Không biết Ân và Kỳ đã vào trong từ lúc nào. Kỳ ho khan lấy một tiếng ám hiệu "Có cả sự tồn tại của chúng tôi đấy".
Thiên bỏ tay ra khỏi vòng eo nó, gãi đầu cười trừ. Ân tiện thể nhảy qua lay lay cánh tay nó khen nó làm rất tốt. Nó vòng tay ra ôm con bạn thân, miệng cười hí hửng.
Kỳ thấy vậy liền nổi máu ghen, cũng bắt nó phải ôm cậu ta mặc cho Thiên đã lắc đầu.
- Cái anh này làm gì vậy. Người ta muốn ôm bạn cũng không cho sao?
Kỳ đứng khoanh tay lườm Thiên một cái, mặt cậu như trẻ con. Nó lắc đầu chịu thua rồi ôm cậu ta một cái rồi mắng yêu.
- Được chưa?
Kỳ vuốt mái tóc nó, cười mãn nguyện. Lần này đến lượt Thiên đứng khoanh tay lườm cậu ta một cái. Kỳ vẫn nhe nhởn cười rồi giơ tay ra ám hiệu: "Một tí thôi anh làm gì mà căng".
Đến lúc công bố ai là Princess of school , mấy bạn đứng cạnh nó người thì đứng không yên, người thì nắm tay cầu nguyện, người thì nhấp nhổm lo lắng. Có mỗi nó vẫn ngây thơ đứng cười.
Cô hiệu phó, cũng là người đã đứng lên tổ chức chương trình này bước lên sân khấu trịnh trọng tuyên bố điểm 3 vòng loại: Ảnh - Tài năng - Ứng xử.
Ai cũng nhao nhao lên tò mò hỏi là phần thi ứng xử đã thi đâu. Cô cười nửa miệng rồi nói từ từ sẽ giải thích.
Điểm của nó: Ảnh: 100 (Cao nhất) - Tài năng: 95 (Thứ 3) - Ứng xử: 100 (Cao nhất). Tổng: 295.
Á!!!! Nó nhìn điểm số của mình trên màn hính rồi trố mắt ra. Có phải là nó nhìn lầm không? Nó lấy hai tay nhéo nhéo má. Có đau. Vậy là không phải mơ. Nó được điểm số cao nhất.
- Danh hiệu Princess of schoolthuộc về em Dương Vy lớp A2.
Cô giáo dõng dạc tuyên bố. Cả lớp nó ai nấy hò hét ầm í rồi nhảy múa loạn xạ cả lên. Nó vẫn đứng nuốt nước bọt, nhìn đi nhìn lại điểm số của mình.
- Thưa cô, phần thi ứng xử là sao ạ? Sao tất cả các bạn đều được có 90 mà bạn Vy được 100.
Bảo My có vẻ không phục, mạnh dạn hỏi cô. Lúc bấy giờ cô mới giải thích cho cả trường biết, phần thi ứng xử ban giám khảo chấm điểm trên tiêu chí nhìn vào biểu cảm của học sinh trước khi biết kết quả. Ai mặt mũi lo lắng, nhăn nhó thì chỉ được có 90 điểm. Còn riêng nó vẫn đứng cười hồn nhiên thì ban giám khảo ai cũng không ngại mà cho 100 điểm.
Nghe cô giải thích xong, một tiếng "Ồ" kéo dài. Đúng là các thầy cô...hết nghề. Chấm điểm ứng xử kiểu lạ nhất trên thế gian. Gì mà "nhìn vào biểu cảm của học sinh trước khi biết kết quả để chấm điểm ứng xử". Đúng là mới mẻ, mới lạ.
Vậy là quá lời lãi cho bạn Vy của chúng ta lúc nào cũng hồn nhiên yêu đời rồi còn gì.
Cô giáo đưa tặng nó chiếc cúp. Nó vui vẻ đứng lên trên bục cao nhất giơ cao chiếc cúp lên. Ánh đèn flast chiều vào riêng nó.
