Hôm sau bắt đầu ghi hình chính thức, ngay từ sáng sớm ekip đã vào vị trí ngay cả khi báo thức chưa vang lên. Bầu không khí sáng sớm yên lặng bị một hồi chuông báo thức đặc trưng phá vỡ, từng phòng ký túc xá lần lượt bật đèn mở cửa, mọi người lật đật vệ sinh cá nhân thay quân phục.
Với 5 người mới này thì tốc độ còn hơi chậm vì chưa quen, mãi khi đội ngũ đã tập hợp xong tất cả mới chạy ra xếp cuối hàng. Gương mặt mỗi người đều có vẻ mệt mỏi vì thức dậy sớm hơn bình thường, Lôi Hòa Nghi không ngừng dụi mắt để nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Đáng tiếc dáng cô cao nên rất nổi bật, dáng đứng chưa nghiêm bị chỉ huy nhìn thấy thế là bị nhắc nhở, cô lập tức đứng thẳng vẻ mặt nghiêm túc. Sau khi ổn định đội hình xong thì mọi người bắt đầu tập thể dục buổi sáng, sau đó là chạy bộ.
So với lính cũ thì 5 tân binh này thể lực yếu hơn, chạy bộ bị chậm lại, Lôi Hòa Nghi may mắn thể lực tốt nên không tụt lại bao nhiêu chỉ có cameraman là nhiệt tình chạy mãi. Theo thời gian biểu thì sau khi ăn sáng sẽ bắt đầu tập trung huấn luyện, buổi sáng đã tiêu hao thể lực nhiều nên Lôi Hòa Nghi cũng chẳng quan tâm thức ăn có ngon hay không mà ngồi bên cạnh Nam Nhã nhiệt tình ăn, dù tốc độ ăn nhanh hơn bình thường nhiều nhưng Lôi Hòa Nghi vẫn không làm mất đi dáng vẻ ưu nhã đoan trang của mình mà gò má phồng ra chỉ khiến người khác cảm thấy cực kì đáng yêu.
Nam Nhã nhìn Lôi Hòa Nghi ăn như quỷ đói đầu thai thì trố mắt nhìn:
- Rachel, ăn nhiều như vậy không sợ mập sao?
Lôi Hòa Nghi nhai xong thức ăn trong miệng rồi đáp:
- Với cường độ tập luyện ở đây thì cô không mập lên nổi đâu! Cứ ăn đi đừng sợ nếu không cô sẽ không đủ thể lực tập luyện đến trưa đâu!
- Không, người đại diện của tôi mà biết tôi sẽ bị mắng đấy, tận nửa tháng nếu tôi ăn như cô kiểu gì cũng sẽ lên cân, không được đâu! Vả lại tôi ăn ít quen rồi, ăn nhiều hơn không nổi.
- Tùy cô thôi!
Lôi Hòa Nghi cũng không biết khuyên thế nào cho phải, làm nữ minh tinh chính là khổ như vậy đấy. May mà cô không giống bọn họ, cô không sợ mập, dáng người cô cao nên lên cân một tí nhìn vào cũng chẳng khác lúc bình thường là bao ngược lại Cung Huyền Thương còn thích cô có da có thịt hơn cơ, chưa kể nếu cô vào đây nửa tháng mà ăn như bình thường kiểu gì cũng bị mấy bài huấn luyện trong đây mài mòn cho teo cả người, lão phật gia của cô lại có cớ trói cô lên giường, nghĩ thôi đã thấy sợ.
Không dám ăn nhiều không chỉ có Nam Nhã mà còn ba người Chúc Lam, Chung Nhụy và Từ Mộng cũng không khá hơn là bao. Mặc dù Chúc Lam và Từ Mộng rất nổi tiếng, cho dù lên cân một tí cũng không ảnh hưởng gì nhưng chính vì quá nổi tiếng cho nên việc giữ hình tượng mới càng quan trọng, tăng cân một tí không khiến bọn họ bớt nổi tiếng nhưng tăng cân khó tránh sẽ có ảnh lưu truyền, tương lai vẫn sẽ có người còn lưu những tấm ảnh lúc bọn họ tăng cân, nữ minh tinh nổi tiếng chính là không thích điều này. Hơn nữa thức ăn trong doanh trại đủ dinh dưỡng nhưng lại không bắt mắt phong phú như bên ngoài, những nữ minh tinh đã ăn quen sơn hào hải vị dĩ nhiên không ăn được nhiều.
