Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 489: Kính tôi một thước, còn cô một trượng! (1)
/1906
|
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tang Tử Thần sững sờ! Cô ta giùng giằng không muốn uống! Nhưng Lăng Vi sống chết không chịu buông tay, nhiều người nhìn cô ta uống cạn ly rượu vào bụng!
Vương Vinh Phát ở bên cạnh nhìn, từ đầu đến cuối không lên tiếng ngăn cản. Anh ta nhìn chằm chằm Lăng Vi, mắt ngày càng sáng: “Cô gái này ngang tàng nha!”
“Vương tổng, tôi hơi say, tôi phải đi trước…” Tang Tử Thần run rẩy nghĩ, uống cũng uống rồi, bây giờ phải nhanh rời đi!
Lăng Vi kéo tay cô ta lại, cười nói: “Aiya, Tang tiểu thư, hôm nay cô xinh đẹp tỏa sáng như vậy, còn chưa khiêu vũ sao đã đi rồi?”
Trầm Băng Thần bên cạnh lập tức phản ứng kịp. Vội nháy mắt ra dấu với trợ lý.
Trợ lý Trầm Băng Thần rất có phong độ mời Tang Tử Thần…
Kết quả, Tang Tử Thần bị anh ta kéo vào sàn nhảy.
Nhảy xong một khúc, Tang Tử Thần muốn thoát thân, lại bị một người đàn ông khác mời nhảy.
Nhảy liên tục hai khúc, Tang Tử Thần đột nhiên cảm thấy cả người nóng lên… đôi mắt mông lung…
Thuốc này, không phát tác còn khó tự kiềm chế.
Lúc này, thuốc phát tác, tác dụng thuốc bùng nổ gấp bội! Tang Tử Thần nóng người, cởi đồ mình ra.
Lăng Vi cười nhạt, muốn hại tôi? Cô còn quá non nớt!
Không phải cô muốn bán thân sao? Cho cô bán! Chị đây tác thành cho cưng…
Lăng Vi tức giận, cô và Tang Tử Thần này căn bản không quen biết, cô và Tang Du cũng chỉ là đồng nghiệp bình thường, không nghĩ tới vô duyên vô cớ bị bọn họ tính kế!
Hừ… Cũng may cô nổi bật! Cũng may Diệp Đình chỉ cô rất nhiều chiêu cao minh..
Ha ha ha, chồng nhà cô cực kỳ huyễn khốc cuồng phách, đẹp trai vô địch! Vóc người đẹp, cơ trí bác học, có mị lực!
Nghĩ thế, cô liền gửi tin nhắn cho Diệp Đình.
“Phốc ——” Vinh Tứ ở trong góc xem náo nhiệt cười muốn nổ: “Ôi, em dâu của tôi… Ngang bướng! Tính cách này thật độc nha! A Đình, sao cậu biết cô ấy? Cô ấy còn có chị em nào không? Giới thiệu cho anh cậu đi.”
Lôi Tuấn liền nói: “Mấy chị em của cô ấy đều là cực phẩm, anh đừng nghĩ tới.”
“A…” Vinh Tứ lại hỏi: “Bạn thì sao?”
Lôi Tuấn hít một hơi giống như đau răng: “Bạn cô ấy cũng không đáng tin cậy, hai tiểu bạch thỏ ngây ngô ngu xuẩn…”
“A?” Vinh Tứ cảm thấy hứng thú: “Vậy không tệ nha… Có danh thiếp không? Cho tôi một tấm!”
Lôi Tuấn hoảng sợ nói: “Tứ ca, từ khi nào mắt anh thấp như vậy? Không phải mấy bạn gái trước của anh đều là người mẫu, minh tinh sao?”
Vinh Tứ cau mày: “Ánh mắt anh cậu từng cao sao? Lần này đổi khẩu vị!”
“…”
“Mau! Đưa cho tôi!” Vinh Tứ thúc giục anh ta: “Sao cậu lằng nhằng như vậy? Không phải bản thân nghĩ tới chứ?”
Lôi Tuấn bực bội hừ một tiếng: “Ai nói? Tôi không có số điện thoại của cô ấy!” Vinh Tứ cười cười: “Cậu không cho tôi, lát nữa tôi đi tìm em dâu…”
Khốn kiếp! Lôi Tuấn vừa nghĩ tới Vinh Tứ muốn theo đuổi Hạ Tiểu Hi, trong lòng liền không thoải mái! Vinh Tứ không phải là một cái bánh tốt! Anh ta là một đại thiếu gia mê gái!
Lúc này, Diệp Đình đang gọi điện thoại.
Vinh Tứ hỏi anh: “Cậu gọi cho ai?”
Diệp Đình lãnh đạm đáp: “Ký giả.”
Một đầu khác, sảnh tiệc đã bước vào gay cấn!
Tang Tử Thần muốn chạy, nhưng đám người Trầm Băng Thần sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô ta.
