-Đi mà, Yết Yết, giúp tớ lần này thôi~_An Nhi nài nỉ
-Không_Đáp lại cô là câu trả lời cụt ngủn đầy phong cách Thiên Yết
-Làm ơn đii, tớ lỡ hứa với Song Tử rồi!!!_An Nhi lay tay Thiên Yết
-Sử Tử cô nương…_Ma Kết đứng bên nhắc nhở
-Ờ thì Sư Tử.._An Nhi trề môi
-Không, tự chơi tự chịu!_Thiên Yết lạnh lùng
-Tớ đâu nghĩ tớ sẽ thua chứ!_An Nhi thở dài
-Hừ, Sư Tử là thành viên của đội bóng rổ trường, còn cậu chỉ mới chơi bóng rổ 3 tháng nay thì làm sao có cửa thắng! Cậu chỉ giỏi việc hiếu thắng!_Ma Kết hừ nhẹ, lên giọng giải thích
-Cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu Kết Kết!_An Nhi lừ mắt nhìn anh
-Kệ cậu!_Ma Kết nói rồi lơ cô đi
-Đi mà Thiên Yết, nếu cậu không giúp, tớ liền nói với Tiểu Phu!_An Nhi lấy Xà Phu ra hăm dọa
-Thử đi!_Thiên Yết liếc mắt nhìn
-Vậy tớ nói Xà Phu tìm hôn thê cho cậu_An Nhi không chịu thua. Nghe tới câu này Ma Kết liền lăn ra đất, ôm bụng cười nắc nẻ, còn Thiên Yết vẻ mặt thoáng biến sắc
-Được!_Nhanh chóng đồng ý, Thiên Yết liền đứng dậy ra ngoài. Để An Nhi cười đắc thắng cùng Ma Kết cười không khép được miệng =)))))))
-------------------------------------------Dòng phân cách đáng yêu---------------------------------------------------
“Cốc…cốc…cốc……”
Tiếng gõ cửa nãy giờ vang lên, Song Ngư chui đầu vào trong chăn trốn tránh. Tiếng gõ cửa lại xang lên, Song Ngư bực bội ra mở cửa. Định quát lên liền thấy Thiên Yết đứng trước của phòng, Song Ngư lập tức bối rối, cô đóng mạnh cửa lại, mặc kệ Thiên Yết đang đứng bên ngoài. Song Ngư chạy lại bàn trang điểm, vơ cái lược chải lại đầu tóc,thay lại cái áo, đánh chút phấn che đi đôi mắt thâm vì khóc. Xong xuôi, cô mới từ từ ra mở cửa, khuôn mặt ửng hồng do xấu hổ.
-Thứ 7 rảnh không?_Thên Yết liếc nhìn cô gái trước mặt, nhàn nhạt buông ra câu
-Rảnh, rảnh chứ!_Song Ngư trả lời, không che giấu được sự háo hức bên trong lời nói. Thiên Yết nghe được liền đưa tấm vé trước mặt cô, sau đó liền bỏ đi. Song Ngư ngẩn ngơ một hồi liền đóng rầm cửa lại.
Nằm trên giường, Song Ngư khẽ giơ tấm vé , hồi hộp đọc
“Vé tham gia khu vui chơi giải trí Sky” mặt sau có đính tờ note “Chiều thứ 7, 3 giờ”
Song Ngư nhìn tấm vé mà ngẩn ngơ. Là Thiên…Thiên Yết mời mình đúng không? Cô không tự chủ được mà lăn qua lại, lòng vui sướng đến mức không biết Thiên Bình đã về phòng. Thiên Bình nhìn cô, thắc mắc
-Cậu có chuyện gì vui àh?
-A…không…không có gì, không có gì, hihi!_Song Ngư giật mình, tay nhét vội tấm vé vào túi xách bên cạnh.
-Xì, không có gì mà miệng lại cười tủm tỉm thế kia!_Thiên Bình trề môi tỏ vẻ không tin
-Thật ra là…._Song Ngư thật thà ngồi kể lại
--------------------------------------------Dòng phân cách 10 phút sau-----------------------------------
-HẢ????Tên mặt băng ấy mời cậu đi chơi sao???_Thiên Bình hét lên sai khi tiếp thu hết mọi chuyện.
