Là ai? Tôi hiếu kỳ.
Bên ngoài truyền đến tiếng động của ghế làm việc, hình như anh ngồi xuống.
Và người phụ nữ kia gọi anh:”Gia Tuấn.”
Tim tôi như bị dao cứa, giọng nói rất xa lạ, không giống với giọng trợ lý của Gia Tuấn, thế nhưng tại sao cô ta lại gọi Gia Tuấn thân thiết như vậy?
Tôi rất bình tĩnh ngồi trong phòng lắng nghe, tôi muốn nghe thử xem họ sẽ nói chuyện gì.
Giọng nói của người phụ nữ đó lại vang lên,”Cô ta vẫn không đồng ý ly hôn?”
Bên kia Gia Tuấn do dự một chút mới đáp,”Đúng, cô ấy không đồng ý.”
Trong lòng tôi phát lạnh, họ đang nói chuyện ly hôn của chúng tôi?
Người phụ nữ hỏi anh:”Vậy anh làm sao bây giờ?”
Gia Tuấn trả lời:”Có lẽ anh thực sự không nên ly hôn, gần đây Đinh Đinh thay đổi rất nhiều, cô ấy trở nên rất dịu dành hiền lành, cũng quan tâm tới anh rất nhiều, kỳ thực anh đã từng có suy nghĩ rằng có phải anh quá tàn nhẫn và độc đoán hay không, Đinh Đinh nói rất đúng, hôn nhân chính là chỗ dựa tình cảm của hai người, không phải là nơi trút giận lúc tùy hứng hay nổi giận, khi bất cứ người nào phạm sai lầm, mình phải cho đối phương một cơ hội để sửa chữa, không thể dùng ly hôn làm cách để chấm dứt tất cả.”
Trong lòng tôi khẽ rung động, Hóa ra Gia Tuấn cũng bị tôi làm cảm động.
Người phụ nữ kia ngập ngừng rồi nói:”Gia sơn dễ đổi, bản tính khó dời, bây giờ cô ta đối xử với anh như vậy, đơn giản là cô ta không muốn mất anh, cô ta không có công việc, vẫn phải dự vào anh để kiếm tiền nuôi gia đình, nếu thực sự ly hôn, cô ta sẽ mất đi tất cả, đương nhiên cô ta không muốn mất đi anh rồi.”
Tôi nhất thời phẫn nộ, đúng là một người đàn bà đê tiện, cô ta lại có thể gây chia rẽ quan hệ của vợ chồng chúng tôi trắng trợn như vậy.
Quả nhiên Gia Tuấn hơi mất kiên nhẫn:”Được rồi, chúng ta không tranh luận vấn đề này nữa, tại sao hôm qua em gặp mẹ anh?”
Lúc này người phụ nữ kia không thể không lo lắng, cô ta nhận:”Đúng, Gia Kỳ nói với em, chan của bác bị đau, nên em đến thăm bác một lát.”
Gia Tuấn có chút không hài lòng, trong giọng nói rõ ràng tràn ngập sự bất mãn,”Lần sau đừng làm chuyện khiến cho người khác hiểu lầm như vậy nữa.”
Cô ta khẩn thiết nói:”Gia Tuấn, anh biết rõ là em có tình cảm với anh mà, thực ra e chỉ là muốn, em chỉ là…”
Gia Tuấn cắt ngang lời của cô ta,”Anh hiểu, thế nhưng Quách Sắc à, hiện tại anh vẫn chưa ly hôn, anh cũng không hứa hẹn gì với em cả, thì em và Gia Kỳ lại nhanh chóng thân mật như vậy, còn ân cần với mẹ anh như vậy, chuyện này đã vượt ra khỏi quyền hạn em phải làm rồi, lần sau đừng làm chuyện như vậy nữa.”
Lòng tôi trầm xuống, đúng là một con hồ ly tinh giỏi, cô thực sự có kế sách tấn công, lại thừa dịp tôi không có ở đây, làm lung lạc lòng người khắp nơi?
Hai người hoàn toàn không biết cách một bức vách, tôi an vị ở bên trong, âm thầm lắng nghe.
Gia Tuấn nói:”Quách Sắc, đừng đến tòa án tìm anh, em xuất hiện công khai như vậy, ngay cả trợ lý của anh cũng bàn ra tán vào, điều này khiến cho hình tượng của anh trước mặt của cấp dưới không tốt.”
