Yêu Phải Vợ Trước

Chương 8

/12


Thứ Sáu bắt đầu, Lang Tiếu Vân cùng Khương Anh Phàm song song xin phép nghỉ làm, lên lớp đi học.

Sở Thác thực hiện hứa hẹn của hắn, quả thật giúp hai người đăng kí lên lớp, ngày đầu tiên các nàng thuận lợi đi vào, ngoài ý muốn phát hiện toàn bộ chương trình học chỉ nhận năm mươi người, thêm vào hai người các nàng, hiện tại biến thành năm mươi hai người.

Chương trình học như dự đoán trước, tương đương đặc sắc, rất nhiều nhà doanh nghiệp nổi danh đứng ra thuyết trình, cung cấp không ít khái niệm kinh doanh đáng giá. Tiếu Vân đeo mắt kính liên tục bút kí, Anh Phàm tắc vội vàng dùng bút ký kỹ thuật số ghi lại một ít trọng điểm. Các nàng hai cái đều ghi âm lại, hy vọng có thể chia sẻ cho các đồng sự khác không thể lên lớp.

Có lẽ bởi vì rất nghiêm túc, chương trình học đến ngày thứ ba, hai người đều cảm thấy có chút mệt mỏi. Cũng may khóa học ngày thứ ba chỉ có nửa ngày, buổi chiều là có thể nghỉ ngơi.

“Lang tỉ, nội dung chương trình học này thực sự thực phong phú, ta xem chúng ta làm một báo cáo về nó, thời gian hợp cung cấp thông tin cho các đồng sự khác, được không?” Anh Phàm cùng ngồi ở cách vách Tiếu Vân nói.

“Kia đương nhiên hảo. Đúng rồi, nhớ nhắc nhở ta, lần khác mời chồng trước của ngươi người kia… ăn bữa cơm, lần này hắn thực sự giúp một việc lớn.” Tiếu Vân là người yêu ghét rõ ràng, chuyện này nàng là thật cảm tạ Sở Thác, tuy rằng nàng thực hiểu được Sở Thác không phải vì nàng, mà là bởi vì Anh Phàm.

“Cái gì chồng trước, căn bản là một trận hôn nhân hữu danh vô thực, cho nên đừng nói nữa. Chờ lên xong buổi cuối cùng này, chúng ta cùng đi ăn cơm đi!” Anh Phàm bĩu môi nói.

“Tin tưởng ta, sau buổi học ngày hôm nay, ngươi sẽ đi hẹn hò.” Tiếu Vân trong tay bút xao mặt bàn, khóe môi nhếch lên cười.

“Không có khả năng! Buổi sáng lúc ra cửa Sở Thác đã nói hắn hôm nay có việc muốn bận đi, cho nên hắn không có khả năng chạy tới đón ta.” Anh Phàm chắc chắn nói.

“Kia…… Muốn hay không cá cược?” Tiếu Vân nụ cười giả tạo.

Anh Phàm hoang mang nhìn nàng, không biết nàng vì sao như vậy chắc chắn. “Tốt, cá cược gì?”

“Như vậy đi, cuối tuần nhân viên ngành chúng ta có bữa tối du lịch, ngươi thua thì phải mời mọi người ăn cơm, ta thua thì ta sẽ mời.” Tiếu Vân trả lời.

“Du lịch nhân viên?” Anh Phàm trừng mắt nhìn. “A, là cuối tuần sao? Ta đều quên có chuyện này nha.” Nàng nhớ lần trước mở cuộc họp các phòng giống như có đề cập qua, nói du lịch nhân viên sẽ tổ chức gần đây, nhưng không nghĩ đến là thật đâu !

“Khương Anh Phàm, ngươi lại xuất thần. Trước khi công tác kết thúc, ta liền đem ngươi lưu lại công ty đi.” Tiếu Vân mặt đe dọa nói.

“Sẽ không, ta sẽ đem công tác làm xong.” Anh Phàm nghĩ đến nàng đều quên chuyện du lịch nhân viên, tự nhiên cũng không cùng Sở Thác nói. Nếu hắn biết nàng có năm ngày không ở, không biết sẽ có cái gì phản ứng? “Cái kia…… Là ngày kia muốn xuất phát nha?”