-Im lặng nào, cậu muốn hét cho cả thế giới biết sao? Với lại mặt băng gì chứ? Người ta đẹp đến thế cơ mà_Song Ngư tay che miệng Thiên Bình, tay bịt lỗ tai
-Hừ, tên ấy đẹp gì, chỉ được cái mặt lạnh tanh thiếu sức sống_Thiên Bình gỡ tay Song Ngư ra, nói
-Dù gì họ cũng thuộc loại đẹp trai trong top 10 chàng của trường đó!_Song Ngư liếc mắc
-Ể? Thế tên đó đứng thứ nhất sao?_Thiên Bình hoang mang
-Không, Nhân Mã mới đứng nhất!
-Ầy, cũng phải, Mã Mã cậu ta vừa ấm áp, vừa tốt bụng, mỗi tội hơi lạnh với người ngoài! Mà tên mặt băng ấy đứng thứ mấy?_Thiên Bình gật gù
-Thiên Yết chứ không phải mặt băng!_Song Ngư nghiêm giọng
-Rồi rồi, Thiên Yết!
-Ừ, cậu ấy đứng thứ 4! Không tồi nhỉ?_Song Ngư cười, tự hào
-Cũng không tệ. Cơ mà lạc chủ đề rồi, tớ muốn hỏi tên ấy mời cậu đi chơi thật hả?_Thiên Bình nói
-Thật, vé nè_Song Ngư vơ lấy tấm vé trong túi
-Haizzz, đi chơi với người mình thích thật sung sướng haaaa!_Thiên Bình kéo dài giọng
-Ể? Sao cậu biết tớ thích Thiên Yết?_Song Ngư đỏ mặt
-Hầy, cậu nhắc đến tên Thiên Yết kia liền đỏ mặt, người ngoài nhìn vào cũng nhận ra!_Thiên Bình thở dài
-Thật ư?_Bảo Bình kéo kéo má mình
-Thật! Mà thôi, đi chơi với người mình thích sao ăn mặc xuề xòa được. Nào, lại đây, tớ phối đồ cho câu để mai có thể làm tên kia lác mắt chơi!_Thiên Bình nói, rồi hí hửng kéo Song Ngư đến tủ quần áo….
►End chap 24◄
-Không_Đáp lại cô là câu trả lời cụt ngủn đầy phong cách Thiên Yết
-Làm ơn đii, tớ lỡ hứa với Song Tử rồi!!!_An Nhi lay tay Thiên Yết
-Sử Tử cô nương…_Ma Kết đứng bên nhắc nhở
-Ờ thì Sư Tử.._An Nhi trề môi
-Không, tự chơi tự chịu!_Thiên Yết lạnh lùng
-Tớ đâu nghĩ tớ sẽ thua chứ!_An Nhi thở dài
-Hừ, Sư Tử là thành viên của đội bóng rổ trường, còn cậu chỉ mới chơi bóng rổ 3 tháng nay thì làm sao có cửa thắng! Cậu chỉ giỏi việc hiếu thắng!_Ma Kết hừ nhẹ, lên giọng giải thích
-Cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu Kết Kết!_An Nhi lừ mắt nhìn anh
-Kệ cậu!_Ma Kết nói rồi lơ cô đi
-Đi mà Thiên Yết, nếu cậu không giúp, tớ liền nói với Tiểu Phu!_An Nhi lấy Xà Phu ra hăm dọa
-Thử đi!_Thiên Yết liếc mắt nhìn
-Vậy tớ nói Xà Phu tìm hôn thê cho cậu_An Nhi không chịu thua. Nghe tới câu này Ma Kết liền lăn ra đất, ôm bụng cười nắc nẻ, còn Thiên Yết vẻ mặt thoáng biến sắc
-Được!_Nhanh chóng đồng ý, Thiên Yết liền đứng dậy ra ngoài. Để An Nhi cười đắc thắng cùng Ma Kết cười không khép được miệng =)))))))
-------------------------------------------Dòng phân cách đáng yêu---------------------------------------------------
“Cốc…cốc…cốc……”
Tiếng gõ cửa nãy giờ vang lên, Song Ngư chui đầu vào trong chăn trốn tránh. Tiếng gõ cửa lại xang lên, Song Ngư bực bội ra mở cửa. Định quát lên liền thấy Thiên Yết đứng trước của phòng, Song Ngư lập tức bối rối, cô đóng mạnh cửa lại, mặc kệ Thiên Yết đang đứng bên ngoài. Song Ngư chạy lại bàn trang điểm, vơ cái lược chải lại đầu tóc,thay lại cái áo, đánh chút phấn che đi đôi mắt thâm vì khóc. Xong xuôi, cô mới từ từ ra mở cửa, khuôn mặt ửng hồng do xấu hổ.
