Đêm đính hôn…
Từ 8h tối, khách đã đến đông nghẹt. Các công chúa-hoàng tử của đất nc khác dâng lễ vật, toàn những phẩm vật quý khó tìm như thịt phượng hoàng lửa, nanh của rồng đất… và 1 số loài thú gần như tuyệt chủng…nhưng trong đó, quý nhất là Lôi Hổ.
Xử Nữ ngồi vào chiếc bằng vàng dc chạm khắc tinh xảo, bên cạnh đó cũng là chiếc ghế đẹp ko kém. Kèn trống nổi lên, cánh cửa to tướng mở ra, bước vào là 1 chàng trai lạnh lùng, cao 1m90, đầy khí chất của 1 vị hoàng đế, ai cũng nhìn anh nhưng ko dám nhìn thẳng. Chàng trai đó bước đến chiếc ghế bên cạnh Xử Nhi, ngồi xuống. Ngay lập tức, hàng ngàn li rượu dc dâng lên, sau đó là tiếng vỗ tay ầm trời.
Cánh cửa 1 lần nữa mở ra, 11 sao bước vào, ai nấy đều trầm trồ khen ngợi. Tất cả mọi người đều vui vẻ ra sàn nhảy, riêng Ma Kết lạnh lùng đang suy tư điều gì đó. Kim Ngưu chạy đến quầy đồ ăn, thốt lên:
-trùi ui, đồ ăn đâu ra mà nhìu zữ zậy nèk
Cô ngó quanh, trong đầu có ý nghĩ ‘ngon wá, ko có ai ăn cũng phí…thôi kệ, ko ăn thì mình ăn’
Nghĩ là làm, lo cầm 1 chiếc dĩa to gắp gần hết đồ ăn, đồ ăn chất cao như núi. Cô cố gắng bưng dĩa đồ ăn vào bàn, lúc vấp té…cô nhắm mắt lại, mở ra, nhắm lại, rồi dụi mắt
-kì lạ, sao ko thấy đau, mình chết rồi sao?
-chết cái đầu cô ý, đứng lên coi nặng quá-Bảo Bình cầm dĩa đồ ăn ở dưới la lên
Cô đỏ mặt vội đứng zậy, thẹn thùng. Anh đứng zậy theo, phủi quần áo rồi nhìn sang cô mặt đỏ như quả gất, anh chợt thấy hình ảnh này thật đẹp. Anh đưa cô dĩa đồ ăn, nhắc nhở:
-lần sau đi đứng cẩn thận hơn
-nhớ rồi-cô ngoan ngoãn cầm dĩa đồ ăn
Thấy cô chỉ chú ý đến đồ ăn, anh nổi cơn “GHEN”, hối hận vì đã cứu đám đồ ăn đấy. 1 âm mưu lóe lên trong đầu anh, anh cười đểu rồi giả vờ la:
-ai da, đau tay quá-làm vẻ khổ sở
-anh có sao ko?-cô vội đưa dĩa đồ ăn cho phục vụ rồi đỡ anh
-ui~~, chắc gãy tay rồi
-hơ, t..tôi băng bó cho anh nha!-cô lo lắng
Anh gật đầu, cô dẫn anh ra ngoài, đi mua băng gạt rồi ngồi băng bó. Sau khi băng xong, cô còn thổi thổi xoa bóp tay
-ai da, nhẹ nhẹ thôi
-xi..xin lỗi-cô nhẹ nhàng lại.
Nhân lúc cô ko để ý, anh làm phép biến ra 1 con rắn nước quấn quanh chân cô. Cảm thấy nhột nhột dưới chân, cô nhìn xuống rồi lại la lên, ôm chặt lấy anh:
-AAAAAAAAAA, RẮN!!!!!!!!!