“Khương Anh Phàm!” Tiếu Vân cảnh cáo gầm nhẹ.

“A, lên lớp.” còn may giờ lên lớp cứu nàng.

Học viên vừa mới ra ngoài nghỉ ngơi đều trở về chỗ ngồi, không bao lâu cửa phòng học bị mở ra, một thân ảnh quen thuộc đi đến.

“Sở…… Sở Thác?” Anh Phàm hô nhỏ.

“Hắc hắc, đừng quên mời mọi người ăn bữa tối nha!” Tiếu Vân đắc ý giơ lên hai ngón tay hình chữ v.

“Ngươi…… Đã sớm biết ” Anh Phàm quay đầu, trừng mắt khiển trách Tiếu Vân.

Tiếu Vân liền giải thích, chỉ chỉ mặt trên giáo trình. “Phía trên đều có viết, là ngươi chính mình không thấy được.”

“Chán ghét.” Anh Phàm phùng má dỗi.

Tiếu Vân cười trộm.

Bất quá Sở Thác cũng không lộ ra biểu cảm nhận thức các nàng, như bình thường giảng bài. Buổi học này cung cấp kiến thức về chuyển đổi cơ cấu của các công ty, nội dung bài giảng của hắn tương đương phong phú.

Nhưng là Anh Phàm cũng không nghiêm túc nghe, nàng mỗi lần nhìn đến nam nhân đứng trên bục giảng kia, nhìn nhìn liền ngốc đến, bởi vì nàng cảm thấy hắn rất dễ nhìn, giơ tay nhấc chân đều hấp dẫn người. Hôm nay hắn mặc một kiện áo sơ mi đen, tương xứng với quần tây đen, caravat màu sáng cùng với ghim cài màu bạc, hiện ra hình tượng gọn gàng hữu lực.

Nếu không phải gặp qua một mặt xấu kia của hắn,( TL : mặt xấu gì vậy ta ??? ) nàng sẽ nói hôm nay hắn thật sự là nhã nhặn. Bất quá thú vị là, Sở Thác tuy rằng có chút hàm xúc, làm cho hắn thoạt nhìn trừ bỏ có phong cách ở ngoài, còn cực có nhân vị, nhưng là chỉnh thể mà nói, hắn vẫn là một nam nhân được nhiều nữ giới hâm mộ. Như vậy một người nam nhân, ai ngờ đến hắn hội bởi vì không thể hút thuốc loạn cáu kỉnh, tàn thuốc liền đặt trên mặt A Lương, hù chết người ta.

Kết quả cả buổi học này, Anh Phàm luôn phân tâm nhìn hắn, bút ký cũng nhớ không bao nhiêu. Rốt cục, Sở Thác giảng xong chương trình học, cùng mọi người tạm biệt ly khai lớp học.

“Uy, nhìn không ra đến Sở Thác còn rất biết cách giảng bài.” Tiếu Vân khép lại bút ký nói. “Uy, bút ký của ngươi thế nào như vậy ngắn? Có thể hay không rất khoa trương ? Mấy buổi giảng trước kia ngươi đều nhớ thực kỹ càng tỉ mỉ a!”

“Ách…… Ta tinh thần không phải tốt lắm, có chút muốn ngủ.” Anh Phàm chạy nhanh tìm lấy cớ.

“Không phải đâu?” Tiếu Vân nheo lại mắt thấy nàng. “Ánh mắt luôn luôn mở to, nơi nào mệt nhọc?”

“Ta……” Anh Phàm nhếch lên miệng, liếc mắt một cái.

“Ha ha ha! Ta đi trước, ngươi đón xe Sở tiên sinh về!” Tiếu Vân thu thập tốt, cầm lấy túi xách.

“Ta lại chưa nói muốn cùng hắn ước hội, ta còn không có thua.” Anh Phàm cũng đem đồ đạc thu thập hảo, đi theo nàng đi ra ngoài.

Kết quả hai người mới đi ra phòng họp, liền nhìn đến Sở Thác tà ỷ ở cạnh cửa.

“Đi thôi, xe của ta ở dưới lầu. Ngươi hôm nay không lái xe đi?” Sở Thác hướng Tiếu Vân gật gật đầu, giữ chặt tay Anh Phàm.

