Nhược Vy bước đi qua vườn bách thảo của nhóm nghiên cứu sinh học, vẻ mặt suy tư , cũng không để ý tới xung quanh.
_" Phó nữ Nhược Vy kìa " - một học viên nữ lên tiếng
_" Đẹp quá, chị ấy rất giỏi đấy " -
_" Quán quân kiếm đạo Nhật BẢn ở giải cấp sơ trung. Thật quá đẹp"
_" Ngưỡng mộ quá à! Mà sao chị đấy suy tư vậy? "
Hàng loạt lời bàn tán về cô vang lên nhưng không quá to, đơn giản vì không 1 ai muốn đắc tội với Phó nữ, hình phạt sẽ rất nặng.
Jica đang hướng dẫn về loài thảo mộc thấy các học viên xì xào to nhỏ bàn tán, mắt lại chăm chú nhìn ai đó, đánh mắt theo thì thấy trung tâm của cuộc bàn luận là cô bạn âm độ của cô.
" E hèm.................. Angels, xin chú ý>" - Cô hắng giọng nói . ngay lập tức cả nhóm im lặng đồng loạt hướng về bài học. " thật nguy hiểm"
" Trang 14 , phần 4, hãy xem qua chúng......................... tí nữa chúng ta sẽ thực hành .................... hãy trật tự."
NÓi xong Jica liền chạy theo Nhược Vy
_" Nhược Vy........................ Vy ..............." - Tiếng gọi hớt hải mệt nhọc của Jica vang lên sau lưng, Nhưng Nhược Vy mải suy nghĩ nên căn bản không nghe thấy.
Cho đến khi bàn tay chạm vào người cô mới ý thức được.
_" Jica ?" - Nhược Vy
_" SUy.... nghĩ...... gì ............ chăm chú thế? "_ Jica khẽ vuốt ngực nói, cố điều chỉnh hơi thở của mình, chạy theo Nhược Vy mà cô thấy sắp hết hơi tới nơi.
Nhược Vy chần chừ, mất hồi lâu mới ậm ừ cho qua. Cô đang không thể cố lạnh lùng vào lúc này được. Bản chất của cô nếu thực sự là lạnh lùng thì không nói làm gì, nhưng cô - chỉ đang cố lạnh lùng, lạnh lùng vì muốn tiếp xúc với Hội Trưởng. Cô tuyệt không để bộ dạng khó chịu này cho ai thấy, kể cả là Jica.
_" Mình..........MÌnh có việc rồi, hẹn gặp sau " _ Nhược Vy nhẹ hơi nói xong liền đi thật nhanh. Cô mệt. Cô phải chấn an lại.
Jica nhìn bóng Nhược Vy khuất dần mà trong đầu chứa hàng đống nghi vấn
" Nhược Vy nhìn khó coi.............mệt sao? Không phải khi nãy vẫn bình thường , đi đưa thư Bộ Giáo Quyền cho Hội Trưởng................. bi khi dễ............... rốt cuộc là bị sao chứ?"
Jica nhíu mày lại trầm tư, không để ý có người đứng sau lưng từ bao giờ.
" Goodmoring, Phó nữ Jica sao lại lẩm bẩm 1 mình như vậy." -
Tiếng nói ấm áp ,trầm vang lên, không quá to nhưng lại làm cho ai đó giật mình thót tim ,
Mà Jica sau khi vuốt ngực liền quay phắt lại muốn xem tên nào to gan hù cô . Đôi môi nhỏ nhắn định buông lời mắng thì đột nhiên mím lại. Bởi vì người trước mắt cô là người cô ghét nhất - TRẦN LAM PHONG.
_" Tên.............. Hừm, Phó nam khiến tôi sợ đấy, thật bất lịch sự mà!" - Jica nhăn mặt không vui nhìn LAm Phong
Cô dù bực cũng không thể vô phép, vẫn là nên dùng hoa văn khi nói thì hơn
_" Phó nữ, tôi đâu vô phép, còn lịch sự chào hỏi và hỏi thăm cậu nữa mà." _ Lam phong tươi cười dáp trả
Nhìn nụ cười giả tạo ( trong mắt chị này thì rất giả tạo, nhưng thực ra anh đấy chỉ cười ntn với chị thôi ạ) của cậu , Jica hừ lạnh, cô rất không vui khi gặp tên DÊ GIÀ này
_" Phó nữ Nhược Vy kìa " - một học viên nữ lên tiếng
_" Đẹp quá, chị ấy rất giỏi đấy " -
_" Quán quân kiếm đạo Nhật BẢn ở giải cấp sơ trung. Thật quá đẹp"
_" Ngưỡng mộ quá à! Mà sao chị đấy suy tư vậy? "
Hàng loạt lời bàn tán về cô vang lên nhưng không quá to, đơn giản vì không 1 ai muốn đắc tội với Phó nữ, hình phạt sẽ rất nặng.
