Ác Ma Pháp Tắc

Chương 156: Yêu cầu kinh người của hoàng tử.

/434


Bởi vì những năm trước vẫn một mực sống ẩn dật nên Đỗ Duy đối với giới quý tộc cơ hồ không quen biết một ai. Dù rằng xuất thân quý tộc, nhưng bởi "danh tiếng" từ nhỏ nên hắn trước giờ vẫn bị "nhốt" ở trong nhà không gặp người ngoài. Loại hiện tượng này trong giới quý tộc thực ra cũng rất ít gặp, bởi cho dù tiểu thư nhà quý tộc ít ra cũng có một hai người bạn phòng khuê.
Mà Đỗ Duy cho đến giờ chưa từng tham gia bất kỳ một yến hội nào của con em quý tộc, dĩ nhiên cũng không tính là một thành viên trong giới thượng lưu. Trong giới quý tộc thượng lưu luôn có tranh chấp nội bộ, hoặc minh tranh hoặc ám đấu, gia tộc nào là minh hữu, gia tộc nào là chánh địch, mấy thứ này Đỗ Duy chưa bao giờ hỏi qua. Tất nhiên cũng không ai đi nói cho vị thiếu gia "ngu ngốc" suốt ngày ở trong nhà. Bởi thế mà đối với vị hoàng tử trẻ tuổi trước mặt, hắn căn bản không nhận ra, thậm chí đến tên cũng chưa từng nghe.
Tuy nhiên, vị hoàng tử điện hạ này, hình như có hơi quá trẻ thì phải?
Đương kim đế quốc hoàng đế Augustine VI bệ hạ, so với các đời hoàng đế gần đây thì cũng tính là có chút anh minh. Mặc dù sau lưng lão già này, các đại thần cho rằng một kẻ điển hình "thích việc lớn hám công to". Nhưng không thể không nói, so với các hôn quân trong lịch sử, hắn có thể tính là không tệ rồi.
(Augustine VI: Augustine VI)
Chỉ có điều, bệ hạ Augustine VI đã bao nhiêu tuổi, chỉ sợ rằng đã hơn bảy mươi rồi. Vốn là một lão già thích việc lớn hám công to, những năm gần đây tính tình càng lúc càng cáu kỉnh, hành sự cũng càng lúc càng hoang đường. Tuổi tác càng lớn, hắn cũng dần dần lộ ra một chút ngớ ngẩn. Tuy thế, chỉ cần một ngày còn chưa chết, thì cái ngai vàng hoàng vị vẫn còn thuộc về lão già cáu kỉnh hơn bảy mươi tuổi này.
Dựa theo tuổi của thanh niên này, án chừng trên dưới hai mươi, hắn lại là con của vị hoàng đế trên bảy mươi tuổi kia sao?
Không thể không nói, Đỗ Duy từ nhỏ sống quá khép kín. Từ bé Đỗ Duy đã muốn thoát ra khỏi phiền não tranh giành quyền thế, một mực muốn một cuộc sống tự do, cho nên đối với vòng tròn quyền thế ở đế đô thực sự quá thiếu hiểu biết.
Vị Thần-Augustine này chính là con trai nhỏ tuổi nhất của hoàng đế Augustine VI. Vị hoàng đế này năm nay bảy mươi lăm tuổi, một đời cũng có thể tính là huy hoàng. Dưới sự thống trị của hắn, đế quốc nhiều lần viễn chinh nam dương, cũng khai mở vô số lãnh hải – Tuy rằng sau này viễn chinh trở thành một loại hành động vũ lực thỏa mãn hư vinh, bởi thường thường mỗi lần viễn chinh thu hoạch đến cả chi phí xuất quân còn không bù đắp nổi, mà nghi thức khải hoàn thì càng ngày càng xa xỉ.