Tiếu Vân cười trộm, đẩy nàng một phen. “Hảo hảo ước hội đi thôi, chúng ta ngày mai gặp.”

Anh Phàm ảo não liếc mắt Sở Thác một cái.

“Ta lại làm sao vậy?” Sở Thác một mặt vô tội hỏi.

“Ngươi hại ta thua một bữa tối.” Anh Phàm mím môi. “ Tại sao không nói với ta ngươi tới làm lão sư giảng bài? Lang tỉ đều biết đến, hại ta ngây ngốc cùng nàng cá cược.”

Sở Thác nghe vậy nhếch môi nở nụ cười. “ Lang tiểu thư đều biết đến, ngươi thế nào không biết ? Ngươi thực sự thua một bữa tối ? Ta đây buổi tối bù lại cho ngươi, như thế nào?”

“ Ta thua là bữa tối cho cả ngành công ty ta.” Nàng tà nghễ liếc mắt một cái. “ Vậy ngươi muốn bù bao nhiêu bữa cho ta mới đủ ?”

“Ân, ngành các ngươi có bao nhiêu người, ta liền bồi ngươi bao nhiêu bữa. Như vậy tốt lắm, ta về sau mỗi ngày bữa tối đều bồi ngươi, như vậy ngươi lời đi?” Hắn hướng nàng trừng mắt nhìn, nắm tay nàng đi đến xe của mình.

“Ngươi……” Anh Phàm hậu tri hậu giác phát hiện hắn đang ở hứa hẹn điều gì đó, thế này mới chậm rãi đỏ mặt. “Chúng ta hiện tại đi đâu?”

“Ăn cơm trước, buổi chiều muốn làm gì tùy ngươi, về phần bữa tối ta phải bồi ngươi, đã quên sao?” Hắn cười nói.

Nàng chính là nhìn hắn không nói lời nào, trong lòng lại hình như có rất nhiều cảm xúc trộn lẫn, làm cho nàng suy xét quan hệ phát triển lẫn nhau giữa hai người.

Nàng nguyên bản cho rằng hắn sẽ lưu bên người nàng không lâu lắm, chính là hắn lần này chẳng những lưu lại, còn lấy tốc độ tương đối khủng bố thâm nhập vào sinh hoạt của nàng. Hiện tại, cuộc sống của hắn cùng nàng so với trước khi ly hôn càng giống vợ chồng. Có đôi khi, khi hắn ngủ, nàng nhìn hắn cương nghị kiểm bàng, hội nhịn không được cảm thấy đây là một tràng mộng, không có cảm giác chân thật. Dù sao trước kia hắn thời gian hắn cho nàng quá keo kiệt, mà nay hắn lại gói ghém đồ đạc chân thành đến nhà nàng ở, cả ngày liền dán nàng, làm cho nàng cảm thấy có chút không thói quen.

“ Như vậy nha, ta đây muốn xem phim tình yêu lãng mạn nhất, có thể chứ ? ” Nàng cố ý nghiêng đầu hỏi.

“ Phim tình yêu lãng mạn nhất ? ” Hắn lộ ra biểu cảm hoảng sợ, sau đó cố gắng mà làm gật gật đầu, “Có…… Có thể a.”

Vẻ mặt của hắn làm cho nàng nở nụ cười.

Cuối cùng bọn họ cũng không có đi xem phim tình yêu làm cho hắn hoảng sợ kia, ngược lại chọn một bộ phim trinh thám. Bởi vì thời gian chiếu phim, chờ bọn họ ra khỏi rạp, đồng hồ đã điểm sáu giờ.

“Ta hối hận.” Sở Thác tuyên cáo.

“Hối hận cái gì?” Anh Phàm dừng lại bước chân, hoang mang quay đầu nhìn hắn.

“Hối hận xem bộ phim lừa đảo này, hẳn là theo ý ngươi xem phim tình yêu linh tinh.” Hắn trả lời, lại theo quán tính lấy ra điếu thuốc bỏ vào miệng. Chính là hiện tại hắn chỉ mang hộp thuốc lá, không mang theo bật lửa, để tránh chính mình chút bất tri bất giác liền điểm mồi thuốc, gián đoạn thành quả hắn cai thuốc lá.