Cả lớp nhào lên sân khấu, hết tặng hoa rồi ôm ấp nó. Đến là nghẹt thở mất.
Bảo My nghe vẻ ấp ức lắm khi nó thắng. Nhỏ ta nhìn nó, mắt hằn rõ lên những tia tức giận. Ân có liếc qua nhìn thấy My như vậy chỉ nhếch miệng lên cười.
Ảnh ọt chán chê, nó mời cả lớp đi hát karaoke. Tất nhiên ai cũng hí hửng đồng ý. Trước đó nó đã bảo hắn đặt một quán karaoke rộng lớn rồi để sau cuộc thi vào đó ăn chơi nhảy múa. Nó không nghĩ là nó thắng, chỉ là các bạn trong lớp rất quý nó, cổ vũ cho nó rất nhiều nên nó muốn cảm ơn.
Sanra Karaoke.
Cả lớp ngồi ai nấy ngồi vào ghế ăn uống. Thiên với Kỳ cắm mic. Nó ngồi với Ân nói chuyện với các bạn.
Mấy giờ đồng hồ cả lớp vui vẻ xum vầy như một đại gia đình. Người lên hát xì xồ, người lên nhảy múa, người lên diễn kịch. Cả phòng tràn ngập tiếng cười nói.
Cuối cùng, nó đứng lên giật lấy cái mic, mặt hơi ủng hồng vì lỡ uống mấy ly bia, nói to.
- Cảm ơn các bạn đã cổ vũ nhiệt tình cho mình. Mình yêu các bạn nhiều lắm a <3
Xong nó cười ha hả, tay cầm một chai bia đi vòng quanh. Đến một bạn lại rót một cốc đầy, cạch cốc với bạn đó rồi uống ừng ực hết.
Hết chai này đến chai khác. Nó cũng đã dần say. Khuôn mặt đỏ ửng như trái cà chua. Thấy nó đi loạng choạng tí nữa thì ngã, hắn không ngồi yên được đành ra đỡ nó rồi ép nó phải ngồi im.
Hơn 11h. Các bạn ai nấy đều phải về nhà không bố mẹ lo.
Thiên đưa nó ra xe, để nó nằm ngoan ở ghế sau rồi bảo tài xế lái xe về.
Xe dừng trước biệt thự, hắn choàng tay ra bế nó lên phòng. Con heo của hắn hình như dạo này gầy đi thì phải.
Thả nó nằm yên trên giường, hắn ngồi cạnh ngắm nhìn nó mãi không chán. Nó thật xinh đẹp, ngây thơ, đáng yêu.
Hắn yêu nó. Yêu rất nhiều. Yêu cực nhiều.
Thỉnh thoảng, hắn vẫn đang nhìn nó nhưng lại bật cười trong vô thức.
Chụt ~~
Hắn kiss nó một cái rồi mới rời khỏi phòng. Trước đó còn nhìn thấy khóe miệng nó khẽ cười nữa.
************
Trần Kỳ thả mình trên chiếc giường thân yêu, mắt mở to nhìn lên trần nhà, nghĩ linh tinh. Cậu với tay ra chiếc bàn để đồ bên cạnh lấy một khung ảnh lên ngắm. Trong ảnh là một cô gái cười hồn nhiên, ngây thơ. Cô gái đó chính là nó. Kỳ vẫn yêu Vy rất nhiều. Chỉ là cậu không muốn nó áy náy khi làm tổn thương cậu nên cậu mới chủ động làm bạn thân của nó. Thôi thì cứ chôn sâu cái tình yêu này vậy. Cứ để chỉ mình cậu biết thôi.
Kỳ để lại cái khung ảnh lên bàn, úp xuống. Rồi cậu lấy cái điện thoại ra lên mạng xem tin tức.
Chợt... Cậu thấy một tin tìm người thân: "Tìm con gái của giám đốc La Bình." Cái tiêu đề đó không là gì cả. Cái chính là bức ảnh người con gái cần tìm giống hệt nó - Dương Vy. Cậu nhấn vào xem.