Quay mặt sang anh, mắt đẫm lệ
-c..cứu zới
Anh nhìn cô, tự hỏi tại sao cô đáng yêu thế?! Anh bịt mắt cô lại, nháy mắt…con rắn biến mất. Cô mở mắt ra, nhìn xuống:
-Oa, con rắn chạy rồi~. Giỏi thật, anh thật dũng cảm đó nha-cô giương ngón cái lên, nháy mắt tinh nghịch
Anh tự mãn
-Ờm, tất nhiên tôi mà lị-anh vỗ ngực, mũi dài ra như pinocchio. Thuận tay ôm lấy bả vai cô.
Nhân Mã & Sư Tử đứng ở trong, chứng kiến tất cả, cùng nhau cười ko ra hơi, trong lòng lại tội nghiệp cho Ngưu bị sói lừa mà ko pít. Mã Mã lên tiếng:
-zui quá Tử ha-cô ôm bụng, mặt đỏ hoe vì cười nhiều
Hành động đó của cô lọt vào mắt Tử khiến anh đỏ mặt. Anh vội nói:
-ừk, thôi chúng ta đi chơi đi
-dc thôi bấy bì-cô trả lời
Ngoài Hoa Viên…
-chuyên j` thế Tử?-cô hỏi
-àk, ko có j` mấy, chỉ muốn hỏi thăm mấy ngày ở đây Mã Mã ra sao ấy mừk!
-cũng bình thường thôi, ngày 3 bữa, ăn ngon ngủ yên
-zậy để mình kể chuyện mình cho nhé! Nghe này, mình là Nhị hoàng tử của Vương quốc Mặt Trăng, đời sống sung sướng, ngày ngày…bla bla…
-woa~~ tuyệt quá, mình cũng muốn như zậy-cô hâm mộ
-zậy chừng nào mình sẽ dẫn Mã tới chơi 1 lần cho pít hen-mặt anh hào hứng
-thiệt hả? zậy tkì thanks Tử trước nha-cô nói rồi ôm anh
Anh đỏ mặt, ngạc nhiên rồi nhẹ nhàng ôm lại. Cô bạn thanh mai này của anh, sau khi gả anh cần phải dạy dỗ lại mới dc, ai lại tự nhiên ôm con trai như thế…ngoại trừ anh.
Ngồi gần bàn tiệc, thấy bạn mình hạnh phúc Bạch Dương và Thiên Bình thèm chãy nc dãi, Bình Nhi thở dài
-ôi tềnh êu, ước j` mình cũng có boyfriend
-mi tu-Dương chống cằm đáp lại
Cả 2 thở dài, bỗng Dương lóe lên ý nghĩ, quay sang Bình Nhi đang ngồi buồn rầu
-Bình Nhi, hay là…tụi mình quen nhau ik-anh nắm 2 tay cô, đỏ mặt nói
-hơ, quen nhau hả?
-ờm, nha~~~-anh kéo dài âm ‘nha’
1 hồi suy nghĩ…-cũng dc, tụi mình quen nhau zậy!-cô vui vẻ nói
-uây, zui quá, mình có bạn gái rồi-anh ôm chầm lấy cô
-zậy khi nào mình kết hôn đây?-anh gian xảo nói thầm vào tai cô
Cô hóa đá, thúc vào 1 bụng anh 1 cú đấm, and next…
-chết đi, tên biến thái!!!!-Cô xông váo đánh anh
-huhu, tha cho anh Bình ui-anh tạo vẻ mặt cừu van nài
-hứ, anh chết luôn đêê, anh mà sống chỉ tổ chật đất!!-nói rồi cô giận dữ bỏ đi
Anh ở lại, bẻ tay*crộp crộp*, từ gương mặt cừu ngây thơ nay đã biến thành con sói hung ác, chuyên hại người, miệng thì thầm nhỏ:
-em hay lắm, để xem tôi phạt em như thế nào-rồi anh cười lớn
_____o0o_____
T/g: mệt wá! Mệt wá! Cuối cùng cũng xong chap này, các pạn nhớ ủng hộ mình nhều nha. Có j` tkì góp ý cho mình <3. Nếu mí pn rãnh tkì đọc truyện Anh Yêu Bé Nhiều Lắm~ vs Con Nhỏ Đa Tình nha, thanks trước!
