*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Sau khi lại lên mấy Dưỡng Quỷ Sư, xe bắt đầu khởi động.
Trên xe, trừ tài xế ra, không một ai là bình thường.
Tôi kết minh hôn còn bị một hồn phách bám người thì không nói, Mặc Hàn và âm sai kia, hai người đều là quỷ. Người khác, tất cả đều là Dưỡng Quỷ Sư.
Trong nháy mắt tôi nghi ngờ âm sai kia chính là tới giám sát những Dưỡng Quỷ Sư đó.
Xe một đường chạy vào núi, tuy hành khách đều sống yên ổn lẫn nhau, nhưng tôi vẫn cảm thấy không khí bên trong xe đặc biệt khẩn trương.
Tôi ăn đồ ăn vặt, nằm ở trong lòng Mặc Hàn ôm cứng nhắc và xem phim với hắn, ngoài cửa sổ nổi lên sương mù khi nào cũng chưa chú ý tới, cho đến khi xe bỗng nhiên phanh gấp một cái, tôi thiếu chút nữa đụng phải ghế trước, mới phản ứng lại.
Mặc Hàn ôm lấy thân thể của tôi, không để tôi bị thương, những người khác trong xe còn tốt, có cũng chỉ mắng cha mẹ.
“Anh lái xe kiểu gì vậy?” Có người giận dữ hỏi.
Có người phụ họa, tài xế lại không đáp lời.
Theo lý mà nói, tài xế xe khách có kiến thức rộng rãi sẽ không có lá gan lên tiếng, tôi có chút tò mò. Đang muốn dò người ra xem, phía sau đã có một người đi ra phía trước.
Đây là một người đàn ông đại khái hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn lớn lên rất văn nhã, còn đeo một mắt kính viền nạm tơ vàng.
Hắn đi lên trước nhìn tài xế ngồi ở trên ghế điều khiển, mày hơi nhíu lại, giơ tay như duỗi về phía cổ tài xế.
Chỉ chốc lát sau, có một số người ngồi ở phía trước hỏi hắn: “Thằng nhóc Tề gia, nhìn ra cái gì?”
Người đàn ông văn nhã cuối cùng mới lên xe, hỏi hắn chính là một bà hơi lớn tuổi, ngay từ đầu đã lên rồi. Hai bên một đường đều không nói chuyện với nhau, không nghĩ tới lại là người quen.
Người đàn ông nghe được lão thái thái nói, lúc này mới nhìn về phía bà ấy, nở nụ cười nhàn nhạt, một bộ dáng mới thấy bà ấy: “Thì ra là Thi lão phu nhân.”
Thi lão thái thái hừ một tiếng: “Ít giả tạo đi, nói đi, tài xế làm sao vậy?”
“Đã chết.” Người đàn ông nói.
Tôi tinh tế cảm ứng một chút, cũng không nhận thấy được trên người tài xế có âm khí, lại không tự giác nhớ tới chuyện lần trước đi Chốn Đào Nguyên, lặng lẽ hỏi Mặc Hàn: “Lại là lái xe người chết sao?”
Mặc Hàn lắc đầu: “Là vừa bị giết.”
Tôi cả kinh: “Ai làm?”
Mặc Hàn đang muốn nói, một người đàn ông thô cuồng khác ở phía sau đã bất mãn gào lên: “Người Tề gia thật ác độc!”
Mặt của người đàn ông Tề gia cạnh tài xế lập tức lộ vẻ không vui: “Đồ ngũ gia, cơm có thể ăn bậy, lời nói cũng không thể nói loạn! Tề gia chúng tôi ác độc như thế nào?”
Người đàn ông được xưng là Đồ ngũ gia cười nhạo một tiếng: “Đại tiểu thư Tề gia các anh làm ra việc không biết xấu hổ, Dưỡng Quỷ Sư nào mà không biết? Ngoại tình với người khác, mưu sát chồng!”
“Tề Lâm Lang đã bị trục xuất khỏi Tề gia!” Người đàn ông Tề gia cao giọng nói, trong mắt toàn là phẫn nộ và khuất nhục.
Đồ ngũ gia khinh thường: “Tề gia trục xuất cũng là người đi ra từ Tề gia các người! Phi!”
“Đồ lão ngũ, anh không cần quá đáng!” Người đàn ông Tề gia quát lớn.