Con lớn của hoàng đế bệ hạ năm nay năm mươi hai tuổi, ban đầu vốn được chỉ định làm thái tử. Sau đó, hoàng đế bệ hạ một hơi sinh liền chín nữ nhi, kết quả Augustine VI vốn trong lòng hi vọng sẽ sinh thêm một hoàng tử liền đại phát lôi đình tự tay xử tử mấy hoàng phi. Bởi vì không sinh được con trai mà sát tử nữ nhân của mình, hoàng đế như vậy trong lịch sử Rowland đế quốc coi như là độc nhất vô nhị. Sau đó, đến hơn năm mươi tuổi, lão hoàng đế một lòng cầu con, rốt cuộc cũng lọt vào mắt xanh của thần lin, sinh ra vị "Thần" hoàng tử. Tuổi già sinh con, ước nguyện thành sự thật, hơn hai mươi năm nay lão hoàng đế đối với vị hoàng tử này tựa hồ sủng ái đến cực điểm.
(Yêu con ghê quá, đặt tên con là Thần T.T)
Thậm chí con cháu hoàng thất, phàm là nam tử nhất nhất đều học tập gia truyền vũ kĩ đấu khí của Augustine gia tộc, mà vị Hoàng tử Thần này không thích học võ, chỉ có hứng thú với ma pháp. Loại hành vi xa rời truyền thống này lại được lão hoàng đế cho phép, thậm chí còn để cho một vị Đại ma pháp sư trong cung đình dạy vị Hoàng tử Thần này.
Thậm chí nghe đồn mấy năm trước, trong tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi tuổi của lão hoàng đế, ngài từng tỏ ý muốn thay đổi hoàng thái tử, tuy nhiên lúc ấy đa số đại thần phản đối nên miễn cưỡng bỏ qua việc đó.
Đương nhiên chuyện này Đỗ Duy căn bản là không biết. Từ nhỏ vốn đã sống khép kín, cách ly với thế giới bên ngòai, đến lai lịch vị Hoàng tử Thần điện hạ Đỗ Duy cũng còn không biết.
Tuy nhiên, Đỗ Duy phản ứng cũng rất nhanh, vừa nghe đối phương tự giới thiệu lập tức khom lưng thực hiện một lễ tiết tiêu chuẩn quý tộc. Vị hoàng tử anh tuấn đến chói mắt này cười hòa ái, đưa tay đỡ lấy Đỗ Duy: "Không cần khách khí như vậy, Đỗ Duy các hạ… Đừng quên ngài cũng là một vị ma pháp học sĩ. Ma pháp sư không cần hành lễ với quý tộc, cho dù là hoàng thất."
Ở bên trong ma pháp công hội có thể gặp một vị hoàng tử không khỏi khiến cho Đỗ Duy cảm thấy nghi hoặc. Hoàng thất cùng ma pháp công hội quan hệ cũng không phải quá tốt, điểm ấy Đỗ Duy cũng biết chút ít. Trong nội bộ đế quốc, hoàng thất đại biểu tập đoàn thống trị chính thống, thần điện đại biểu tông giáo tập đoàn, còn ma pháp công hội đại biểu lực lượng ma pháp sư, căn bản là ba thế lực này rất ít qua lại với nhau.
Tựa hồ như không thấy sự nghi hoặc của Đỗ Duy, Hoàng tử Thần nhẹ nhàng mỉm cười, còn kéo tay Đỗ Duy nói: "Đỗ Duy các hạ, đối với ngài ta đã tò mò rất lâu. Ừm, ban đầu ta chỉ nghe nói nhà Rowling có Gabri là một thiên tài, nhưng mà gần đây ta thường nghe nhắc đến là cái tên của ngài. Hôm nay có thể gặp ngài thật sự là may mắn của ta, không biết ta có vinh hạnh mời ma pháp sư các hạ tham dự một bữa tiệc không?"
Hả?
Đỗ Duy cẩn thận đánh giá vị hoàng tử xa lạ này.
"A. Xin thứ cho ta mạo muội thỉnh cầu." Hoàng tử Thần vẫn tươi cười ôn hòa. Thực tế, trong giới quý tộc yêu cầu như vậy đích xác có chút mạo muội, đừng nói là mời ăn một bữa cơm, thậm chí mời đối phương uống một bữa trà chí ít cũng phải đề nghị trước một ngày. Tuy thế phong độ của Hoàng tử Thần cũng không hề giảm sút, cho dù là lúc xin lỗi, mặt vẫn cười tươi phảng phất như gió xuân. "Ta chỉ là đối với phương diện ma pháp rất hứng thú, mà ngài chính là một thiên tài ma pháp sư trẻ tuổi, chưa từng có trong giới quý tộc."
