũng không nhất định là những thứ ngươi tưởng tượng, có thể có một người thật tâm yêu nàng chính là hạnh phúc lớn nhất. Nhưng xem ra ngươi thật tâm yêu nàng, đúng không. Chỉ có điều tình yêu này không phải loại tình cảm nam nữ, mà là một loại giống như tình thân, kỳ thực như vậy cũng là đủ rồi, cho nên ta mới nói, nàng là một người hạnh phúc!

Vân Sinh công chúa nhìn thẳng Âu Dương, ngược lại khiến Âu Dương có chút ngại ngần.

- Không sai biệt lắm, đại khái chính như ngươi nói!

Âu Dương mỉm cười, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, Vân Sinh công chúa ngồi bên cạnh lại lặng lẽ huých cánh tay Âu Dương nói:

- Thần Tiễn đại nhân, ta lén chạy ra khỏi cung, bây giờ ta phải nhanh chóng trở về, bằng không phụ hoàng biết được, không biết sẽ như thế nào.

- Được, ta đưa ngươi về!

Âu Dương đứng dậy, trực tiếp bổ ra một thông đạo thông đến hoàng cung, nhưng Vân Sinh công chúa lại lắc đầu mỉm cười với Âu Dương, sau đó một mình chui xuống dưới đất biến mất.

- Thực sự là một nha đầu tinh quái....

Âu Dương nhìn tàn ảnh của Vân Sinh công chúa biến mất trên mặt đất, mỉm cười nằm xuống nóc nhà ngắm trời sao.


/1220

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status