Lê Hương Hương hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ cùng Hạ Diễm duy trì mối quan hệ ái muội như vậy, hôm nay là ngày bọn họ đính hôn, nhưng cô căn bản không nghĩ tới hai người sẽ tiến triển nhanh như vậy, lập tức liền được nâng cấp lên chức vị hôn thê của hắn.
Tuy rằng cô không nghĩ cùng hắn đính hôn, nhưng là lão ba lại đe dọa cô nếu không lấy chồng, sẽ phải kế thừa công ty của ông.
Cô mới không cần đâu! Lê Hương Hương phồng môi, nghiêm trọng kháng nghị.
Đêm nay tiệc rượu tổ chức ở Hạ gia, các nhân vật nổi tiếng đều quy tụ về đây, Lê Hương Hương cũng trở thành tiêu điểm của sự chú y.
Cô đem tóc dài bối lên, mặc bộ váy màu xanh lam, gáy trắng nõn cùng vành tai phấn nộn tương xứng với kim cương, khiến cô trở nên thanh lịch mà xinh đẹp.
Khi cô đi tới trước mặt Hạ Diễm, hắn cơ hồ muốn ôm cô vào trong lòng, đêm nay cô xinh đẹp làm hắn muốn một ngụm nuốt cô vào bụng.
Lê Hương Hương nâng mâu, đồng dạng hình ảnh của Hạ Diễm ập vào đôi ngươi cô "A..." Tây trang thẳng hắn, một đầu tóc đen tự nhiên, lộ ra cái trán vừa phải.
"Nhìn anh đến kinh ngạc như vậy sao?" Hắn tiến lên vòng tay qua thắt lưng cô, thực tế là biểu thị công khai cô là người phụ nữ của hắn, chạm vào coi như tới đường cùng.
"Em chán ghét anh, chán ghét lão ba, chán ghét tất cả." Lê Hương Hương làm nháo, cái miệng bất mãn hé ra "Các ngươi đều chỉ biết uy hiếp em."
"Vì sao chán ghét lão ba của mình?" Hắn đem cô đưa đến bàn ăn, vì cô lấy rượu đỏ và thịt bò.
"Ông ấy uy hiếp em,nếu như không gả cho anh, ba bắt em phải kế thừa công ty của ông!" Lê Hương Hương khẽ cắn cánh môi "Em mới không cần kế thừa công ty ba, đều tại vì công ty ba, từ nhỏ em đều bị người ta giễu cợt."
"Lê Lão ba là xí nghiệp gia kiệt xuất." Khó có khi được hắn canh giữ ở bên một người phụ nữ, khiến cho người trong bữa tiệc đều nhìn đến cô.
"Em cũng biết lão ba rất lợi hại, nhưng là... Nhưng là ông ấy như thế nào có thể muốn em kế thừa công ty bao cao su của ông?" Lê Hương Hương hai tay ôm mặt, mắc cỡ đến giống như trái cà chua chín.
Thì ra công ty Lê Lão ba chẳng những chế tạo "Bao cao su", còn là một thương nghiệp chế tạo lớn nhất trong quốc nội, còn đọc lướt qua rất nhiều thương phẩm tình thú.
"Cho nên, em cảm thấy gả cho anh thực ủy khuất?" Hắn bỗng nhiên cảm thấy chính mình không còn đủ giá trị, làm cho cô gái này khinh thường, ủy khuất gả cho hắn?
Không biết có bao nhiêu người phụ nữ muốn lên giường với hắn, thế nhưng cô lại ghét bỏ hắn?
"Ủy khuất... Là không có rồi! Chính là, đối với anh không công bằng đi?" Lê Hương Hương thực thành thật trả lời.
Này đáp án coi như đạt tiêu chuẩn, không làm cho hắn động thủ bóp chết cô.
"Nếu như em không nghĩ kế thừa công ty, vậy thì ngoan ngoãn nghe theo sự an bài của lão ba em đi." Hắn đưa tay giao dĩa thức ăn trên tay cho cô "Trước ăn một chút đi, anh cùng những người khác nói một chút chuyện."
Cô thuận theo gật gật đầu, làm cho hắn nhịn không được, đặt lên trán cô một nụ hôn, sau đó một người đang đứng ở bàn Âu thực hai mắt nhịn không được tìm kiếm thân ảnh hắn.