“Vì sao? Bộ phim vừa rồi rất hay a, thật sự khẩn trương, trái tim ta đều nhanh nhảy ra ngoài.” Anh Phàm vỗ vỗ ngực nói.

“ Đó mới chính là trọng điểm. Ngươi ngẫm lại, nếu là xem phim tình yêu, ngươi còn không phải sẽ tựa vào vai ta, lúc xem có thể ôn nhu liếc mắt một cái. Nhưng là vừa xem bộ phim kia, cánh tay của ta đều ứ thanh bầm tím.” Hắn vươn tay, một mặt ủy khuất nói.

Anh Phàm không thể tin hé miệng.

“Ta…… Ai nói ta sẽ tựa vào trên vai ngươi, còn ôn nhu nhìn ngươi liếc mắt một cái? Rạp chiếu phim tối như vậy, thế nào thấy ôn nhu hay dữ tợn, mới mà có quỷ a. Bất quá ta nhéo lớn lực một chút, thật có lỗi!” lời nói cuối cùng nàng vẫn lộ ra tia áy náy.

Ai làm cho hắn thích nắm tay nàng, nàng đầy khẩn trương liền nhéo cánh tay hắn, thực thuận tay a! Nhưng nhìn đến hồng ngân trên tay hắn, nàng vẫn cảm thấy không tốt.

“Vậy ngươi thế nào bồi thường ta?” Hắn ánh mắt nhẹ nhàng phiêu.

“Bồi thường?” Nàng sửng sốt một chút. “Thế nào bồi thường? Mua thuốc cho ngươi hút?”

“Khương Anh Phàm.” Hắn khép khởi mi, cắn răng nói. “Ta phát hiện chân chính cần xem phim tình cảm là ngươi, thực không có tế bào lãng mạn.” Lại còn nói muốn mua thuốc cho hắn hút?

“Thế ý ngươi muốn thế nào?” Nàng hoang mang nhìn hắn biểu tình bất mãn.

Hắn tà trừng nàng liếc mắt một cái, sau đó vươn ra ngón tay điểm ở miệng của mình, ám chỉ thật rõ rang.

Nàng quay đầu nhìn nhìn bốn phía, mặt bắt đầu dần dần phiếm hồng. “Không được, nơi này nhiều người như vậy, về nhà nói sau.”

“Tay của ta bị nhéo thật sự đau, chờ không được về nhà.” Hắn xấu lắm.

Nàng nhíu mày, đã bất đắc dĩ lại tức giận, sau đó hai người liền giằng co ở cửa rạp chiếu phim.

Cuối cùng nàng rốt cục chịu không nổi, giữ chặt tay hắn đưa hắn kéo tới trong góc, trước nhìn sau xem… một cái, xác định nơi này không có người nào, nàng mới nhón cao chân, ở trên môi hắn lướt qua một chút.

Nhưng là Sở Thác đâu chịu nàng làm lấy lệ như thế, giữ chặt thân mình muốn rời đi của nàng, hắn đem nàng áp tựa vào trên vách tường, há mồm thật sâu hôn nàng.

Ban đầu nàng cũng kháng nghị từ chối vài cái, về sau ở sự kiên trì của hắn vẫn là buông tha cho. Dù sao người này nghĩ hôn liền hôn đến khi hài lòng mới thôi, xem hắn vì nàng mà cai thuốc, coi như là thưởng cho hắn đi! Nàng ôm lấy cổ của hắn, khẩn thiết hồi hôn hắn.

Hắn cái trán để lên cái trán của nàng, thấp giọng rên rỉ. “Chúng ta về nhà đi, Anh Phàm.”

Thanh âm của hắn thật mỏng, nghe tới tương đương gợi cảm. Nàng đỏ mặt, đang suy nghĩ gật đầu, điện thoại của hắn vang, đánh gãy bầu không khí vi diệu này.

Hắn cau mày nghe di động, nguyên bản mặt không kiên nhẫn sau khi nghe đến thanh âm đối phương lập tức biến mất, sau đó chỉ nghe hắn nói: “Đi ra. Ân, ngay tại phụ cận, ta hỏi nàng một chút.”

Anh Phàm xem hắn tắt điện thoại, nàng một mặt nghi hoặc nhìn hắn.