Kết thúc giờ ăn sáng, 5 người theo đội đi đến sân tập, hôm nay bọn họ sẽ được học bắn súng.
Nhìn những tấm bia ở xa tít tắp, ngoại trừ Lôi Hòa Nghi những người khác mặt đều khóc không thành tiếng. Sĩ quan phụ trách buổi tập luyện hôm nay là một thiếu tá, đi đến nhìn mọi người giới thiệu qua súng và nguyên tắc ngắm bắn. Xong xuôi liền nhìn 5 người hỏi:
- Mọi người ai đã từng bắn súng thật trừ lúc quay phim?
Bốn người đều thống nhất lắc đầu chỉ có Lôi Hòa Nghi lặng lẽ giơ tay. Trước đây cô từng được Cung Huyền Thương dẫn đi bắn súng rồi, mặc dù chỉ là súng ngắn nhưng vẫn là đạn thật, hẳn là cũng được tính, còn súng tiểu liên AK thì trước lúc Lôi Hòa Nghi gặp tai nạn dường như được Lôi Lăng Triệt hướng dẫn và cũng bắn qua nhưng Lôi Hòa Nghi lúc đó nhỏ tuổi tay yếu nên chỉ bắn một phát song vì đau tay mà không bao giờ động đến súng nữa.
Vị thiếu tá nhướng mày nhìn Lôi Hòa Nghi hỏi:
- Đồng chí từng bắn súng?
- Vâng!
- Là súng gì, ở đâu?
- Dạ là súng ngắn, ở trường bắn!
- Kết quả bắn thế nào?
- Có người cầm tay hướng dẫn cho nên trúng hồng tâm, còn tự bắn thì được 7 - 8 điểm.
- Cũng không tồi, vậy đồng chí lên thực hành trước đi!
- Rõ!
Vật chất để ngắm bắn đã sắp xếp xong, vị thiếu tá lên tiếng hướng dẫn từng động tác cho Lôi Hòa Nghi. Đúng lúc này Lôi Lăng Triệt đi đến, bộ đội xung quanh liền đứng nghiêm làm động tác chào theo kiểu quân đội với anh, vị thiếu tá đang hướng dẫn Lôi Hòa Nghi vũng quay lại đưa tay chào:
- Thủ trưởng!
Lôi Lăng Triệt đứng đưa tay chào lại, nhìn mọi người hỏi:
- Đến đâu rồi?
- Báo cáo, đang tiến hành!
- Để tôi xem xem!
- Rõ!
Vị thiếu ta lui ra để Lôi Lăng Triệt tiến đến chỗ Lôi Hòa Nghi. Lúc này cô đã nằm xuống nền, ghì súng bên vai nhưng vì lúc sáng ăn khỏe quá thức ăn chưa tiêu hóa kịp hiện tại bụng hơi no nên khi nằm xuống không được thoải mái lắm khiến cô thỉnh thoảng phải trở mình. Lôi Lăng Triệt thấy thế thì nhăn mặt trở nên khó gần:
- Vào vị trí!
Lôi Hòa Nghi như bị thôi miên lập tức nằm yên ngắm súng. Lôi Lăng Triệt ngồi khụy xuống tận tay chỉnh tư thế giúp cô, thái độ nghiêm túc khác hẳn bình thường mà Lôi Hòa Nghi cũng nhất mực nghe theo không hề mất tập trung dù chỉ nửa giây:
- Bắn!
Lôi Hòa Nghi giữ chặt súng rồi bóp còi, phát súng đầu tiên trúng bia 9 điểm. Lôi Hòa Nghi mím môi cười, Lôi Lăng Triệt lại không chút lưu tình giáng cho cô một gáo nước lạnh:
- Không đạt được thành tích tốt nhất thì cười cái gì, tiếp tục!
Nụ cười trên môi Lôi Hòa Nghi tắt ngấm tiếp tục giữ súng ngắm hồng tâm mà bắn. Mười mấy phát súng vang lên liên tục, có những phát trúng hồng tâm nhưng cũng có những phát thành tích kém hơn ban đầu nhưng có thể thấy từng phát súng Lôi Hòa Nghi đang bắn ra ngày càng gần hồng tâm. Cuối cùng cô bắn trúng hồng tâm, giống như tìm được cảm giác, mấy phát sau đó liên tục vào hồng tâm, lúc này sắc mặt Lôi Lăng Triệt mới hòa hoãn lại. Súng hết đạn, Lôi Hòa Nghi thở hắt ra một hơi đặt súng về vị trí cũ chống tay đứng dậy, Lôi Lăng Triệt vươn tay ra, Lôi Hòa Nghi theo bản năng cầm lấy mượn lực đứng dậy.