Đồ lão ngũ không để bụng, nhếch khóe mắt hỏi lại: “Tôi quá phận thì làm sao? Tề lão lục, anh dám giết tài xế, sao tôi không thể quá phận?”
“Tôi và tài xế không oán không thù, sao lại giết anh ta!” Tề lão lục lớn tiếng nói.
Hai người cãi cọ, một lời không hợp đã động đến tay. Trong lúc nhất thời, lệ quỷ bay loạn trong thùng xe nhỏ hẹp, Dưỡng Quỷ Sư của hai gia tộc đấu pháp ngay tại chỗ.
Tôi cơ trí co rụt lại trong lòng Mặc Hàn, hắn vạch xuống một đường kết giới, tùy ý để quỷ ảnh bay loạn bên ngoài.
Thi lão thái thái vẫn luôn không lên tiếng lúc này đã mở miệng: “Tôi ngược lại không nghĩ tới, trong xe này còn che dấu cao nhân.”
Bà ấy đứng dậy, nhìn về phía chỗ tôi và Mặc Hàn.
Tôi thấy tránh không khỏi, cười với lão thái thái trang phục phú quý này: “Chúng tôi chỉ là đi ngang qua, các người tiếp tục…”
Lão thái thái đánh giá tôi và Mặc Hàn hồi lâu, có chút mê hoặc mở miệng: “Các cô, chẳng lẽ là Dưỡng Quỷ Sư của Đồng gia?”
“Không phải! Bà nhận sai người rồi!” Nhắc tới Đồng gia, tôi chột dạ.
Hai Dưỡng Quỷ Sư của Đồ gia và Tề gia nghe được lão thái thái nói, đều không tự giác dừng đánh nhau, nhìn về phía chúng tôi.
Bởi vì vẽ kết giới, âm khí của Mặc Hàn cũng tiết lộ một chút.
Tề lão lục tinh tế cảm thụ được âm khí trong xe, trong mắt đề phòng lại nhiều hơn ba phần: “Âm khí lợi hại như vậy, lại giống Dưỡng Quỷ Sư của người Đồng gia.”
“Thật sự không phải…” Tôi lại giải thích lần nữa.
Bọn họ ba bên trao đổi ánh mắt, lại đều tin tưởng vững chắc không nghi ngờ tôi và Mặc Hàn là Dưỡng Quỷ Sư của Đồng gia.
Đồ lão ngũ là người đầu tiên nhịn không được, chất vấn chúng tôi: “Đồng gia các cô đã cầm giữ nửa giang sơn Dưỡng Quỷ Sư, hiện tại lại muốn làm gì!”
Đồng gia lại lợi hại như vậy…
Tề lão lục cũng nghi ngờ nhìn chúng tôi: “Tài xế chết… có quan hệ với các cô hay không?”
Vài Dưỡng Quỷ Sư trên xe đều là ba gia tộc này dẫn đến, bây giờ rối rít nhìn về phía chúng tôi, lệ quỷ trong tay tùy thời đều có thể thả ra.
Mặc Hàn lười nói chuyện, thả ra ngoài một đạo uy áp, lập tức, sắc mặt của những Dưỡng Quỷ Sư này trắng bệch, eo đều không nhấc thẳng được.
“Phu nhân ta nói chúng ta và Đồng gia không có quan hệ, các ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?” Giọng nói của Mặc Hàn lạnh băng, vốn một đám người đã bị uy áp ép không thở nổi, cả người run lên như xối một thùng nước đá.
“Giao hồn phách của tài xế ra đây, để hắn lái xe, đừng làm trở ngại hành trình của phu nhân ta.” Mặc Hàn nhìn phía trước lại nói.
Không có người động.
Thi lão thái thái còn tính là tương đối ổn trọng, hỏi: “Chẳng lẽ ngài biết là ai giết tài xế?”
Mặc Hàn không trả lời, nhưng mà tôi biết, hung thủ nhất định ở chỗ này.
Thấy không có người ra, sau khi Mặc Hàn rút uy áp trên người những người khác, đã phóng uy áp với một người.
Bùm một tiếng, chỗ ngồi phía sau có người ngã xuống mặt đất, sau đó là truyền đến một tiếng vỡ vụn của cái chai, một hồn thể thuần trắng từ bên cạnh hắn lắc lư bay lên, đúng là hồn phách của tài xế.
