Sau này, dần dần lớn lên, biết mình cùng anh có quan hệ máu mủ, phải biết đó là không thể kết hôn.
Anh đem cô ôm ngồi trên đầu gối, sau nói với cô. " Thiến Nhi, vốn định vẫn gạt em, chẳng qua em dần dần lớn, cuối cùng cũng có một ngày sẽ biết chân tướng, thật ra thì, em không phải là con gái của ba. Bởi vì mẹ vẫn luôn muốn một đứa con gái, cho nên ba nhận nuôi em ở cô nhi viện."
Lời nói ấy tựa hồ mới ngày hôm qua, Giang Thiến Nhi vẫn cho là mình thật sự là đứa trẻ từ cô nhi viện ra, nhưng là, ai có thể nghĩ tới trong đó là tình cảm dây dưa không rõ đây ?
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, là Giang Triết.
Nghĩ đến mình vừa thấy một màn kia, Giang Thiến Nhi có chút thương tâm .
" Thiến Nhi, mới vừa rồi đi ra ngoài sao ?"
Thì ra quả thật anh cái gì cũng biết.
" Dạ "
" Nhưng tại sao lại trở về sớm như vậy hả ?"
" Thấy được cái không nên thấy ." làm cho người đau lòng.
Bên kia tựa hồ đang bận, có tiếng gõ cửa, còn có âm thanh của chuông điện thoại, cùng với âm thanh lật dở văn kiện.
Giang Thiến Nhi kiên nhẫn chờ, không cúp được điện thoại.
" Em mới vừa nói cái gì ?" Giang Triết hỏi một lần.
" Không có gì ." Một khắc kia trong lòng trở nên tịch liêu, không có nói thêm bất kì điều gì.
" Tốt, tối nay em phải một mình ăn cơm a, anh hâm nay có cuộc xã giao, không đẩy được, không còn cách nào ." Giang Triết đứng dậy nhìn ngoài cửa sổ.
Cái khách hàng đó hẹn gặp nhiều lần, rất có kiên nhẫn, vốn là xế chiều hôm nay có rảnh rỗi, chỉ là buổi chiều xảy ra một chút ngoài ý muốn, cho nên phải kéo dài đến buổi tối.
Trong đầu Giang Thiến nhi lập tức hiện ra hình ảnh cô gái vừa thấy lúc chiều, là cô ấy sao? Giang Triết là cùng cô gái ấy đi ăn tối sao?
Cô há miệng rốt cuộc vẫn không có hỏi.
" Được "
Cô nhẹ giọng đáp ứng, biết tối nay mình sẽ không có tâm tình gì ăn cơm.
Bình tĩnh mà xem xét, làm lão ông chủ, hơn nữa lại còn là một ông chủ lớn như thế, Giang Triết đi xã giao coi như là ít, mặc dù khó tránh khỏi một làn kia.
" Ngoan, không cần chờ anh, ngủ sớm một chút, được không ?"
Giang Triết nhíu mày, cứ có cảm giác Giang Thiến nhi hôm nay có chút bất thường, nhưng là không biết phải làm thế nào để an ủi.
Bởi vì quan hệ anh em, chết tiệt quan hệ anh em, cho nên thật sâu trong lòng Giang Triết cũng cảm thấy vô lực.
" Được "
Rõ ràng là khéo léo trả lời nhưng Giang Triết biết trong lòng Giang Thiến Nhi đang không vui.
Anh đem cô ôm ngồi trên đầu gối, sau nói với cô. " Thiến Nhi, vốn định vẫn gạt em, chẳng qua em dần dần lớn, cuối cùng cũng có một ngày sẽ biết chân tướng, thật ra thì, em không phải là con gái của ba. Bởi vì mẹ vẫn luôn muốn một đứa con gái, cho nên ba nhận nuôi em ở cô nhi viện."
Lời nói ấy tựa hồ mới ngày hôm qua, Giang Thiến Nhi vẫn cho là mình thật sự là đứa trẻ từ cô nhi viện ra, nhưng là, ai có thể nghĩ tới trong đó là tình cảm dây dưa không rõ đây ?
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, là Giang Triết.
Nghĩ đến mình vừa thấy một màn kia, Giang Thiến Nhi có chút thương tâm .
" Thiến Nhi, mới vừa rồi đi ra ngoài sao ?"
Thì ra quả thật anh cái gì cũng biết.
" Dạ "
" Nhưng tại sao lại trở về sớm như vậy hả ?"
" Thấy được cái không nên thấy ." làm cho người đau lòng.
Bên kia tựa hồ đang bận, có tiếng gõ cửa, còn có âm thanh của chuông điện thoại, cùng với âm thanh lật dở văn kiện.
Giang Thiến Nhi kiên nhẫn chờ, không cúp được điện thoại.
" Em mới vừa nói cái gì ?" Giang Triết hỏi một lần.
" Không có gì ." Một khắc kia trong lòng trở nên tịch liêu, không có nói thêm bất kì điều gì.
" Tốt, tối nay em phải một mình ăn cơm a, anh hâm nay có cuộc xã giao, không đẩy được, không còn cách nào ." Giang Triết đứng dậy nhìn ngoài cửa sổ.
Cái khách hàng đó hẹn gặp nhiều lần, rất có kiên nhẫn, vốn là xế chiều hôm nay có rảnh rỗi, chỉ là buổi chiều xảy ra một chút ngoài ý muốn, cho nên phải kéo dài đến buổi tối.
Trong đầu Giang Thiến nhi lập tức hiện ra hình ảnh cô gái vừa thấy lúc chiều, là cô ấy sao? Giang Triết là cùng cô gái ấy đi ăn tối sao?
Cô há miệng rốt cuộc vẫn không có hỏi.
" Được "
Cô nhẹ giọng đáp ứng, biết tối nay mình sẽ không có tâm tình gì ăn cơm.
Bình tĩnh mà xem xét, làm lão ông chủ, hơn nữa lại còn là một ông chủ lớn như thế, Giang Triết đi xã giao coi như là ít, mặc dù khó tránh khỏi một làn kia.
" Ngoan, không cần chờ anh, ngủ sớm một chút, được không ?"
Giang Triết nhíu mày, cứ có cảm giác Giang Thiến nhi hôm nay có chút bất thường, nhưng là không biết phải làm thế nào để an ủi.
Bởi vì quan hệ anh em, chết tiệt quan hệ anh em, cho nên thật sâu trong lòng Giang Triết cũng cảm thấy vô lực.
" Được "
Rõ ràng là khéo léo trả lời nhưng Giang Triết biết trong lòng Giang Thiến Nhi đang không vui.
/278
|