- Làm tốt lắm!
Lôi Hòa Nghi mỉm cười đưa tay lên làm động tác chào theo kiểu quân đội, Lôi Lăng Triệt cũng đáp lại sau đó cả hai buông tay xuống, Lôi Hòa Nghi chạy về vị trí của mình.
Lôi Lăng Triệt nhìn bốn người còn lại:
- Vừa rồi mọi người đã quan sát Rachel thực hành, tiếp theo ai muốn thử?
Bốn người nhìn nhau, Chúc Lam, Từ Mộng và Nam Nhã còn có chút chần chừ, Chung Nhụy nhìn Lôi Lăng Triệt rồi mạnh dạn tiến về trước.
- Tôi muốn thử!
Lôi Lăng Triệt lui ra xa nhường vị trí lại cho Chung Nhụy, anh đưa mắt nhìn vị thiếu tá phụ trách, anh ta gật đầu đi đến chỗ Chung Nhụy dùng lời nói điều chỉnh tư thế giúp cô ta.
Chung Nhụy lén đưa mắt nhìn Lôi Lăng Triệt, thấy vẻ mặt anh lạnh lùng xa cách không có ý tiến lên hỗ trợ như hỗ trợ Lôi Hòa Nghi thì trong lòng thất vọng, lúc bắn phát đầu tiên dù đã cố gắng nhắm bắn cho anh thấy thực lực nhưng kết quả vẫn là không trúng bia, thử thêm mấy lần nhưng đều không khả quan, kết quả tốt nhất là được 5 điểm. Sắc mặt Lôi Lăng Triệt vẫn lạnh lùng như thường, đưa mắt nhìn đồng hồ tiến đến nói nhỏ bên tai vị thiếu tá vài câu rồi rời đi.
Chung Nhụy bắn một hồi thành tích cũng không tiến bộ hơn thì chán nản đứng dậy nhường súng cho người khác. Ba người Chúc Lam, Nam Nhã và Từ Mộng lần lượt thử, sức giật của súng khiến tay bọn họ đau nhói, gương mặt nhăn nhúm bắn không được bao lâu cả. Chúc Lam từng tham gia nhiều phim hành động, mặc dù không được bắn súng thật nhưng cũng xem như có kinh nghiệm, dù thành tích không phải tốt nhất nhưng so với ba người kia tốt hơn nhiều, kém hơn Lôi Hòa Nghi một khoảng mà thôi.
Thời gian còn lại vị thiếu tá dùng để hướng dẫn ba người thành tích không tốt, còn Chúc Lam và Lôi Hòa Nghi được nghỉ ngơi 15p. Cô đi đến chiếc balo nhỏ của mình, ôm vào lòng kéo khóa thấy thức ăn vặt bên trong ra vừa nhìn người khác luyện tập vừa ăn, cảm nhận được ánh mắt nóng rực của nhân viên ekip thì cũng hảo tâm chia cho bọn họ một ít. Nếu tương lai họ biết thứ họ đang ăn được lão phật gia Cung Huyền Thương của cô đích thân chuẩn bị chắc sẽ rớt nước mắt mất thôi.
Chúc Lam không quen nhìn Lôi Hòa Nghi thảnh thơi như vậy, trong lòng còn hơi cay cú thành tích của cô cao như vậy, gần như tuyệt đối.
Vì đang giờ nghỉ ngơi nên camera chỉ quay ba người kia tập bắn súng, Chúc Lam liền bước tới gần Lôi Hòa Nghi nhồi xuống chiếc ghế cạnh cô.
- Có vẻ vị thủ trưởng kia rất quan tâm cô!
Lôi Hòa Nghi vẫn không để tâm, ăn xong thức ăn trong miệng đáp lại:
- Chắc chỉ có mình chị không nhận ra anh ấy nghiêm khắc với tôi như thế nào?
