Mẫn Tiên vừa ngửa cổ lên uống một ngụm bia nữa và nhìn thấy Lý Thần Vũ đang đứng khoanh tay trước ngực nhìn mình.
Cô suýt cả phun nước ra ngoài. Lý Thần Vũ nhìn cô trong bộ dạng “badgirl” lại còn bao nhiêu thằng khác để ý thì tức điên lên được.
Anh chỉ tay ra hiệu cho cô rời vị trí, Lê Mẫn Tiên hờ hững thở dài, vẫn dốc hết chai bia uống cạn rồi mới bước khỏi bục.
Chân chưa chạm xuống bậc dưới, cả người Lê Mẫn Tiên bị Lý Thần Vũ vác trên vai, bất chấp tiếng reo hò của đám đông xung quanh.
Gia Kỳ ở xa nhìn cảnh này thì cong môi cười, cảnh cáo những người bạn cùng bàn.
- Thấy chưa, cấm tiếp cận người của Thần Vũ, léng phéng là chết chắc.
Mấy cô gái trong nhóm đã ghen tị vô cùng.
Lê Mẫn Tiên ở trên vai Lý Thần Vũ im thin thít, nếu cô giẫy giụa nhất định xung quanh sẽ càng soi mói và chú ý hơn. Đám nhân viên club thấy “công chúa” bị bế đi thì cũng hốt hoảng đi theo, lại thấy cô xua xua tay và lắc đầu tỏ ý không cần.
Ra tới hầm xe, lúc này Mẫn Tiên mới lên tiếng.
- Thả ra được rồi!
Cô bị thả bịch xuống, rõ ràng là tâm trạng Lý Thần Vũ đang không vui.
- Đêm hôm con gái con nứa không ở nhà mà đi uống bia hút thuốc?
- Anh cũng đang ở đây đấy thôi. Chó chê mèo lắm lông.
Mẫn Tiên bĩu môi rổi phủi phủi quần áo cho chỉnh tề. Lý Thần Vũ nhìn cô đội mũ xinh không chịu được, nhưng vẫn ra dáng gia trưởng bắt lỗi.
- Ăn mặc kiểu gì đây, áo gì rộng còn quần thì bó sát. Lại còn đội mũ. Cô làm gì khuất tất hay lén hẹn hò ai?
- Kệ tôi.
- Này thì kệ!
Lý Thần Vũ nâng cằm Mẫn Tiên lên hôn ngấu nghiến, anh còn cảm nhận được mùi thuốc lá còn vương trong khoang miệng và ám vào áo của cô.
Cô đứng không vững nữa, cái tên Lý Thần Vũ này sểnh ra là hôn hít không phân biệt là đang ở đâu. Tách được người ra, Mẫn Tiên cau có trách móc.
- Thiếu gì phụ nữ để anh hẹn hò mà anh cứ ám tôi hoài.
- Ơ hay, chuyện chúng ta người lớn hai nhà đều đã biết, còn rất ủng hộ. Giờ trong mắt mọi người Lý Thần Vũ tôi chính là người đàn ông của cô. Ông nội tôi giao phó cho tôi rồi, nên ngoài cô ra thì tôi không bận tâm người khác.
- Bây giờ đâu còn kiểu cha mẹ đặt đâu con ngồi đó nữa. Cứ nói không hợp là xong.
- Tôi không muốn, tôi muốn giữ chặt cô đấy, thì làm sao!
- Đồ ngang ngược, tôi cóc thích anh!
- Thì dần dần sẽ thích. Đừng nói cô thích người khác đấy.
Mẫn Tiên hơi thờ thẫn, hình như cô chưa từng thích ai, với DeKao có thân nhưng không có thích.
Thấy biểu cảm đơ ra của đối phương, Lý Thần Vũ giữa mặt cô đối diện mặt mình và lên tiếng dằn mặt.
- Không được thích người khác, có thích thì cũng ngừng thích đi. Cô có tôi là quá đủ rồi. Cô tự biết thân biết phận, không thì tôi sẽ đập chậu cướp hoa. Lê Mẫn Tiên hay Candy Lee, đều là người của tôi.
Mẫn Tiên bật cười, cô vuốt dọc má Lý Thần Vũ rồi đặt tay lên môi anh.
- Nè, không lẽ cưng chết mê chết mệt chị đây rồi?
Lý Thần Vũ bị sốc khi Lê Mẫn Tiên quay ngoắt sang thái độ đầy khiêu khích như vậy. Yết hầu hơi xao động, khẽ nuốt nước bọt một cái khác hẳn dáng vẻ mạnh miệng vừa xong.
- Chết mê chết mệt thì chưa, nhưng cũng thích thích.
Mẫn Tiên cười tủm tỉm.
- Trước cậu cũng yêu đương chóng vánh như vậy sao?
- Không, toàn người ta theo đuổi tôi thôi. Còn cô, cô có mấy mối tình rồi?
- Chả có mối nào cả.