Giọng nói của cô ta lại vang lên, có chút khổ sở, có chút uyển chuyển,”Gia Tuấn, anh biết em yêu anh mà, bất luận hình dáng anh có ra sao đi nữa, em cũng tình nguyện chờ đợi anh.”
Tôi thầm nghĩ, cô tình nguyện chờ đợi anh ấy? À, thủ đoạn quen thuộc của hồ ly tinh, cô chờ đi! Tôi sẽ không cho cô cơ hội, tôi sẽ biến cô thành một bà cô già!
Tôi muốn nghe bọn họ sẽ nói cái gì nữa, lúc này tôi lại nghe được tiếng giày cao gót, dường như con hồ ly tinh kia đi tới sau lưng Gia Tuấn, cô ta đang vỗ nhẹ vào phía sau vai Gia Tuấn, bóp vai cho anh, ghé vào tai anh nói khẽ, tôi vừa lo lắng vừa sốt ruột, bọn họ đang nói gì với nhau? Tôi một chút cũng nghe không rõ, tôi tiến đến sat vách ngăn cô găng nghe lại lần nữa, nhưng lúc này, chiếc giường lại kêu kẽo kẹt, tôi thầm than nguy rồi.
Quả nhiên, Gia Tuấn ở bên ngoài nghe thấy, anh hô to:”Ai ở bên trong đó?”
Bên ngoài có tiếng vội vội vàng vàng va chạm vào cái bàn, Gia Tuấn vội chạy vào, anh kêu lên ngạc nhiên:”Đinh Đinh? Sao em lại ở đây?”
Tôi đành đứng dậy, tôi nhìn thấy sự sửng sốt trên khuôn mặt tuấn tú của anh, lúc này từ phía sau vai anh tôi trông thấy người phụ nữ đó.
Ngay khoảnh khắc này, hai người phụ nữ chúng tôi đều lập phòng tuyến cho riêng mình, bắt đầu tính toán kế sách để công kích đối phương.
Are you ready? (Bạn đã sẵn sàng chưa?)
Tên cô ta là Quách Sắc?
(Đinh Đinh: Cô là người phương nào?
Quách Sắc: Tại hạ chính là nhất phẩm hồ ly tinh tài sắc vẹn toàn, dịu dàng hòa nhã, lẳng lơ vô hạn, Quách Sắc, còn cô là ai?
Đinh Đinh: Dân phụ bất tài, chỉ là người phụ nữ nhỏ bé lạc đường, đọc sách hai năm, học trường đại học hạng ba, tài sắc hạng bét, tài nghệ nấu ăn không giỏi, Đinh Đinh.
… …) >>Mềnh đúi zí trí tưởng tượng wá fong fú of chị nì (0_o)
Tôi đang nhìn cô ta, cô ta cũng đang nhìn tôi.
Chắc chắn Quách Sắc đang suy nghĩ:”Bà cô già này, lo ở nhà làm vợ đi, chạy tới chỗ này làm gì?”
Trong lòng tôi lại đang suy nghĩ:”Kẻ thứ ba này, hồ ly tinh, chớ có kiêu ngạo, đến đây, tiếp chiêu!”
Nếu như là đang ở trong trò chơi đánh nhau, tôi nghĩ cột máu của hai người chúng tôi đều tăng vọt lên tới đỉnh điểm, chỉ chờ cơ hội, một chiêu khống chế địch, tung chưởng hoặc chém đối phương đến chết.
Gia Tuấn thì ngây người đứng ở giữa, nếu như diễn dịch theo hướng hình tượng hóa, thì hẳn là phải thế này:
Phó Gia Tuấn (ăn mặc thành thư sinh), làm ra vẻ khổ sở suy nghĩ: Một thê, một thiếp? Hoặc một thê, dã thiếp? Hoặc là bình thê? Hoặc là lại hưu thê?
(Một vợ, một vợ lẽ? Hoặc là một vợ, không có vợ lẽ? Hoặc đều là vợ? Hoặc là lại bỏ vợ?)
? ¥¥%¥! (? *…? ¥¥%¥! (? *…
? ¥¥%¥! (? *… ? ¥¥%¥! (? *…
Cách nghĩ lộn xộn, dù chỉ thoáng qua, sau khi nghĩ lung tung, tôi bỗng nhiên trấn tĩnh lại, trên khuôn mặt điềm tĩnh nhẹ nhàng nở nụ cười.
“Gia Tuấn.” Tôi thân mật gọi anh, đưa tay ra kéo tay anh:”Em đến tìm anh, Đường Nhất Phàm nói anh có án kiện, hơn nữa rất quyết liệt, anh có mệt hay không?”