Tề lão lục chấn động, lập tức giận mắng Đồ lão ngũ: “Hay cho anh Đồ lão ngũ! Nói là Tề gia chúng tôi giết tài xế! Thì ra là vừa ăn cướp vừa la làng!”
Đồ lão ngũ cũng là vẻ mặt khiếp sợ: “Đồ gia chúng tôi mới sẽ không xuống tay với một người bình thường!” Hắn lại hung thần ác sát nhìn về phía Dưỡng Quỷ Sư mình mang đến: “Thằng nhóc! Vì sao giết tài xế!”
Mặc Hàn thấy có kịch vui để xem, cũng thu uy áp trên người người nọ.
Đây là một người đàn ông diện mạo cực kỳ bình thường, loại đặt ở trong đám người đặc biệt không thèm nhìn đến.
Đồ lão ngũ nắm cổ áo hắn chất vấn một phen.
Người nọ vẻ mặt oan ức: “Tôi không giết…” Đang giảo biện, bỗng nhiên, một khí tức từ cổ tay áo hắn vụt ra như rắn, cắn một ngụm ở trên cánh tay của Đồ lão ngũ.
Âm Độc Xà kia vừa thấy chính là kịch độc, cánh tay của Đồ lão ngũ lập tức biến sắc. Sắc mặt của hắn đại biến, nhanh chóng quyết định, dùng âm khí tụ thành một lưỡi dao sắc bén, lại lập tức chém đứt một cánh tay kia của mình.
Mặc Hàn kịp thời che đôi mắt của tôi, nhưng nghe tiếng kêu thảm thiết của Đồ lão ngũ, tôi vẫn cảm thấy khiếp đến hoảng.
Người nọ thả rắn đã thừa dịp hỗn loạn trốn ra ngoài cửa sổ, Tề lão lục và mấy Dưỡng Quỷ Sư Thi gia đều đuổi theo. Các Dưỡng Quỷ Sư Đồ gia đều tự băng bó miệng vết thương cho Đồ lão ngũ, cộng thêm Đồ lão ngũ chửi vô số má nó.
Hắn mắng khó nghe, vừa thăm hỏi thành viên giới tính nữ và tổ tông mười tám đời của cả nhà người khác.
“Đó là rắn gì?” Tôi hỏi Mặc Hàn.
Đồ lão ngũ chặt tay nhanh như vậy, rất rõ ràng là biết độc tính của con rắn kia.
“Một loại rắn sống ở chỗ rìa nước cạn Minh Hà, Quỷ Tiết mỗi năm sẽ có mấy con trốn vào dương gian, có một số Dưỡng Quỷ Sư sẽ thuần dưỡng.” Mặc Hàn nói.
“Độc tính rất lợi hại sao?” Tôi hỏi.
“Ừ, nếu cánh tay hắn lại chậm một chút nữa, độc âm hàn sẽ xâm lấn ngũ tạng.” Mặc Hàn nhìn Đồ lão ngũ một cái, nghĩ đến là nhìn sự tàn nhẫn và quyết đoán của người sống này với con mắt khác.
“Trên xe này là tình huống như thế nào?” Tôi cảm thấy trận xung đột này thật là không thể hiểu được.
“Ai biết.” Mặc Hàn không quan tâm chút nào.
Hồn phách của tài xế lơ lửng ở bên người chúng tôi, tôi hỏi Mặc Hàn: “Dương thọ của hắn đã hết sao?”
Mặc Hàn giơ tay lấy Sổ Sinh Tử ra nhìn, rất nhanh đã tìm ra một tờ tài xế kia: “Không có.” Hắn thu Sổ Sinh Tử lại, đầu ngón tay chỉ vào tài xế vẽ một chút, hồn phách tài xế đã chui vào thân thể của hắn.
Rung rung một cái, tài xế tỉnh lại.
“Lái xe.” Mặc Hàn phân phó một tiếng, tài xế cung kính đáp lời, lập tức khởi động xe.
Thi lão thái thái ngạc nhiên nhìn chúng tôi, vài lần muốn nói, lại không biết nên nói cái gì, chỉ có thể ở bên người Đồ lão ngũ bồi hồi.
Đồng thời, hai người cũng thảo luận lai lịch của người nọ vừa rồi.
“Không nghĩ tới, Đồ gia các cậu cũng có cao thủ có thể thuần dưỡng
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Sau khi lại lên mấy Dưỡng Quỷ Sư, xe bắt đầu khởi động.