Lời mời của hoàng tử điện hạ thực sự là rất khó cự tuyệt. Đỗ Duy nghĩ ngợi một chút cũng mỉm cười: "Đó là vinh hạnh của ta."
Đỗ Duy cùng Hoàng tử Thần hai người sóng vai ra khỏi ma pháp công hội. Thị vệ trưởng Alfa đợi ở bên ngoài trong nháy mắt liền trở nên cực kì khó coi! Tuy vậy vẻ mặt khó nhìn chỉ thoáng qua là biến mất, lập tức tiến lên hướng về Hoàng tử Thần, khom lưng làm một lễ theo tiêu chuẩn võ sĩ.
"A, võ sĩ Alfa các hạ." Hoàng tử Thần tựa hồ có chút kinh ngạc: "Không ngờ lại gặp ngài ở chỗ này, chẳng lẽ ngài là cùng Đỗ Duy đến đây à? Gần đây rất ít thấy ngài ra ngoài đó."
Dừng một chút, Hoàng tử Thần khẽ cười nói: "Ta đang muốn cùng Đỗ Duy đàm đạo một chút chuyện, phiền ngài trở về thông báo cho bá tước đại nhân một chút."
Alfa không biết nói gì cho tốt, chỉ đành lặng lẽ gật đầu.
Đỗ Duy ở bên cạnh mặc dù không hiểu chút nào về tình hình đế đô, nhưng lúc này nhìn Alfa thị vệ trưởng có chút mất tự nhiên liền đoán được một điểm: thị vệ trưởng Alfa dường như rất kiêng kị vị Hoàng tử Thần thì phải?
Cơ hồ như trong vô thanh vô tức, một cỗ xe ngựa cực kỳ hoa mĩ đã tiến đến bên mọi người. Cỗ xe ngựa này bên ngoài không dát vàng bên ngoài, dưới ánh mặt trời liền ánh lên hào quang chói mắt. Đỗ Duy thấy bánh xe dùng tinh cương chế tạo thành, khung xe dùng bốn cây cột có điêu khắc đồ án kinh cức hoa cực kỳ hoa lệ, thậm chí còn khảm lên mấy viên bảo thạch màu lam.
Ngựa kéo xe Đỗ Duy nhìn ra hết thảy đều là thượng phẩm tuấn mã, so với thượng đẳng chiến mã của cả Rowling gia tộc cũng không kém một chút nào, lại bị Hoàng tử Thần dùng để kéo xa… quả thật là lãng phí đó.
Khiến cho Đỗ Duy ngạc nhiên nhất là chung quanh thân xe không ngờ dùng rất nhiều mảnh ma lực thủy tinh nhỏ bố trí một vòng phong hệ ma pháp trận thu nhỏ!
Ma trận này xảo diệu mượn lực gió để giảm bớt sức nặng của xe ngựa, khiến cho lúc xe ngựa di chuyển giảm bớt độ dằn xóc mà tăng cao tốc độ.
Đồng thời, cỗ xe ngựa cũng là loại gần đây đang thịnh hành ở đế đô.
Đại loại giá trị của cỗ xe ngựa này chỉ sợ đủ để mua toàn bộ sinh ý của Đỗ Duy hiện giờ ở Rowling bình nguyên!
Xa xỉ! Thậm chí còn hơn cả xa xỉ đó…
Đương nhiên, Đỗ Duy còn không biết, điêu khắc tinh xảo trên cỗ xe đều là thủ nghệ của một vị nghệ thuật đại sư nổi tiếng nhất đế đô, riêng thù lao điêu khắc đã là mấy vạn kim tệ.
Không biết lúc nào, bên phía xung quanh Đỗ Duy và Hoàng tử Thần xuất hiện bốn người. Bốn người này vóc người gầy gò, thân mang trường bào, hiển nhiên là mang thân phận của ma pháp sư. Chỉ có điều áo choàng không giống với ma pháp sư của ma pháp công hội. Áo choàng của pháp sư màu hồng như cánh hoa, nón có chóp cao nhọn có mang kinh cức hoa đồ án.
