Ưu điểm nổi trội của thành phố biển Quỳnh Châu so với các thành phố khác đó chính là phong cảnh. Cho dù là khách sạn nằm trong một góc của thành phố vẫn có được tầm nhìn hướng biển, tận hưởng cơn gió xuân hòa quyện với mùi vị biển cả tươi mát. Lúc Cố Sơ đến khách sạn, bữa tiệc đã bắt đầu, những dãy đèn tím rực rỡ, chạy dài dọc bờ biển như muốn nhuộm màu bọt sóng trong cảnh đêm.
Cố Sơ căn bản là không muốn tham dự, cô sợ phải gặp mặt. Sợ gặp ai? Bắc Thâm? Hay là người mà mấy ngày nay vẫn bị spam thông tin liên tục trên mạng, Lục Bắc Thần? Cả một ngày hôm nay, lòng của cô vẫn không thể bình tĩnh, giống như hồn lìa khỏi xác, đầu óc mông lung. Tiểu Tiếu Tiếu gọi cho Cố Sơ không dưới 30 cuộc điện thoại, cuối cùng cô vẫn quyết định đến đây.
Có lẽ, Cố Sơ đang chỉ tìm cho mình cái cớ, một cái cớ để cô có thể ung dung tham gia cuộc họp lớp này. Hoặc cũng chính là cái cớ mà Tiểu Tiếu Tiếu đưa ra cho cô, cô sợ Tiểu Tiếu Tiếu chạy đến nhà lôi cô đi.
Kỳ thực, rõ ràng cô chỉ đang tìm cách biện minh cho hành động của mình.
Tiểu Tiếu Tiếu so với lần trước gặp, lại mập thêm một chút. Tuy là đã hai năm không gặp nhưng cái kiểu mập nhanh như quả khinh khí cầu thì bây giờ mới thấy. Nhìn thấy Cố Sơ, Tiểu Tiếu Tiếu cực kỳ hưng phấn, hai mắt sáng rỡ ôm chầm lấy cô: “Bảo bối, cậu thật xinh đẹp, một chút cũng không thay đổi.” Lại nói thêm một câu: “Không đúng, hình như gầy hơn trước.”
Cố Sơ bị ôm đến muốn tắc thở, dù cô và Tiểu Tiếu Tiếu có chiều cao ngang nhau là 1m68, nhưng Tiểu Tiếu Tiếu cân nặng và hình dáng gần như gấp 2 lần Cố Sơ. Thời còn đi học, Cố Sơ rất thích ăn vặt, ăn nói lớn tiếng, nhưng lá gan thì ngược lại. Vừa mới khai giảng, Tiểu Tiếu Tiếu được phân nằm giường trên, chỉ vì lo lắng mình sẽ phi thẳng từ trên giường xuống đất giống siêu Xayda nên cả đêm mất ngủ, thấy vậy Cố Sơ liền đổi giường cho cô. Từ đó trở đi, Tiểu Tiếu Tiếu mới coi như được ngủ yên giấc.
* Siêu Xayda: trong bộ truyện 7 viên ngọc rồng, một trong những nhân vật chính là Songoku.
Dùng hết sức mới kéo được cánh tay của Tiêu Tiếu Tiếu ra khỏi người, Cố Sơ liền bị cô kéo vào phòng trong. Quả thực, các bạn đại học tham gia khá đông, nhưng đa số vẫn là các sư tỷ của khóa trên, cùng khóa của cô chỉ có mấy người. Nhưng dù vậy, sự xuất hiện của cô cũng thu hút bọn họ không ít, kể cả những người cô không quen biết.
Cô có chút mất tự nhiên, liền lấy tay kéo kéo vạt váy, mong tránh được những ánh mắt soi mói ấy. Lần này họp mặt giống như bữa tiệc tương phùng, là một bữa tiệc thật sự náo nhiệt, nhưng cảm giác của cô là ẩn trong đó có những tính toán, ganh đua và tranh đoạt. Đây là loại tiệc buffet, nhân viên phục vụ ăn mặc theo phong cách cung đình qua lại không ngớt giữa những chai rượu vang đỏ. Mùi rượu tràn ngập, những vị sư tỷ trang điểm cầu kỳ, các sư huynh trong tây trang cùng giầy da, nhìn ra thời gian mài mòn, khiến bọn họ không còn non nớt, thay vào đó là sự lão luyện và giả tạo.
Cố Sơ hôm nay ăn mặc khá đơn giản, một chiếc đầm đen, thậm chí còn không đeo trang sức, duy chỉ có xương quai xanh trắng trẻo lại khiến người khác nhìn vào thèm muốn, đố kị. Có người nhận ra Cố Sơ, liền chủ động chào hỏi, còn có một số người đứng trong góc tối chỉ chỉ trỏ trỏ. Nhưng lúc cô quay đầu, thì họ lại giả bộ, đang chuyện trò vui vẻ.
