Anh THần đi xuống dưới đại sảnh, thong dong 2 tay đút túi quần, mặt lạnh tanh hướng cửa chính mà bước . Hôm nay cô cần đến ANGLE, 2 tuần qua cô chưa ghé qua học viện này rồi.
_" Thưa!.... Người ...còn chưa ăn sáng....." - Quản gia
Bà quản gia trạc 60 tuổi vội lên tiếng khi thấy cô hướng về phía cửa. Cô lại thế rồi, luôn quên bữa sáng , tại sao , tại sao cô luôn không quan tâm đến sức khoẻ của mình như vậy
. Suốt 5 năm theo hầu cô tại gia tộc VƯƠNG HOÀNG và 4 năm tại biệt thự hoa hồng này, có thể bà chưa hiểu hết nội tâm cô, nhưng chí ít cũng biết sở thích, biết được những thứ cô ghét. Bà thương cô chứ, dĩ nhiên bà biết cô là ai, và bà .........muốn gần cô. Nhưng cô.........thật xa........ để bà tiến lại được. Cô không còn như trước nũa
_" ................" - Anh Thần
Cô im lặng không nói gì nhưng chân không bước tiếp nữa, rồi từ từ quay người lại, ánh mắt không cảm xúc nhìn người đối diện. Khó có thể đoán được nội tâm của cô nghĩ gì ngoài 1 chữ ; lãnh
Bà quản gia hơi bất ngờ, cô nhìn trực diện với bà sao? Thật hiếm,lâu ,rất lâu cô chưa khi nào nhìn thẳng vào ai cả. Hôm nay thật lạ. Nhưng khi nhìn thấy sự lạnh lùng của cô, bà hiểu ngay được ........... cô ghét.
_" Xin lỗi người, là bà già này nhiều chuyện......... chúc một ngày tốt lành, .........thưa người" - Bà quản gia
Cô thật lạnh, thật khó gần........ có lẽ muốn nhìn được nụ cười trước kia của cô là việc không thể( rồi sẽ dc nhìn thôi, nhưng cần thời gian)
Anh THần chán ghét lại bước tiếp về phía cửa, rất nhanh khuất dần đi, không 1 chút dao động, kể cả với người chăm sóc mình từ khi còn nhỏ. Đơn giản là vì............ cô ghét VƯƠNG HOÀNG, tất nhiên sẽ ghét những người ở gia tộc đó. Bao gồm cả chính dòng máu đang chảy trong cô.
TẠI GIA TỘC KING QUEEN ( VƯƠNG HOÀNG )
Một cặp vợ chồng già đang ngồi uống trà,vẻ mặt sáng lạng đậm phong cách quyền quý , dù tuổi không còn trẻ nhưng khí chất thì lại khiến người khác vừa nhìn là biết nhân vật không tầm thường
" Cộc ... cộc ,..... cộc"
_" Vào đi............."
Một người đàn ông cung kính đẩy cửa vào , nhẹ nhàng cúi đầu thấp giọng nói
_" Thưa chủ tịch, phu nhân, quản gia tại biệt thự hoa hồng gọi diện ạ"
_" Mang đây, ......... ở đây 1 chút đã"
Người vừa cất tiếng không phải ai khác mà chính là người đứng đầu gia tộc KING QUEEN ; VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN . bên cạnh là vợ ông ta THIẾT LẠC PHI.
Nhận điện thoại từ tay người đàn ông kia, VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN áp sát vào tai`
_" Thế nào rồi........... quản gia Bạch?"
_" Cô chủ ........... vẫn vậy, cô ấy không ăn sáng mà tới học viện Angle rồi, .............. có điều ............ cô ấy lại gặp ác mộng......... đêm qua cô đấy ngủ được 1 chút .......... cô chủ còn ôm ngực khóc nữa.......... " - tiếng bà quản gia thổn thức ở đầu dây bên kia điện thoại
Nghe những lời này, VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN nhíu mày, bên cạnh VƯƠNG HOÀNG PHU NHÂN thì lo lắng, hốc mắt đỏ lên........... quá khứ 8 năm ......... cô vẫn mơ thấy sao?