Ma pháp sư cung đình ư?
Đỗ Duy lập tức nhớ tới truyền thuyết hoàng cung có bồi dưỡng một nhóm nhỏ ma pháp sư, khởi nguyên từ thời đại Aragon mà lưu truyền xuống, chỉ trung thành với hoàng thất, gọi là cung đình ma pháp sư đội. Mấy người này hiển nhiên là ma pháp sư cung đình.
Chỉ là bốn người này ánh mắt đều rất lạnh lùng. Mục quang sắc bén tùy ý đảo qua ngay cả Đỗ Duy cũng cảm thấy trong lòng phát lạnh! Thậm chí, bốn người này nhìn qua ma pháp sư của ma pháp công hội ở đàng xa thì đều lộ ra một vẻ kiêu ngạo khinh thường khó nói. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
"Điện hạ, mời lên xe."
Thanh âm hùng hậu của xa phu đằng trước xe ngựa vang lên. Đỗ Duy lúc này mới phát hiện xa phu này chỉ sợ cũng không phải nhân vật đơn giản! Người này vóc người gầy cao, một thân áo vải tiêu chuẩn cung đình thị giả. Hai mắt mang theo nhãn quang thâm trầm chững chạc, dù cho xung quanh có mấy vị cung đình ma pháp sư, có cường đại võ sĩ Alfa thị vệ trưởng, nhưng hắn vẫn thoải mái như không. Thân thể cao gầy của hắn được ẩn giấu dưới bộ quần áo màu bạc lại không phù hợp với cánh tay cường tráng được độ ra dưới áo, chỉ sợ lại cũng là một cao thủ cung đình nào đó!
Quả nhiên Alfa thấy xa phu này liền cười khổ: "Chick các hạ, từ lúc nào ngài lại biến thành xa phu vậy?"
(Chick= gà con)
Xa phu tên là Chick này hiển nhiên Alfa thị vệ trưởng quen biết đã lâu. Hắn lạnh lùng nhìn Alfa, thản nhiên nói: "Ta phạm lỗi, điện hạ trừng phạt ta làm xa phu một tháng. Alfa các hạ, đã lâu không gặp, hình như lần trước chúng ta gặp mặt là hai năm về trước phải không?"
Ánh mắt hay người lập tức chạm nhau, phảng phất trong không khí như có từng tia lửa xẹt qua!
Xem ra hai người có một chút ân oán đây.
Trong đầu Đỗ Duy thầm nghĩ.
Hào khí trong nhất thời trầm trọng hẳn, tuy vậy Hoàng tử Thần đã khéo léo can thiệp, cười nói: "Được rồi, thời gian cũng không còn sớm, Đỗ Duy các hạ, mời lên xe thôi."
Vị Chick mã phu mới thu hồi ánh mắt, cúi đầu không nói nữa.
Đỗ Duy âm thầm cau mày, sau khi theo Hoàng tử Thần lên xe, khi xe ngựa chậm rãi chuyển động, Đỗ Duy quay đầu phảng phất thấy trong mắt Alfa thị vệ trưởng ánh lên một tia tinh mang!
Bá tước phủ.
Thư phòng của Raymond bá tước.
"Thần điện hạ thật sự xuất hiện tại ma pháp công hội sao? Còn mang Đỗ Duy đi?" Bá tước cau mày, trong ánh mắt hắn tràn đầy sự mơ hồ.
"Đúng." Alfa gật đầu: "Ta hoài nghi chỉ sợ không phải là ngẫu nhiên gặp mặt. Còn có… tôi thấy được, không ngờ Chick đi làm mã phu cho Thần điện hạ."
"Chick? Mã phu?" Bá tước đại nhân cười cười: "Có phải là hai năm trước cùng ngươi đánh đến lưỡng bại câu thương, cung đình võ sĩ Chick? Hừ hừ… Xem ra tình thế có chút ít không ổn, Thần điện hạ ẩn nhẫn nhiều năm, chẳng lẽ bây giờ bắt đầu xuất lộ nanh vuốt?"
