Yêu Hồ Loạn Thế

Chương 127: Ngọc thạch chi mê

/143


Ngày thứ tám Phương Tử Vũ trở thành thiếu chủ của Khoái Hoạt Lâm.

Tám ngày này, Phương Tử Vũ và Lăng Nguyệt, Kim Mê, Lục Tử Huyên, Tiên Ngữ đều một tấc cũng không rời Từ Ngạo Thiên. Tuy nói thương thế của Từ Ngạo Thiên đã không có gì trở ngại, nhưng Tôn chủ đã nói qua, bởi vì hắn thương thế quá nặng do đó nhất định cần phải nằm trên giường dưỡng thương bảy ngày, bằng không khó bảo toàn vết thương cũ tái phát.

Thời gian buồn chán thực sự là khó qua, Phương Tử Vũ không muốn nói, Từ Ngạo Thiên không thể nói chuyện, tứ nữ không có hứng thú nói chuyện, một phòng sáu người đã vượt qua ngày đầu tiên buồn chán như thế.

Ngày thứ hai, Phương Tử Vũ từ trong tàng thư lâu và pháp khí lâu mang đến một đống lớn thư tịch và pháp bảo, mọi người lúc này mới tìm được chút việc làm. Chẳng qua việc này đã làm khổ đệ tử trông coi hai trọng lâu các, Khoái Hoạt Lâm chưa từng có tiền lệ cho người người mượn bí tịch, thế nhưng ngay cả Tôn chủ cũng chẳng quan tâm, bọn họ còn có thể nói gì. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Phương Tử Vũ giống như cường đạo cuốn lấy phần lớn thư tịch và pháp bảo, sau đó nghênh ngang mà đi.

Những bí tịch và pháp bảo này đem Xuất Thế và ba mươi sáu Thiết Huyết vệ hấp dẫn lại đây, ngay sau đó trong một gian phòng chen chúc hơn bốn mươi người, suốt ngày xem bí tịch và nghiên cứu pháp bảo. May mà phòng ốc trong Khoái Hoạt Lâm xây dựng đều đủ lớn, miễn cưỡng đủ cho hơn bốn mươi người ở lại, nếu không phòng ở sớm bị chen đổ rồi.

Sáu ngày sau đó, nhóm người này ngoại trừ ăn uống vệ sinh tất cả đều chìm đắm trong những bảo điển và hoa cả mắt trong pháp bảo.

Ngày thứ tám, dưới sự dạy dỗ"Có tiện nghi mà không chiếm là vương bát đản" của Xuất Thế, một đám người lại trùng trùng điệp điệp hướng"Thiên Thượng Nhân Gian" xuất phát.

- Các vị đã tới rồi.

Tư Đồ Tiển dẫn mọi người đến trước một gian nhà đá thật lớn, Tôn chủ đã sớm đứng chờ, lúc này nhìn thấy mọi người, mỉm cười gật đầu tỏ ý chào.

Gian nhà đá này Phương Tử Vũ cũng đã từng tới, chỉ là cửa đá vẫn luôn khóa chặt, mà Phương Tử Vũ cũng không có lòng hiếu kỳ, vì vậy liếc mắt qua một cái đã quên.

- Nơi này chính là Thiên Thượng Nhân Gian.

Xuất Thế hỏi trước một bước.

Tôn chủ cười lớn nói:

- Nơi này không phải là Thiên Thượng Nhân Gian, mà là Thiên Thượng Nhân Gian bây giờ đã bị phong ấn ở bên trong.

Xuất Thế nhìn cửa đá to lớn một chút, than thở:

- Cần phòng ở lớn như vậy để phong ấn, Thiên Thượng Nhân Gian này rốt cuộc có bao nhiêu lớn đây?

Tôn chủ cười nói:

- Vào xem chẳng phải sẽ biết sao.

Nói xong liền lấy ra một cái chìa khóa tạo hình kỳ lạ giao cho Tư Đồ Tiển, Tư Đồ Tiển bước lên phía trước tiếp nhận cái chìa khóa, sau đó vặn loạn một trận trên ổ khóa.

- Cái khóa này bị tổ tiên hạ cấm chế.

Thừa dịp Tư Đồ Tiển chưa mở ra cửa đá, Tôn chủ giải thích:

- Không phải cái chìa khóa đồng dạng được thi pháp qua thì không thể mở, nếu như mạnh mẽ mở ra sẽ kích động cấm chế của cửa đá này, lập tức mở ra"Diệt hồn trận" tiêu diệt người tới.

- Diệt hồn trận? Bạn đang xem tại


/143

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status