Vừa bước vào đến nhà , bọn hắn đã thấy nó và chị Anna ở đó … Tất cả mọi người đều ngạc nhiên
- Chị không sao rồi , em mừng quá _ Will và Bee ôm chằm lấy nó
- Ừ…có chuyện gì vậy ? _ Nó hỏi , Will định trả lời thì huynh nó bước vào , trên tay vẫn còn bế Ji…. Nó hoảng hốt chạy về phía anh – Huynh à có chuyện với gì vậy ?_ Nó lo lắng
- Chỉ bị mất sức thôi không sao đâu , để huynh đưa nó về phòng
- Khoan đã , hãy để em làm cho …_ Jun lên tiếng
- Ừ vậy cũng được _ Tuy anh chưa biết bọn hắn là ai , nhưng nhìn thấy Jun lo lắng cho em gái của mình nên anh cũng tin tưởng mà chuyền Ji qua cho Jun. Jun bế Ji về phòng , chị Anna cũng đi theo … Will và Bee thì vào bếp làm những việc lặt vặt … Trong phòng khách bây giờ chỉ còn huynh , nó và hắn …
- Đồ ngốc , ngốc , ngốc , ngốc !!! _ Huynh cốc nhẹ vào đầu nó
- Aiya … đau em _ Nó làm điệu bộ nũng nịu
- Sao bị thương mà không nói cho anh biết hả ? _ Huynh mắng
- Tại sợ huynh lo chứ bộ _ Nó chề môi , trong cực kì đáng yêu …Hai huynh muội nó cứ giỡn hớt cười đùa , chẳng ai nhớ là hắn có mặt ở đây. Phía cửa , mặt hắn tối sầm lại , hắn cực kì khó chịu “ Tại sao nó lại không làm bộ mặt này với hắn ?” _ đây là suy nghĩ của hắn
- Này _ Hắn lên tiếng gọi nó . Nó lúc này mới giật mình , trở lại gương mặt vốn có …
- Anh cũng ở đây sao ? Ngồi chơi đi , tôi đi chuẩn bị đồ ăn …_ Nó nói rồi bước vào nhà bếp
Huynh và hắn cùng ngồi xuống sofa , không khí im lặng đến đáng sợ …
- Cậu là … ?
- Đặng Minh Quân , gọi Kenvin _ Hắn trả lời
- À thì ra , Kenvin của King , đúng là như lời đồn…
- Sao anh biết ?_ Hắn ngạc nhiên
- Cậu nỗi tiếng thế mà …
- Tôi có chuyện muốn hỏi anh …_ Hắn trầm ngâm một lúc rồi nó với anh . ( Chương sau nói^^ )
< Ở chổ Jun – Ji >
- Ji bị mất sức và sốt nhẹ thôi , không cần lo lắng đâu . _ Chị Anna an ủi Jun
- Ai…ai lo lắng cho cô ta đâu chứ _ Jun đỏ mặt
- Hì hì … ở đây chăm sóc nó giúp chị nha , chi xuống nhà phụ Yu đây _ Chị Anna cười nham hiểm
- Cái …cái này là tại …chị nhờ , em mới làm thôi đấy !_ Jun cúi gầm mặt xuống vì ngượng
- Biết mà ,biết mà …chị đi nha ! _ Anna vỗ nhẹ vào vai Jun
- * Phù * … cái bà chị này thiệt là …_ Jun đang nói thì giọng Ji vang lên
- Đừng mà ,… đừng đi mà … tôi sợ lắm _ Giọng Ji run run. Jun vội chạy đến bên Ji
- Cô bị sao vậy hả ? _ Jun lo lắng , đôi mắt Ji từ từ mở ra , rồi Ji lao đến ôm chặt Jun , miệng luôn nói “ Anh đừng đi , tôi sợ lắm “ … - Rốt cuộc là cô sợ gì vậy hả ?_ Jun hỏi , Ji rời xa vòng tay Jun rồi dụi dụi mắt
- Tôi … tôi …tôi sợ MA _ ( * Rầm * - té xĩu )
- Trời ơi à , cô làm tôi lo lắm biết không hả ?_ lần nay Jun chủ động ôm Ji , 5p sau mới thả ra – Mà sao cô đi bar , rồi đi về lúc ban đêm đó , sao không sợ hả ?
- Đi chơi khác , đi chơi vui mà có gì đâu phải sợ …
- Xí , nói đến đi chơi nhìn hai mắt sáng rở kìa , nhìn vậy ai nói bệnh được trời _ Jun chọc
- Hứ , kệ tôi …_ Ji nói rồi nằm xuống , quay phắt mặt sang hướng khác
- Uống thuốc này
- Không muốn
- Hmm … vậy cô muốn tôi dùng miệng để đút thuốc cho cô không nà ? _ Jun thì thầm
- Đồ điên ,…không …không cần đâu, để tôi tự uống _ Ji nói lắp
Sau khi uống thuốc xong , Ji mệt mỏi và ngủ lúc nào cũng chẳng hay … Jun thì cứ ngồi nhìn Ji cười tủm tỉm . Không biết từ bao giờ mà Jun đã yêu Ji , lúc đầu Jun chỉ muốn chọc ghẹo , nhưng không ngờ bây giờ tình cảm đó đã trở thành thật. Jun đấp chăn cho Ji và cúi xuống hôn nhẹ vào môi nhỏ …
- Đồ ngốc, mau khỏe lại nhé … Tôi Yêu Em _ Jun nói rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng . Ji ở trên giường đã tỉnh giất vì hơi thở của Jun khi hôn vào môi nhỏ và đã nghe thấy những lời nói đó , Ji khẻ mĩm cười và tiếp tục chiềm vào giất ngủ.
