Chương 17:
Sáng sớm hôm sau,Minh Anh ngủ dậy khá muộn. Một phần là vì hk bài, một phần là do ác mộng đã kéo sâu vào giấc mơ cô nên mỗi sang sớm khi thức dậy,cô đều mệt mỏi và nhức đầu.làm vệ sinh cá nhân xong,cô thay bộ quần áo đi hk.xuống nhà cô đã ngửi thấy mấy món ăn mà gì cô chuẩn bị.
-Dì àk,hôm nay có món mới hay sao mà thơm v?
Dì Trần đang trong tâm trạng hoang mang nghe thấy tiếng cô thì giật mình trở về với hiện tại.Vẫn vui vẻ như ngày nào:
-Ừ.Hôm nay gì nấu them món cho con ăn bồi bổ đó mà.món gà hầm gì nấu từ sang đó.
Hai từ gà hầm như kích thích đến trí não cô.Khởi động phần kí ức chưa thong.
*tại một biệt thự lớn.hoa hồng nở rộ đến choáng ngợp.Bên trong căn biệt thự đó,một gia đình đang đầm ấm vui vẻ ăn sang
- Minh Anh àk.cháu ăn nhiều một chút,cơ thể suy yếu của cháu mới khá lên đk.
- Đúng đó, ăn cho nhiều vào nhé,bé cưng.- một cậu bé gương mặt đẹp lạ thường đang cưng chiều một cô bé.gắp thật nhiều món ăn vào chén cô bé.
- rồi,em biết rồi mà.- cô bé mỉm cười hồn nhiên
- Em ăn món gà hầm này đi.ngon lắm đó.em phải ăn thật nhiều vì hôm nay anh sẽ đưa em đi chơi công viên.- cậu bé mỉm cười,một nụ cười hiếm thấy.
Cô bé nghe đến hai chữ công viên,mắt sang rực:
-vậy em sẽ ăn thật nhiều.-vừa dứt lời cô bé liền cầm bát lên ăn lấy ăn để.
Không khí ấm cúng đang bao trùm cả khubiệt thự*
Từng dòng kí ức trở về trong cô. đột nhiên cô cảm thấy nhức đầu,sau đó từng hồi đau đớn trong tim chợt tuôn trao ra. Đau đớn lắm…
Dì trần cảm tháy sắc mặt của Minh Anh không được ổn cho lắm,lo lắng hỏi:
-Minh Anh, con sao vậy?
Minh Anh như thoát khỏi cơn mê,quay sang nói với gì:
-Gì, con không sao.mà sắp muộn học rồi.con đi luôn đây.có gì lên trường con ăn tạm bánh mì lót dạ.
Không kịp đợi gì Trần hỏi han,cô đã lao như bay ra khỏi nhà.
Khi cô vừa đi, dì Trần lo lắng điện vào một dãy số, đầu dây bên kia nghe máy:
-Alô,có chuyện gì không vậy?
Dì Trần lo lắng vội nói:
-Sáng nay tôi thấy sắc mặt Minh Anh tái nhợt lắm!
Vừa nhắc đến chữ Minh Anh,như đụng vào một chỗ nào đó trong thần kinh, đầu dây bên kia nghe có vẻ dồn dập:
-Minh Anh làm sao, đã xảy ra chuyện gì?
Gì Trần kể lại:
-Sáng nay tôi nấu ăn cho Minh Anh,lúc đầu con bé có vui vẻ lắm nhưng sau khi tôi nhắc đến món gà hầm,con bé liền thay đổi sắc mặt
-Tôi hiểu rồi. Sau này đừng để con bé nhìn thấy gà hầm là được rồi.
Sau khi cúp máy,người bên đầu dây bên kia thở dài:
Sáng sớm hôm sau,Minh Anh ngủ dậy khá muộn. Một phần là vì hk bài, một phần là do ác mộng đã kéo sâu vào giấc mơ cô nên mỗi sang sớm khi thức dậy,cô đều mệt mỏi và nhức đầu.làm vệ sinh cá nhân xong,cô thay bộ quần áo đi hk.xuống nhà cô đã ngửi thấy mấy món ăn mà gì cô chuẩn bị.
-Dì àk,hôm nay có món mới hay sao mà thơm v?
Dì Trần đang trong tâm trạng hoang mang nghe thấy tiếng cô thì giật mình trở về với hiện tại.Vẫn vui vẻ như ngày nào:
-Ừ.Hôm nay gì nấu them món cho con ăn bồi bổ đó mà.món gà hầm gì nấu từ sang đó.
Hai từ gà hầm như kích thích đến trí não cô.Khởi động phần kí ức chưa thong.
*tại một biệt thự lớn.hoa hồng nở rộ đến choáng ngợp.Bên trong căn biệt thự đó,một gia đình đang đầm ấm vui vẻ ăn sang
- Minh Anh àk.cháu ăn nhiều một chút,cơ thể suy yếu của cháu mới khá lên đk.
- Đúng đó, ăn cho nhiều vào nhé,bé cưng.- một cậu bé gương mặt đẹp lạ thường đang cưng chiều một cô bé.gắp thật nhiều món ăn vào chén cô bé.
- rồi,em biết rồi mà.- cô bé mỉm cười hồn nhiên
- Em ăn món gà hầm này đi.ngon lắm đó.em phải ăn thật nhiều vì hôm nay anh sẽ đưa em đi chơi công viên.- cậu bé mỉm cười,một nụ cười hiếm thấy.
Cô bé nghe đến hai chữ công viên,mắt sang rực:
-vậy em sẽ ăn thật nhiều.-vừa dứt lời cô bé liền cầm bát lên ăn lấy ăn để.
Không khí ấm cúng đang bao trùm cả khubiệt thự*
Từng dòng kí ức trở về trong cô. đột nhiên cô cảm thấy nhức đầu,sau đó từng hồi đau đớn trong tim chợt tuôn trao ra. Đau đớn lắm…
Dì trần cảm tháy sắc mặt của Minh Anh không được ổn cho lắm,lo lắng hỏi:
-Minh Anh, con sao vậy?
Minh Anh như thoát khỏi cơn mê,quay sang nói với gì:
-Gì, con không sao.mà sắp muộn học rồi.con đi luôn đây.có gì lên trường con ăn tạm bánh mì lót dạ.
Không kịp đợi gì Trần hỏi han,cô đã lao như bay ra khỏi nhà.
Khi cô vừa đi, dì Trần lo lắng điện vào một dãy số, đầu dây bên kia nghe máy:
-Alô,có chuyện gì không vậy?
Dì Trần lo lắng vội nói:
-Sáng nay tôi thấy sắc mặt Minh Anh tái nhợt lắm!
Vừa nhắc đến chữ Minh Anh,như đụng vào một chỗ nào đó trong thần kinh, đầu dây bên kia nghe có vẻ dồn dập:
-Minh Anh làm sao, đã xảy ra chuyện gì?
Gì Trần kể lại:
-Sáng nay tôi nấu ăn cho Minh Anh,lúc đầu con bé có vui vẻ lắm nhưng sau khi tôi nhắc đến món gà hầm,con bé liền thay đổi sắc mặt
-Tôi hiểu rồi. Sau này đừng để con bé nhìn thấy gà hầm là được rồi.
Sau khi cúp máy,người bên đầu dây bên kia thở dài:
/63
|