Sự thô bạo của Chu Thần Diệp để lại cho cô bóng ma tâm lý rất lớn. Đến nỗi cô sợ loại chuyện này hơn là mong đợi.
Thậm chí có một khoảng thời gian cô còn cảm thấy tâm lý của mình có vấn đề, có một lần cô tự hỏi liệu mình có bị lãnh cảm trong chuyện chăn gối hay không.
Thực ra Tưởng Chính Trì cũng không ngờ cô sẽ đồng ý, dù sao dòng tiến triển này quả thật có hơi nhanh. Cô vừa mới đồng ý để bọn họ thử quen nhau, anh đã hấp tấp tiến thêm một bước nữa.
Anh cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc cô từ chối, thầm nghĩ chỉ cần cô lắc đầu, mặc kệ anh có chịu đựng khó khăn thế nào cũng sẽ dừng lại ngay...
Nhưng cô lại nói anh làm nhẹ một chút.
Anh kinh ngạc nhìn cô, tâm trạng vốn đang thận trọng lại được lời nói của cô khích lệ rất nhiều.
Sự mập mờ không ngừng nảy sinh giữa hai người, ánh nắng rực rỡ từ ngoài cửa sổ chiếu vào, mạ lên da thịt trần trụi của Nguyễn Nam Tô một màu vàng óng ánh.
Tưởng Chính Trì cúi đầu hôn lên khóe mắt cô, bàn tay hơi thô ráp chậm rãi di chuyển quanh vai cô.
Ngón tay thon dài của anh đi tới trước ngực cô, vuốt ve bộ ngực bị áo len che khuất, sau đó thò vào bên trong.
“Ưm....”
Nguyễn Nam Tô nhíu mày, không khỏi rên rỉ.
Tưởng Chính Trì cởi áo len của cô ra, sau đó lật người cô lại, di chuyển môi lưỡi cắn mở khuy áo lót sau lưng cô.
Nương theo cảm giác mát mẻ đột ngột trước ngực, tấm che chắn cuối cùng cũng rơi xuống giường.
Sau đó, chiếc váy dệt kim ở dưới người cũng bị anh cởi xuống.
Động tác của Tưởng Chính Trì rất dịu dàng, giống như đối đãi với một món bảo vật dễ vỡ, sợ làm hỏng cô.
Không giống với sự thô bạo của Chu Thần Diệp trong trí nhớ, bình thường anh ta đều trực tiếp xé rách, thậm chí còn xé nát vài bộ quần áo của cô.
Nguyễn Nam Tô cảm nhận được sự dịu dàng này, trong lòng sinh ra một cảm giác hạnh phúc mơ hồ.
Sau khi cởi hết quần áo trên người cô, Tưởng Chính Trì lại cởi của mình, động tác rõ ràng cấp bách hơn lúc cởi đồ của cô, chỉ trong chốc lát đã lột sạch quần áo trên người mình.
Hai người trần truồng đối mặt với nhau.
Ánh mắt Nguyễn Nam Tô chạm vào cơ bắp căng phồng trước ngực anh, nhịp tim vốn đã mất kiểm soát lại càng đập nhanh hơn.
Cô nhắm mắt lại, không dám nhìn nữa.
Thân hình nóng bỏng của Tưởng Chính Trì tựa sát vào lưng cô, dùng dục vọng đã sẵn sàng bùng nổ của mình cọ xát vào cánh mông trắng nõn như tuyết của cô.
Hai chân Nguyễn Nam Tô mềm nhũn trước hành động của anh, khu vực giữa hai chân lại càng có cảm giác ươn ướt......
Người đàn ông đưa một tay ra phía trước ôm lấy bộ ngực cương cứng của cô, sau đó lại vươn người cắn vào núm vú dựng thẳng của cô, dưới thân cũng đồng thời đẩy về phía trước.
“A...”
Nguyễn Nam Tô cắn môi, phát ra một tiếng rên rỉ khó nhịn.
Tưởng Chính Trì lại thò bàn tay còn lại xuống dưới, đầu ngón tay khô ráo chạm vào nhụy hoa nhạy cảm của cô, nhẹ nhàng xoa nắn.
Thực ra anh cũng không xoa mạnh lắm, nhưng nơi đó quá mức nhạy cảm, vừa xoa một lát đã khiến lỗ chân lông toàn thân cô co lại, cánh hoa mềm mại cũng run rẩy không ngừng, nhanh chóng co rút theo từng đợt.
Đôi môi mỏng của Nguyễn Nam Tô hơi hé ra, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi trong suốt.
Bàn tay Tưởng Chính Trì đang nắm ngực cô hơi dùng sức, khiến cơ thể cô càng gần mình hơn.
Động hoa nhỏ nhắn của người con gái cắn nhẹ đầu ngón tay anh, vách thịt co lại như lời mời gọi khẩn cấp nào đó.
Anh lại tăng mạnh thêm lực tay, xoa đến nỗi cơ thể cô run rẩy dữ dội.
“A....huhu...ưm...”
Nguyễn Nam Tô nhịn không được cong người, nhưng thân thể vừa cử động lại vừa vặn khiến vật nam tính vốn đang nằm giữa mông mình chống vào cửa động hoa.
Quy đầu tròn trịa lướt qua hai cánh hoa đỏ tươi, cảm nhận được lực hút của vách thịt.
Cô khó chịu vặn vẹo eo, bàn tay nhỏ bé siết chặt ga giường. Cô cọ tới cọ lui như vậy cực kỳ giống như cố ý quyến rũ, thiếu chút nữa đã khiến Tưởng Chính Trì không nhịn được cắm thẳng vào trong cô.