Nói thật, hắn quả thật là mỹ nam tử khó gặp, có được bề ngoài xuất chúng cùng với gia thế hiển hách. Giống như vậy nam nhân nhiều vàng, là hàng hóa phải tranh thủ đạt được.
Trái lại cô, nếu như kkhông có tập đoàn "Lê thị", căn bản cô chính là một cái tiểu dân chúng, như thế nào mới có thể cùng hắn phát triển quan hệ?
Lão ba nói hắn là nam nhân tốt, muốn cô nắm phải chắc...
Cô cúi đầu, nghĩ đến chuyện ngày hôm đó hai người phát sinh quan hệ thân mật, cô đều bị hắn ăn sạch sẽ, như vậy tính nắm chắc được hắn sao?
Khi cả đầu Lê Hương Hương miên man suy nghĩ, một người phụ nữ cao gầy nóng bỏng đi tới trước mặt cô.
"Nghe nói cô là vị hôn thê của Hạ Diễm?" Cô nàng có những lọn tóc xoăn quyến rũ, trên mặt trang đem cô ta trang điểm càng tôn lên vẻ quyến rũ, âu phục màu tím bó sát người, dưới lộ ra một đôi chân dài thẳng tắp.
Lê Hương Hương ngẩng đầu, nhìn cô nàng trước mắ đang cầm ly rượu, ánh mắt lợi hại nhìn cô.
"Ách..." Lê Hương Hương sửng sốt, chỉ biết gật đầu "Xin hỏi... Cô là?"
"Tôi?" Cô nàng trào phúng cười "Tôi nói tôi là bạn gái anh ta, cô tin hay không?"
"Bạn gái?" Lê Hương Hương khẽ cắn cánh môi, nghĩ "Bạn gái" ý tứ của hai chữ này.... "Chính là hồ ly tinh bồi Hạ Diễm ở trên giường sao?" Ở tivi đều là diễn như vậy!
Người phụ nữ mặt biến đổi, mắt hạnh trừng Lê Hương Hương "Hồ ly tinh là mới là cô? Nếu như cô không có xuất hiện, rất có thể tôi đã là vị hôn thê của anh ấy, chẳng lẽ cô không biết chúng tôi từng qua lại sao?"
"Anh ấy chưa nói, tôi đương nhiên không biết." Lê Hương Hương nhăn mi nhìn cô ta "Thế nào, vì sao anh ấy không cùng cô đính hôn?"
Người phụ nữ nghĩ Lê Hương Hương là cố ý muốn cười cô ta, trên mặt tức giận đến đỏ lên, rồi lại trắng bệch "Cô là khờ thật hay là giả ngu? Chẳng lẽ cô bình thường không xem báo sao?"
Lê Hương Hương lắc đầu.
"Tôi là thiên kim của xí nghiệp Viễn Dương — Trầm Tâm Viện!" Người phụ nữ oán hận nói: "Mỗi người đều biết rắng anh ta cùng tôi có quan hệ!"
"Nhưng là tôi không biết." Lê Hương Hương nháy mắt mấy cái, một bộ dáng thiên chân vô tà "Hơn nữa, Hạ Diễm nói anh ấy thích tôi." (Tỷ thật tuyệt =)) )
Trầm Tâm Viện nghĩ đến Lê Hương Hương là cố ý khoe ra, tức giận đến ngũ quan trên khuôn mặt mỹ lệ đều vặn vẹo.
"Cô cũng chẳng qua là con gái của người sản xuất bao cao su, có cái gì đáng kính nha?" Trầm Tâm Viện nhịn không được, lấy tay đẩy bả vai của Lê Hương Hương.
Lê Hương Hương mất hứng cong lên cái miệng nhỏ nhắn, từ nhỏ đến lớn, cô không thích nhất chính là người khác kêu cô "Con gái của người sản xuất bao cao su"cho nên cô mới thà rằng tự lập tự cường, cũng không muốn kế thừa công ty của ba mình.
"Không cho phép cô nói tôi như vậy." Lê Hương Hương tức giận trừng Trầm Tâm Viện "Cho dù lão ba tôi là làm bao cao su, ông ấy cũng là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, mới có thể có được địa vị như vậy!"