Jica đang hướng dẫn về loài thảo mộc thấy các học viên xì xào to nhỏ bàn tán, mắt lại chăm chú nhìn ai đó, đánh mắt theo thì thấy trung tâm của cuộc bàn luận là cô bạn âm độ của cô.
" E hèm.................. Angels, xin chú ý>" - Cô hắng giọng nói . ngay lập tức cả nhóm im lặng đồng loạt hướng về bài học. " thật nguy hiểm"
" Trang 14 , phần 4, hãy xem qua chúng......................... tí nữa chúng ta sẽ thực hành .................... hãy trật tự."
NÓi xong Jica liền chạy theo Nhược Vy
_" Nhược Vy........................ Vy ..............." - Tiếng gọi hớt hải mệt nhọc của Jica vang lên sau lưng, Nhưng Nhược Vy mải suy nghĩ nên căn bản không nghe thấy.
Cho đến khi bàn tay chạm vào người cô mới ý thức được.
_" Jica ?" - Nhược Vy
_" SUy.... nghĩ...... gì ............ chăm chú thế? "_ Jica khẽ vuốt ngực nói, cố điều chỉnh hơi thở của mình, chạy theo Nhược Vy mà cô thấy sắp hết hơi tới nơi.
Nhược Vy chần chừ, mất hồi lâu mới ậm ừ cho qua. Cô đang không thể cố lạnh lùng vào lúc này được. Bản chất của cô nếu thực sự là lạnh lùng thì không nói làm gì, nhưng cô - chỉ đang cố lạnh lùng, lạnh lùng vì muốn tiếp xúc với Hội Trưởng. Cô tuyệt không để bộ dạng khó chịu này cho ai thấy, kể cả là Jica.
_" Mình..........MÌnh có việc rồi, hẹn gặp sau " _ Nhược Vy nhẹ hơi nói xong liền đi thật nhanh. Cô mệt. Cô phải chấn an lại.
Jica nhìn bóng Nhược Vy khuất dần mà trong đầu chứa hàng đống nghi vấn
" Nhược Vy nhìn khó coi.............mệt sao? Không phải khi nãy vẫn bình thường , đi đưa thư Bộ Giáo Quyền cho Hội Trưởng................. bi khi dễ............... rốt cuộc là bị sao chứ?"
Jica nhíu mày lại trầm tư, không để ý có người đứng sau lưng từ bao giờ.
" Goodmoring, Phó nữ Jica sao lại lẩm bẩm 1 mình như vậy." -
Tiếng nói ấm áp ,trầm vang lên, không quá to nhưng lại làm cho ai đó giật mình thót tim ,
Mà Jica sau khi vuốt ngực liền quay phắt lại muốn xem tên nào to gan hù cô . Đôi môi nhỏ nhắn định buông lời mắng thì đột nhiên mím lại. Bởi vì người trước mắt cô là người cô ghét nhất - TRẦN LAM PHONG.
_" Tên.............. Hừm, Phó nam khiến tôi sợ đấy, thật bất lịch sự mà!" - Jica nhăn mặt không vui nhìn LAm Phong
Cô dù bực cũng không thể vô phép, vẫn là nên dùng hoa văn khi nói thì hơn
_" Phó nữ, tôi đâu vô phép, còn lịch sự chào hỏi và hỏi thăm cậu nữa mà." _ Lam phong tươi cười dáp trả
Nhìn nụ cười giả tạo ( trong mắt chị này thì rất giả tạo, nhưng thực ra anh đấy chỉ cười ntn với chị thôi ạ) của cậu , Jica hừ lạnh, cô rất không vui khi gặp tên DÊ GIÀ này
/19
|