Trên xe, trừ tài xế ra, không một ai là bình thường.
Tôi kết minh hôn còn bị một hồn phách bám người thì không nói, Mặc Hàn và âm sai kia, hai người đều là quỷ. Người khác, tất cả đều là Dưỡng Quỷ Sư.
Trong nháy mắt tôi nghi ngờ âm sai kia chính là tới giám sát những Dưỡng Quỷ Sư đó.
Xe một đường chạy vào núi, tuy hành khách đều sống yên ổn lẫn nhau, nhưng tôi vẫn cảm thấy không khí bên trong xe đặc biệt khẩn trương.
Tôi ăn đồ ăn vặt, nằm ở trong lòng Mặc Hàn ôm cứng nhắc và xem phim với hắn, ngoài cửa sổ nổi lên sương mù khi nào cũng chưa chú ý tới, cho đến khi xe bỗng nhiên phanh gấp một cái, tôi thiếu chút nữa đụng phải ghế trước, mới phản ứng lại.
Mặc Hàn ôm lấy thân thể của tôi, không để tôi bị thương, những người khác trong xe còn tốt, có cũng chỉ mắng cha mẹ.
“Anh lái xe kiểu gì vậy?” Có người giận dữ hỏi.
Có người phụ họa, tài xế lại không đáp lời.
Theo lý mà nói, tài xế xe khách có kiến thức rộng rãi sẽ không có lá gan lên tiếng, tôi có chút tò mò. Đang muốn dò người ra xem, phía sau đã có một người đi ra phía trước.
Đây là một người đàn ông đại khái hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn lớn lên rất văn nhã, còn đeo một mắt kính viền nạm tơ vàng.
Hắn đi lên trước nhìn tài xế ngồi ở trên ghế điều khiển, mày hơi nhíu lại, giơ tay như duỗi về phía cổ tài xế.
Chỉ chốc lát sau, có một số người ngồi ở phía trước hỏi hắn: “Thằng nhóc Tề gia, nhìn ra cái gì?”
Người đàn ông văn nhã cuối cùng mới lên xe, hỏi hắn chính là một bà hơi lớn tuổi, ngay từ đầu đã lên rồi. Hai bên một đường đều không nói chuyện với nhau, không nghĩ tới lại là người quen.
Người đàn ông nghe được lão thái thái nói, lúc này mới nhìn về phía bà ấy, nở nụ cười nhàn nhạt, một bộ dáng mới thấy bà ấy: “Thì ra là Thi lão phu nhân.”
Thi lão thái thái hừ một tiếng: “Ít giả tạo đi, nói đi, tài xế làm sao vậy?”
“Đã chết.” Người đàn ông nói.
Tôi tinh tế cảm ứng một chút, cũng không nhận thấy được trên người tài xế có âm khí, lại không tự giác nhớ tới chuyện lần trước đi Chốn Đào Nguyên, lặng lẽ hỏi Mặc Hàn: “Lại là lái xe người chết sao?”
Mặc Hàn lắc đầu: “Là vừa bị giết.”
Tôi cả kinh: “Ai làm?”
Mặc Hàn đang muốn nói, một người đàn ông thô cuồng khác ở phía sau đã bất mãn gào lên: “Người Tề gia thật ác độc!”
Mặt của người đàn ông Tề gia cạnh tài xế lập tức lộ vẻ không vui: “Đồ ngũ gia, cơm có thể ăn bậy, lời nói cũng không thể nói loạn! Tề gia chúng tôi ác độc như thế nào?”
Người đàn ông được xưng là Đồ ngũ gia cười nhạo một tiếng: “Đại tiểu thư Tề gia các anh làm ra việc không biết xấu hổ, Dưỡng Quỷ Sư nào mà không biết? Ngoại tình với người khác, mưu sát chồng!”
“Tề Lâm Lang đã bị trục xuất khỏi Tề gia!” Người đàn ông Tề gia cao giọng nói, trong mắt toàn là phẫn nộ và khuất nhục.
Đồ ngũ gia khinh thường: “Tề gia trục xuất cũng là người đi ra từ Tề gia các người! Phi!”
“Đồ lão ngũ, anh không cần quá đáng!” Người đàn ông Tề gia quát lớn.