Trầm Tâm Viện không cam lòng muốn tiến lên cùng Lê Hương Hương lý luận, một gã người đàn ông cao lớn vừa vặn đi tới trước mặt Lê Hương Hương, chặn cuộc đấu khẩu của hai người.
"Hắc, hai vị tiểu thư, cần tôi phục vụ các người chứ?" Người đàn ông mặc tây xanh màu xanh đậm, để tóc húi cua, lộ ra hai chiếc răng khểnh, bộ dáng giống như ánh mặt trời.
Trầm Tâm Viện vừa thấy có người nhúng tay vào, vì bảo trì hình tượng chính mình, chỉ biết sờ sờ cái mũi, hừ nhẹ một tiếng xoay người rời đi.
Lê Hương Hương bất mãn ở sau lưng Trầm Tâm Viện bày ra một cái mặt quỷ.
"Để tôi đoán đoán xem, nếu tôi đoán không sai, các cô hẳn là vì Hạ Diễm cãi nhau?" Người đàn ông lấy ngón tay cọ xát cằm.
"Mới không phải." Cô nhăn mi trả lời.
Người đàn ông sửng sốt, không nghĩ tới vị hôn thê của Hạ Diễm lại nói trực tiếp như vậy "A, cô thật đáng yêu. Khó trách Hạ Diễm đã nhanh như vậy quyết tâm đính hôn."
"Anh... Là ai?"
"Ha ha, cô thật thú vị." Người đàn ôngcười to, một nhân viên phục vụ s vừa mang rượu đi qua, hắn thay cô lấy một ly "Chúng ta vừa uống vừa tán gẫu, như thế nào?"
Lê Hương Hương tiếp nhận ly coktail trong tay hắn, nhẹ nhàng uống một ngụm, ngọt ngào, uống ngon lắm.
Cứ như vậy, cô cùng người đàn ông không biết tên ở trong bữa tiệc tán gẫu.
Thì ra người này chính là Nguyên gia đại thiếu gia — Nguyên Sách Hạo, hắn cùng với Hạ Diễm là bạn bè mười mấy năm nay, hai người tình cảm như anh em.
Cũng khó trách hắn sẽ đối xử với Lê Hương Hương tốt như vậy, Hạ Diễm vốn đối nữ nhân liền không có hứng thú gì cả, trừ bỏ khi cần đến nhu cầu sinh lý,phụ nữ bên người hắn cơ hồ như quần áo, căn bản không có người phụ nữ nào có thể tiến vào trong lòng hắn.
Chưa đến một tháng, chợt nghe tin tức Hạ Diễm muốn đính hôn, làm cho Nguyên Sách Hạo cảm thấy kinh ngạc không thôi.
"Này..." Sau khi Lê Hương Hương uống xong một ly coktail, hai gò má có chút ửng đỏ, cô tựa hồ như uống đến nghiện, sau khi uống ly thứ hai, cô giống cái đứa nhỏ liền cười khanh khách "Thì ra Hạ Diễm nhiều phụ nữ như vậy..."
"Bất quá cũng chỉ có cô mới nắm được tim hắn." Nguyên Sách Hạo nheo mâu nhìn cô, phát hiện cô thực ngây thơ
"Vậy anh ta thật đáng giận..." Cô cong cái miệng nhỏ nhắn "Bên người anh ta nhiều phụ nữ như vậy, kia..."
"Hắn sẽ vì cô hồi tâm." Hắn đánh gãy sự nghi ngờ của cô.
Cô nâng mâu, ai oán nhìn Nguyên Sách Hạo."Tôi cùng anh ta ân ái, anh ta đều không có dùng bao cao su... Kia, vậy... tôi có thể hay không nhiễm bệnh nha?" ( =)) )
Nguyên Sách Hạo vừa nghe, thiếu chút nữa phun hết rượu trong miệng ra. Lúc này hắn không thể không thừa nhận, cô gái này đã say!
Má cô hồng như quả táo "Tôi, tôi nhất định phải đi tìm anh ta để hỏi rõ ràng!" Cô cong cái miệng nhỏ nhắn, thân thể có chút lảo đảo lắc lư.
Cô đi chưa được vài bước, cước bộ liền lảo đảo, cả thân ảnh đều muốn đổ nhào xuống, rất may Nguyên Sách Hạo tay dài chân dài, một bước liền tiếp được thân ảnh cô, làm cho mặt cô cùng hắn kề cận tiếp xúc thân mật.