“Đừng để ý đến bọn họ, đa phần đều chỉ là ghen tức.” Tiểu Tiếu Tiếu kéo tay cô, trong mắt không giấu vẻ tán thưởng: “Người ta ghen tức cậu trẻ trung xinh đẹp thôi.”
Cố Sơ căn bản cũng chẳng quan tâm, cười cười, không nói lời nào. Cô đâu phải đồ ngốc mà không hiểu bọn họ đang nói chuyện gì? Chỉ là đã nhiều năm trôi qua, cô đã học cách tự thôi miên chính mình, cho nên hôm nay cô mới có đủ dũng khí tham dự bữa tiệc. Đảo mắt một vòng, cô thất kinh, khăn trải bàn bằng vải bố ngoại nhập, “biển” hoa dài vô tận, những chiếc ly pha lê thủ công tinh xảo của Hungary… Bầu không khí này khiến cô ngẩn ngơ, có chút gì đó quen thuộc, lại có chút khó chịu.
“Cậu biết không?” Tiểu Tiếu Tiếu lấy một ly cocktail trên khay phục vụ đưa qua cho Cố Sơ, nở nụ cười thần bí.
“Biết chuyện gì?”
Tiểu Tiếu Tiếu nhìn trái phải một hồi, giống như muốn tìm ai đó, một lúc sau mới nói với Cố Sơ: “Lục Bắc Thần đó. Nghe nói bữa tiệc đêm nay do anh ta chủ trì, tớ còn tưởng là Lục Bắc Thâm. Mấy người đều nói là đã nhìn thấy Lục Bắc Thâm thực chất đã nhìn lầm người!”
Cố Sơ không nói tiếng nào, cầm ly rượu, tim bất giác đập loạn, một lúc sau nới nói: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
Tiểu Tiếu Tiếu lại với tay lấy một chiếc dĩa, vừa lấy thêm trái cây vừa nói: “Lúc cậu chưa đến, Lục Bắc Thần xuất hiện với tư cách là chủ trì bữa tiệc. Trời ơi! Anh ấy giống Lục Bắc Thâm như khuôn. Anh ta giải thích với mọi người, nói Lục Bắc Thâm là em trai của anh ta, lần này cũng lấy danh nghĩa của em mình tổ chức bữa tiệc.”
Nói đến đây, Tiểu Tiếu Tiếu nhìn chằm chằm Cố Sơ, hơi chần chừ nói: “Trước đây cậu có biết Lục Bắc Thâm còn người anh trai làm bác sĩ pháp y không? Anh ta thật sự không phải là Lục Bắc Thâm?”
Cố Sơ căn bản là không muốn tham dự, cô sợ phải gặp mặt. Sợ gặp ai? Bắc Thâm? Hay là người mà mấy ngày nay vẫn bị spam thông tin liên tục trên mạng, Lục Bắc Thần? Cả một ngày hôm nay, lòng của cô vẫn không thể bình tĩnh, giống như hồn lìa khỏi xác, đầu óc mông lung. Tiểu Tiếu Tiếu gọi cho Cố Sơ không dưới 30 cuộc điện thoại, cuối cùng cô vẫn quyết định đến đây.
Có lẽ, Cố Sơ đang chỉ tìm cho mình cái cớ, một cái cớ để cô có thể ung dung tham gia cuộc họp lớp này. Hoặc cũng chính là cái cớ mà Tiểu Tiếu Tiếu đưa ra cho cô, cô sợ Tiểu Tiếu Tiếu chạy đến nhà lôi cô đi.
Kỳ thực, rõ ràng cô chỉ đang tìm cách biện minh cho hành động của mình.
Tiểu Tiếu Tiếu so với lần trước gặp, lại mập thêm một chút. Tuy là đã hai năm không gặp nhưng cái kiểu mập nhanh như quả khinh khí cầu thì bây giờ mới thấy. Nhìn thấy Cố Sơ, Tiểu Tiếu Tiếu cực kỳ hưng phấn, hai mắt sáng rỡ ôm chầm lấy cô: “Bảo bối, cậu thật xinh đẹp, một chút cũng không thay đổi.” Lại nói thêm một câu: “Không đúng, hình như gầy hơn trước.”
Cố Sơ bị ôm đến muốn tắc thở, dù cô và Tiểu Tiếu Tiếu có chiều cao ngang nhau là 1m68, nhưng Tiểu Tiếu Tiếu cân nặng và hình dáng gần như gấp 2 lần Cố Sơ. Thời còn đi học, Cố Sơ rất thích ăn vặt, ăn nói lớn tiếng, nhưng lá gan thì ngược lại. Vừa mới khai giảng, Tiểu Tiếu Tiếu được phân nằm giường trên, chỉ vì lo lắng mình sẽ phi thẳng từ trên giường xuống đất giống siêu Xayda nên cả đêm mất ngủ, thấy vậy Cố Sơ liền đổi giường cho cô. Từ đó trở đi, Tiểu Tiếu Tiếu mới coi như được ngủ yên giấc.