“Anh Phàm, ta nghĩ mang ngươi gặp một người, có thể cùng nhau ăn cơm sao? Nàng ngay tại phụ cận. Nguyên bản ta nghĩ tìm cái thời gian hẹn lại đi, nhưng hôm nay vừa khéo có cơ hội, cùng nhau ăn bữa cơm đi!” Sở Thác thấp giọng hỏi.

“Ai a? Bằng hữu của ngươi sao? Là A Hải sao?” Nàng tò mò hỏi.

“A Hải ? Khi nào thì ngươi cùng hắn như vậy thân?” Hắn nhíu mày.

“Các ngươi không phải đều như vậy gọi hắn? Ta không thể như vậy kêu sao? Nhưng là hắn cũng chưa phản đối.” Anh Phàm kinh ngạc hỏi.

“Không có việc gì, tùy ngươi thích kêu như thế nào.” Sở Thác cũng cảm thấy chính mình phản ứng có chút buồn cười. “Là thân nhân của ta, ta hy vọng ngươi có thể trông thấy, có thể chứ?”

“Thân nhân?” Nàng kinh ngạc nới rộng ra mắt. Hắn không phải không có thân nhân sao? Theo nàng biết, phụ thân của hắn ở hắn rất nhỏ liền qua đời, cho nên hắn luôn luôn đều đối phụ thân của nàng thực tôn trọng, đem ba nàng làm như phụ thân chính mình. Hay là hắn còn có thân thích nào? Nàng thế nào chưa từng nghe hắn nhắc tới qua?

“Ai nha, đi sẽ biết.” Sở Thác sợ nàng không chịu, bắt lấy tay nàng liền hướng phương hướng nhà hàng đi.

“Không được, ta hôm nay ăn mặc thực tùy tiện, là trưởng bối sao?” Có thể hay không là thúc thúc hay a di của hắn? Nàng bỗng nhiên khẩn trương lên.

Hắn hôm nay mới nói bồi nàng đi ăn tối thôi, hôm nay lại mang nàng gặp thân nhân, đây là ý tứ gì?

“Nơi nào tùy tiện? Cái này váy rất xinh đẹp, mặc áo cũng thực thích hợp ngươi.” Hắn lôi kéo nàng dạo qua một vòng. “Hoàn mỹ đến không được, cho nên không cần khẩn trương, đi theo ta.” Hắn một bên gọi điện thoại cho đối phương, nói bọn họ vài phút liền đến nhà hang, một bên nói. “ Nàng dâu xấu sớm muộn gì cũng muốn gặp cha mẹ chồng.”

“Đợi chút, cái gì nàng dâu xấu, ngươi…… Ý của ngươi là……” Nàng kinh ngạc xem hắn. Chẳng lẽ hắn thực sự dự tính cùng nàng kết hôn?

“Trước khi kết hôn ra mắt trưởng bối, mọi người đều là như vậy. Trước kia chúng ta không có dựa theo trình tự bình thường đến, lần này chúng ta muốn truyền thống một chút.” Hắn giữ chặt tay nàng.

“Cái gì? Cái gì kết hôn?” Nàng muốn hỏi rõ ràng, nhưng hắn cũng không cho nàng thời gian tiêu hóa tin tức này, chạy nhanh mang theo nàng phó ước.

Anh Phàm đành phải áp chế đi vấn đề đến cửa miệng, trước đi theo hắn đi rồi nói sau.

Cứ việc Anh Phàm bắt đầu khẩn trương lên, nàng vẫn là một đường bị kéo hướng nhà hàng đi. Nàng không ngừng mà kéo kéo tóc, sờ sờ quần áo, sợ chính mình bỗng nhiên có điều thất lễ. Mãi cho đến đi vào nhà hàng, nàng còn tại lo lắng cho mình trang điểm không hợp ý trường bối ??? Váy có thể hay không quá ngắn linh tinh ???.

“A, ở bên kia.” Sở Thác lôi kéo tay nàng đi vào một gian của nhà hàng.

Anh Phàm nhìn đến một cái trung niên nữ nhân đứng lên hướng bọn họ vẫy tay, nàng nhịn không được đánh giá đối phương. Càng chạy càng gần, nàng cũng thấy rõ ràng mặt đối phương. Đó là cái trung niên nữ tính rất có khí chất, thoạt nhìn ước chừng năm mươi mấy tuổi, trên người mặc đơn giản đồ vest, hào phóng lại có khí chất, lại đeo một cặp kính đen, có vài phần phong độ của người trí thức.