Bên ngoài truyền đến tiếng động của ghế làm việc, hình như anh ngồi xuống.
Và người phụ nữ kia gọi anh:”Gia Tuấn.”
Tim tôi như bị dao cứa, giọng nói rất xa lạ, không giống với giọng trợ lý của Gia Tuấn, thế nhưng tại sao cô ta lại gọi Gia Tuấn thân thiết như vậy?
Tôi rất bình tĩnh ngồi trong phòng lắng nghe, tôi muốn nghe thử xem họ sẽ nói chuyện gì.
Giọng nói của người phụ nữ đó lại vang lên,”Cô ta vẫn không đồng ý ly hôn?”
Bên kia Gia Tuấn do dự một chút mới đáp,”Đúng, cô ấy không đồng ý.”
Trong lòng tôi phát lạnh, họ đang nói chuyện ly hôn của chúng tôi?
Người phụ nữ hỏi anh:”Vậy anh làm sao bây giờ?”
Gia Tuấn trả lời:”Có lẽ anh thực sự không nên ly hôn, gần đây Đinh Đinh thay đổi rất nhiều, cô ấy trở nên rất dịu dành hiền lành, cũng quan tâm tới anh rất nhiều, kỳ thực anh đã từng có suy nghĩ rằng có phải anh quá tàn nhẫn và độc đoán hay không, Đinh Đinh nói rất đúng, hôn nhân chính là chỗ dựa tình cảm của hai người, không phải là nơi trút giận lúc tùy hứng hay nổi giận, khi bất cứ người nào phạm sai lầm, mình phải cho đối phương một cơ hội để sửa chữa, không thể dùng ly hôn làm cách để chấm dứt tất cả.”
Trong lòng tôi khẽ rung động, Hóa ra Gia Tuấn cũng bị tôi làm cảm động.
Người phụ nữ kia ngập ngừng rồi nói:”Gia sơn dễ đổi, bản tính khó dời, bây giờ cô ta đối xử với anh như vậy, đơn giản là cô ta không muốn mất anh, cô ta không có công việc, vẫn phải dự vào anh để kiếm tiền nuôi gia đình, nếu thực sự ly hôn, cô ta sẽ mất đi tất cả, đương nhiên cô ta không muốn mất đi anh rồi.”
Tôi nhất thời phẫn nộ, đúng là một người đàn bà đê tiện, cô ta lại có thể gây chia rẽ quan hệ của vợ chồng chúng tôi trắng trợn như vậy.
Quả nhiên Gia Tuấn hơi mất kiên nhẫn:”Được rồi, chúng ta không tranh luận vấn đề này nữa, tại sao hôm qua em gặp mẹ anh?”
Lúc này người phụ nữ kia không thể không lo lắng, cô ta nhận:”Đúng, Gia Kỳ nói với em, chan của bác bị đau, nên em đến thăm bác một lát.”
Gia Tuấn có chút không hài lòng, trong giọng nói rõ ràng tràn ngập sự bất mãn,”Lần sau đừng làm chuyện khiến cho người khác hiểu lầm như vậy nữa.”
Cô ta khẩn thiết nói:”Gia Tuấn, anh biết rõ là em có tình cảm với anh mà, thực ra e chỉ là muốn, em chỉ là…”
Gia Tuấn cắt ngang lời của cô ta,”Anh hiểu, thế nhưng Quách Sắc à, hiện tại anh vẫn chưa ly hôn, anh cũng không hứa hẹn gì với em cả, thì em và Gia Kỳ lại nhanh chóng thân mật như vậy, còn ân cần với mẹ anh như vậy, chuyện này đã vượt ra khỏi quyền hạn em phải làm rồi, lần sau đừng làm chuyện như vậy nữa.”
Lòng tôi trầm xuống, đúng là một con hồ ly tinh giỏi, cô thực sự có kế sách tấn công, lại thừa dịp tôi không có ở đây, làm lung lạc lòng người khắp nơi?
Hai người hoàn toàn không biết cách một bức vách, tôi an vị ở bên trong, âm thầm lắng nghe.
Gia Tuấn nói:”Quách Sắc, đừng đến tòa án tìm anh, em xuất hiện công khai như vậy, ngay cả trợ lý của anh cũng bàn ra tán vào, điều này khiến cho hình tượng của anh trước mặt của cấp dưới không tốt.”
Giọng nói của cô ta lại vang lên, có chút khổ sở, có chút uyển chuyển,”Gia Tuấn, anh biết em yêu anh mà, bất luận hình dáng anh có ra sao đi nữa, em cũng tình nguyện chờ đợi anh.”
