Mấy ngày sau đó hắn cứ qua nhà nó để xin lổi , nhưng nó thì cứ tự nhốt mình trong phòng ko muốn gặp hắn. Hắn cũng đành bất lực , hắn ngồi nhớ lại những lời lẽ hắn đã mắng nó mà lòng đau thắt lại… Người lớn thấy vậy nên nhiều lần gặng hỏi mà chẳng đứa nào trả lời…rồi họ quyết định tổ chức một chuyến ra Đảo Phú Quốc để kỷ niệm ngày cưới , tiện thể cho bọn nó làm hòa…
Ngày khởi hành đã đến,.. vì người lớn của 4 gia đình đều là bạn thân của nhau thời học sinh nên dĩ nhiên Jun và cả Bảo Nhi đều có mặt …
Du Thuyền của gia đình hắn đến ,.. mọi người phấn khởi bước lên ,.. phân chia chìa khóa phòng xong , người lớn thì về phòng sắp xếp hành lí … còn nó nhận chìa khóa xong định đánh lẻ về phòng thì Jun bất ngờ kéo nó ra boong tàu … ( t/g cũng ko rành mấy cái này )
- Nói cho em biết nhá , anh nghe nói tối mai sẽ có bữa tiệc ở đây đấy _ Jun vừa nói vừa kéo nó ra chiếc bàn màu trắng làm bằng gổ , Jun mở tung cây dù ra … rồi cả hai cùng ngồi xuống .
- Oa.. tuyệt nhỉ ? có cả hồ bơi thế kia mà _ nó thích thú
Đang nói chuyện vui vẻ thì đột nhiên hắn từ đâu bước đến làm mặt nó đanh lại ... Thấy sắc mặt nó thay đổi Jun lên tiếng:
- Cậu đến đây làm gì ? định la mắng em ấy nữa sao ?_ Jun nhấn mạnh hai từ “ La mắng “
- À… thì… chuyện hôm đó …_ Hắn lắp bắp
- Em mệt rồi , em về phòng trước nhé !_ đi khá xa nó mĩm cười , thật ra thì nó đã hết giận hắn lâu rồi , nhớ đến khuôn mặt hắn lúc nảy nó không nhịn được cười , trong phòng cứ ôm bụng cười sặc sụa … ( như con điên -_- )
Ngoài kia hắn và Jun không hay biết gì , cả hai cùng thở dài …
Một ngày nữa trôi qua như bình thường ,.. Thế là tối nay đã đến buổi tiệc kỷ niệm ngày cưới của mọi người rồi … Nó bước ra với bộ váy bẹt vai màu xanh dương cao trên đầu gối , vạt trước cao vạt sau thấp , phía đuôi váy và eo còn viền thêm ren màu trắng , tóc nó được búi cao lên rồi cài thêm cái vương miệng … nó lúc này giống như là cô công chúa bước ra từ truyện cổ tích vậy , Jun và mọi người tiến lại nó , tắm tắc khen … thế là nhỏ Nhi bị cho ra rìa … nhỏ quay sang nó liếc nó bằng đôi mắt căm thù …
- Em gái anh xinh nhỉ ? như công chúa ấy _ Jun khen nó rồi đưa cho nó ly nước
- Em gái á ?_ nó ngơ ngác
- Ừ , thì tại anh muốn nhận em làm em gái ấy mà _ Jun cười tươi
Nó cười đáp lại Jun rồi loai hoai , quay qua quay lại, tìm hắn và ba mẹ nó nhưng ko thấy đâu…
- Anh Ken đâu rồi ạ? Cả ba mẹ em nữa ? _ nó hỏi Jun
- Ba mẹ em với Kenvin chắc còn trong phòng chuẩn bị đấy_ Jun nói
- Vâng _ nói rồi nó đi thẳng về phía dãy phòng nghĩ , nó dừng trước cửa phòng ba mẹ nó, định gõ cửa thì …
- Này, em định giấu con đến bao giờ_tiếng ba nó
- Chuyện gì anh ? _ mẹ nó hỏi
- Thì chuyện nó không phải là con ruột của chúng ta,.. và sự thật về ba mẹ nó
” Gì chứ ? ba mẹ đang nói gì vậy mình không phải con ruột của họ sao ? “_ nó thầm nghỉ rồi rưng rưng nước mắt
- Nó còn quá nhỏ để biết chuyện đó ,…làm sao em có thể nói cho nó biết rằng ba mẹ nó đã bị sát hại cơ chứ ( vâng, cô đã nói hết rồi đó ạ )
*Bụp* nó ngồi bệt xuống , ly nước lúc nãy Jun đưa trên tay bây giờ rơi xuống đổ tá lã … Nghe thấy tiếng động ba mẹ nó chạy vội ra mở cửa …
- Băng Di _ mẹ nó hốt hoảng la lên
- Không… con không tin … những điều ba mẹ nói lúc nãy… không… không phải sự thật… đúng không ? hãy trả lời con đi _ nước mắt nó giàn giụa, nó ngước lên nhìn ba mẹ , chờ đợi câu trả lời
Mẹ nó không nói gì chỉ biết khóc , ba nó thì né tránh ánh mắt của nó rồi quay mặt sang hướng khác … Nó lặng người nhìn ba mẹ …
- Không… Con không tin …_ nó hét lớn rồi chạy đi …
- Băng Di … _ mẹ nó gào thét tên nó rồi nhìn theo bóng nó … dần xa khuất …
Ngày khởi hành đã đến,.. vì người lớn của 4 gia đình đều là bạn thân của nhau thời học sinh nên dĩ nhiên Jun và cả Bảo Nhi đều có mặt …
Du Thuyền của gia đình hắn đến ,.. mọi người phấn khởi bước lên ,.. phân chia chìa khóa phòng xong , người lớn thì về phòng sắp xếp hành lí … còn nó nhận chìa khóa xong định đánh lẻ về phòng thì Jun bất ngờ kéo nó ra boong tàu … ( t/g cũng ko rành mấy cái này )
- Nói cho em biết nhá , anh nghe nói tối mai sẽ có bữa tiệc ở đây đấy _ Jun vừa nói vừa kéo nó ra chiếc bàn màu trắng làm bằng gổ , Jun mở tung cây dù ra … rồi cả hai cùng ngồi xuống .