- Nghiêm khắc đúng là có nhưng đó thật sự là thái độ nghiêm khắc với cấp dưới sao? Rachel, tôi là diễn viên vậy nên cô cho rằng có thể qua mặt được tôi sao?
- Chị nói hay tới đâu thì đó cũng chỉ là suy đoán cá nhân của chị, không có bằng chứng thì làm được gì hay chị cho rằng lời nói của chị là thánh chỉ trong cái showbiz này, mói ra một cái dù không có bằng chứng thì ai cũng sẽ tin.
- Cô cho rằng tôi không có khả năng đó sao?
- Phải thử thì mới biết được. Dù sao tôi cũng chỉ là một diễn viên nhỏ, có ngã ngựa cũng chẳng ảnh hưởng gì ai. Ngược lại Chúc Ảnh hậu mà rớt đài thì tiếc lắm, dù sao lời của chị cũng không phải chỉ ảnh hưởng mình tôi mà còn liên quan đến sĩ quan cấp cao của chính phủ. Chị có gan thì cứ làm!
Vẻ mặt Chúc Lam như nuốt phải ruồi, căm tức nhìn Lôi Hòa Nghi.
- Cô đắc ý gì chứ? Sớm muộn gì cây kim trong bọc cũng lòi ra!
- Tôi cũng chờ ngày đó lắm, có cần tôi cung cấp thông tin của vị sĩ quan đó cho cô dễ điều tra không?
Chúc Lam nhìn Lôi Hòa Nghi một lượt từ trên xuống dưới tỏ vẻ khinh bỉ:
- Rachel, cô đang chứng tỏ điều gì chứ? Một con nhóc ranh miệng còn hôi sữa thì biết cái gì, nhìn cái dáng vẻ ăn uống bất cần của cô cũng đủ biết cuộc sống ngày thường chắc cũng chẳng dư dả gì, có khi còn chẳng được dạy dỗ tử tế ấy chứ, tôi nói đúng không?
Lôi Hòa Nghi che mắt bật cười, này là cãi không lại nên chuyển sang vấn đề gia giáo sao, cô nhìn Chúc Lam nhẹ nhàng đáp lại:
- Lôi Lăng Triệt - quân hàm thiếu tướng, là sĩ quan cấp tướng trẻ nhất lịch sử quân đội từ trước tới nay. Là cháu đích tôn của tập đoàn Lôi thị tài phiệt, Lôi gia cũng là trâm anh thế phiệt hàng đầu, gia tộc nhiều đời có công với cách mạng, ông của Lôi thiếu tướng là lão tư lệnh tiếng tắm lẫy lừng một thời, Lôi gia lại có quan hệ mật thiết với Cung gia của Cung Ảnh đế. A, Lôi Lăng Quân hẳn chị biết rất rõ, Lôi thiếu tướng chính là anh ruột của Lôi tổng. Chúc Ảnh hậu không phải muốn biết tôi đang chứng tỏ điều gì sao, tôi là đang cho cô thấy tôi biết vị thiếu tướng kia rất rõ, chỗ dựa của tôi rất cứng, không phải chỉ có Lôi tổng và Cung Ảnh đế mà chị ngày nhớ đêm mong đâu. Còn việc tôi có được dạy dỗ tử tế hay không cũng không tới lượt chị nói.
Nói xong còn nghiêng đầu mỉm cười thân thiện hệt như cô bé con đang khoe khoang với người lớn vô cùng đáng yêu. Chúc Lam tức muốn thổ huyết nhưng máy quay bất cứ lúc nào cũng có thể quay được hai người cho nên cô ta không dám tỏ thái độ, nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, dậm chân quay đi.
Lôi Hòa Nghi nhìn cô ra tức tối rời đi cười lạnh một tiếng, lau tay sạch sẽ thu dọn mọi thứ xung quanh rồi quay lại tập luyện. Vị thiếu tá kia thấy cô đến thì đi sang nói:
- Lôi thủ trưởng nói nếu bụng cô khó tiêu thì tranh thủ bữa trưa ăn xong đến phòng y tế lấy thuốc tiêu hóa.
- Vâng, cảm ơn chỉ huy!
