Anh À! Em Sai Rồi!

Chương 19

/20


“L này! Tôi chia tay L rồi!”

“Sao thế?”

“Bất đồng quan điểm.”

“Hay tại cô lăng nhăng)”

“Tôi lăng nhăng với ai:-w”

“Với thằng này < =))))”

“Đồ chó =.="! Súc sinh! Súc vật ghẻ đầu!”

“Á à! Chửi... ăn đạn bây giờ!”

“Đạn mềm à)”

“Muốn thử không?”

“Ồ nâu nâu!!! Nhưng mà này, sao con trai sau khi chia tay cứ đập đá đập đủng thế!”

“Ai bảo thế?”

“Hồi trước chia tay tôi anh cũng đập đá nguyên 1 tháng còn gì X_X!!!”

“Hầy... khi người ta buồn trong tim, không có lối thoát nào thì thường phải tìm đến chất kích thích để tạm thời quên đi nỗi đau mà...”

“Thế đến khi tỉnh lại thì sao?”

“Thì... lại càng đau hơn đó bé bi à ^^!”=)))))

“Thế mới nói là L ngu si =; kiki =;”

“Ừ! Ngu si mà có đứa nào vẫn từng yêu ý =; kiki =;”

“Ừ! Từng thôi mà =; kiki =;”

“Bỏ ngay cái kiểu cười nghe như tên của một con CHÓ ấy đi =)))”

“Mk!!! Thế thằng nào còn bắt chước:-O!!”

“Bố mày thích bắt chước đấy! Thì sao:-O!”

“Thì... e ý à...:>!”

“À được! Vậy... chúng mình lại iu nhaoooo >
“Cút mệ anh đi! Tôi không yêu anh đâu =; kiki!!!”

“Đã bảo bỏ ngay cái kiểu cười ấy đi cơ mà X(!”

“Ờ ờ... được rồi... đồ khốn nạn (__ __”)”...

.........

Chat với L, lúc nao cũng đem lại cho nó nụ cười. Bất-cứ-lúc-nào. Hắn luôn là”món ăn tinh thần”có hạn bảo hành vô thời hạn mà nó ưa thích!

Ít ra thì sau cuộc trải lòng tâm sự dài 4 tiếng đêm hôm nay, nó lại có thể chìm vào giấc ngủ một cách ngon lành hơn mọi ngày. Cũng đã lâu rồi, nó mới có thể chan hòa nụ cười xen lẫn nước mắt như thế này.

........

Kể từ ngày anh và nó chính thức bước ra khỏi cuộc đời nhau, nó cũng bắt đầu làm quen với việc không có anh bên cạnh. Chấp nhận sự thật, nó quyết định đón nhận sự quan tâm của Long. Ngày nào cũng thế, dù nhà anh ở ngay cạnh cửa hàng nhưng anh vẫn luôn tận tâm đưa đón nó đi làm, đưa em Chu Bin sang chơi với nó cho công việc bớt buồn tẻ, và quan tâm nó gần như 24/24. Kể ra thì nó cũng sướng thật! Người ta bảo nó có số đào hoa, người yêu thì thiếu nhưng zai thì rất nhiều, kể cũng không sai chút nào)!

Thời gian ở bên Long, mọi chuyện cũng trôi qua nhanh lắm, đôi lúc nó vẫn nhớ đến anh, thỉnh thoảng còn nhầm tưởng rằng anh vẫn ở xung quanh cuộc sống nó.Bởi đôi lúc, ánh mắt hướng ra phía dòng người, nó lại vô tình bắt gặp bóng dáng ai đó nhìn rất thân thuộc lướt vụt qua. Dừng lại mất vài giây cho tim loạn nhịp, rồi nó lại vội vàng cúi rụp đầu xuống, lắc lắc vài cái như để tự trấn an mình:”Anh đi rồi! Tuyệt đối không phải anh đâu!".

Vậy mà...

Đó là một ngày cuối đông năm 2010, đã ba tháng kể từ khi anh chia tay nó. Gần 9h tối, nó chuẩn bị đóng cửa hàng ra về... thì bỗng nhiên... bóng người quen thuộc ngồi trên con SH trắng đột ngột lướt qua trước mặt nó. Dù chỉ cách nhau có một lớp kính thôi, nhưng chắc chắn, cảm xúc thân thuộc đó nhất định không thể nhầm lẫn được!

Chỉ anh, mới mang lại cho nó cảm giác tim đập loạn nhịp, đầu óc rối bời như thế. Đúng là anh rồi! Nó sững người đứng im mất vài giây, rồi vội vàng mở toang cánh cửa, đưa mắt nhìn theo, nhưng bóng xe đã vội vàng nép liệng vào một góc đường... Thậm chí, nó còn nhìn thấy rõ,”người đó”có quay lại nhìn nó!