Này một màn, đều thu vào trong mắt Hạ Diễm.
Hắn lập tức tiến lên đoạt lấy thiên hạ trong lòng Nguyên Sách Hạo "Các ngươi đang làm cái gì?" Theo như ban nãy, chỉ thấy đến người phụ nữ của hắn cùng huynh đệ hắn nói chuyện thật sự hòa hợp, hoàn toàn đã quên mất sự tồn tại của hắn.
Nguyên Sách Hạo hai tay lập tức quơ quơ "Hắc, không phải đối với cô ấy ra tay. Anh bạn cậu xem bộ dáng cô ấy, đã uống say."
Hạ Diễm cúi đầu nhìn cô gái trong lòng, phát hiện cô ngáp một cái đầy hơi rượu, thân mình xụi lơ như bùn "Đáng chết, cậu cho cô ấy uống rượu? Cậu cho ấy uống bao nhiêu rượu rồi?"
"Hai ly mà thôi." Nguyên Sách Hạo lui ra phía sau vài bước, phát hiện vòng Bạo Phong* dần dần được hình thành "Hắc, tôi vừa mới là thấy tình phụ cậu đang khi dễ cô ấy, mới tiến lên giúp cô ấy giải vây."
(*Gió lớn)
Hạ Diễm trừng mắt nhìn Nguyên Sách Hạo liếc mắt một cái "Nếu cậu còn dám chạm vào cô ấy, tôi sẽ bẻ hai tay của cậu." Lúc này, tình nghĩa huynh đệ tất cả đều biến mất.
Trọng sắc khinh bạn! Nguyên Sách Hạo ở trong lòng mắng, nhưng hắn không sao cả, nhún nhún vai. Dù sao, huynh đệ hắn đã yêu đến thần kinh thác loạn, hi vọng về sau hắn sẽ không bước trên con đường như Hạ Diễm.
Hạ Diễm ôm Lê Hương Hương, mặc kệ bữa tiệc còn đang tiếp tục tiến hành, cũng không quản cái nghi thức trao đổi nhẫn, cùng quản gia nói xong, liền ôm lấy Lê Hương Hương chưa tỉnh rượu lại còn nỉ non ra đi.
"Hạ Diễm, anh ta nói..." Cô hai tay ôm gáy của hắn "Anh rốt cuộc cùng bao nhiêu người lên gường?"
Hạ Diễm ôm cô hướng phòng trên lầu mà đi, một bên trả lời cô: "Chỉ một mình em."
"Mới là lạ! Mới vừa có một cô nàng nói là bạn gái anh, nếu như không em xuất hiện, cô ta sẽ trở thành vị hôn thê của anh..." Lê Hương Hương mất hứng nói: "Còn có a, a Hạo nói... Tốc độ anh đổi bạn gái tựa như thay quần áo giống nhau, tiếp theo một giây sau anh có khả năng lại đổi một nữ nhân khác..."
Hắn bước vào phòng ngủ, đem cửa khóa chặt, cuối cùng ôm nữ nhân trong lòng tới đến chiếc gường mềm mại, làm cho cô thoải mái mà nằm lên.
"Hắn nói bậy." Hạ Diễm ngồi ở bên giường, vẻ mặt oán giận nhìn Lê Hương Hương, đánh gãy lời của cô.
"Em mới mặc kệ anh có bao nhiêu người phụ nữ!" Lê Hương Hương hai tay nựng tuấn nhan Hạ Diễm."Em chỉ là sợ anh nhiễm bệnh, lây bệnh cho em!" ( =)) )
Hắn vừa nghe xong lời của cô, tuấn nhan lập tức trầm xuống, áp lên thân thể của cô, đem cô gục ở trên giường.
"Em đem anh trở thành dạng nam nhân nào?" Hắn không vui gầm nhẹ, cho dù hắn đổi qua không ít bạn gái, hắn ít nhất làm tốt mọi phòng bị an toàn.
Chỉ có cùng cô, hắn mới không có mang bao cao su, thầm nghĩ làm cho cô cảm thụ toàn bộ của chính mình, mà nữ nhân này, lại hoài nghi hắn có hay không bị nhiễm bệnh?!