“Khương tiểu thư sao ??? Ngượng ngùng, phá vỡ các ngươi hẹn hò. Thường nghe A Thác nhắc tới ngươi, vừa mới biết các ngươi đã ở phụ cận, muốn nói chọn ngày không bằng trùng hợp.” trung niên nữ nhân kia đứng dậy, ý bảo bọn họ ngồi vị trí đối diện nàng.

Anh Phàm nghe vậy nhìn Sở Thác liếc mắt một cái, đoán rằng người này có thể là a di của hắn đi, bởi vì vị nữ sĩ này mặt mày cùng thần vận cùng Sở Thác thực giống nhau.

“Mẹ, nàng tên là Anh Phàm, ngươi kêu tên nàng là có thể. Anh Phàm, vị nữ sĩ này tên là Hách Đôn Viện, là mẹ ta.” Sở Thác kéo nàng ngồi xuống.

Mẹ ???

Động tác Anh Phàm ngồi xuống cứng lại rồi, nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn đối phương, nhìn lại bên cạnh Sở Thác. Bỗng nhiên sắc mặt của nàng toàn bộ trở nên trắng, nếu không phải nàng bị nhốt ngồi ở phía bên trong, chỉ sợ lúc này đã chạy đi mất rồi.

Mẹ nó ??? Hắn cư nhiên có lão mẹ ???

Cho dù lúc trước khi kết hôn, bởi vì phụ thân nàng sinh bệnh, không có tổ chức hôn lễ, chỉ có đi công chứng kết hôn mà thôi, nhưng là nàng ngay cả hắn có lão mẹ đều không biết, này có thể hay không rất không được ?

Sở Thác cho rằng nàng chính là quá khẩn trương, vì thế cầm tay nàng. “ Không có quan hệ, mẹ ta rất dễ ở chung.”

Nàng ngẩng đầu lợi hại liếc hắn một cái, lập tức thu liễm đi đáy mắt tức giận, ngẩng đầu hướng Hách Đôn Viện lộ ra một chút cứng ngắc cười.

Bởi vì nàng thu liễm quá nhanh, Sở Thác còn tưởng rằng chính mình vừa mới nhìn nhầm.

“ Hách nữ sĩ, nhĩ hảo.” Anh Phàm lễ phép chào hỏi.

Nhưng là Hách Đôn Viện cũng không giống như con mình như thế trì độn, nàng xem ra đến tiểu thư này khi ở biết chính mình là mẫu thân Sở Thác, có một loại biểu cảm kinh ngạc.

“ Tiểu tử này cũng chưa đề cập qua ta với ngươi đi ??? Hắn rất sớm liền tự lập, phụ thân của hắn cũng qua đời sớm, cho nên cho tới nay hắn đều là dựa vào chính mình lớn lên, hắn khả năng cho rằng chính mình không cần cha mẹ là có thể trưởng thành.” Hách Đôn Viện nửa trách cứ ngắm con liếc mắt một cái.

“ Mẹ, ta chỉ trước đây có vẻ bận, cho nên……” Sở Thác kháng nghị.

“ Một khi đã như vậy, ngươi liền tiếp tục bận đi !!! Tự ta cùng Anh Phàm ăn cơm là tốt rồi, ngươi đi về trước.” Hách Đôn Viện cố ý trách cứ hắn, đơn giản là hy vọng Anh Phàm có thể bớt giận.

Nàng xem ra đến, vừa mới Anh Phàm vừa nghe đến nàng là mẹ của Sở Thác, sắc mặt liền thay đổi, có thể thấy được nàng căn bản không nghĩ tới chính mình sẽ bị mang đến gặp mẫu thân hắn. Giữa bọn họ có vấn đề gì nàng không rõ ràng, nhưng gần nhất khó mà nghe được con nhắc tới một nữ nhân số lần như vậy thường xuyên, còn nói hắn dự tính kết hôn, điều này sao có thể bảo nàng không hưng phấn ??? Nàng cũng không hy vọng nàng dâu tương lai của mình bị tức chạy.