Alfa lắc đầu: "Bá tước đại nhân, tôi thật ra lo lắng một việc… Chick vốn là võ sĩ cung đình, hơn nữa là thuộc nội đình! Nội đình là một chi thần bí lực lượng của hoàng thất, hiện tại ngang nhiên đảm nhiệm thủ hạ của Hoàng tử Thần… Tôi nghĩ, chỉ sợ bệ hạ tuổi già hồ đồ, cư nhiên đem nội đình giao Hoàng tử Thần thống lĩnh! Hơn nữa, Chick chính là một võ sĩ phi thường xuất sắc của nội đình, mà hắn tựa hồ cũng rất thuận lòng theo Hoàng tử Thần, chỉ sợ Hoàng tử Thần đã thuận lợi khống chế lực lượng nội đình! Chuyện này…"
"Chuyện này đối với chúng ta đương nhiên là bất lợi." Bá tước đại nhân thở dài. Hắn phảng phất như già đi mấy tuổi, lắc đầu cười khổ: "Hoàng tử Thần thông minh tài trí đều vượt xa thái tử điện hạ… Hắn từ nhỏ cùng với cung đình ma pháp sư thần bí quan hệ hữu hảo. Hiện tại xem ra bệ hạ chẳng những đem cung đình ma pháp sư đội giao cho y, mà ngay cả nội đình cũng giao luôn… Tình thế của thái tử điện hạ có chút không ổn, hừm… Để ta suy nghĩ một chút, Thần điện hạ xuất hiện tại ma pháp công hội… Hừ, chẳng lẻ hắn cũng là vì "chuyện kia"? Jacobin Dougan lão hồ ly, rốt cuộc có ý gì? Một hồi hướng đến thái tử điện hạ hữu hảo, một hồi lại công khai cùng Hoàng tử Thần kết giao…"
"Tôi cảm thấy chuyện này đối với chúng ta chỉ sợ rằng bất lợi." Alfa lắc đầu: "Mấu chốt là… Thần điện hạ mang thiếu Đỗ Duy gia đi… Bá tước đại nhân, thái tử điện hạ nếu như biết được tin này sẽ nghĩ thế nào? Đỗ Duy thiếu gia con ngài còn chưa hồi đế đô đã cùng ma pháp công hội có quan hệ, bây giờ… Lại cùng Thần điện hạ kết giao… Tôi lo lắng cứ như vậy ngài sẽ có chút khó xử."
Bá tước Raymond đột nhiên đứng dậy, lưng eo thẳng tắp, vóc người cao lớn, phảng phất lại toát ra khí thế lão thành nhiều năm danh tướng, lộ ra hào khí năm xưa thống soái đại quân hạm đội hoành tảo hải dương!
"Hừ, thái tử điện hạ có ý nghĩ đó thì đã sao? Bây giờ trong tay hắn nhân thủ dù nhiều, nhưng có tác dụng mấu chốt lại ít! Nếu như không có Rowling gia tộc chúng ta ủng hộ, hắn lấy gì cùng Hoàng tử Thần đối chọi? Quân phương cũng chỉ có ta ủng hộ hắn, những người khác đều đứng một bên xem, không có Raymond ta, ra khỏi đế đô một binh một tốt hắn cũng không điều động được."
Alfa gật đầu, biểu tình trên mặt hắn giản ra một chút, tuy vậy vị thị vệ trưởng trung thành này vẫn thấp giọng nói: "Phía thái tử tôi cũng không lo lắng… Hiện tại khiến cho người ta đau đầu nhất là ý tứ của hoàng đế bệ hạ! Bệ hạ gần đây thủy chung không tỏ ý định, nhưng lại phảng phất mặc cho hai con trai hành động… Hơn nữa, đại nhân ngài phải cẩn thận, e rằng bệ hạ sẽ thi hành chút thủ đoạn với ngài! Dù sao… lịch sử mỗi hoàng đế bệ hạ truyền ngôi cho hậu đại cũng chèn ép một nhóm quân phương trọng thần, vì người thừa mà bình ổn cục diện! Hiện tại chỉ e mục tiêu của bệ hạ sẽ là chúng ta."