_" Còn gì không?" - giọng nói bình tĩnh củA người đứng đầu gia tộc VƯƠNG HOÀNG vang lên
_" Cô chủ hôm nay đã nhìn thẳng vào tôi........... cô ấy ghét......." - bà quản gia
_ " Hết rồi? " -
_" Vâng............ạ"
_" Cứ theo dõi con bé tiếp đi, có gì báo cho tôi là được rồi "
VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN nhàn nhạt nói, giọng không hề thay đổi, tay khẽ day day trán, vẻ mặt trầm đi rõ rệt
_" Thưa Người...........có chuyện này ............không biết tôi có nên nói............" - Bà quản gia
Tưởng chừng như kết thúc thì bỗng tiếng nói ngập ngừng của bà quản gia bên này lại vang lên, tuy nhiên vẫn mang theo sự sợ hãi.
_" Nói đi.."
_" Gần 1 năm cô chủ chưa gặp Cậu Gia Hoàng và cha cô đấy.............. liệu ............... tôi nghĩ cô ấy ............gặp họ ....." -
_" Không được, tuyệt đối không. việc này để sau, khoảng thời gian này.............không có sự cho phép của tôi.. không để con bé gặp 2 người đó........hãy yên phận thì hơn" - Chưa để đối phương nói xong, ông đã cắt lời, to tiếng nói. Tuyệt đối không thể để cho Anh Thần gặp cả Gia Hoàng hay Cả Thái Luân - con trai ông tức cha của AT và GH. Khoảng thời gian này rất quan trọng, ông đã chờ nó 8 năm rồi...............
_" Xin lỗi người........... là tôi nhiều chuyện...." -
_" Làm Việc đi, ta cúp máy"
_" Chào người...."
VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN tắt máy xong, tay nắm chặt điện thoại.........
_ " Con bé......... con bé ghét.............. sao? Chúng ta làm gì đây......" - VƯƠNG bà ( gọi luôn cho nó tiện kẻo dài dòng văn tự) run rẩy cố kìm không cho nước mắt rơi
_" Không sao, rồi cả 2 đứa nó và Thái Luân sẽ trở về với chúng ta.........yên tâm đi" -
VƯƠNG vừa nói , tay kia nhè nhẹ vỗ về vợ mình, ánh mắt mông lung loé lên suy nghĩ sâu xa
_" Tại sao không để con bé gặp cha và anh nó, con bé rất khổ sở.........nó sẽ đau........." - Vương bà lo lắng nhìn chồng mình hỏi, hiện giờ bà muốn gặp Anh THần, nhưng có lẽ cô sẽ lơ bà đi, sẽ lại càng ghét bà hơn
_" Thời gian này ............quyết định............ chỉ cần không để con bé gặp 2 người đó thì nhất định chúng ta sẽ làm chúng quay về với KING QUEEN ..........rất nhanh thôi........chúng ta sẽ bù đắp .....tất cả lỗi lầm trong quá khứ !!!"
Nói rồi VƯƠNG lão bất chợt quay qua người đàn ông bên cạnh
_" Phia Gia Hoàng sao rồi? "
_ " Cậu chủ bắt đầu rồi ạ"
Trả thù sao, nhanh hơn so với ông tưởng,................ nếu cậu đã muốn TRẢ THÙ, thì VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN đây -ông nội của cậu cũng hoan nghênh, chỉ có điều là cậu trả thù thành công hay ông giăng bẫy được cậu thôi.