Vốn dĩ Lôi Lăng Triệt có việc phải rời doanh trại mấy ngày nhưng có vài hồ sơ quan trọng ở đây nên anh quay lại lấy còn dư chút thời gian sẵn tiện đến xem cô luôn sau đó mới rời đi, phải mấy ngày sau mới trở lại. Mà sau hôm đó Lôi Hòa Nghi cũng nhận được vốn dĩ ban đầu chỉ có hai người không thích cô bây giờ hình như tăng lên rồi, không biết vô tình hay cố ý Lôi Hòa Nghi thỉnh thoảng cảm nhận được ánh mắt bài xích của Chung Nhụy với mình, cô cũng không đoán được là Chúc Lam hay Từ Mộng đả động gì tới cô ta hay là có nguyên nhân gì khác nhưng một Chung Nhụy cũng không đủ trọng lượng để cô phải bận tâm. Lão phật gia ở nhà ngày nào cũng gọi điện hỏi thăm khiến cô không còn thời gian dỗ kia kìa, không thừa tinh lực để ý người khác.
Một tuần trôi qua không có gì bất thường xảy ra, Lôi Hòa Nghi và những người khác vẫn tích cực huấn luyện như một tân binh vừa nhập ngũ. Chỉ có một điều không thay đổi chính là dù là bộ môn nào thì dường như Lôi Hòa Nghi luôn dẫn đầu thành tích. Suy cho cùng cô cũng được xem như con nhà nòi, dù không phải quân nhân thật sự nhưng dòng máu chảy trong người cô cũng thuộc dòng dõi nhà tướng, chí ít sẽ không làm gia tộc mất mặt nếu không anh cả lại đại giá quang lâm đích thân huấn luyện cô.
Mà ekip chương trình cũng nhận ra tiềm năng của Lôi Hòa Nghi, đặc biệt ưu ái ghi hình cho cô rất nhiều. Hiện nay công chúng yêu cầu rất khắt khe với sự kính nghiệp của diễn viên, đặc biệt với những show thực tế nhập ngũ như thế này càng cần sự nỗ lực và chăm chỉ mà Lôi Hòa Nghi lại là nhân chứng sống, chỉ cần nhìn thành tích và sự cố gắng của cô trong từng bài tập là hiểu. Đạo diễn lăn lộn trong giới đã lâu, vừa nhìn đã biết Lôi Hòa Nghi nhất định là điểm sáng cho mùa này của Nữ chiến binh. Chưa kể đối với cộng đồng nhan khống thì Lôi Hòa Nghi quả là một cực phẩm, nhìn chung dàn khách mời mùa này gương mặt của Lôi Hòa Nghi đẹp tự nhiên nhất và cũng là người có khí chất nhất. Chưa kể dáng cô cao cả 1m7 hoặc hơn, không kém các nam quân nhân là bao, mặc quân phục cực kỳ hợp và đẹp. Vốn dĩ là con cháu nhà tướng, dù Lôi Hòa Nghi không đi theo con đường nhập ngũ nhưng vẫn bị ảnh hưởng với ông nội và anh trai, lúc tập luyện vô hình trung để lộ sự sắc bén của một quân nhân chuyên nghiệp, người không biết nhìn vào còn tưởng cô thật sự là một nữ sĩ quan cấp cao. Nữ chiến binh đã quay nhiều mùa, nữ minh tinh có khí chất quân nhân cực kỳ hiếm chứ đừng nói khiến người khác hoài nghi như Lôi Hòa Nghi, cho nên tính đến hiện tại Lôi Hòa Nghi là người mang lại hiệu ứng chương trình tốt nhất cũng là duy nhất. Cho dù hai Ảnh hậu nổi tiếng là Chúc Lam và Từ Mộng cũng không biểu hiện xuất sắc được như Lôi Hòa Nghi. Bình thường sung sướng đã quen vào đây chịu khổ mấy ngày thì tinh thần xuống cấp, tập luyện một tí đã mệt mỏi khác hẳn một trời một vực với Lôi Hòa Nghi. Dù đạo diễn muốn thêm cảnh cho cả hai cũng lực bất tòng tâm. Nam Nhã biểu hiện vẫn ổn, nỗ lực từng ngày, chính là người kế tiếp được đạo diễn ưu ái, Chung Nhụy thì khó nói, phong thái lúc lên lúc xuống thất thường.
