Tụi hắn vừa cuốc đất xong. Chuẩn bị tinh thần diễn vai đầy khó khăn, nuốt nước bọt nhìn nhau.
"Cạch"
Còn gì hoảng bằng bộ mặt của giám thị "dính" ngay trước mắt.
AAAAAAAAAAAAA
-Mấy em....
-THẦY...
-Tụi em bày trò này phải không?-Giám thị xanh mặt đầu tiên là nhảy ra cửa trước sau đó mới hét lớn.
-DẠ KHÔNG HỀ.
-Còn giỡn mặt với tôi hả?
-Nãy giờ bọn em có đến đây đâu. Tụi em phân cho thằng Nhật dọn nhà kho. Còn em,thằng Bảo với thằng Quân cuốc cỏ sau trường trong khi hai đứa này xách nước tưới cây.-Anh đại diện bày tỏ sự việc cho giám thị nghe.
-Nói dốc.-Giám thị quát lớn làm bọn hắn nhảy ra ngoài một bước.-Thằng Nhật xuống phòng y tế la hét um sùm dưới đấy bảo có ma tôi lên đây thi thấy ngay đám hỗn độn trong kia.-Giám thị vừa hét vừa ra hành động.
-Bên trong đâu có gì đâu thầy.-Hắn nhảy vọt vào cửa kéo rèm (kế hoạch che mắt thứ 2) xuống với tốc độ nhanh nhất.
-Còn nói nữa hả?-Giám thị chạy vào thì nhà kho lại như ban đầu chả có gì động đậy ngoài lớp bụi dày kín.-Chuyện này....?.-Chả lẽ mình hoang tưởng.
-Sao thầy?-Nhỏ lanh chang mở toan cửa ra nhìn vào.-Em có thấy gì đâu thầy. Thằng Nhật tội ghê. Mới dọn sạch đây mà bụi bám lại rồi.-Trong khi nó chạy hối hả xuống với vai diễn kia thì 5 đứa này đã dọn dẹp lại dụng với cách sắp xếp gọn gàng.
-Nãy thầy thấy gì hả?-Nàng đến chỗ giám thị thì thầm vào tai người.
-Nếu thầy không tin thì có thể đến xem bọn em dọn dẹp mấy chỗ kia xong chưa.-Chàng vòng tay trước ngực đi đến giả bộ nhìn vào nhà kho ho khụ...khụ....khụ...
-Không thể như thế được.-Giám thị lắc đầu nhìn cả bọn.
-Chuyện gì mà không thể?-Bất ngờ hiệu phó trường xuất hiện với kính cận đang rụ xuống dưới mũi.
-Chào cô.-Hắn lễ phép cúi chào hiệu phó.
-Cô...-Giám thị nhìn hiệu phó chằm chằm. Xuất hiện làm người ta tưởng là ma thật.
-Tôi thấy mấy đứa nhỏ này dọn dẹp siêng năng quá trời..-Hiệu phó nhìn 5 đứa cười cười.-Với ban nãy có một đứa dọn nhà kho gọn gàng lắm.-Nhỏ dị ứng với bụi nên đã mặc áo khoác của nó rồi cùng dọn dẹp với bọn nên mọi người cứ lầm tưởng là nó. Như vậy cũng tốt.
-Thật...thật...thật....hả cô?-Giám thị cà lăm hỏi hiệu phó.
-Tôi có bao giờ nói đùa chú đâu.-Hiệu phó hiền từ cười.
-Thôi tôi có chút việc xin phép cô.-Giám thị vừa đi vừa lau mồ hôi trên trán.
-Vâng.
............
Nó nhận được kết quả như mong muốn từ phòng y tế. Vui vẻ cầm điện thoại nhảy lon ton trên chiếc giường thân yêu kia trong khi 2 cô y tá đang chăm chú ngắm nó.
-Yà hú...-Nó ngừng nhảy quay qua y tá.-Em về kí túc xá đã.
-À...ờ.-Hai mụ lau mép giật mình gật đầu.-Bye em...
-Dạ vâng.-Nó vừa bước ra khỏi cửa là nháy mắt chào làm hai người kia như bị hớp hồn bám theo nó. Xong,nó chạy một mạch về kí túc xá.
-Con trai gì mà đẹp dữ vậy không biết.
Nó hú như điên lên trên đường chạy. Trả được "ơn nghĩa" cho giám thị thì có gì vui bằng. Lần này là khỏi phải "áy náy"
Vừa về kí túc xá là nó bắt gặp ngay 5 đứa đang ôm bụng cười dưới sàn hả hê làm nó cũng không nhịn được cười theo.