Thậm chí có một khoảng thời gian cô còn cảm thấy tâm lý của mình có vấn đề, có một lần cô tự hỏi liệu mình có bị lãnh cảm trong chuyện chăn gối hay không.
Thực ra Tưởng Chính Trì cũng không ngờ cô sẽ đồng ý, dù sao dòng tiến triển này quả thật có hơi nhanh. Cô vừa mới đồng ý để bọn họ thử quen nhau, anh đã hấp tấp tiến thêm một bước nữa.
Anh cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc cô từ chối, thầm nghĩ chỉ cần cô lắc đầu, mặc kệ anh có chịu đựng khó khăn thế nào cũng sẽ dừng lại ngay...
Nhưng cô lại nói anh làm nhẹ một chút.
Anh kinh ngạc nhìn cô, tâm trạng vốn đang thận trọng lại được lời nói của cô khích lệ rất nhiều.
Sự mập mờ không ngừng nảy sinh giữa hai người, ánh nắng rực rỡ từ ngoài cửa sổ chiếu vào, mạ lên da thịt trần trụi của Nguyễn Nam Tô một màu vàng óng ánh.
Tưởng Chính Trì cúi đầu hôn lên khóe mắt cô, bàn tay hơi thô ráp chậm rãi di chuyển quanh vai cô.
Ngón tay thon dài của anh đi tới trước ngực cô, vuốt ve bộ ngực bị áo len che khuất, sau đó thò vào bên trong.
“Ưm....”
Nguyễn Nam Tô nhíu mày, không khỏi rên rỉ.
Tưởng Chính Trì cởi áo len của cô ra, sau đó lật người cô lại, di chuyển môi lưỡi cắn mở khuy áo lót sau lưng cô.
Nương theo cảm giác mát mẻ đột ngột trước ngực, tấm che chắn cuối cùng cũng rơi xuống giường.
Sau đó, chiếc váy dệt kim ở dưới người cũng bị anh cởi xuống.
Động tác của Tưởng Chính Trì rất dịu dàng, giống như đối đãi với một món bảo vật dễ vỡ, sợ làm hỏng cô.
Không giống với sự thô bạo của Chu Thần Diệp trong trí nhớ, bình thường anh ta đều trực tiếp xé rách, thậm chí còn xé nát vài bộ quần áo của cô.
Nguyễn Nam Tô cảm nhận được sự dịu dàng này, trong lòng sinh ra một cảm giác hạnh phúc mơ hồ.
Sau khi cởi hết quần áo trên người cô, Tưởng Chính Trì lại cởi của mình, động tác rõ ràng cấp bách hơn lúc cởi đồ của cô, chỉ trong chốc lát đã lột sạch quần áo trên người mình.
Hai người trần truồng đối mặt với nhau.
Ánh mắt Nguyễn Nam Tô chạm vào cơ bắp căng phồng trước ngực anh, nhịp tim vốn đã mất kiểm soát lại càng đập nhanh hơn.
Cô nhắm mắt lại, không dám nhìn nữa.
Thân hình nóng bỏng của Tưởng Chính Trì tựa sát vào lưng cô, dùng dục vọng đã sẵn sàng bùng nổ của mình cọ xát vào cánh mông trắng nõn như tuyết của cô.
Hai chân Nguyễn Nam Tô mềm nhũn trước hành động của anh, khu vực giữa hai chân lại càng có cảm giác ươn ướt......
Người đàn ông đưa một tay ra phía trước ôm lấy bộ ngực cương cứng của cô, sau đó lại vươn người cắn vào núm vú dựng thẳng của cô, dưới thân cũng đồng thời đẩy về phía trước.
“A...”
Nguyễn Nam Tô cắn môi, phát ra một tiếng rên rỉ khó nhịn.
Tưởng Chính Trì lại thò bàn tay còn lại xuống dưới, đầu ngón tay khô ráo chạm vào nhụy hoa nhạy cảm của cô, nhẹ nhàng xoa nắn.
Thực ra anh cũng không xoa mạnh lắm, nhưng nơi đó quá mức nhạy cảm, vừa xoa một lát đã khiến lỗ chân lông toàn thân cô co lại, cánh hoa mềm mại cũng run rẩy không ngừng, nhanh chóng co rút theo từng đợt.
Đôi môi mỏng của Nguyễn Nam Tô hơi hé ra, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi trong suốt.
Bàn tay Tưởng Chính Trì đang nắm ngực cô hơi dùng sức, khiến cơ thể cô càng gần mình hơn.
Động hoa nhỏ nhắn của người con gái cắn nhẹ đầu ngón tay anh, vách thịt co lại như lời mời gọi khẩn cấp nào đó.
Anh lại tăng mạnh thêm lực tay, xoa đến nỗi cơ thể cô run rẩy dữ dội.
“A....huhu...ưm...”
Nguyễn Nam Tô nhịn không được cong người, nhưng thân thể vừa cử động lại vừa vặn khiến vật nam tính vốn đang nằm giữa mông mình chống vào cửa động hoa.
Quy đầu tròn trịa lướt qua hai cánh hoa đỏ tươi, cảm nhận được lực hút của vách thịt.
Cô khó chịu vặn vẹo eo, bàn tay nhỏ bé siết chặt ga giường. Cô cọ tới cọ lui như vậy cực kỳ giống như cố ý quyến rũ, thiếu chút nữa đã khiến Tưởng Chính Trì không nhịn được cắm thẳng vào trong cô.
/141
|