Lý Thần Vũ vui sướng trong lòng, thật tuyệt khi mình có thể là những lần đầu tiên của đối phương.
- Lê Mẫn Tiên, chúng ta nghiêm túc yêu đương một lần đi.
Mẫn Tiên ngập ngừng, cô chưa từng nghĩ sẽ yêu đương với Lý Thần Vũ.
Cô nhớ tới lời bố từng nói.
“ Một cái nắm tay công khai còn hơn vạn cái hôn trong bóng tối, Lý Thần Vũ dám trước mặt bao người nói con là bạn gái, cũng là có bản lĩnh và tự tin“.
- Lý Thần Vũ, tôi không chắc mình có lựa chọn đúng hay không, nhưng thử một lần… cũng được.
Không trả lời thẳng nhưng câu này chính là ngầm đồng ý của Lê Mẫn Tiên.
Lý Thần Vũ giọng trầm thấp, không cà chớn nữa mà đứng thẳng người nhìn cô.
- Không có gì hoàn toàn đúng hay sai cả, chỉ có sự kiên trì sau những lựa chọn, không hối hận, không ngừng bước tiếp. Đi mãi đi mãi rồi cũng tới đích thôi. Nếu không đi được đến cuối, thì ta cứ đi đến đoạn đẹp nhất là được rồi. Nghiêm túc một lần nhé, biết đâu bất ngờ.
Lần đầu Mẫn Tiên thấy Lý Thần Vũ nói năng chỉn chu cũng có chút bất ngờ, rồi khẽ gật đầu mỉm cười nhè nhẹ.
Lý Thần Vũ bóp mà Mẫn Tiên rồi thơm “chụt “ một cái, tâm tình vui vẻ lấy lòng.
- Dẫu đôi lúc yêu đương có phiền phức. Sau này đành làm phiền cưng rồi!
Trong tình yêu, người chủ động nên là đàn ông. Lê Mẫn Tiên cá tính có thể chủ động, nhưng sự chủ động của Lý Thần Vũ chứng tỏ cô được coi trọng.
Candy Lee là người chơi game, thích thử thách và cả mạo hiểm, thích chinh phục và được chinh phục. Là cao thủ không có nghĩa cô chưa thua bao giờ, nhưng cô chưa từng mất niềm tin vào bản thân. Vì vậy nên dù không còn ở đội tuyển, hoạt động riêng lẻ nhưng Candy Lee vẫn giữ được đẳng cấp của mình.
“Không thử, không liều, sao biết được mình chọn đúng hay sai. Tình yêu là điều không thể lý giải chính xác. Cứ an toàn biết đâu lại buông tay với tình yêu đích thực”.
Cô suýt cả phun nước ra ngoài. Lý Thần Vũ nhìn cô trong bộ dạng “badgirl” lại còn bao nhiêu thằng khác để ý thì tức điên lên được.
Anh chỉ tay ra hiệu cho cô rời vị trí, Lê Mẫn Tiên hờ hững thở dài, vẫn dốc hết chai bia uống cạn rồi mới bước khỏi bục.
Chân chưa chạm xuống bậc dưới, cả người Lê Mẫn Tiên bị Lý Thần Vũ vác trên vai, bất chấp tiếng reo hò của đám đông xung quanh.
Gia Kỳ ở xa nhìn cảnh này thì cong môi cười, cảnh cáo những người bạn cùng bàn.
- Thấy chưa, cấm tiếp cận người của Thần Vũ, léng phéng là chết chắc.
Mấy cô gái trong nhóm đã ghen tị vô cùng.
Lê Mẫn Tiên ở trên vai Lý Thần Vũ im thin thít, nếu cô giẫy giụa nhất định xung quanh sẽ càng soi mói và chú ý hơn. Đám nhân viên club thấy “công chúa” bị bế đi thì cũng hốt hoảng đi theo, lại thấy cô xua xua tay và lắc đầu tỏ ý không cần.
Ra tới hầm xe, lúc này Mẫn Tiên mới lên tiếng.
- Thả ra được rồi!
Cô bị thả bịch xuống, rõ ràng là tâm trạng Lý Thần Vũ đang không vui.
- Đêm hôm con gái con nứa không ở nhà mà đi uống bia hút thuốc?
- Anh cũng đang ở đây đấy thôi. Chó chê mèo lắm lông.
Mẫn Tiên bĩu môi rổi phủi phủi quần áo cho chỉnh tề. Lý Thần Vũ nhìn cô đội mũ xinh không chịu được, nhưng vẫn ra dáng gia trưởng bắt lỗi.
- Ăn mặc kiểu gì đây, áo gì rộng còn quần thì bó sát. Lại còn đội mũ. Cô làm gì khuất tất hay lén hẹn hò ai?
- Kệ tôi.
- Này thì kệ!
Lý Thần Vũ nâng cằm Mẫn Tiên lên hôn ngấu nghiến, anh còn cảm nhận được mùi thuốc lá còn vương trong khoang miệng và ám vào áo của cô.
