CHƯƠNG 14
Ngoài dự liệu của Lâm Khâm, Bùi Thụ lại đang ngồi trên xe lăn.
"Bùi Thụ 3 tuổi bị bắt cóc, 7 tuổi bị tai nạn giao thông dẫn đến khuyết tật hai chân. Đến năm 20 tuổi cũng chính là tháng trước mới được nhà họ Bùi tìm lại." Âm thanh của hệ thống vang lên đúng lúc.
"Tiểu Khâm xuống rồi." Bùi Thụ chuyển động xe lăn để xoay người lại, anh ta có mái tóc xoăn nhỏ màu đen nhánh, làn da trắng trẻo, lúc cười rộ lên còn có hai cái răng nanh nhỏ.
Trên mặt anh ta đang cười nhưng trong ánh mắt nhìn Lâm Khâm lại lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Lâm Khâm ở trong lòng "Ô a" một tiếng, xem ra người em trai này cũng không đơn giản như bề ngoài.
"Đương nhiên rồi, Bùi Thụ có thể nói là đã lớn lên trong sự đánh đập độc hại của ba mẹ nuôi, trong lòng anh ta đã sớm âm u vặn vẹo, anh ta trách nhà họ Bùi không sớm tìm mình về." Hệ thống tiếp lời "Cốt truyện của quyển tiểu thuyết mà cô xuyên vào chính là Bùi Thụ dùng đủ mọi mưu kế để hãm hại Bùi Hình Chi, anh ta âm mưu độc chiếm gia sản. Bùi Hình Chi thấy chiêu phá chiêu, hai anh em từ yêu thương nhau đến chém giết nhau, sau đó là hóa giải hiềm khích trước đó, cuối cùng sẽ là câu chuyện gia đình cảm động.”
“Nguyên chủ là bạn gái Bùi Thụ "thuê" để giúp anh ta tranh giành gia sản ”
"Thì ra là như thế, chỉ là chuyện xưa này có chút cũ kỹ." Bệnh nghề nghiệp của đạo diễn Lâm lại phát tác trong giây lát "Lại thêm đoạn tranh giành tình cảm của một người phụ nữ giữa hai anh em, ngược lại sẽ càng mang theo một chút..."
"Tối hôm qua em có ngủ ngon không?" Giọng nói ngậm cười của Bùi Thụ đã kéo suy nghĩ của Lâm Khâm lại.
Lâm Khâm theo bản năng nhìn thoáng qua phía Bùi Hình Chi, anh đang ngồi trên ghế sa lon, mặc một thân âu phục màu đen, cổ áo sơ mi trắng theo thường lệ mà cài lên trên cùng.
Anh đeo một cặp kính mắt trơn đen, chậm rãi đọc báo, ngón tay với những khớp xương rõ ràng đang đặt trên trang giấy đen như mực làm lộ ra vẻ căng thẳng đến kinh người.
Từ đầu đến cuối, ngay cả nhìn anh cũng lười cho Lâm Khâm một cái.
Có vẻ như "thuốc thuận lợi cho việc H" đã khiến anh quên sạch sẽ tất cả mọi thứ.
Anh sảng khoái còn cô thì lại run chân đến mức ngay cả cầu thang cũng không đi được Lâm Khâm lập tức nổi giận trong lòng
"Không ngon lắm, em mơ thấy bản thân bị một con heo nào đó giày vò cả đêm."
Bùi Thụ và Bùi Hình Chi "?”
/439
|