Thiên bỏ tay ra khỏi vòng eo nó, gãi đầu cười trừ. Ân tiện thể nhảy qua lay lay cánh tay nó khen nó làm rất tốt. Nó vòng tay ra ôm con bạn thân, miệng cười hí hửng.
Kỳ thấy vậy liền nổi máu ghen, cũng bắt nó phải ôm cậu ta mặc cho Thiên đã lắc đầu.
- Cái anh này làm gì vậy. Người ta muốn ôm bạn cũng không cho sao?
Kỳ đứng khoanh tay lườm Thiên một cái, mặt cậu như trẻ con. Nó lắc đầu chịu thua rồi ôm cậu ta một cái rồi mắng yêu.
- Được chưa?
Kỳ vuốt mái tóc nó, cười mãn nguyện. Lần này đến lượt Thiên đứng khoanh tay lườm cậu ta một cái. Kỳ vẫn nhe nhởn cười rồi giơ tay ra ám hiệu: "Một tí thôi anh làm gì mà căng".
Đến lúc công bố ai là Princess of school , mấy bạn đứng cạnh nó người thì đứng không yên, người thì nắm tay cầu nguyện, người thì nhấp nhổm lo lắng. Có mỗi nó vẫn ngây thơ đứng cười.
Cô hiệu phó, cũng là người đã đứng lên tổ chức chương trình này bước lên sân khấu trịnh trọng tuyên bố điểm 3 vòng loại: Ảnh - Tài năng - Ứng xử.
Ai cũng nhao nhao lên tò mò hỏi là phần thi ứng xử đã thi đâu. Cô cười nửa miệng rồi nói từ từ sẽ giải thích.
Điểm của nó: Ảnh: 100 (Cao nhất) - Tài năng: 95 (Thứ 3) - Ứng xử: 100 (Cao nhất). Tổng: 295.
Á!!!! Nó nhìn điểm số của mình trên màn hính rồi trố mắt ra. Có phải là nó nhìn lầm không? Nó lấy hai tay nhéo nhéo má. Có đau. Vậy là không phải mơ. Nó được điểm số cao nhất.
- Danh hiệu Princess of schoolthuộc về em Dương Vy lớp A2.
Cô giáo dõng dạc tuyên bố. Cả lớp nó ai nấy hò hét ầm í rồi nhảy múa loạn xạ cả lên. Nó vẫn đứng nuốt nước bọt, nhìn đi nhìn lại điểm số của mình.
- Thưa cô, phần thi ứng xử là sao ạ? Sao tất cả các bạn đều được có 90 mà bạn Vy được 100.
Bảo My có vẻ không phục, mạnh dạn hỏi cô. Lúc bấy giờ cô mới giải thích cho cả trường biết, phần thi ứng xử ban giám khảo chấm điểm trên tiêu chí nhìn vào biểu cảm của học sinh trước khi biết kết quả. Ai mặt mũi lo lắng, nhăn nhó thì chỉ được có 90 điểm. Còn riêng nó vẫn đứng cười hồn nhiên thì ban giám khảo ai cũng không ngại mà cho 100 điểm.
Nghe cô giải thích xong, một tiếng "Ồ" kéo dài. Đúng là các thầy cô...hết nghề. Chấm điểm ứng xử kiểu lạ nhất trên thế gian. Gì mà "nhìn vào biểu cảm của học sinh trước khi biết kết quả để chấm điểm ứng xử". Đúng là mới mẻ, mới lạ.
Vậy là quá lời lãi cho bạn Vy của chúng ta lúc nào cũng hồn nhiên yêu đời rồi còn gì.
Cô giáo đưa tặng nó chiếc cúp. Nó vui vẻ đứng lên trên bục cao nhất giơ cao chiếc cúp lên. Ánh đèn flast chiều vào riêng nó.
Cả lớp nhào lên sân khấu, hết tặng hoa rồi ôm ấp nó. Đến là nghẹt thở mất.