_" Cậu chủ đã mua 5% cổ phần của tập đoàn, cậu ấy cũng đang bắt đầu tranh thị trường bất động sản với KQ tại Đài Loan, và giành 2 đối tác đang định đầu tư vào KQ." - NGười đàn ông lên tiếng, điệu bộ lạnh lùng nghiêm túc
_" 5% ư, nhanh hơn so với ta dự tính, hãy diễn cho thật vào, thằng bé đủ thông minh để phát hiện ra tất cả...........tạm thời cứ ổn định cổ phiếu của tập đoàn đã..........rồi hãy bí mật mua lại 50% cổ phần của J-P ( tập đoàn mà GH đang làm chủ)...........nhớ chưa"
_" Thưa!.... Người ...còn chưa ăn sáng....." - Quản gia
Bà quản gia trạc 60 tuổi vội lên tiếng khi thấy cô hướng về phía cửa. Cô lại thế rồi, luôn quên bữa sáng , tại sao , tại sao cô luôn không quan tâm đến sức khoẻ của mình như vậy
. Suốt 5 năm theo hầu cô tại gia tộc VƯƠNG HOÀNG và 4 năm tại biệt thự hoa hồng này, có thể bà chưa hiểu hết nội tâm cô, nhưng chí ít cũng biết sở thích, biết được những thứ cô ghét. Bà thương cô chứ, dĩ nhiên bà biết cô là ai, và bà .........muốn gần cô. Nhưng cô.........thật xa........ để bà tiến lại được. Cô không còn như trước nũa
_" ................" - Anh Thần
Cô im lặng không nói gì nhưng chân không bước tiếp nữa, rồi từ từ quay người lại, ánh mắt không cảm xúc nhìn người đối diện. Khó có thể đoán được nội tâm của cô nghĩ gì ngoài 1 chữ ; lãnh
Bà quản gia hơi bất ngờ, cô nhìn trực diện với bà sao? Thật hiếm,lâu ,rất lâu cô chưa khi nào nhìn thẳng vào ai cả. Hôm nay thật lạ. Nhưng khi nhìn thấy sự lạnh lùng của cô, bà hiểu ngay được ........... cô ghét.
_" Xin lỗi người, là bà già này nhiều chuyện......... chúc một ngày tốt lành, .........thưa người" - Bà quản gia
Cô thật lạnh, thật khó gần........ có lẽ muốn nhìn được nụ cười trước kia của cô là việc không thể( rồi sẽ dc nhìn thôi, nhưng cần thời gian)
Anh THần chán ghét lại bước tiếp về phía cửa, rất nhanh khuất dần đi, không 1 chút dao động, kể cả với người chăm sóc mình từ khi còn nhỏ. Đơn giản là vì............ cô ghét VƯƠNG HOÀNG, tất nhiên sẽ ghét những người ở gia tộc đó. Bao gồm cả chính dòng máu đang chảy trong cô.
TẠI GIA TỘC KING QUEEN ( VƯƠNG HOÀNG )
Một cặp vợ chồng già đang ngồi uống trà,vẻ mặt sáng lạng đậm phong cách quyền quý , dù tuổi không còn trẻ nhưng khí chất thì lại khiến người khác vừa nhìn là biết nhân vật không tầm thường
" Cộc ... cộc ,..... cộc"
_" Vào đi............."
Một người đàn ông cung kính đẩy cửa vào , nhẹ nhàng cúi đầu thấp giọng nói
_" Thưa chủ tịch, phu nhân, quản gia tại biệt thự hoa hồng gọi diện ạ"
_" Mang đây, ......... ở đây 1 chút đã"
Người vừa cất tiếng không phải ai khác mà chính là người đứng đầu gia tộc KING QUEEN ; VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN . bên cạnh là vợ ông ta THIẾT LẠC PHI.
Nhận điện thoại từ tay người đàn ông kia, VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN áp sát vào tai`
_" Thế nào rồi........... quản gia Bạch?"
_" Cô chủ ........... vẫn vậy, cô ấy không ăn sáng mà tới học viện Angle rồi, .............. có điều ............ cô ấy lại gặp ác mộng......... đêm qua cô đấy ngủ được 1 chút .......... cô chủ còn ôm ngực khóc nữa.......... " - tiếng bà quản gia thổn thức ở đầu dây bên kia điện thoại
Nghe những lời này, VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN nhíu mày, bên cạnh VƯƠNG HOÀNG PHU NHÂN thì lo lắng, hốc mắt đỏ lên........... quá khứ 8 năm ......... cô vẫn mơ thấy sao?