Một nửa thời gian đã trôi qua, Lôi Hòa Nghi đã sớm thích ứng với môi trường sống nơi đây, ăn chơi vô cùng thoải mái thậm chí cảnh khuyển còn cực kỳ thân thiết với cô. Chủ yếu là bởi vì cô hay mang thịt bò khô cao cấp nhập khẩu từ nước ngoài do Cung Huyền Thương xếp vào vali cho chúng ăn nên chúng cực kỳ thích cô. Chịu thôi, Cung Huyền Thương biết cô thích ăn nên mua rất nhiều nhưng dạ dày cô không phải động không đáy, ngày nào cũng ăn bây giờ cô nhìn thấy thịt bò khô đã sợ. Ngòai ra Lôi Hòa Nghi cũng làm thân được với rất nhiều sĩ quan ở đây, bởi vì thành tích cô rất tốt lại biết cố gắng, tính cách hòa đồng không tự cao lại rất tôn trọng quân nhân bọn họ cho nên mọi người cũng dành cho cô sự quý mến và tôn trọng tuyệt đối. Bản tính quân nhân vốn nhạy bén và đa nghi, ngoại trừ Lôi Hòa Nghi thì bọn họ đều có thể cảm nhận được sự không thoải mái đến từ những người khác. Chung Nhụy thì chỉ khi có Lôi Lăng Triệt mới có vẻ thân thiện một chút, Chúc Lam và Từ Mộng một khi rời xa camera thì gương mặt chẳng thấy nụ cười lẫn thiện ý đâu, Nam Nhã dù không đến mức như ba người kia nhưng có thể thấy cô gái nhỏ đang rất muốn về nhà, môi trường sống khắc nghiệt trong quân đội đang khiến cô ấy vô cùng mệt mỏi.
Mà Lôi Hòa Nghi có vẻ vì rời xa Cung Huyền Thương được một khoảng thời gian, ăn no ngủ tốt không còn tình cảnh đêm đêm bị giày vò nữa nên trạng thái tinh thần phi thường tốt. Cô vốn được nuông chiều từ nhỏ nên hơi kén ăn tuy nhiên lại có khả năng thích ứng rất tốt, trừ ngày đầu tiên chưa thích ứng kịp thì sang ngày thứ hai đã ăn ngon lành thức ăn trong doanh trại. Nhìn kỹ còn có thể thấy mặt cô có da có thịt hơn trước khi vào đây rồi.
Ngày chủ nhật không phải dậy sớm theo thời gian biểu nên Lôi Hòa Nghi được dịp nằm trên giường nhắn tin cho Cung Huyền Thương. Cuối tuần nên anh cũng không đi làm, vốn muốn nhắn tin cho cô nhưng chưa kịp nhắn thì cô đã nhắn trước, ừm, có tiến bộ, điều này khiến Cung Ảnh đế rất hài lòng.
Lôi Hòa Nghi hưng phấn kể lại mấy ngày qua ở doanh trại mình trải qua thế nào, câu nào câu nấy tràn ngập vui vẻ. Cung Huyền Thương lại không cao hứng được như vậy, thấy cô không có mình bên cạnh mà vẫn ăn ngon ngủ yên, vui vui vẻ vẻ khiến anh cảm thấy cuộc sống của cô có anh hay không không quan trọng. Nhưng Cung Huyền Thương đâu biết, sở dĩ Lôi Hòa Nghi cao hứng là vì cô được học nhưng thứ mà cô mơ ước, hứng thú từ lâu. Những ký ức khi xưa bốn anh em Lôi gia từng được ông cụ Lôi dẫn vào doanh trại huấn luyện mấy ngày chỉ tồn tại trong ký ức của cô nhưng khiến cô vô cùng phấn khích muốn học lại, cô chưa từng được trải nghiệm cho nên vẫn luôn mong mỏi một lúc nào đó sẽ trải qua những ngày tháng rèn luyện bản thân như vậy.
Chưa kể lúc trước Lôi Lăng Triệt liên minh tác chiến cùng với Yến Thành Huân, cứu cô một mạng từ tay Ngụy Sa đã khiến cô vốn dĩ yêu quý quân nhân càng thêm ngưỡng mộ bọn họ. Cuối cùng bây giờ cô cũng có cơ hội làm một quân nhân thực thụ dù là nửa mùa cũng khiến cô vui vẻ rất lâu. Bây giờ Lôi Hòa Nghi mà biết cái suy nghĩ ấu trĩ của Cung Huyền Thương nhất định sẽ không nói không rằng lặng lẽ ở lại doanh trại thêm vài cái nửa tháng cho anh biết mặt.