“ Mẹ –” Sở Thác chịu không nổi trừng mắt lão mẹ.

Nếu không phải hắn nghĩ trước cấp Anh Phàm chuẩn bị một chút tâm lý kết hôn, hắn cần gì phải mang nàng tới gặp mẫu thân của hắn ??? Cố tình lão mẹ của hắn một chút cũng không phối hợp.

“Anh Phàm, chúng ta đừng để ý đến hắn. Chúng ta coi hắn như không tồn tại đi !!! ” Hách Đôn Viện thân thiện lôi kéo Anh Phàm nói chuyện. Hai người nhìn một chút thực đơn, liền tự chủ trương kêu vài đạo đồ ăn, cũng không quản Sở Thác bị bỏ qua một bên.

Anh Phàm bởi vì tâm rất rối loạn, cũng không quản Sở Thác có phản ứng gì. Cũng may mẫu thân của hắn rất cởi mở, người rất ôn hòa, làm cho nàng có thể đem lực chú ý đặt tại trên người nàng, mà không thèm nghĩ đến Sở Thác tồn tại, bằng không nàng thực sự sợ chính mình không thể chống đỡ hết bữa cơm này.

Sau khi nói chuyện phiếm, Anh Phàm mới biết được Hách Đôn Viện là phó giáo sư một trường đại học, ngày thường cũng là sống một mình, cùng con cũng là ngẫu nhiên ăn bữa cơm. Bởi vì nàng bận, con nàng càng bận, cho nên thật nhiều năm đều là như vậy qua. Bất quá nàng hiện tại xác nhận Sở Thác trong nhà chỉ có hắn là con độc nhất, sẽ không lại bật ra thân thích bất ngờ linh tinh.

Hách Đôn Viện tương đối hay nói, bữa cơm này ăn hơn hai giờ mới kết thúc.

Cuối cùng Anh Phàm cùng Sở Thác ở ngoài cửa nhà hàng tiễn bước Hách Đôn Viện, xem nàng đón taxi rời đi.

“ Chúng ta đi thôi, về nhà sao ??? Hay là ngươi còn muốn dạo phố ??? ” Sở Thác cầm chìa khóa xe trong tay hỏi.

Sắc mặt Anh Phàm tái nhợt, lặng yên không nói một chữ, sau một lúc lâu mới nói: “ Ta nghĩ chính mình về nhà.”

Lúc này Sở Thác mới nhìn đến nàng sắc mặt dị thường. “Ngươi làm sao vậy ??? Không thoải mái sao ??? ”

“ Là không thoải mái, trong lòng phi thường, phi thường… không thoải mái.” Nàng ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn hắn, sợ chính mình mất đi khống chế.

Nghe được nàng ngữ khí tức giận, hắn há mồm lại câm miệng, hai tay chắp thắt lưng. “ Ngươi tức giận ??? Vì sao ??? Bởi vì ta không có thông báo trước phải gặp mặt mẹ ta ??? Đó là ta hy vọng cho ngươi chuẩn bị tâm lý trước, sau lại đề chuyện kết hôn với ngươi –”

“ Kết hôn ??? Cùng ta ??? ” Nàng cười lạnh đánh gãy hắn.

“ Bằng không là cùng ai đâu ??? Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi cùng nhau là hảo ngoạn sao ??? Ta thích ngươi, nghĩ luôn luôn ở bên cạnh ngươi, cũng hy vọng ngươi có thể luôn luôn tại bên người ta……” Hắn không thích thái độ lạnh lùng này của nàng, nàng chưa bao giờ từng như vậy đối đãi hắn.

“ Kết hôn sẽ không cần. Ta đã từng kết hôn, cũng ly hôn, nếu ngươi không như vậy mau quên, hẳn là còn nhớ rõ, là theo các hạ ngươi kết hôn. Ly hôn một lần là đủ rồi, ta không nghĩ ly hôn hai lần, cho nên không cần, ta không nghĩ nhận hảo ý của ngươi.” Nàng lãnh đạm nói. Trong lòng cũng là đau muốn chết.