Tang Tử Thần sững sờ! Cô ta giùng giằng không muốn uống! Nhưng Lăng Vi sống chết không chịu buông tay, nhiều người nhìn cô ta uống cạn ly rượu vào bụng!
Vương Vinh Phát ở bên cạnh nhìn, từ đầu đến cuối không lên tiếng ngăn cản. Anh ta nhìn chằm chằm Lăng Vi, mắt ngày càng sáng: “Cô gái này ngang tàng nha!”
“Vương tổng, tôi hơi say, tôi phải đi trước…” Tang Tử Thần run rẩy nghĩ, uống cũng uống rồi, bây giờ phải nhanh rời đi!
Lăng Vi kéo tay cô ta lại, cười nói: “Aiya, Tang tiểu thư, hôm nay cô xinh đẹp tỏa sáng như vậy, còn chưa khiêu vũ sao đã đi rồi?”
Trầm Băng Thần bên cạnh lập tức phản ứng kịp. Vội nháy mắt ra dấu với trợ lý.
Trợ lý Trầm Băng Thần rất có phong độ mời Tang Tử Thần…
Kết quả, Tang Tử Thần bị anh ta kéo vào sàn nhảy.
Nhảy xong một khúc, Tang Tử Thần muốn thoát thân, lại bị một người đàn ông khác mời nhảy.
Nhảy liên tục hai khúc, Tang Tử Thần đột nhiên cảm thấy cả người nóng lên… đôi mắt mông lung…
Thuốc này, không phát tác còn khó tự kiềm chế.
Lúc này, thuốc phát tác, tác dụng thuốc bùng nổ gấp bội! Tang Tử Thần nóng người, cởi đồ mình ra.
Lăng Vi cười nhạt, muốn hại tôi? Cô còn quá non nớt!
Không phải cô muốn bán thân sao? Cho cô bán! Chị đây tác thành cho cưng…
Lăng Vi tức giận, cô và Tang Tử Thần này căn bản không quen biết, cô và Tang Du cũng chỉ là đồng nghiệp bình thường, không nghĩ tới vô duyên vô cớ bị bọn họ tính kế!
Hừ… Cũng may cô nổi bật! Cũng may Diệp Đình chỉ cô rất nhiều chiêu cao minh..
Ha ha ha, chồng nhà cô cực kỳ huyễn khốc cuồng phách, đẹp trai vô địch! Vóc người đẹp, cơ trí bác học, có mị lực!
Nghĩ thế, cô liền gửi tin nhắn cho Diệp Đình.
“Phốc ——” Vinh Tứ ở trong góc xem náo nhiệt cười muốn nổ: “Ôi, em dâu của tôi… Ngang bướng! Tính cách này thật độc nha! A Đình, sao cậu biết cô ấy? Cô ấy còn có chị em nào không? Giới thiệu cho anh cậu đi.”
Lôi Tuấn liền nói: “Mấy chị em của cô ấy đều là cực phẩm, anh đừng nghĩ tới.”
“A…” Vinh Tứ lại hỏi: “Bạn thì sao?”
Lôi Tuấn hít một hơi giống như đau răng: “Bạn cô ấy cũng không đáng tin cậy, hai tiểu bạch thỏ ngây ngô ngu xuẩn…”
“A?” Vinh Tứ cảm thấy hứng thú: “Vậy không tệ nha… Có danh thiếp không? Cho tôi một tấm!”
Lôi Tuấn hoảng sợ nói: “Tứ ca, từ khi nào mắt anh thấp như vậy? Không phải mấy bạn gái trước của anh đều là người mẫu, minh tinh sao?”
Vinh Tứ cau mày: “Ánh mắt anh cậu từng cao sao? Lần này đổi khẩu vị!”
“…”
“Mau! Đưa cho tôi!” Vinh Tứ thúc giục anh ta: “Sao cậu lằng nhằng như vậy? Không phải bản thân nghĩ tới chứ?”
Lôi Tuấn bực bội hừ một tiếng: “Ai nói? Tôi không có số điện thoại của cô ấy!” Vinh Tứ cười cười: “Cậu không cho tôi, lát nữa tôi đi tìm em dâu…”
Khốn kiếp! Lôi Tuấn vừa nghĩ tới Vinh Tứ muốn theo đuổi Hạ Tiểu Hi, trong lòng liền không thoải mái! Vinh Tứ không phải là một cái bánh tốt! Anh ta là một đại thiếu gia mê gái!
Lúc này, Diệp Đình đang gọi điện thoại.
Vinh Tứ hỏi anh: “Cậu gọi cho ai?”
Diệp Đình lãnh đạm đáp: “Ký giả.”
Một đầu khác, sảnh tiệc đã bước vào gay cấn!
Tang Tử Thần muốn chạy, nhưng đám người Trầm Băng Thần sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô ta.
/1906
|