Từ 8h tối, khách đã đến đông nghẹt. Các công chúa-hoàng tử của đất nc khác dâng lễ vật, toàn những phẩm vật quý khó tìm như thịt phượng hoàng lửa, nanh của rồng đất… và 1 số loài thú gần như tuyệt chủng…nhưng trong đó, quý nhất là Lôi Hổ.
Xử Nữ ngồi vào chiếc bằng vàng dc chạm khắc tinh xảo, bên cạnh đó cũng là chiếc ghế đẹp ko kém. Kèn trống nổi lên, cánh cửa to tướng mở ra, bước vào là 1 chàng trai lạnh lùng, cao 1m90, đầy khí chất của 1 vị hoàng đế, ai cũng nhìn anh nhưng ko dám nhìn thẳng. Chàng trai đó bước đến chiếc ghế bên cạnh Xử Nhi, ngồi xuống. Ngay lập tức, hàng ngàn li rượu dc dâng lên, sau đó là tiếng vỗ tay ầm trời.
Cánh cửa 1 lần nữa mở ra, 11 sao bước vào, ai nấy đều trầm trồ khen ngợi. Tất cả mọi người đều vui vẻ ra sàn nhảy, riêng Ma Kết lạnh lùng đang suy tư điều gì đó. Kim Ngưu chạy đến quầy đồ ăn, thốt lên:
-trùi ui, đồ ăn đâu ra mà nhìu zữ zậy nèk
Cô ngó quanh, trong đầu có ý nghĩ ‘ngon wá, ko có ai ăn cũng phí…thôi kệ, ko ăn thì mình ăn’
Nghĩ là làm, lo cầm 1 chiếc dĩa to gắp gần hết đồ ăn, đồ ăn chất cao như núi. Cô cố gắng bưng dĩa đồ ăn vào bàn, lúc vấp té…cô nhắm mắt lại, mở ra, nhắm lại, rồi dụi mắt
-kì lạ, sao ko thấy đau, mình chết rồi sao?
-chết cái đầu cô ý, đứng lên coi nặng quá-Bảo Bình cầm dĩa đồ ăn ở dưới la lên
Cô đỏ mặt vội đứng zậy, thẹn thùng. Anh đứng zậy theo, phủi quần áo rồi nhìn sang cô mặt đỏ như quả gất, anh chợt thấy hình ảnh này thật đẹp. Anh đưa cô dĩa đồ ăn, nhắc nhở:
-lần sau đi đứng cẩn thận hơn
-nhớ rồi-cô ngoan ngoãn cầm dĩa đồ ăn
Thấy cô chỉ chú ý đến đồ ăn, anh nổi cơn “GHEN”, hối hận vì đã cứu đám đồ ăn đấy. 1 âm mưu lóe lên trong đầu anh, anh cười đểu rồi giả vờ la:
-ai da, đau tay quá-làm vẻ khổ sở
-anh có sao ko?-cô vội đưa dĩa đồ ăn cho phục vụ rồi đỡ anh
-ui~~, chắc gãy tay rồi
-hơ, t..tôi băng bó cho anh nha!-cô lo lắng
Anh gật đầu, cô dẫn anh ra ngoài, đi mua băng gạt rồi ngồi băng bó. Sau khi băng xong, cô còn thổi thổi xoa bóp tay
-ai da, nhẹ nhẹ thôi
-xi..xin lỗi-cô nhẹ nhàng lại.
Nhân lúc cô ko để ý, anh làm phép biến ra 1 con rắn nước quấn quanh chân cô. Cảm thấy nhột nhột dưới chân, cô nhìn xuống rồi lại la lên, ôm chặt lấy anh:
-AAAAAAAAAA, RẮN!!!!!!!!!