Bảo My nghe vẻ ấp ức lắm khi nó thắng. Nhỏ ta nhìn nó, mắt hằn rõ lên những tia tức giận. Ân có liếc qua nhìn thấy My như vậy chỉ nhếch miệng lên cười.
Ảnh ọt chán chê, nó mời cả lớp đi hát karaoke. Tất nhiên ai cũng hí hửng đồng ý. Trước đó nó đã bảo hắn đặt một quán karaoke rộng lớn rồi để sau cuộc thi vào đó ăn chơi nhảy múa. Nó không nghĩ là nó thắng, chỉ là các bạn trong lớp rất quý nó, cổ vũ cho nó rất nhiều nên nó muốn cảm ơn.
Sanra Karaoke.
Cả lớp ngồi ai nấy ngồi vào ghế ăn uống. Thiên với Kỳ cắm mic. Nó ngồi với Ân nói chuyện với các bạn.
Mấy giờ đồng hồ cả lớp vui vẻ xum vầy như một đại gia đình. Người lên hát xì xồ, người lên nhảy múa, người lên diễn kịch. Cả phòng tràn ngập tiếng cười nói.
Cuối cùng, nó đứng lên giật lấy cái mic, mặt hơi ủng hồng vì lỡ uống mấy ly bia, nói to.
- Cảm ơn các bạn đã cổ vũ nhiệt tình cho mình. Mình yêu các bạn nhiều lắm a <3
Xong nó cười ha hả, tay cầm một chai bia đi vòng quanh. Đến một bạn lại rót một cốc đầy, cạch cốc với bạn đó rồi uống ừng ực hết.
Hết chai này đến chai khác. Nó cũng đã dần say. Khuôn mặt đỏ ửng như trái cà chua. Thấy nó đi loạng choạng tí nữa thì ngã, hắn không ngồi yên được đành ra đỡ nó rồi ép nó phải ngồi im.
Hơn 11h. Các bạn ai nấy đều phải về nhà không bố mẹ lo.
Thiên đưa nó ra xe, để nó nằm ngoan ở ghế sau rồi bảo tài xế lái xe về.
Xe dừng trước biệt thự, hắn choàng tay ra bế nó lên phòng. Con heo của hắn hình như dạo này gầy đi thì phải.
Thả nó nằm yên trên giường, hắn ngồi cạnh ngắm nhìn nó mãi không chán. Nó thật xinh đẹp, ngây thơ, đáng yêu.
Hắn yêu nó. Yêu rất nhiều. Yêu cực nhiều.
Thỉnh thoảng, hắn vẫn đang nhìn nó nhưng lại bật cười trong vô thức.
Chụt ~~
Hắn kiss nó một cái rồi mới rời khỏi phòng. Trước đó còn nhìn thấy khóe miệng nó khẽ cười nữa.
************
Trần Kỳ thả mình trên chiếc giường thân yêu, mắt mở to nhìn lên trần nhà, nghĩ linh tinh. Cậu với tay ra chiếc bàn để đồ bên cạnh lấy một khung ảnh lên ngắm. Trong ảnh là một cô gái cười hồn nhiên, ngây thơ. Cô gái đó chính là nó. Kỳ vẫn yêu Vy rất nhiều. Chỉ là cậu không muốn nó áy náy khi làm tổn thương cậu nên cậu mới chủ động làm bạn thân của nó. Thôi thì cứ chôn sâu cái tình yêu này vậy. Cứ để chỉ mình cậu biết thôi.
Kỳ để lại cái khung ảnh lên bàn, úp xuống. Rồi cậu lấy cái điện thoại ra lên mạng xem tin tức.
Chợt... Cậu thấy một tin tìm người thân: "Tìm con gái của giám đốc La Bình." Cái tiêu đề đó không là gì cả. Cái chính là bức ảnh người con gái cần tìm giống hệt nó - Dương Vy. Cậu nhấn vào xem.
/61
|