- Oa.. tuyệt nhỉ ? có cả hồ bơi thế kia mà _ nó thích thú
Đang nói chuyện vui vẻ thì đột nhiên hắn từ đâu bước đến làm mặt nó đanh lại ... Thấy sắc mặt nó thay đổi Jun lên tiếng:
- Cậu đến đây làm gì ? định la mắng em ấy nữa sao ?_ Jun nhấn mạnh hai từ “ La mắng “
- À… thì… chuyện hôm đó …_ Hắn lắp bắp
- Em mệt rồi , em về phòng trước nhé !_ đi khá xa nó mĩm cười , thật ra thì nó đã hết giận hắn lâu rồi , nhớ đến khuôn mặt hắn lúc nảy nó không nhịn được cười , trong phòng cứ ôm bụng cười sặc sụa … ( như con điên -_- )
Ngoài kia hắn và Jun không hay biết gì , cả hai cùng thở dài …
Một ngày nữa trôi qua như bình thường ,.. Thế là tối nay đã đến buổi tiệc kỷ niệm ngày cưới của mọi người rồi … Nó bước ra với bộ váy bẹt vai màu xanh dương cao trên đầu gối , vạt trước cao vạt sau thấp , phía đuôi váy và eo còn viền thêm ren màu trắng , tóc nó được búi cao lên rồi cài thêm cái vương miệng … nó lúc này giống như là cô công chúa bước ra từ truyện cổ tích vậy , Jun và mọi người tiến lại nó , tắm tắc khen … thế là nhỏ Nhi bị cho ra rìa … nhỏ quay sang nó liếc nó bằng đôi mắt căm thù …
- Em gái anh xinh nhỉ ? như công chúa ấy _ Jun khen nó rồi đưa cho nó ly nước
- Em gái á ?_ nó ngơ ngác
- Ừ , thì tại anh muốn nhận em làm em gái ấy mà _ Jun cười tươi
Nó cười đáp lại Jun rồi loai hoai , quay qua quay lại, tìm hắn và ba mẹ nó nhưng ko thấy đâu…
- Anh Ken đâu rồi ạ? Cả ba mẹ em nữa ? _ nó hỏi Jun
- Ba mẹ em với Kenvin chắc còn trong phòng chuẩn bị đấy_ Jun nói
- Vâng _ nói rồi nó đi thẳng về phía dãy phòng nghĩ , nó dừng trước cửa phòng ba mẹ nó, định gõ cửa thì …
- Này, em định giấu con đến bao giờ_tiếng ba nó
- Chuyện gì anh ? _ mẹ nó hỏi
- Thì chuyện nó không phải là con ruột của chúng ta,.. và sự thật về ba mẹ nó
” Gì chứ ? ba mẹ đang nói gì vậy mình không phải con ruột của họ sao ? “_ nó thầm nghỉ rồi rưng rưng nước mắt
- Nó còn quá nhỏ để biết chuyện đó ,…làm sao em có thể nói cho nó biết rằng ba mẹ nó đã bị sát hại cơ chứ ( vâng, cô đã nói hết rồi đó ạ )
*Bụp* nó ngồi bệt xuống , ly nước lúc nãy Jun đưa trên tay bây giờ rơi xuống đổ tá lã … Nghe thấy tiếng động ba mẹ nó chạy vội ra mở cửa …
- Băng Di _ mẹ nó hốt hoảng la lên
- Không… con không tin … những điều ba mẹ nói lúc nãy… không… không phải sự thật… đúng không ? hãy trả lời con đi _ nước mắt nó giàn giụa, nó ngước lên nhìn ba mẹ , chờ đợi câu trả lời
Mẹ nó không nói gì chỉ biết khóc , ba nó thì né tránh ánh mắt của nó rồi quay mặt sang hướng khác … Nó lặng người nhìn ba mẹ …
- Không… Con không tin …_ nó hét lớn rồi chạy đi …
- Băng Di … _ mẹ nó gào thét tên nó rồi nhìn theo bóng nó … dần xa khuất …
/42
|