- Chị không sao rồi , em mừng quá _ Will và Bee ôm chằm lấy nó
- Ừ…có chuyện gì vậy ? _ Nó hỏi , Will định trả lời thì huynh nó bước vào , trên tay vẫn còn bế Ji…. Nó hoảng hốt chạy về phía anh – Huynh à có chuyện với gì vậy ?_ Nó lo lắng
- Chỉ bị mất sức thôi không sao đâu , để huynh đưa nó về phòng
- Khoan đã , hãy để em làm cho …_ Jun lên tiếng
- Ừ vậy cũng được _ Tuy anh chưa biết bọn hắn là ai , nhưng nhìn thấy Jun lo lắng cho em gái của mình nên anh cũng tin tưởng mà chuyền Ji qua cho Jun. Jun bế Ji về phòng , chị Anna cũng đi theo … Will và Bee thì vào bếp làm những việc lặt vặt … Trong phòng khách bây giờ chỉ còn huynh , nó và hắn …
- Đồ ngốc , ngốc , ngốc , ngốc !!! _ Huynh cốc nhẹ vào đầu nó
- Aiya … đau em _ Nó làm điệu bộ nũng nịu
- Sao bị thương mà không nói cho anh biết hả ? _ Huynh mắng
- Tại sợ huynh lo chứ bộ _ Nó chề môi , trong cực kì đáng yêu …Hai huynh muội nó cứ giỡn hớt cười đùa , chẳng ai nhớ là hắn có mặt ở đây. Phía cửa , mặt hắn tối sầm lại , hắn cực kì khó chịu “ Tại sao nó lại không làm bộ mặt này với hắn ?” _ đây là suy nghĩ của hắn
- Này _ Hắn lên tiếng gọi nó . Nó lúc này mới giật mình , trở lại gương mặt vốn có …
- Anh cũng ở đây sao ? Ngồi chơi đi , tôi đi chuẩn bị đồ ăn …_ Nó nói rồi bước vào nhà bếp
Huynh và hắn cùng ngồi xuống sofa , không khí im lặng đến đáng sợ …
- Cậu là … ?
- Đặng Minh Quân , gọi Kenvin _ Hắn trả lời
- À thì ra , Kenvin của King , đúng là như lời đồn…
- Sao anh biết ?_ Hắn ngạc nhiên
- Cậu nỗi tiếng thế mà …
- Tôi có chuyện muốn hỏi anh …_ Hắn trầm ngâm một lúc rồi nó với anh . ( Chương sau nói^^ )
< Ở chổ Jun – Ji >
- Ji bị mất sức và sốt nhẹ thôi , không cần lo lắng đâu . _ Chị Anna an ủi Jun
- Ai…ai lo lắng cho cô ta đâu chứ _ Jun đỏ mặt
- Hì hì … ở đây chăm sóc nó giúp chị nha , chi xuống nhà phụ Yu đây _ Chị Anna cười nham hiểm
- Cái …cái này là tại …chị nhờ , em mới làm thôi đấy !_ Jun cúi gầm mặt xuống vì ngượng
- Biết mà ,biết mà …chị đi nha ! _ Anna vỗ nhẹ vào vai Jun
- * Phù * … cái bà chị này thiệt là …_ Jun đang nói thì giọng Ji vang lên
- Đừng mà ,… đừng đi mà … tôi sợ lắm _ Giọng Ji run run. Jun vội chạy đến bên Ji
- Cô bị sao vậy hả ? _ Jun lo lắng , đôi mắt Ji từ từ mở ra , rồi Ji lao đến ôm chặt Jun , miệng luôn nói “ Anh đừng đi , tôi sợ lắm “ … - Rốt cuộc là cô sợ gì vậy hả ?_ Jun hỏi , Ji rời xa vòng tay Jun rồi dụi dụi mắt
- Tôi … tôi …tôi sợ MA _ ( * Rầm * - té xĩu )
- Trời ơi à , cô làm tôi lo lắm biết không hả ?_ lần nay Jun chủ động ôm Ji , 5p sau mới thả ra – Mà sao cô đi bar , rồi đi về lúc ban đêm đó , sao không sợ hả ?
- Đi chơi khác , đi chơi vui mà có gì đâu phải sợ …
- Xí , nói đến đi chơi nhìn hai mắt sáng rở kìa , nhìn vậy ai nói bệnh được trời _ Jun chọc
- Hứ , kệ tôi …_ Ji nói rồi nằm xuống , quay phắt mặt sang hướng khác
- Uống thuốc này
- Không muốn
- Hmm … vậy cô muốn tôi dùng miệng để đút thuốc cho cô không nà ? _ Jun thì thầm
- Đồ điên ,…không …không cần đâu, để tôi tự uống _ Ji nói lắp
Sau khi uống thuốc xong , Ji mệt mỏi và ngủ lúc nào cũng chẳng hay … Jun thì cứ ngồi nhìn Ji cười tủm tỉm . Không biết từ bao giờ mà Jun đã yêu Ji , lúc đầu Jun chỉ muốn chọc ghẹo , nhưng không ngờ bây giờ tình cảm đó đã trở thành thật. Jun đấp chăn cho Ji và cúi xuống hôn nhẹ vào môi nhỏ …
- Đồ ngốc, mau khỏe lại nhé … Tôi Yêu Em _ Jun nói rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng . Ji ở trên giường đã tỉnh giất vì hơi thở của Jun khi hôn vào môi nhỏ và đã nghe thấy những lời nói đó , Ji khẻ mĩm cười và tiếp tục chiềm vào giất ngủ.
/42
|