"Bộp...bộp...bộp."
Và sau đó là tiếng vỗ tay cho sự đắt thắng.
Cuối cùng là ăn mừng với mấy chai nước ngọt,lanh lắm mới qua mắt được giám thị ù kia.
-Tự nhiên nghĩ đến mặt giám thị tao mắc cười quá.-Chàng cười tít cả mắt.
-Nãy giờ nói nhỏ mồm. Bây giờ mới hét lớn được tao thật là vuii đó mà.-Hắn luyên thuyên mồm.
-Phải phải.-Anh dơ ám hiệu "number one" lên với tất cả.
-Nãy ổng cõng tao xuống phòng y tế mà cái mặt suy nghĩ đến ma xanh lét cả lên. Tụi mày không có ở đấy chứ không là nhịn cười được tao chết liền.-Nó nghĩ đến bản mặt của lão giám thị là cứ như tự kỉ cười một mình.
-A...ha...ha...ha..-Nhỏ hả hê đánh tay vào đùi cười tít mắt.
-Mà này...-Nàng lại "nhìn ra trông rộng".
-Gì đây?-Nhỏ với nó đồng thanh.
-Nếu mai này ổng biết thì sao nhỉ?-Nàng xoa cằm hỏi bọn nó.
-Thì đó là chuyện mai này.-Hắn trả lời không cần suy nghĩ.
-Hay.-Anh với chàng đồng thanh.
-Mà này..-Lần này là đến lượt nó.
-Gì nữa?-Nhỏ với nàng đồng thanh.
-Tụi mình....-Ấp a ấp úng.
-Nói đi.-Ba tụi hắn chụm đầu lại đồng thanh cứ như "một đầu làm chẳng ra chi,ba đầu chụm lại như lồng đựng chim" (Lí do là vì ba đầu tóc của ba anh ý lổm chổm như ổ để chim đẻ trứng,nhưng mà xiteen cơ :3 )
-Tụi mình là bạn thân nhá.-Nó toạt ra luôn.
-...-Ba tụi hắn nhìn ba tụi nó rồi lại nhìn nhau.-MỘT Ý KIẾN KHÔNG TỒI.
"Cạch"
Còn gì hoảng bằng bộ mặt của giám thị "dính" ngay trước mắt.
AAAAAAAAAAAAA
-Mấy em....
-THẦY...
-Tụi em bày trò này phải không?-Giám thị xanh mặt đầu tiên là nhảy ra cửa trước sau đó mới hét lớn.
-DẠ KHÔNG HỀ.
-Còn giỡn mặt với tôi hả?
-Nãy giờ bọn em có đến đây đâu. Tụi em phân cho thằng Nhật dọn nhà kho. Còn em,thằng Bảo với thằng Quân cuốc cỏ sau trường trong khi hai đứa này xách nước tưới cây.-Anh đại diện bày tỏ sự việc cho giám thị nghe.
-Nói dốc.-Giám thị quát lớn làm bọn hắn nhảy ra ngoài một bước.-Thằng Nhật xuống phòng y tế la hét um sùm dưới đấy bảo có ma tôi lên đây thi thấy ngay đám hỗn độn trong kia.-Giám thị vừa hét vừa ra hành động.
-Bên trong đâu có gì đâu thầy.-Hắn nhảy vọt vào cửa kéo rèm (kế hoạch che mắt thứ 2) xuống với tốc độ nhanh nhất.
-Còn nói nữa hả?-Giám thị chạy vào thì nhà kho lại như ban đầu chả có gì động đậy ngoài lớp bụi dày kín.-Chuyện này....?.-Chả lẽ mình hoang tưởng.
-Sao thầy?-Nhỏ lanh chang mở toan cửa ra nhìn vào.-Em có thấy gì đâu thầy. Thằng Nhật tội ghê. Mới dọn sạch đây mà bụi bám lại rồi.-Trong khi nó chạy hối hả xuống với vai diễn kia thì 5 đứa này đã dọn dẹp lại dụng với cách sắp xếp gọn gàng.
-Nãy thầy thấy gì hả?-Nàng đến chỗ giám thị thì thầm vào tai người.
-Nếu thầy không tin thì có thể đến xem bọn em dọn dẹp mấy chỗ kia xong chưa.-Chàng vòng tay trước ngực đi đến giả bộ nhìn vào nhà kho ho khụ...khụ....khụ...