Đồ lão ngũ không để bụng, nhếch khóe mắt hỏi lại: “Tôi quá phận thì làm sao? Tề lão lục, anh dám giết tài xế, sao tôi không thể quá phận?”
“Tôi và tài xế không oán không thù, sao lại giết anh ta!” Tề lão lục lớn tiếng nói.
Hai người cãi cọ, một lời không hợp đã động đến tay. Trong lúc nhất thời, lệ quỷ bay loạn trong thùng xe nhỏ hẹp, Dưỡng Quỷ Sư của hai gia tộc đấu pháp ngay tại chỗ.
Tôi cơ trí co rụt lại trong lòng Mặc Hàn, hắn vạch xuống một đường kết giới, tùy ý để quỷ ảnh bay loạn bên ngoài.
Thi lão thái thái vẫn luôn không lên tiếng lúc này đã mở miệng: “Tôi ngược lại không nghĩ tới, trong xe này còn che dấu cao nhân.”
Bà ấy đứng dậy, nhìn về phía chỗ tôi và Mặc Hàn.
Tôi thấy tránh không khỏi, cười với lão thái thái trang phục phú quý này: “Chúng tôi chỉ là đi ngang qua, các người tiếp tục…”
Lão thái thái đánh giá tôi và Mặc Hàn hồi lâu, có chút mê hoặc mở miệng: “Các cô, chẳng lẽ là Dưỡng Quỷ Sư của Đồng gia?”
“Không phải! Bà nhận sai người rồi!” Nhắc tới Đồng gia, tôi chột dạ.
Hai Dưỡng Quỷ Sư của Đồ gia và Tề gia nghe được lão thái thái nói, đều không tự giác dừng đánh nhau, nhìn về phía chúng tôi.
Bởi vì vẽ kết giới, âm khí của Mặc Hàn cũng tiết lộ một chút.
Tề lão lục tinh tế cảm thụ được âm khí trong xe, trong mắt đề phòng lại nhiều hơn ba phần: “Âm khí lợi hại như vậy, lại giống Dưỡng Quỷ Sư của người Đồng gia.”
“Thật sự không phải…” Tôi lại giải thích lần nữa.
Bọn họ ba bên trao đổi ánh mắt, lại đều tin tưởng vững chắc không nghi ngờ tôi và Mặc Hàn là Dưỡng Quỷ Sư của Đồng gia.
Đồ lão ngũ là người đầu tiên nhịn không được, chất vấn chúng tôi: “Đồng gia các cô đã cầm giữ nửa giang sơn Dưỡng Quỷ Sư, hiện tại lại muốn làm gì!”
Đồng gia lại lợi hại như vậy…
Tề lão lục cũng nghi ngờ nhìn chúng tôi: “Tài xế chết… có quan hệ với các cô hay không?”
Vài Dưỡng Quỷ Sư trên xe đều là ba gia tộc này dẫn đến, bây giờ rối rít nhìn về phía chúng tôi, lệ quỷ trong tay tùy thời đều có thể thả ra.
Mặc Hàn lười nói chuyện, thả ra ngoài một đạo uy áp, lập tức, sắc mặt của những Dưỡng Quỷ Sư này trắng bệch, eo đều không nhấc thẳng được.
“Phu nhân ta nói chúng ta và Đồng gia không có quan hệ, các ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?” Giọng nói của Mặc Hàn lạnh băng, vốn một đám người đã bị uy áp ép không thở nổi, cả người run lên như xối một thùng nước đá.
“Giao hồn phách của tài xế ra đây, để hắn lái xe, đừng làm trở ngại hành trình của phu nhân ta.” Mặc Hàn nhìn phía trước lại nói.
Không có người động.
Thi lão thái thái còn tính là tương đối ổn trọng, hỏi: “Chẳng lẽ ngài biết là ai giết tài xế?”
Mặc Hàn không trả lời, nhưng mà tôi biết, hung thủ nhất định ở chỗ này.
Thấy không có người ra, sau khi Mặc Hàn rút uy áp trên người những người khác, đã phóng uy áp với một người.
Bùm một tiếng, chỗ ngồi phía sau có người ngã xuống mặt đất, sau đó là truyền đến một tiếng vỡ vụn của cái chai, một hồn thể thuần trắng từ bên cạnh hắn lắc lư bay lên, đúng là hồn phách của tài xế.
