7 Năm Quay Đầu Vẫn Hướng Về Em

Chương 51: Tạ ơn ông chủ

/61


Lục Bắc Thần còn tưởng cô sẽ thao thao bất tuyệt, không ngờ nói chỉ đôi câu liền im bặt. Dõi theo ánh mắt của cô đang nhìn vào gói thuốc lá trên bàn, Lục Bắc Thần hiểu ngay vấn đề, nhưng anh cũng không châm chọc, khẽ nhếch môi: “Cô không phải là nhân viên bán hàng giỏi rồi!”

Cố Sơ nghe ra giọng điệu khiêu khích của anh, cố đè nén cơn giận nói: “Giáo sư Lục, nếu anh không có thành ý mua thuốc, có thể …”

“Không phải có thể thử thuốc sao?” Lục Bắc Thần cắt ngang lời cô.

Á …

Cố Sơ giật mình, nhưng kịp phản ứng rất nhanh: “Có thể!”

Lục Bắc Thần hướng về phía cô gật đầu một cái, Cố Sơ biết anh ra hiệu muốn thử thuốc, liền cúi đầu mở một gói thuốc. Lục Bắc Thần nhìn cô, quả nhiên động tác mở bao thuốc lá của cô không chuyên nghiệp, còn có chút lúng túng. Mấy sợi tóc của cô lòa xòa trước trán, làm anh có cảm giác chỉ muốn lấy thay tay cô chỉnh lại. Tối nay trời hơi nóng, mồ hôi lấm tấm trên trán cô. Đúng rồi, cô có một vầng trán hoàn mỹ, trơn bóng, đầy đặn, không chút tì vết. Lục Bắc Thần từng nghe nói: Những cô gái đẹp là những cô gái dám để lộ vầng trán của mình. Anh biết, cô vẫn luôn xinh đẹp như thế.

Khoảng thời gian trầm mặc rất ngắn, chưa đầy một phút. Nhưng hành động Lục Bắc Thần nhìn Cố Sơ ngơ ngẩn, Lâm Gia Duyệt đã có thể nhìn ra, cảm giác bất an giờ đây đã giống như những đợt sóng lớn, nhấn chìm cô.

Cố Sơ lấy một điếu thuốc trong bao, đưa cho Lục Bắc Thần. Anh nhận thuốc, đặt lên miệng, nhưng không hề thực hiện động tác tiếp theo, chỉ là nhìn chăm chăm Cố Sơ, ngón tay thon dài gõ gõ trên mặt bàn. Cố Sơ không biết anh muốn gì, nên vẫn đứng yên một chỗ.

Một lúc lâu sau, Lục Bắc Thần mới lười biếng mở miệng: “Mồi thuốc là công việc cơ bản nhất của người bán thuốc, cô không biết sao?”

Cố Sơ sắc mặt cứng đờ, cô không phải không biết anh cố tình làm khó dễ.

Lâm Gia Duyệt ở bên cạnh nhẹ giọng nói: “Bắc Thần! Trước giờ anh đâu hút loại thuốc này!”. Cô cảm thấy không khí có chút kỳ quái, một mặt cô cảm giác Lục Bắc Thần rất quan tâm cô gái này, mặt khác lại thấy anh đang cố tình gây khó dễ, vậy rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Lục Bắc Thần không lên tiếng, vẫn duy trì ánh mắt nhìn vào Cố Sơ. Cố Sơ không muốn gây chuyện, liền chủ động lấy bật lửa mồi thuốc cho anh.

Khói thuốc mờ mịt, gương mặt anh như ẩn như hiện.

Cố Sơ vẫn đứng ở đó chờ anh lên tiếng. Lục Bắc Thần rít vài hơi thuốc, liền dụi tắt nửa điếu còn lại. Xem tình hình, Cố Sơ cũng biết là anh không thích. Cũng không sao, căn bản cô biết anh sẽ không chiếu cố cô. Vì Lục Bắc Thâm nên anh có không ít thành kiến với cô, đối xử với cô như thế này cũng không có gì đáng trách. Tuy cô không thể chấp nhận tin Bắc Thâm đã qua đời, nhưng nhìn qua ánh mắt người đàn ông này, cô có thể cảm nhận, anh với cô chỉ có hận. Anh là anh trai của Bắc Thâm, hận cô là điều đương nhiên.

Chỉ có điều, mỗi lần gặp anh, lần nào Cố Sơ cũng phải thuyết phục mình: Anh ta không phải là Bắc Thâm, không phải là Bắc Thâm ... Mặc dù cảm giác đó quen thuộc đến trí mạng!

“Còn bao nhiêu cây?” Anh hỏi

Cố Sơ ngẩn người một chút, sau đó đáp lời ngay: “Còn ba cây!”

“Không phải đêm nay, mà là tháng này.” Lục Bắc Thần có chút không vui.

Cố Sơ há miệng, một lúc sau mới trả lời: “Còn hơn một trăm cây …”

Lục Bắc Thần giương mắt nhìn chằm chằm cô: “Được, tôi mua hết!”

“Cái gì!” Cùng một lúc, Cố Sơ và Lâm Gia Duyệt thốt lên kinh ngạc.

“Bắc Thần! Anh mua nhiều như vậy làm gì?” Lâm Gia Duyệt gượng hỏi.

Lục Bắc Thần không trả lời, vẫn nhìn Cố Sơ: “Có vấn đề gì không?”

Cố Sơ bắt đầu có chút hoảng hốt, đầu óc choáng váng, vài giây sau mới nói nên lời: “Không vấn đề!”. Sau đó mới phát hiện thanh âm mình có chút không đúng. Cô liền bổ sung: “Tạ ơn ông chủ!”


/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status