Quay mặt sang anh, mắt đẫm lệ
-c..cứu zới
Anh nhìn cô, tự hỏi tại sao cô đáng yêu thế?! Anh bịt mắt cô lại, nháy mắt…con rắn biến mất. Cô mở mắt ra, nhìn xuống:
-Oa, con rắn chạy rồi~. Giỏi thật, anh thật dũng cảm đó nha-cô giương ngón cái lên, nháy mắt tinh nghịch
Anh tự mãn
-Ờm, tất nhiên tôi mà lị-anh vỗ ngực, mũi dài ra như pinocchio. Thuận tay ôm lấy bả vai cô.
Nhân Mã & Sư Tử đứng ở trong, chứng kiến tất cả, cùng nhau cười ko ra hơi, trong lòng lại tội nghiệp cho Ngưu bị sói lừa mà ko pít. Mã Mã lên tiếng:
-zui quá Tử ha-cô ôm bụng, mặt đỏ hoe vì cười nhiều
Hành động đó của cô lọt vào mắt Tử khiến anh đỏ mặt. Anh vội nói:
-ừk, thôi chúng ta đi chơi đi
-dc thôi bấy bì-cô trả lời
Ngoài Hoa Viên…
-chuyên j` thế Tử?-cô hỏi
-àk, ko có j` mấy, chỉ muốn hỏi thăm mấy ngày ở đây Mã Mã ra sao ấy mừk!
-cũng bình thường thôi, ngày 3 bữa, ăn ngon ngủ yên
-zậy để mình kể chuyện mình cho nhé! Nghe này, mình là Nhị hoàng tử của Vương quốc Mặt Trăng, đời sống sung sướng, ngày ngày…bla bla…
-woa~~ tuyệt quá, mình cũng muốn như zậy-cô hâm mộ
-zậy chừng nào mình sẽ dẫn Mã tới chơi 1 lần cho pít hen-mặt anh hào hứng
-thiệt hả? zậy tkì thanks Tử trước nha-cô nói rồi ôm anh
Anh đỏ mặt, ngạc nhiên rồi nhẹ nhàng ôm lại. Cô bạn thanh mai này của anh, sau khi gả anh cần phải dạy dỗ lại mới dc, ai lại tự nhiên ôm con trai như thế…ngoại trừ anh.
Ngồi gần bàn tiệc, thấy bạn mình hạnh phúc Bạch Dương và Thiên Bình thèm chãy nc dãi, Bình Nhi thở dài
-ôi tềnh êu, ước j` mình cũng có boyfriend
-mi tu-Dương chống cằm đáp lại
Cả 2 thở dài, bỗng Dương lóe lên ý nghĩ, quay sang Bình Nhi đang ngồi buồn rầu
-Bình Nhi, hay là…tụi mình quen nhau ik-anh nắm 2 tay cô, đỏ mặt nói
-hơ, quen nhau hả?
-ờm, nha~~~-anh kéo dài âm ‘nha’
1 hồi suy nghĩ…-cũng dc, tụi mình quen nhau zậy!-cô vui vẻ nói
-uây, zui quá, mình có bạn gái rồi-anh ôm chầm lấy cô
-zậy khi nào mình kết hôn đây?-anh gian xảo nói thầm vào tai cô
Cô hóa đá, thúc vào 1 bụng anh 1 cú đấm, and next…
-chết đi, tên biến thái!!!!-Cô xông váo đánh anh
-huhu, tha cho anh Bình ui-anh tạo vẻ mặt cừu van nài
-hứ, anh chết luôn đêê, anh mà sống chỉ tổ chật đất!!-nói rồi cô giận dữ bỏ đi
Anh ở lại, bẻ tay*crộp crộp*, từ gương mặt cừu ngây thơ nay đã biến thành con sói hung ác, chuyên hại người, miệng thì thầm nhỏ:
-em hay lắm, để xem tôi phạt em như thế nào-rồi anh cười lớn
_____o0o_____
T/g: mệt wá! Mệt wá! Cuối cùng cũng xong chap này, các pạn nhớ ủng hộ mình nhều nha. Có j` tkì góp ý cho mình <3. Nếu mí pn rãnh tkì đọc truyện Anh Yêu Bé Nhiều Lắm~ vs Con Nhỏ Đa Tình nha, thanks trước!
/10
|