Chương thứ 237: Dấm thêm đường là cái gì (7)
Dường như cả người Giang Triết nín hết sức lực, nghĩ tới lần sau nếu Tần Trà có việc tìm tới, mình nhất định cho thư ký hoặc là người khác đi làm.
Anh cũng nghĩ tới, chỉ là bởi vì sức cuốn hút của cô bé kia quá mạnh mẽ, mình bất tri bất giác liền theo ý nghĩ của cô.
Nhưng, thế gian này chuyện tình cảm đúng là khó hiểu, anh ngày ngày nhớ tới chuyện này thế nhưng cô không xuất hiện.
Liên tiếp rất nhiều ngày, thậm chí Giang Triết đã quên thời gian bao lâu rồi, thế nhưng Tần Trà chưa từng xuất hiện.
Giang Triết có chút nhụt chí, cảm thấy có một cảm giác rõ ràng chuẩn bị xong quả đấm, thời điểm muốn hung hăng ra quyền lại phát hiện mình đánh vào bịch bông, nhẹ nhàng, không có một chút tác dụng.
Anh có chút tức giận.
Tự nhiên buồn bực không phải là Tần Trà không xuất hiện, mà tức giận thế nhưng mình bận tâm một việc nhỏ bé không đáng kể như vậy.
Anh bắt đầu mỗi ngày giảm bớt thời gian tới công ty, dù sao có chuyện quan trọng có thể xem video hội nghị.
Anh mỗi ngày ở cùng Giang Thiến đang mang thai.
Xem một chút hoa cỏ, ăn trái cây, nghe một chút âm nhạc, thỉnh thoảng còn cùng với Giang Thiến tham gia trường học huấn luyện cho phụ nữ có thai.
Cuộc sống trôi qua như thế nhưng cũng thú vị.
Giang Thiến tự nhiên cũng thích Giang Triết ở cùng mình như vậy.
Nhưng, cô nhìn Lâm Mẫn mỗi ngày khổ cực như vậy, vốn là gương mặt xinh đẹp đã nhỏ, hiện tại càng nhỏ thêm rồi.
《 Thiên hạ giải trí》 cũng nói gần đây tổng giám đốc Giang không xuất hiện, thiếu tổng giám đốc Giang thế nhưng cuộc sống trở nên vô vị.
Tờ báo này thế nhưng đưa ra một tiêu đề bát quái: tổng giám đốc Giang Minh Đế công khai cây đã có chủ, cuộc sống thiếu cái gì?
Khi Giang Thiến thấy một tiêu đề như vậy, rốt cuộc không nhịn được"Xì" một tiếng bật cười.
Tổng giám đốc Giang bên cạnh đối với âm thanh này cũng sớm đã tập mãi thành thói quen rồi.
Người nào đó thời gian mang thai càng ngày càng dài, hình như cười cũng càng ngày càng nhiều, một chuyện nhỏ cũng đủ để cho cô cười cả buổi sáng.
"Anh, anh đi làm thôi."
Giang Triết bất mãn liếc mắt nhìn Giang Thiến, sau đó tiếp tục cúi đầu xem văn kiện.
"Anh."
"Anh khiến em chán ngấy rồi hả ?"
Giang Triết rốt cuộc ngẩng đầu lên.
"Không phải. Bởi vì anh là người tình của người dân thành phố A rồi, em cảm thấy có chút đau lòng."
Giang Triết cười, bộ dáng kia của cô đau lòng ở đâu, rõ ràng chính là tiểu nhân đắc chí.
Anh gật đầu một cái, vừa đúng trong công ty có một ít chuyện cần được xử lý.
"Anh đi đây."
Sau đó khẽ hôn một cái trêngò má Giang Thiến, liền xoay người.
"Ah, tốt khó có được, hôm nay thế nào vừa nói liền linh?"
Giang Thiến nhẹ nhàng lắc đầu, tiếp tục cúi đầu xem báo chí.
Thời điểm Giang Triết đến phòng làm việc, vừa đúng lúc Lâm Mẫn đang cầm một xấp tài liệu phải đi, vừa nhìn thấy tổng giám đốc đi tới mừng rỡ, vội vàng đi theo vào Giang Triết phòng làm việc, sau đó báo cáo từng chuyện quan trọng.
"Buổi sáng ngày mai có một cuộc họp ban giám đốc. Chiều nay, tổng giám đốc phải tham gia một buổi đấu giá. Đây là buổi tối ngày kia kỷ niệm thành lập tròn năm mươi năm của Lãnh thị."
"Lãnh thị?"
Giang Triết khẽ cau mày.
Công ty Lãnh thị cũng là một công ty lớn của thành phố A, nhưng anh vẫn khâm phục công ty đó thật sâu, bởi vì một công ty lớn như vậy người quản lý lại là một người phụ nữ.
Thương trường mọi người gọi người nọ là Lãnh phu nhân, trước kia mất chồng, công ty lớn như vậy đều là một tay bà ta chống đỡ .
Phía sau bà ta là một đứa con trai, gọi là Lãnh Hạo Thiên, là người thông minh, đẹp trai, nhưng ai cũng không rõ hiểu ấy là anh ta là một bác sĩ, mặc dù anh ta bị người ta gọi là Lãnh Nhất Đao, nhưng có rất nhiều người suy đoán nguyên nhân anh ta không vào công ty gia tộc.
Có nói là bởi vì anh ta thật sự quá yêu nghề bác sĩ này rồi, có người nói anh ta từng chịu quá nhiều tổn thương, dù sao nhiều cách nói rối rắm, nhưng nguyên nhân cụ thể không có một ai nói rõ ràng.
Ở thành phố A, Lãnh thị cùng Minh Đế là hai công ty lớn, Giang Triết không rõ, anh và Lãnh phu nhân từ trước đến giờ cùng xuất hiện không nhiều lắm, lần này thế nào lại mời anh?
"Nghe nói, con trai Lãnh phu nhân ở lần chúc mừng tròn năm thành lập này sẽ xuất hiện, đến lúc đó Lãnh phu nhân sẽ tuyên bố anh ta rút lui khỏi bệnh viện, từ đó chính thức tiến vào Lãnh thị."
Giang Triết khẽ gật đầu, cái này đúng rồi, Lãnh phu nhân là người thông minh, này ngụ ý, chính là hi vọng mình đối con trai bà ta có chút trợ giúp thôi.
"Được, cô chuẩn bị một chút, đi mua một bộ quần áo."
" Tổng giám đốc Giang."
Lâm Mẫn lập tức đỏ bừng mặt, "Hôm đó, hình như tôi, hình như tôi không đi được."
Xưa nay nữ thư ký giỏi giang khó xuất hiện chuyện xấu hổ, đây cũng là một chuyện ngạc nhiên. Giang Triết dựa vào lưng ghế, ung dung nhìn cô.
"Bạn trai tôi tuần lễ nói với tôi, hôm đó dẫn tôi đi gặp ba mẹ anh ấy." Nói xong, đầu Lâm Mẫn cúi càng ngày càng thấp, sắc mặt càng thêm đỏ bừng.
Giang Triết hơi híp mắt lại.
Phụ nữ, thật ra thì đều giống nhau, mặc kệ có bao nhiêu tài giỏi, chỉ cần vừa dính dáng đến tình yêu người liền đều thành nước.
"Được, đi đi."
Giang Triết mỉm cười phất tay, rốt cuộc khó có được một ngày thư ký của anh thông suốt, đây cũng là một chuyện tốt.
/278
|