_" Còn gì không?" - giọng nói bình tĩnh củA người đứng đầu gia tộc VƯƠNG HOÀNG vang lên
_" Cô chủ hôm nay đã nhìn thẳng vào tôi........... cô ấy ghét......." - bà quản gia
_ " Hết rồi? " -
_" Vâng............ạ"
_" Cứ theo dõi con bé tiếp đi, có gì báo cho tôi là được rồi "
VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN nhàn nhạt nói, giọng không hề thay đổi, tay khẽ day day trán, vẻ mặt trầm đi rõ rệt
_" Thưa Người...........có chuyện này ............không biết tôi có nên nói............" - Bà quản gia
Tưởng chừng như kết thúc thì bỗng tiếng nói ngập ngừng của bà quản gia bên này lại vang lên, tuy nhiên vẫn mang theo sự sợ hãi.
_" Nói đi.."
_" Gần 1 năm cô chủ chưa gặp Cậu Gia Hoàng và cha cô đấy.............. liệu ............... tôi nghĩ cô ấy ............gặp họ ....." -
_" Không được, tuyệt đối không. việc này để sau, khoảng thời gian này.............không có sự cho phép của tôi.. không để con bé gặp 2 người đó........hãy yên phận thì hơn" - Chưa để đối phương nói xong, ông đã cắt lời, to tiếng nói. Tuyệt đối không thể để cho Anh Thần gặp cả Gia Hoàng hay Cả Thái Luân - con trai ông tức cha của AT và GH. Khoảng thời gian này rất quan trọng, ông đã chờ nó 8 năm rồi...............
_" Xin lỗi người........... là tôi nhiều chuyện...." -
_" Làm Việc đi, ta cúp máy"
_" Chào người...."
VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN tắt máy xong, tay nắm chặt điện thoại.........
_ " Con bé......... con bé ghét.............. sao? Chúng ta làm gì đây......" - VƯƠNG bà ( gọi luôn cho nó tiện kẻo dài dòng văn tự) run rẩy cố kìm không cho nước mắt rơi
_" Không sao, rồi cả 2 đứa nó và Thái Luân sẽ trở về với chúng ta.........yên tâm đi" -
VƯƠNG vừa nói , tay kia nhè nhẹ vỗ về vợ mình, ánh mắt mông lung loé lên suy nghĩ sâu xa
_" Tại sao không để con bé gặp cha và anh nó, con bé rất khổ sở.........nó sẽ đau........." - Vương bà lo lắng nhìn chồng mình hỏi, hiện giờ bà muốn gặp Anh THần, nhưng có lẽ cô sẽ lơ bà đi, sẽ lại càng ghét bà hơn
_" Thời gian này ............quyết định............ chỉ cần không để con bé gặp 2 người đó thì nhất định chúng ta sẽ làm chúng quay về với KING QUEEN ..........rất nhanh thôi........chúng ta sẽ bù đắp .....tất cả lỗi lầm trong quá khứ !!!"
Nói rồi VƯƠNG lão bất chợt quay qua người đàn ông bên cạnh
_" Phia Gia Hoàng sao rồi? "
_ " Cậu chủ bắt đầu rồi ạ"
Trả thù sao, nhanh hơn so với ông tưởng,................ nếu cậu đã muốn TRẢ THÙ, thì VƯƠNG HOÀNG VĨNH LUÂN đây -ông nội của cậu cũng hoan nghênh, chỉ có điều là cậu trả thù thành công hay ông giăng bẫy được cậu thôi.
_" Cậu chủ đã mua 5% cổ phần của tập đoàn, cậu ấy cũng đang bắt đầu tranh thị trường bất động sản với KQ tại Đài Loan, và giành 2 đối tác đang định đầu tư vào KQ." - NGười đàn ông lên tiếng, điệu bộ lạnh lùng nghiêm túc
_" 5% ư, nhanh hơn so với ta dự tính, hãy diễn cho thật vào, thằng bé đủ thông minh để phát hiện ra tất cả...........tạm thời cứ ổn định cổ phiếu của tập đoàn đã..........rồi hãy bí mật mua lại 50% cổ phần của J-P ( tập đoàn mà GH đang làm chủ)...........nhớ chưa"
/19
|