-Thứ 7 rảnh không?_Thên Yết liếc nhìn cô gái trước mặt, nhàn nhạt buông ra câu
-Rảnh, rảnh chứ!_Song Ngư trả lời, không che giấu được sự háo hức bên trong lời nói. Thiên Yết nghe được liền đưa tấm vé trước mặt cô, sau đó liền bỏ đi. Song Ngư ngẩn ngơ một hồi liền đóng rầm cửa lại.
Nằm trên giường, Song Ngư khẽ giơ tấm vé , hồi hộp đọc
“Vé tham gia khu vui chơi giải trí Sky” mặt sau có đính tờ note “Chiều thứ 7, 3 giờ”
Song Ngư nhìn tấm vé mà ngẩn ngơ. Là Thiên…Thiên Yết mời mình đúng không? Cô không tự chủ được mà lăn qua lại, lòng vui sướng đến mức không biết Thiên Bình đã về phòng. Thiên Bình nhìn cô, thắc mắc
-Cậu có chuyện gì vui àh?
-A…không…không có gì, không có gì, hihi!_Song Ngư giật mình, tay nhét vội tấm vé vào túi xách bên cạnh.
-Xì, không có gì mà miệng lại cười tủm tỉm thế kia!_Thiên Bình trề môi tỏ vẻ không tin
-Thật ra là…._Song Ngư thật thà ngồi kể lại
--------------------------------------------Dòng phân cách 10 phút sau-----------------------------------
-HẢ????Tên mặt băng ấy mời cậu đi chơi sao???_Thiên Bình hét lên sai khi tiếp thu hết mọi chuyện.
-Im lặng nào, cậu muốn hét cho cả thế giới biết sao? Với lại mặt băng gì chứ? Người ta đẹp đến thế cơ mà_Song Ngư tay che miệng Thiên Bình, tay bịt lỗ tai
-Hừ, tên ấy đẹp gì, chỉ được cái mặt lạnh tanh thiếu sức sống_Thiên Bình gỡ tay Song Ngư ra, nói
-Dù gì họ cũng thuộc loại đẹp trai trong top 10 chàng của trường đó!_Song Ngư liếc mắc
-Ể? Thế tên đó đứng thứ nhất sao?_Thiên Bình hoang mang
-Không, Nhân Mã mới đứng nhất!
-Ầy, cũng phải, Mã Mã cậu ta vừa ấm áp, vừa tốt bụng, mỗi tội hơi lạnh với người ngoài! Mà tên mặt băng ấy đứng thứ mấy?_Thiên Bình gật gù
-Thiên Yết chứ không phải mặt băng!_Song Ngư nghiêm giọng
-Rồi rồi, Thiên Yết!
-Ừ, cậu ấy đứng thứ 4! Không tồi nhỉ?_Song Ngư cười, tự hào
-Cũng không tệ. Cơ mà lạc chủ đề rồi, tớ muốn hỏi tên ấy mời cậu đi chơi thật hả?_Thiên Bình nói
-Thật, vé nè_Song Ngư vơ lấy tấm vé trong túi
-Haizzz, đi chơi với người mình thích thật sung sướng haaaa!_Thiên Bình kéo dài giọng
-Ể? Sao cậu biết tớ thích Thiên Yết?_Song Ngư đỏ mặt
-Hầy, cậu nhắc đến tên Thiên Yết kia liền đỏ mặt, người ngoài nhìn vào cũng nhận ra!_Thiên Bình thở dài
-Thật ư?_Bảo Bình kéo kéo má mình
-Thật! Mà thôi, đi chơi với người mình thích sao ăn mặc xuề xòa được. Nào, lại đây, tớ phối đồ cho câu để mai có thể làm tên kia lác mắt chơi!_Thiên Bình nói, rồi hí hửng kéo Song Ngư đến tủ quần áo….
►End chap 24◄
/25
|