Cô đứng không vững nữa, cái tên Lý Thần Vũ này sểnh ra là hôn hít không phân biệt là đang ở đâu. Tách được người ra, Mẫn Tiên cau có trách móc.
- Thiếu gì phụ nữ để anh hẹn hò mà anh cứ ám tôi hoài.
- Ơ hay, chuyện chúng ta người lớn hai nhà đều đã biết, còn rất ủng hộ. Giờ trong mắt mọi người Lý Thần Vũ tôi chính là người đàn ông của cô. Ông nội tôi giao phó cho tôi rồi, nên ngoài cô ra thì tôi không bận tâm người khác.
- Bây giờ đâu còn kiểu cha mẹ đặt đâu con ngồi đó nữa. Cứ nói không hợp là xong.
- Tôi không muốn, tôi muốn giữ chặt cô đấy, thì làm sao!
- Đồ ngang ngược, tôi cóc thích anh!
- Thì dần dần sẽ thích. Đừng nói cô thích người khác đấy.
Mẫn Tiên hơi thờ thẫn, hình như cô chưa từng thích ai, với DeKao có thân nhưng không có thích.
Thấy biểu cảm đơ ra của đối phương, Lý Thần Vũ giữa mặt cô đối diện mặt mình và lên tiếng dằn mặt.
- Không được thích người khác, có thích thì cũng ngừng thích đi. Cô có tôi là quá đủ rồi. Cô tự biết thân biết phận, không thì tôi sẽ đập chậu cướp hoa. Lê Mẫn Tiên hay Candy Lee, đều là người của tôi.
Mẫn Tiên bật cười, cô vuốt dọc má Lý Thần Vũ rồi đặt tay lên môi anh.
- Nè, không lẽ cưng chết mê chết mệt chị đây rồi?
Lý Thần Vũ bị sốc khi Lê Mẫn Tiên quay ngoắt sang thái độ đầy khiêu khích như vậy. Yết hầu hơi xao động, khẽ nuốt nước bọt một cái khác hẳn dáng vẻ mạnh miệng vừa xong.
- Chết mê chết mệt thì chưa, nhưng cũng thích thích.
Mẫn Tiên cười tủm tỉm.
- Trước cậu cũng yêu đương chóng vánh như vậy sao?
- Không, toàn người ta theo đuổi tôi thôi. Còn cô, cô có mấy mối tình rồi?
- Chả có mối nào cả.
Lý Thần Vũ vui sướng trong lòng, thật tuyệt khi mình có thể là những lần đầu tiên của đối phương.
- Lê Mẫn Tiên, chúng ta nghiêm túc yêu đương một lần đi.
Mẫn Tiên ngập ngừng, cô chưa từng nghĩ sẽ yêu đương với Lý Thần Vũ.
Cô nhớ tới lời bố từng nói.
“ Một cái nắm tay công khai còn hơn vạn cái hôn trong bóng tối, Lý Thần Vũ dám trước mặt bao người nói con là bạn gái, cũng là có bản lĩnh và tự tin“.
- Lý Thần Vũ, tôi không chắc mình có lựa chọn đúng hay không, nhưng thử một lần… cũng được.
Không trả lời thẳng nhưng câu này chính là ngầm đồng ý của Lê Mẫn Tiên.
Lý Thần Vũ giọng trầm thấp, không cà chớn nữa mà đứng thẳng người nhìn cô.
- Không có gì hoàn toàn đúng hay sai cả, chỉ có sự kiên trì sau những lựa chọn, không hối hận, không ngừng bước tiếp. Đi mãi đi mãi rồi cũng tới đích thôi. Nếu không đi được đến cuối, thì ta cứ đi đến đoạn đẹp nhất là được rồi. Nghiêm túc một lần nhé, biết đâu bất ngờ.
Lần đầu Mẫn Tiên thấy Lý Thần Vũ nói năng chỉn chu cũng có chút bất ngờ, rồi khẽ gật đầu mỉm cười nhè nhẹ.
Lý Thần Vũ bóp mà Mẫn Tiên rồi thơm “chụt “ một cái, tâm tình vui vẻ lấy lòng.
- Dẫu đôi lúc yêu đương có phiền phức. Sau này đành làm phiền cưng rồi!
Trong tình yêu, người chủ động nên là đàn ông. Lê Mẫn Tiên cá tính có thể chủ động, nhưng sự chủ động của Lý Thần Vũ chứng tỏ cô được coi trọng.
Candy Lee là người chơi game, thích thử thách và cả mạo hiểm, thích chinh phục và được chinh phục. Là cao thủ không có nghĩa cô chưa thua bao giờ, nhưng cô chưa từng mất niềm tin vào bản thân. Vì vậy nên dù không còn ở đội tuyển, hoạt động riêng lẻ nhưng Candy Lee vẫn giữ được đẳng cấp của mình.
“Không thử, không liều, sao biết được mình chọn đúng hay sai. Tình yêu là điều không thể lý giải chính xác. Cứ an toàn biết đâu lại buông tay với tình yêu đích thực”.
/114
|