Tôi thầm nghĩ, cô tình nguyện chờ đợi anh ấy? À, thủ đoạn quen thuộc của hồ ly tinh, cô chờ đi! Tôi sẽ không cho cô cơ hội, tôi sẽ biến cô thành một bà cô già!
Tôi muốn nghe bọn họ sẽ nói cái gì nữa, lúc này tôi lại nghe được tiếng giày cao gót, dường như con hồ ly tinh kia đi tới sau lưng Gia Tuấn, cô ta đang vỗ nhẹ vào phía sau vai Gia Tuấn, bóp vai cho anh, ghé vào tai anh nói khẽ, tôi vừa lo lắng vừa sốt ruột, bọn họ đang nói gì với nhau? Tôi một chút cũng nghe không rõ, tôi tiến đến sat vách ngăn cô găng nghe lại lần nữa, nhưng lúc này, chiếc giường lại kêu kẽo kẹt, tôi thầm than nguy rồi.
Quả nhiên, Gia Tuấn ở bên ngoài nghe thấy, anh hô to:”Ai ở bên trong đó?”
Bên ngoài có tiếng vội vội vàng vàng va chạm vào cái bàn, Gia Tuấn vội chạy vào, anh kêu lên ngạc nhiên:”Đinh Đinh? Sao em lại ở đây?”
Tôi đành đứng dậy, tôi nhìn thấy sự sửng sốt trên khuôn mặt tuấn tú của anh, lúc này từ phía sau vai anh tôi trông thấy người phụ nữ đó.
Ngay khoảnh khắc này, hai người phụ nữ chúng tôi đều lập phòng tuyến cho riêng mình, bắt đầu tính toán kế sách để công kích đối phương.
Are you ready? (Bạn đã sẵn sàng chưa?)
Tên cô ta là Quách Sắc?
(Đinh Đinh: Cô là người phương nào?
Quách Sắc: Tại hạ chính là nhất phẩm hồ ly tinh tài sắc vẹn toàn, dịu dàng hòa nhã, lẳng lơ vô hạn, Quách Sắc, còn cô là ai?
Đinh Đinh: Dân phụ bất tài, chỉ là người phụ nữ nhỏ bé lạc đường, đọc sách hai năm, học trường đại học hạng ba, tài sắc hạng bét, tài nghệ nấu ăn không giỏi, Đinh Đinh.
… …) >>Mềnh đúi zí trí tưởng tượng wá fong fú of chị nì (0_o)
Tôi đang nhìn cô ta, cô ta cũng đang nhìn tôi.
Chắc chắn Quách Sắc đang suy nghĩ:”Bà cô già này, lo ở nhà làm vợ đi, chạy tới chỗ này làm gì?”
Trong lòng tôi lại đang suy nghĩ:”Kẻ thứ ba này, hồ ly tinh, chớ có kiêu ngạo, đến đây, tiếp chiêu!”
Nếu như là đang ở trong trò chơi đánh nhau, tôi nghĩ cột máu của hai người chúng tôi đều tăng vọt lên tới đỉnh điểm, chỉ chờ cơ hội, một chiêu khống chế địch, tung chưởng hoặc chém đối phương đến chết.
Gia Tuấn thì ngây người đứng ở giữa, nếu như diễn dịch theo hướng hình tượng hóa, thì hẳn là phải thế này:
Phó Gia Tuấn (ăn mặc thành thư sinh), làm ra vẻ khổ sở suy nghĩ: Một thê, một thiếp? Hoặc một thê, dã thiếp? Hoặc là bình thê? Hoặc là lại hưu thê?
(Một vợ, một vợ lẽ? Hoặc là một vợ, không có vợ lẽ? Hoặc đều là vợ? Hoặc là lại bỏ vợ?)
? ¥¥%¥! (? *…? ¥¥%¥! (? *…
? ¥¥%¥! (? *… ? ¥¥%¥! (? *…
Cách nghĩ lộn xộn, dù chỉ thoáng qua, sau khi nghĩ lung tung, tôi bỗng nhiên trấn tĩnh lại, trên khuôn mặt điềm tĩnh nhẹ nhàng nở nụ cười.
“Gia Tuấn.” Tôi thân mật gọi anh, đưa tay ra kéo tay anh:”Em đến tìm anh, Đường Nhất Phàm nói anh có án kiện, hơn nữa rất quyết liệt, anh có mệt hay không?”
/178
|