Cuối tuần không huấn luyện nhưng vẫn sẽ có vài hoạt động ngoại khóa. Năm người ngoài ngành như Lôi Hòa Nghi cũng không ngoại lệ, doanh trại sẽ tổ chức chơi thể thao văn nghệ,... Lôi Hòa Nghi dù biết chơi những trò này nhưng cũng sẽ không ham thích thể hiện. Ngược lại bốn người khác giống như tìm được chiến trường mà hăng hái vô cùng. Huấn luyện bộ đội không phải thế mạnh của bọn họ nhưng ngược lại thể thao và văn nghệ lại là thế mạnh. Dẫu sao cũng là minh tinh, ngoại trừ diễn xuất và nhan sắc thì diễn viên nào cũng trang bị cho mình một hoặc vài tài lẻ khác để khẳng định năng lực bản thân cũng như chiếm được sự yêu thích của khán giả. Chẳng hạn như Chúc Lam có thể chơi đàn ghita, Chung Nhụy có thể hát, Nam Nhã biết nhảy còn Từ Mộng thì biết đàn Cello và piano.
Lôi Hòa Nghi thì biết quá nhiều, những thứ cô biết ở đời trước cộng với tài năng của Lôi Hòa Nghi kiếp này, hai chữ ‛tài nữ’ vẫn còn quá khiêm tốn. Nhưng cô thừa biết một tuần qua mình đã chiếm sóng quá nhiều, nổi bật hơn bốn người còn lại rồi cho nên lần này cô nên nhường đất diễn thì hơn nếu không lúc phát sóng kiểu gì cô cũng sẽ bị mắng là cố thể hiện bản thân để chiếm thời lượng ghi hình, không để người khác thể hiện bản thân.
Một buổi sáng trôi qua yên bình, có lẽ Chúc Lam và Từ Mộng đã tìm được cảm giác chiến thắng Lôi Hòa Nghi lại được dịp phô diễn tài năng nên tâm tình không tệ, thái độ tốt hơn mấy ngày qua rất nhiều. Buổi chiều, Lôi Lăng Triệt trở lại, doanh trại ban đầu còn vui vẻ bỗng trở nên nghiêm túc hơn hẳn. Nhưng những việc xảy ra sau đó lại nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Sau lưng Lôi Lăng Triệt là Cung Huyền Thương mặc quân trang như tân binh, đeo kính râm, khí chất mạnh mẽ áp bức không thua kém gì Lôi Lăng Triệt. Bên cạnh Cung Huyền Thương là một nam diễn viên khoảng tầm 33 - 34 tuổi cũng vô cùng nổi tiếng, từng được giải Ảnh đế - Hà Lĩnh! Ăn mặc cũng giống hệt Cung Huyền Thương nhưng khí chất lại kém anh và Lôi Lăng Triệt một bậc.
Ekip dường như đã biết trước nên không bất ngờ, bốn khách mời thì trố mắt nhìn hai Ảnh đế phía xa, Chúc Lam và Từ Mộng nhìn Cung Huyền Thương đầy si mê, ánh mắt nóng rực như lửa, Chung Nhụy nhìn Lôi Lăng Triệt rồi cúi đầu thẹn thùng, Nam Nhã là fan của Hà Lĩnh nên cực kỳ kích động, nắm chặt tay Lôi Hòa Nghi. Còn bản thân Lôi Hòa Nghi khác hẳn bốn người còn lại, gặp Lôi Lăng Triệt không có gì lạ, Hà Lĩnh cô cũng chẳng quan tâm nhưng lão phật gia buổi sáng còn nói chuyện bình thường với cô bây giờ lại đang đứng trước mặt cô khiến Lôi Hòa Nghi bất ngờ đến rớt cả cằm. Nếu không phải Nam Nhã siết tay cô e rằng Lôi Hòa Nghi đã kích động đến mức nhào đến ôm lấy Cung Huyền Thương rồi.
Bầu không khí đang bị sự xuất hiện của ba người làm cho ngưng trệ, độ đẹp trai nhân ba thì đúng lúc này giọng nói của đạo diễn vang lên:
- Theo đề xuất vừa được thông qua thì tổ chương trình quyết định hôm nay và ba ngày tới, các bài huấn luyện sẽ được tổ chức theo cặp. Hân hạnh chào đón sự xuất hiện của hai vị Ảnh đế cùng với ba vị sĩ quan trẻ tuổi tài ba của chúng ta!
