Tang Trà Thanh ở trong lòng Long Cửu điên cuồng lên tiếng giãy dụa, nhưng thân thể lại bị Long Cửu gắt gao gìm chặt , không thể nhúc nhích. Vứt bỏ vòi hoa sen còn phun nước đang cầm trên tay, Long Cửu vội vàng cởi cúc áo thân trên của cô, bàn tay to thăm dò cổ áo, cầm hai bầu da thịt tròn trịa ẩm ướt, mềm mại đang run rẩy bên trong.
Hắn mãnh liệt phóng túng hôn cô như vậy, hai tay cũng tự do tùy tiện làm cho nhịp tim của cô chệch đường ray chạy như điên.
Trời ạ! Vì cái gì mà đến kỳ sinh lý hắn còn không buông tha cô!
Mỗi tấc da thịt đều bị bàn tay cực nóng của Long Cửu mát xa, Tang Trà Thanh cố gắng giãy dụa: “Chuyện này… đến kỳ sinh lý không thể làm chuyện đó.”
“Ai nói?” Bàn tay to tiếp tục chuyển động.
“ Tôi tự nghĩ như vậy.” Trong tiếng nói mang theo vẻ thẹn thùng.
“ Nghe không hợp lỗ tai!” Long Cửu nhếch môi, tỏ vẻ khinh thường nói.
Tay hắn đụng tới hai chân cô, kéo làn váy đã ướt đẫm ra bên ngoài.
Hắn dò xét khiến toàn thân Tang Trà Thanh khô nóng, sôi trào từ trong lan ra ngoài từng chút.
Cánh môi mỏng thoáng cong lên, thoải mái tách hai chân của cô ra làm cho cô đổi sang tư thế đem hai chân vòng ngang hông của hắn.
“ Cửu thiếu! Cái kia phải…có thể…a…” Tang Trà Thành vốn muốn mở miệng ngăn cản Long Cửu, ai ngờ hắn lại vọt vào trong cơ thể của cô.
Bàn tay to giúp đỡ phần da thịt nam tính nóng cháy đẹp đẽ lần lượt mạnh mẽ đâm vào.
Bên trong nhiệt hơi nước cùng hơi thở nóng rực trên người Long Cửu luân phiên khích thích giác quan nhạy cảm của Tang Trà Thanh, khiến cô cảm nhận được sự thay đổi nhanh chóng của cơ thể mình, không khỏi thấp giọng yêu kiều.
Trong những ngày này còn cùng Long Cửu cuồng mãnh dây dưa, Tang Trà Thanh từ từ lâm vào choáng váng, hôn mê.
Xin đừng dùng sức như vậy!
Tang Trà Thanh kịp lên tiếng trước khi bản thân thực sự ngất đi.
Buổi trưa.
Sắc vàng từ ánh mặt trời sau áng mây chiếu rọi đến cửa kính, ánh sáng lấp lánh rọi vào trong phòng ngủ.
Tang Trà Thanh dần dần tỉnh lại, khẽ giật thân thể mềm mại, giữa hai chân truyền đến một cơn đau nhức làm cô nhíu mày.
Cô không thể không nguyền rủa hắn!
Đôi mắt đẹp hé mở nhìn ra ngoài cửa sổ sáng rỡ, một giây sau Tang Trà Thanh đột nhiên mở to hai mắt ngồi dậy.
Mắt nhìn lịch điện tử ở đầu giường mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hoàn hảo, hôm nay là cuối tuần.
Đôi mắt đẹp lại một lần nữa nhìn ngày tháng trên lịch.
Sinh nhật cô.
Sinh nhật hàng năm cô đều ở cùng cha chúc mừng, từng màn hiện lên trước mắt.
Nhớ lại thân phận hiện tại của mình, khóe miệng tươi cười của Tang Trà Thanh ngưng trệ một hồi nhưng rất nhanh trở lại như bình thường.
Nhờ Long Cửu dạy dỗ, hiện tại cô đã học được cách điều khiển tâm tình của mình.
Một bóng người đi đến bên người Tang Trà Thanh, như tảng đá lớn chặn ánh mắt trời, bóng ma hoàn toàn bao phủ thân thể mềm mại của cô.
Đôi mắt đẹp chậm rãi nhìn theo khăn tắm vây quanh trên người hắn, rồi chuyển qua lồng ngực rắn chắc.
Một giây sau, hai gò má đỏ lên.
Long Cửu đem khăn mặt trên tay ném cho Tang Trà Thanh, hắn hình như đang muốn cười, đôi mắt màu hổ phách nhìn thẳng lên cô.
“ Giúp tôi lau khô.” Long Cửu ngồi xuống mép giường thản nhiên truyền đạt mệnh lệnh.
“ Uhm”. Tang Trà Thanh nghe lời, cầm lấy khăn mặt lau chùi lung tung lên mái tóc đen của hắn.
“ Ai da. ” Long Cửu từ trong khăn tắm phát ra tiếng kêu rên.
Cô xác định là lau tóc mà không phải đang lau mặt hắn sao?
Khăn mặt nhanh chóng che kín làm Long Cửu không thở được, hắn tức giận.
Vùng người để lại đôi tay bé nhỏ gây sóng gió trên đầu mình, Long Cửu điều chỉnh vẻ mặt nhìn Tang Trà Thanh.
Người phụ nữ này!
Càng ngày càng lớn mật!
Nhìn thấy Long Cửu có chút tức giận, tóc tai hỗn độn trên trán cộng với khuôn mặt tuấn tú khiến Tang Trà Thanh cười xì một tiếng.
Vẻ tức giận trong lòng như nguôi ngoai đi một nửa.
Tang Trà Thanh nhẹ nhàng nhìn Long Cửu, phát hiện con ngươi đen thâm thuý đang nhìn chằm chằm vào mình, trong nháy mắt nội tâm cô trở nên bối rối.
Tang Trà Thanh thay đổi vị trí, thân thể mềm mại vội vàng chuẩn bị xuống giường.
Long Cửu bắt được cơ hội, không chấp nhận việc cô trốn tránh, đem người cô quay lại.
Môi mỏng chuẩn xác không chút nhầm lẫn áp vào đôi môi đỏ mọng của cô.
Tang Trà Thanh chỉ có thể giãy dụa, phát ra âm thanh rên rỉ.
Cho đến khi hai người thở hổn hển, Long Cửu mới thoả mãn buông cô ra.
Hai tay chống trên đỉnh đầu của cô, con ngươi đen chứa đầy nhu tình, bộ dáng thỏa mãn như trong mộng ảo.
Tang Trà Thanh nhìn đôi mắt nóng cháy của hắn đang soi mói mình, sắc đỏ ửng kéo dài từ hai má đến bên tai.
Đôi mắt hẹp dài của Long Cửu luôn khoá lên người cô, như là đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, không nỡ dời đi dù chỉ nửa ánh mắt.
Ánh sáng hắt qua người hắn, chiếu rọi lên thân thể cô khiến làn da như trở nên trong suốt. Đôi môi anh đào, hồng nhuận tự nhiên như màu đóa hoa hồng nhung, da thịt mềm mại tựa như trái đào chờ người tới hái.
Cảnh tượng động lòng người khiến hai mắt Long Cửu toả sáng.
Hơn nữa con ngươi trong vắt như làn nước nhìn về phía hắn phảng phất như có ma lực, trong phút chốc làm hết thảy sự vật xung quanh như ánh ngọc sáng láng của thủy tinh đọng lại.
Cái loại ma lực vô hình này khiến thân hình rắn chắc của Long Cửu trong phút chốc cứng đờ.
/79
|