-Không thể như thế được.-Giám thị lắc đầu nhìn cả bọn.
-Chuyện gì mà không thể?-Bất ngờ hiệu phó trường xuất hiện với kính cận đang rụ xuống dưới mũi.
-Chào cô.-Hắn lễ phép cúi chào hiệu phó.
-Cô...-Giám thị nhìn hiệu phó chằm chằm. Xuất hiện làm người ta tưởng là ma thật.
-Tôi thấy mấy đứa nhỏ này dọn dẹp siêng năng quá trời..-Hiệu phó nhìn 5 đứa cười cười.-Với ban nãy có một đứa dọn nhà kho gọn gàng lắm.-Nhỏ dị ứng với bụi nên đã mặc áo khoác của nó rồi cùng dọn dẹp với bọn nên mọi người cứ lầm tưởng là nó. Như vậy cũng tốt.
-Thật...thật...thật....hả cô?-Giám thị cà lăm hỏi hiệu phó.
-Tôi có bao giờ nói đùa chú đâu.-Hiệu phó hiền từ cười.
-Thôi tôi có chút việc xin phép cô.-Giám thị vừa đi vừa lau mồ hôi trên trán.
-Vâng.
............
Nó nhận được kết quả như mong muốn từ phòng y tế. Vui vẻ cầm điện thoại nhảy lon ton trên chiếc giường thân yêu kia trong khi 2 cô y tá đang chăm chú ngắm nó.
-Yà hú...-Nó ngừng nhảy quay qua y tá.-Em về kí túc xá đã.
-À...ờ.-Hai mụ lau mép giật mình gật đầu.-Bye em...
-Dạ vâng.-Nó vừa bước ra khỏi cửa là nháy mắt chào làm hai người kia như bị hớp hồn bám theo nó. Xong,nó chạy một mạch về kí túc xá.
-Con trai gì mà đẹp dữ vậy không biết.
Nó hú như điên lên trên đường chạy. Trả được "ơn nghĩa" cho giám thị thì có gì vui bằng. Lần này là khỏi phải "áy náy"
Vừa về kí túc xá là nó bắt gặp ngay 5 đứa đang ôm bụng cười dưới sàn hả hê làm nó cũng không nhịn được cười theo.
"Bộp...bộp...bộp."
Và sau đó là tiếng vỗ tay cho sự đắt thắng.
Cuối cùng là ăn mừng với mấy chai nước ngọt,lanh lắm mới qua mắt được giám thị ù kia.
-Tự nhiên nghĩ đến mặt giám thị tao mắc cười quá.-Chàng cười tít cả mắt.
-Nãy giờ nói nhỏ mồm. Bây giờ mới hét lớn được tao thật là vuii đó mà.-Hắn luyên thuyên mồm.
-Phải phải.-Anh dơ ám hiệu "number one" lên với tất cả.
-Nãy ổng cõng tao xuống phòng y tế mà cái mặt suy nghĩ đến ma xanh lét cả lên. Tụi mày không có ở đấy chứ không là nhịn cười được tao chết liền.-Nó nghĩ đến bản mặt của lão giám thị là cứ như tự kỉ cười một mình.
-A...ha...ha...ha..-Nhỏ hả hê đánh tay vào đùi cười tít mắt.
-Mà này...-Nàng lại "nhìn ra trông rộng".
-Gì đây?-Nhỏ với nó đồng thanh.
-Nếu mai này ổng biết thì sao nhỉ?-Nàng xoa cằm hỏi bọn nó.
-Thì đó là chuyện mai này.-Hắn trả lời không cần suy nghĩ.
-Hay.-Anh với chàng đồng thanh.
-Mà này..-Lần này là đến lượt nó.
-Gì nữa?-Nhỏ với nàng đồng thanh.
-Tụi mình....-Ấp a ấp úng.
-Nói đi.-Ba tụi hắn chụm đầu lại đồng thanh cứ như "một đầu làm chẳng ra chi,ba đầu chụm lại như lồng đựng chim" (Lí do là vì ba đầu tóc của ba anh ý lổm chổm như ổ để chim đẻ trứng,nhưng mà xiteen cơ :3 )
-Tụi mình là bạn thân nhá.-Nó toạt ra luôn.
-...-Ba tụi hắn nhìn ba tụi nó rồi lại nhìn nhau.-MỘT Ý KIẾN KHÔNG TỒI.
/130
|