...........

Kể từ lúc đó, nó cứ suy nghĩ mãi, đầu óc chỉ quẩn quanh quanh câu chuyện vừa xảy ra tối nay. Mặc dù cũng trong buổi tối ngày hôm đó, Long chính thức tỏ tình với nó... ( lần này chắc phải là lần thứ... n rồi ).

Đưa nó về đến nhà, anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc rối cho con bé, vô tình nhìn thẳng vào mắt nó đầy trìu mến khiến hai má chợt trở nên nóng ran. Cũng lấy hết can đảm để nhìn thẳng vào mắt anh, nó lắp bắp nói.

“Sao anh tốt với em thế?”

“Bởi vì anh rất thích em mà! Đồng ý làm người yêu anh nhé?”

Vừa nói, anh vừa áp nhẹ hai bàn tay ấm áp to bản vào đôi má nó, khiến chúng ửng hồng lên e ấp... Bất ngờ quá! Mặc dù đây không phải lần đầu tiên anh nói thích nó. Nhưng trong cái thời khắc này, không hiểu sao nó vẫn thấy động lòng vô cùng.

“Cho em thời gian đã nhé!”

“Ừm! Anh hiểu mà! Anh sẽ chờ!”– Vẫn mỉm cười hiền lành, anh vẫy tay chào nó rồi nhắc con bé phải vào nhà ngay thì anh mới về.

..........................

Buồn cười thật! Lòng thì vẫn nghĩ đến một người, mà ngoài mặt thì vẫn nhận sự quan tâm của một người khác. Cái này...có phải là dối lòng quá không?

Nhận được sự quan tâm của Long, nó vui đấy! Nhưng buồn cũng nhiều, vì thấy tội anh quá:(!

Đây đâu phải tình yêu?

Đây là sự thương hại thì đúng hơn.

........

Tối hôm đó, lại online, nó đăng nhập yahoo và viết lên status những dòng tâm sự của mình.

“Xin lỗi! Em thích anh, nhưng em vẫn yêu”người ấy”!”

...............

“Em đang thích ai rồi à?”

Dòng chat bất ngờ hiện lên trên màn hình với cái nick đã bị nó bỏ quên từ 3 tháng trước, nó không nỡ xóa, thậm chí vẫn để anh ở một vị trí riêng – trang trọng – dễ thấy”anh trai”. Nhưng lại không bao giờ thấy”anh trai”phát sáng =.="!

Ngớ người bối rối, nhìn lên cái status của mình, nó lại chỉ muốn xóa ngay!

Ôi thôi! Anh nhìn thấy mất rồi! Hối hận quá!

Nó bối rối không biết trả lời sao, rồi lại xuề xòa cho qua chuyện.

“Không hẳn! Cũng không biết nữa! Chưa phải thật lòng!”

....

Chat với anh luyên thuyên một hồi, chẳng hiểu sao khác với L, nó không hề có hứng chat với anh. Nên câu chuyện luôn luôn bị đưa vào ngõ cụt. Cuối cùng, nó đành dằn lòng mình, cố gắng lấy hết can đam để viết ra câu hỏi đã canh cánh từ lâu.

“À! Em muốn hỏi anh điều này..."

“Ừm! Em nói đi.”

“Anh ra Hà Nội từ trước hay sau khi cãi nhau với em thế?”

“Trước hai ngày, thật ra... lúc đó anh muốn dành bất ngờ cho em!”

“Thế hả... bất ngờ quá trời luôn!”

“Thì lúc đó... anh chỉ muốn lặng lẽ đi qua cửa hàng... xem em làm gì, với ai, sống như thế nào... vậy thôi ^^!”

Nghe anh nói đến đây, tim nó như thắt lại... Vậy là... biết đâu... khi anh lặng lẽ quan tâm nó... thì nó lại vô tình làm tổn thương anh... vì những hành động cợt nhả vô tâm của mình với những chàng trai khác... Biết đâu... vô tình... anh lại nhìn thấy tất cả~!... Không biết cảm xúc lúc đó của anh sẽ ra sao nhỉ? Chắc là phải giận và thất vọng vì nó lắm...

“Vậy... sau khi chia tay... anh có làm thế nữa không?”

“Vẫn chứ ^^!”

"..."

...............

Choáng quá! Vậy là... người con trai nó thấy hôm nay... chắc chắn là anh rồi~!...

Tự dưng lại cảm thấy mình có lỗi vô cùng. À! Mà có bao giờ nó không phải người có lỗi đâu cơ chứ! Cười nhạt, và kết thúc cuộc nói chuyện bằng những câu hỏi thăm xã giao thông thường, giống như với những người”chỉ bước qua đời nhau”... Nhưng bỗng dưng, lại thấy lòng quặn đau vô cùng


/20

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status