Tối hôm đó anh và cô ở lại biệt thự của ông anh do chưa chuyển xong đồ đạc. cô cứ nằm khóc thút thít khiến anh xót xa vô cùng, người con gái bé nhỏ trước mặt anh đã phải chịu bao nỗi đau vậy mà giờ những nỗi đau ấy lại một lần nữa xuất hiện. anh không biết làm sao để an ủi cô. Trong bóng tối anh nhẹ bước tới ngời cạnh giường để tay lên mái tóc cô vuốt nhẹ
- em cứ khóc đi, ngày mai mọi chuyện sẽ ổn thôi- anh an ủi
- có thật không ? mọi chuyện sẽ không diễn ra như 12 năm trước chứ?- cô lã chã nước mắt
- tất nhiên rồi. ông đã hứa vậy mà- anh kéo cô vào lòng vỗ về.
cô khóc cư như được thể tuôn ra hết ,rồi mệt quá thiếp đi lúc nào không hay. Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống vuốt nhẹ tóc cô thì thầm: “ cô bé ngốc, anh sẽ chăm sóc em thật tốt”. rồi cũng ra ghế nằm ngủ ngon lành.
Hai người chính thức bước vào cuộc sống vợ chồng. anh đã xin phép ông cho mình ra ở riêng tại biệt thự gần đó với lí do muốn bồi dưỡng thêm tình cảm. thấy đôi trẻ tình cảm vật ông anh cũng đâu có ý kiến gì.
Ngôi biệt thự của hai người không rộng bằng nhà anh nhưng khá đẹp, vườn trồng nhiều hoa theo đúng ý thích của cô. Hai người chỉ có 10 người làm, 1 quản gia và 1 tài xế đưa đón cô đi học thôi, đám người làm rất kín tiếng nên anh và cô có thể ở riêng hai phòng. Như thế anh và cô đều thấy tiện hơn.
Kể từ khi ông cô đi, anh luôn là người ở cạnh an ủi cô, luôn ôm cô vào lòng khi cô khóc. Cô thạt sự cảm thấy bình yên khi được ở bên anh dẫu biết anh chỉ coi mình như em gái. Cô không biết đây có phải là thích hay chỉ là những cảm xúc đầu tiên của cô khi ở với một người khác giới nhưng cô biết vợ chồng cô chỉ là giả và cô không thể ích kỉ giữ anh là của mình được.
Hàng ngày cô thức dậy thật sớm chuẩn bị bữa sáng cho anh bởi cô muốn cảm ơn những gì anh đã giúp cô và tập đoàn. Dù là tiểu thư nhưng khả năng nấu ăn của cô thì không ai có thể địch được. sau đó cô ở nhà xử lí những bản hợp đồng của tập đoàn qua máy tính ( cô nghỉ học tới khi ông cô về thì sẽ học lại bởi dẫu gì cô đã tốt nghiệp đại học ở nước ngoài sau 3 tháng hè cùng ông sang mĩ nay về nước bị ép học lại thôi). Tối đến, cô lại cùng anh ăn tối và nói về những bản kinh doanh mà cô không hiểu lắm. chỉ trong vòng nửa tháng cô đã hoàn toàn mở lòng với anh, cô có thể gọi anh bằng anh mà không ngại ngùng, cô cũng chú ý lắng nghe những ý kiến của anh. Còn anh cũng dành nhiều tình cảm cho cô hơn bởi bên cô anh luôn muốn bảo vệ và che chở cho cô. Anh và cô ngày thân thiết tuy nhiên anh và cô không thể định nghĩa được đó là tình anh em hay là tình yêu cho đến khi người không mời xuất hiện.
- em cứ khóc đi, ngày mai mọi chuyện sẽ ổn thôi- anh an ủi
- có thật không ? mọi chuyện sẽ không diễn ra như 12 năm trước chứ?- cô lã chã nước mắt
- tất nhiên rồi. ông đã hứa vậy mà- anh kéo cô vào lòng vỗ về.
cô khóc cư như được thể tuôn ra hết ,rồi mệt quá thiếp đi lúc nào không hay. Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống vuốt nhẹ tóc cô thì thầm: “ cô bé ngốc, anh sẽ chăm sóc em thật tốt”. rồi cũng ra ghế nằm ngủ ngon lành.
Hai người chính thức bước vào cuộc sống vợ chồng. anh đã xin phép ông cho mình ra ở riêng tại biệt thự gần đó với lí do muốn bồi dưỡng thêm tình cảm. thấy đôi trẻ tình cảm vật ông anh cũng đâu có ý kiến gì.
Ngôi biệt thự của hai người không rộng bằng nhà anh nhưng khá đẹp, vườn trồng nhiều hoa theo đúng ý thích của cô. Hai người chỉ có 10 người làm, 1 quản gia và 1 tài xế đưa đón cô đi học thôi, đám người làm rất kín tiếng nên anh và cô có thể ở riêng hai phòng. Như thế anh và cô đều thấy tiện hơn.
Kể từ khi ông cô đi, anh luôn là người ở cạnh an ủi cô, luôn ôm cô vào lòng khi cô khóc. Cô thạt sự cảm thấy bình yên khi được ở bên anh dẫu biết anh chỉ coi mình như em gái. Cô không biết đây có phải là thích hay chỉ là những cảm xúc đầu tiên của cô khi ở với một người khác giới nhưng cô biết vợ chồng cô chỉ là giả và cô không thể ích kỉ giữ anh là của mình được.
Hàng ngày cô thức dậy thật sớm chuẩn bị bữa sáng cho anh bởi cô muốn cảm ơn những gì anh đã giúp cô và tập đoàn. Dù là tiểu thư nhưng khả năng nấu ăn của cô thì không ai có thể địch được. sau đó cô ở nhà xử lí những bản hợp đồng của tập đoàn qua máy tính ( cô nghỉ học tới khi ông cô về thì sẽ học lại bởi dẫu gì cô đã tốt nghiệp đại học ở nước ngoài sau 3 tháng hè cùng ông sang mĩ nay về nước bị ép học lại thôi). Tối đến, cô lại cùng anh ăn tối và nói về những bản kinh doanh mà cô không hiểu lắm. chỉ trong vòng nửa tháng cô đã hoàn toàn mở lòng với anh, cô có thể gọi anh bằng anh mà không ngại ngùng, cô cũng chú ý lắng nghe những ý kiến của anh. Còn anh cũng dành nhiều tình cảm cho cô hơn bởi bên cô anh luôn muốn bảo vệ và che chở cho cô. Anh và cô ngày thân thiết tuy nhiên anh và cô không thể định nghĩa được đó là tình anh em hay là tình yêu cho đến khi người không mời xuất hiện.
/35
|