Tề lão lục chấn động, lập tức giận mắng Đồ lão ngũ: “Hay cho anh Đồ lão ngũ! Nói là Tề gia chúng tôi giết tài xế! Thì ra là vừa ăn cướp vừa la làng!”
Đồ lão ngũ cũng là vẻ mặt khiếp sợ: “Đồ gia chúng tôi mới sẽ không xuống tay với một người bình thường!” Hắn lại hung thần ác sát nhìn về phía Dưỡng Quỷ Sư mình mang đến: “Thằng nhóc! Vì sao giết tài xế!”
Mặc Hàn thấy có kịch vui để xem, cũng thu uy áp trên người người nọ.
Đây là một người đàn ông diện mạo cực kỳ bình thường, loại đặt ở trong đám người đặc biệt không thèm nhìn đến.
Đồ lão ngũ nắm cổ áo hắn chất vấn một phen.
Người nọ vẻ mặt oan ức: “Tôi không giết…” Đang giảo biện, bỗng nhiên, một khí tức từ cổ tay áo hắn vụt ra như rắn, cắn một ngụm ở trên cánh tay của Đồ lão ngũ.
Âm Độc Xà kia vừa thấy chính là kịch độc, cánh tay của Đồ lão ngũ lập tức biến sắc. Sắc mặt của hắn đại biến, nhanh chóng quyết định, dùng âm khí tụ thành một lưỡi dao sắc bén, lại lập tức chém đứt một cánh tay kia của mình.
Mặc Hàn kịp thời che đôi mắt của tôi, nhưng nghe tiếng kêu thảm thiết của Đồ lão ngũ, tôi vẫn cảm thấy khiếp đến hoảng.
Người nọ thả rắn đã thừa dịp hỗn loạn trốn ra ngoài cửa sổ, Tề lão lục và mấy Dưỡng Quỷ Sư Thi gia đều đuổi theo. Các Dưỡng Quỷ Sư Đồ gia đều tự băng bó miệng vết thương cho Đồ lão ngũ, cộng thêm Đồ lão ngũ chửi vô số má nó.
Hắn mắng khó nghe, vừa thăm hỏi thành viên giới tính nữ và tổ tông mười tám đời của cả nhà người khác.
“Đó là rắn gì?” Tôi hỏi Mặc Hàn.
Đồ lão ngũ chặt tay nhanh như vậy, rất rõ ràng là biết độc tính của con rắn kia.
“Một loại rắn sống ở chỗ rìa nước cạn Minh Hà, Quỷ Tiết mỗi năm sẽ có mấy con trốn vào dương gian, có một số Dưỡng Quỷ Sư sẽ thuần dưỡng.” Mặc Hàn nói.
“Độc tính rất lợi hại sao?” Tôi hỏi.
“Ừ, nếu cánh tay hắn lại chậm một chút nữa, độc âm hàn sẽ xâm lấn ngũ tạng.” Mặc Hàn nhìn Đồ lão ngũ một cái, nghĩ đến là nhìn sự tàn nhẫn và quyết đoán của người sống này với con mắt khác.
“Trên xe này là tình huống như thế nào?” Tôi cảm thấy trận xung đột này thật là không thể hiểu được.
“Ai biết.” Mặc Hàn không quan tâm chút nào.
Hồn phách của tài xế lơ lửng ở bên người chúng tôi, tôi hỏi Mặc Hàn: “Dương thọ của hắn đã hết sao?”
Mặc Hàn giơ tay lấy Sổ Sinh Tử ra nhìn, rất nhanh đã tìm ra một tờ tài xế kia: “Không có.” Hắn thu Sổ Sinh Tử lại, đầu ngón tay chỉ vào tài xế vẽ một chút, hồn phách tài xế đã chui vào thân thể của hắn.
Rung rung một cái, tài xế tỉnh lại.
“Lái xe.” Mặc Hàn phân phó một tiếng, tài xế cung kính đáp lời, lập tức khởi động xe.
Thi lão thái thái ngạc nhiên nhìn chúng tôi, vài lần muốn nói, lại không biết nên nói cái gì, chỉ có thể ở bên người Đồ lão ngũ bồi hồi.
Đồng thời, hai người cũng thảo luận lai lịch của người nọ vừa rồi.
“Không nghĩ tới, Đồ gia các cậu cũng có cao thủ có thể thuần dưỡng
/249
|