"Em..." Gặp Hạ Diễm bộ dáng hung tợn, hốc mắt Lê Hương Hương lại đỏ lên "Anh làm sao dữ như vậy?"
"Ai bảo em nói ra lời nói trắng trợn như vậy!" Hạ Diễm tức gian trút bỏ quần áo trên người cô "Anh thừa nhận sinh hoạt cá nhân của mình không thế nào kiểm soát, nhưng là anh đều có phòng bị!"
"Nhưng là anh cùng em...., anh lại không có mang..." Lê Hương Hương ủy khuất nói ra sự thật "Hơn nữa, ở trong bữa tiệc, có một cô gái chạy tới nói với em, cô ta là bạn gái anh."
"Cái này, anh thừa nhận." Hắn mặc kệ nàng phản kháng, dám đem nàng thoát sạch trơn."Nhưng tất cả đều đã qua, hiện tại người phụ nữ của anh chỉ có một mình em, có nghe thấy không?"
"Anh thật hung dữ nga!" Lê Hương Hương cong cái miệng nhỏ nhắn, hai tay để ở trước ngực hắn.
"Anh không dữ, làm sao có thể đem lời nói của anh đi vào đầu em?" Hạ Diễm cúi đầu hôn lên cái miệng đỏ âu nhỏ nhắn của Lê Hương Hương, lấy đầu lưỡi cạy hàm răng ra, xâm nhập đàn khẩu của cô, khiêu khích trong miệng cô.
"Ừ..." Cô còn muốn mở miệng, lại bị đầu lưỡi hắn chế trụ, không có biện pháp nói thêm câu nào nữa.
Mà tay hắn cũng không rãnh, lập tức liền đi đến đùi cô.
Thân thể cô khẽ run lên, muốn khép lại hai chân, ngăn cản hắn tiến công, nhưng lại bị hai tay hắn mở toanh ra.
"Anh hôm nay không thể không cho em cầu xin tha thứ!" Tức chết hắn, cô gái này này không có thần kinh cũn phải mức độ thôi chứ, hắn quyết định dùng thân thể đến giáo huấn cô.
"Nhưng, nhưng là... Đính hôn..." Cô muốn kháng nghị, nhắc nhở hắn hôm nay là ngày đính hôn của hai người.
"Anh đều đã sắp xếp, em chỉ cần chuyên tâm cảm thụ sự tồn tại của anh, hiểu được, anh chỉ có đối với em là độc nhất độc nhị thôi!"
Khi thân mình cường tráng của hắn dán lên da thịt tuyết trắng của cô, muốn trình diễn vô hạn cảnh sắc.
"Anh vì sao lại đem quần áo em cởi sạch sẽ nha?" Lê Hương Hương mất hứng nhếch lên, hé ra cái miệng phấn nộn nhỏ nhắn.
"Bởi vì anh rất muốn trừng phạt em." Hạ Diễm mặc kệ cảm nhận của cô.
Hắn mặc kệ, thầm nghĩ hảo hảo tra tấn cô gái nhỏ không để hắn vào mắt.
"Anh có thể thành thật nói cho em biết, trước kia anh cùng người phụ nữ khác làm tình đều có mang bao cao su!" Hắn cúi đầu khẽ cắn nụ hồng của cô.
Cô hẳn là muốn chống lại động tác của hắn, nhưng là khi đầu lưỡi hắn cường ngạnh hôn lên nhũ tiêm cô, mặc kệ thân thể cô vặn vẹo như thế nào, hắn vẫn là không có thả chậm ngón tay đang ở trong cơ thể cô.
"Anh, thật chán ghét... Không cần đối với em như vậy..." Cô thở phì phò, ngón tay hắn luôn ở bên trong hoa kính cô càn quấy, u huyệt vì thế mà bắt đầu thấm xuất ra thủy nhuận tình dục.
Thân thể của cô dần dần dấy lên lửa khói mùi tình dục, da thịt uất nóng trong ngực hắn.
Ngón tay tà tứ gia tốc luật động, trước sau, trái phải, rất nhanh, u huyệt liền ướt át lên một mảnh.
Cô không thể không thừa nhận, đầu ngón tay hắn mang đến vui thích đến nổ tung.
"Anh nói rồi, hôm nay không thể không trừng phạt em!"
/10
|