Bá tước Raymond hai tay án trên mặt bàn, nghe Alfa nói hồi lâu hắn cũng chỉ yên lặng không nói, hồi lâu mới cười nhạt: "Chèn ép thì chèn ép, dù sao cũng là thông lệ, chỉ cần chúng ta lách qua một cửa, sau này thái tử kế vị, hắn không thể không dựa vào chúng ta Rowling gia tộc! Hừ… huống hồ, nếu như bệ hạ thật sự từ Rowling gia tộc khai đao, cũng phải cân nhắc cho kỹ đấy!"
Nói rồi, hắn đột nhiên vỗ lên bàn một cái, một đạo đấu khí màu vàng nhạt chớp lên, liền nghe một đạo âm thanh đanh gọn vang lên, cái bàn liền vỡ làm đôi.
Xe ngựa từ từ hướng ra ngoài đế đô mà đi, lúc ra khỏi cổng thành, thành vệ quân từ xa nhìn thấy xe ngựa của Hoàng tử Thần liền nhanh chóng dẹp đường.
Trên xe, thấy Đỗ Duy nghi hoặc, Hoàng tử Thần thản nhiên cười: "Ở đế đô còn có gì vui? Hừ, có người của quân phương nhìn chằm chằm, lại có người của đại ca ta dòm ngó, cũng có người của phụ thân ta quản thúc… còn có tâm tình gì mà vui đùa? Đỗ Duy các hạ, ta dắt ngươi ra một chỗ rất thú vị ở ngoại thành, ta nghĩ ngươi nhất định sẽ thích chỗ đó."
Đỗ Duy ít nói chuyện để tránh lộ sơ hở, chỉ gật đầu không trả lời.
"Đúng rồi." Hoàng tử Thần tựa như nghĩ ra cái gì, nhìn Đỗ Duy cười nói: "Ta nghe nói ngươi ở Rowling bình nguyên làm ra món đồ có thể bay… gọi là cái gì "khinh khí cầu đúng không?" Vừa nói vị Hoàng tử Thần vừa âm thầm nhìn Đỗ Duy, sau đó thản nhiên nói: "Đó đúng là đồ tốt nha! Nếu như dùng để vận chuyển quân đội, từ các nơi âm thầm vận chuyển một hai ngàn tinh duệ chỉ sợ thần không biết quỷ không hay. Cho dù thành vệ quân phòng bị chu đáo, cũng không phòng được bầu trời đâu."
Thần thể Đỗ Duy chấn động.
Âm thầm vận chuyển quân đội vào đế đô? Đó là có lòng làm phản đấy, tại sao vị hoàng tử này lại dùng loại lời nói này để đè ép mình?
Đỗ Duy suy nghĩ một chút, cười nói: "
Điện hạ, nó chẳng qua cũng là một món đồ chơi, hơn nữa loại khinh khí cầu của ta chỉ mang được mười mấy người, lại chế tạo rất phiền phức, sức vận chuyển cũng có hạn. Bình thường vận chuyển hàng hóa còn được, còn vận chuyển binh sĩ lại thêm vũ khí, giáp trụ… Đừng nói một hai ngàn, có thể vận chuyển một hai trăm người đã là khó khăn. Ngài lại nói đùa rồi."
"
Ồ…"
Hoàng tử Thần lơ đãng gật đầu, rồi tùy tiện quay đầu ngắm phong cảnh hai bên.
Đế đô tọa lạc ở trung bộ bình nguyên Roland đại lục, bên cạnh có Lan thương đại vận hà, lúc này trời đã tối, nhìn hai bên là bạt ngàn bình nguyên. Làng xóm, nông trang đã vào mùa hè, bên ngoài cây cối phủ lên một màu xanh biếc bát ngát.
Đột nhiên, Hoàng tử Thần quay đầu nhìn Đỗ Duy.
"
Nếu như… Ta muốn ngài giúp ta vận chuyển, tỉ như… chuyển người?"
Trong lòng Đỗ Duy ngạc nhiên.

/434

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status