Nàng chưa bao giờ biết đoạn hôn nhân kia để lại cho nàng ám ảnh sâu đến thế, nàng thế nhưng hiện tại mới biết được hắn có mẫu thân, hắn không phải là cô nhi. Tuy rằng nàng biết hắn không phải bởi vì yêu nàng mới cùng nàng kết hôn, nhưng là ngay cả mẫu thân chính mình đều không có giới thiệu cho nàng, có thể hay không hơi quá đáng ??? Hắn đại khái theo kết hôn kia một khắc sẽ chờ ly hôn đi ???

Châm chọc là, đêm nay hắn cư nhiên nhắc tới hôn sự, hắn nói muốn cùng nàng kết hôn ??? Hắn như vậy khẩn cấp thoát khỏi cuộc hôn nhân với nàng, hiện tại lại nói nghĩ cùng nàng kết hôn ??? Đồng thời biết hắn có mẫu thân, còn có hắn dự tính cùng nàng kết hôn hai kiện sự này… có thể hay không rất châm chọc một chút ???

Nhưng lời của nàng làm cho hắn bạo phát. “ Cái gì ly hôn hai lần ??? Còn chưa có kết hôn, ngươi trước hết nghĩ ly hôn ??? ”

Bởi vì không nghĩ ly hôn hai lần mà cự tuyệt cầu hôn của hắn, này tính cái gì cự tuyệt ??? Nếu nói nàng không thích hắn, hắn liền nhận thức, vấn đề là nàng đối hắn là có cảm tình, điểm này hắn ít nhất còn có nắm chắc.

“ Đúng vậy, còn chưa có kết hôn trước hết nghĩ ly hôn, lần trước là ngươi, lần này là ta, chúng ta tính huề nhau.” Anh Phàm phẫn nộ nói.

“ Khương Anh Phàm, ngươi là làm sao vậy ??!! ” Hắn nhanh điên rồi, hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua nàng cái dạng này. Rốt cuộc nàng là vì sao tức giận đâu ??? Chẳng lẽ là bởi vì lúc trước hắn rời đi, đến bây giờ vẫn làm cho nàng để ý sao ???.

“ Đúng vậy, ta là làm sao không thích hợp, thế nhưng không học được ngoan, còn muốn dây dưa với ngươi ??? ” Nàng nói xong hốc mắt hơi hơi đỏ, nhanh chóng rũ mắt xuống, che giấu một phần yếu ớt.

“ Anh Phàm, lời nói châm chọc không thích hợp ngươi. Bất luận ta làm cái gì chọc giận ngươi, ngươi liền thẳng thắn nói ra, ta mới biết được……”

“ Không thích hợp ta sao ??? Kỳ thực ta phát hiện ta còn có tiềm năng đâu. Sở Thác, ngươi đến bây giờ còn không biết ta vì sao tức giận sao ??? Trọng điểm không ở ngươi làm cái gì, mà là ngươi trước kia cái gì cũng chưa làm !!! ” Nàng hướng hắn gầm rú lên, sau đó chịu không nổi đẩy ra hắn, chính mình đi đến đường cái phía trước đón taxi.

Sở Thác sửng sốt một chút, đuổi theo bắt lấy tay nàng. “Ngươi có ý tứ gì ??? Nói rõ ràng !!! ” Tính tình của hắn cũng không thế nào tốt, đến bây giờ còn không rõ nàng vì sao phát hỏa, càng làm cho hắn bất an. Mắt thấy nàng muốn đi, ngữ khí của hắn thật sự rất bất an.

Một chiếc taxi dừng lại trước người nàng, nàng quay đầu trừng mắt hắn, liếc mắt một cái. “ Ta vừa mới biết được, nguyên lai ngươi có mẹ a, ta luôn luôn nghĩ đến cha mẹ ngươi không còn tại……”

Hắn nhìn đến đáy mắt nàng nồng đậm bi thương, còn có thần sắc tràn đầy bị thương, hắn bỗng nhiên bị kinh sợ. “ Ta cho tới bây giờ chưa nói cha mẹ ta mất……”

“ Đúng, trọng điểm chính là cho tới bây giờ chưa nói.” Nàng thương tâm nhìn hắn một cái, sau đó bỏ tay hắn chắn trên xe, xe rất nhanh ly khai.

Sở Thác sững sờ ở đương trường, nói không nên lời một câu.


/12

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status