* Siêu Xayda: trong bộ truyện 7 viên ngọc rồng, một trong những nhân vật chính là Songoku.
Dùng hết sức mới kéo được cánh tay của Tiêu Tiếu Tiếu ra khỏi người, Cố Sơ liền bị cô kéo vào phòng trong. Quả thực, các bạn đại học tham gia khá đông, nhưng đa số vẫn là các sư tỷ của khóa trên, cùng khóa của cô chỉ có mấy người. Nhưng dù vậy, sự xuất hiện của cô cũng thu hút bọn họ không ít, kể cả những người cô không quen biết.
Cô có chút mất tự nhiên, liền lấy tay kéo kéo vạt váy, mong tránh được những ánh mắt soi mói ấy. Lần này họp mặt giống như bữa tiệc tương phùng, là một bữa tiệc thật sự náo nhiệt, nhưng cảm giác của cô là ẩn trong đó có những tính toán, ganh đua và tranh đoạt. Đây là loại tiệc buffet, nhân viên phục vụ ăn mặc theo phong cách cung đình qua lại không ngớt giữa những chai rượu vang đỏ. Mùi rượu tràn ngập, những vị sư tỷ trang điểm cầu kỳ, các sư huynh trong tây trang cùng giầy da, nhìn ra thời gian mài mòn, khiến bọn họ không còn non nớt, thay vào đó là sự lão luyện và giả tạo.
Cố Sơ hôm nay ăn mặc khá đơn giản, một chiếc đầm đen, thậm chí còn không đeo trang sức, duy chỉ có xương quai xanh trắng trẻo lại khiến người khác nhìn vào thèm muốn, đố kị. Có người nhận ra Cố Sơ, liền chủ động chào hỏi, còn có một số người đứng trong góc tối chỉ chỉ trỏ trỏ. Nhưng lúc cô quay đầu, thì họ lại giả bộ, đang chuyện trò vui vẻ.
“Đừng để ý đến bọn họ, đa phần đều chỉ là ghen tức.” Tiểu Tiếu Tiếu kéo tay cô, trong mắt không giấu vẻ tán thưởng: “Người ta ghen tức cậu trẻ trung xinh đẹp thôi.”
Cố Sơ căn bản cũng chẳng quan tâm, cười cười, không nói lời nào. Cô đâu phải đồ ngốc mà không hiểu bọn họ đang nói chuyện gì? Chỉ là đã nhiều năm trôi qua, cô đã học cách tự thôi miên chính mình, cho nên hôm nay cô mới có đủ dũng khí tham dự bữa tiệc. Đảo mắt một vòng, cô thất kinh, khăn trải bàn bằng vải bố ngoại nhập, “biển” hoa dài vô tận, những chiếc ly pha lê thủ công tinh xảo của Hungary… Bầu không khí này khiến cô ngẩn ngơ, có chút gì đó quen thuộc, lại có chút khó chịu.
“Cậu biết không?” Tiểu Tiếu Tiếu lấy một ly cocktail trên khay phục vụ đưa qua cho Cố Sơ, nở nụ cười thần bí.
“Biết chuyện gì?”
Tiểu Tiếu Tiếu nhìn trái phải một hồi, giống như muốn tìm ai đó, một lúc sau mới nói với Cố Sơ: “Lục Bắc Thần đó. Nghe nói bữa tiệc đêm nay do anh ta chủ trì, tớ còn tưởng là Lục Bắc Thâm. Mấy người đều nói là đã nhìn thấy Lục Bắc Thâm thực chất đã nhìn lầm người!”
Cố Sơ không nói tiếng nào, cầm ly rượu, tim bất giác đập loạn, một lúc sau nới nói: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
Tiểu Tiếu Tiếu lại với tay lấy một chiếc dĩa, vừa lấy thêm trái cây vừa nói: “Lúc cậu chưa đến, Lục Bắc Thần xuất hiện với tư cách là chủ trì bữa tiệc. Trời ơi! Anh ấy giống Lục Bắc Thâm như khuôn. Anh ta giải thích với mọi người, nói Lục Bắc Thâm là em trai của anh ta, lần này cũng lấy danh nghĩa của em mình tổ chức bữa tiệc.”
Nói đến đây, Tiểu Tiếu Tiếu nhìn chằm chằm Cố Sơ, hơi chần chừ nói: “Trước đây cậu có biết Lục Bắc Thâm còn người anh trai làm bác sĩ pháp y không? Anh ta thật sự không phải là Lục Bắc Thâm?”
/61
|