Sau lời giới thiệu của đạo diễn thì sau lưng xuất hiện ba vị sĩ quan trẻ tuổi cấp bậc thượng úy, mặt mũi sáng lạn nhiệt huyết tràn đầy, vẻ chân chất mạnh mẽ của quân nhân lập tức khiến mọi người có cảm tình, độ đẹp trai lập tức nhân năm. Ba người đứng cùng với Cung Huyền Thương và Hà Lĩnh thành một hàng ngang đối diện với 5 cô gái.
Đạo diễn nói tiếp:
- Trong thời gian chúng tôi phổ biến thể lệ với khán giả, mọi người hãy tự bắt cặp đi nào, cảm ơn!
Máy quay quay một vòng rồi chọn người có địa vị trong giới cao nhất - Cung Huyền Thương. Anh nheo mắt tỏ vẻ nghiêm túc nhìn 5 cô gái trước mặt. Trong khi mọi người đoán rằng Cung Huyền Thương sẽ chọn Chúc Lam hoặc Từ Mộng vì địa vị hai người cao hơn ba người kia, mà 2 người các cô cũng nhiều lần hợp tác với Cung Huyền Thương, xem như quen biết đã lâu nên dễ dàng phối hợp thì anh lại chậm rãi lên tiếng:
- Để giúp các cô gái không cảm thấy cách biệt chiều cao với tôi quá nhiều thì tôi vẫn nên chọn Rachel thì hơn!
Suýt nữa thì Lôi Hòa Nghi đã thổ huyết bật cười tại chỗ. Đại ý là khen cô cao, chê người khác thấp, thứ hai là nói anh rất cao chỉ có người cao mới nên đứng cùng anh sao? Một câu nói ra chê cả đám lùn cũng được anh nói ra một các trơn tru như thế bảo sao Cung thị ngày càng giàu.
Cô thật sự hoài nghi cái câu nói vừa rồi của đạo diễn gì mà theo như đề xuất vừa được thông qua - cái đề xuất gì đó sợ là kiệt tác của anh cũng nên. Với địa vị của Cung Huyền Thương cộng thêm ‛tay trong’ Lôi Lăng Triệt... haha cho đạo diễn thêm 80 lá gan ông ấy cũng không dám quay xe vào chủ nhật này.
Gương mặt Lôi Hòa Nghi nở nụ cười nhẹ, Cung Huyền Thương vừa nhìn đã biết cô lại đang khinh bỉ sự ấu trĩ của anh đây mà. Máy quay quay về phía Lôi Hòa Nghi, người dẫn hỏi ý kiến cô, Lôi Hòa Nghi vuốt tóc, mặc kệ ánh mắt như sắp lăng trì cô của Chúc Lam và Từ Mộng, đáp lại:
- Cung tiền bối đã ngỏ ý như thế, tôi mà từ chối thì sẽ đắc tội anh ấy mất thôi.
Hỏi thừa, chồng cô cô không chung đội chẳng lẽ lại nhường miếng bánh ngon này cho người khác à.
Cung Huyền Thương hài lòng gật đầu đi đến đứng cạnh Lôi Hòa Nghi tạo thành tổ hợp đầu tiên, cặp đầu đã xác định. 8 người còn lại cũng nhanh chóng vào việc, Nam Nhã lập tức chạy về phía Hà Lĩnh biến thành fan não tàn của anh, Hà Lĩnh thấy cô nhiệt tình như vậy đồng ý bắt cặp. Còn lại ba người kia tùy ý chọn một sĩ quan để bắt cặp.
Nhìn chung mười người ai ai cũng đẹp nhưng để chọn ra cặp đôi đẹp nhất thì không đâu khác ngoài Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi. Từ chiều cao, dúng mạo, khí chất... đều đẹp đến một cách bất ngờ. Ánh mắt Cung Huyền Thương mềm mại yêu chiều nhìn Lôi Hòa Nghi, cô gái xinh đẹp rạng rỡ sâu trong xương cốt là sự bướng bỉnh kiêu kỳ, nhận hết mọi sự sủng ái của thế gian, hai người trở thành tổ hợp hoàn mỹ nổi bần bật giữa một rừng người.
Với 5 người mới này thì tốc độ còn hơi chậm vì chưa quen, mãi khi đội ngũ đã tập hợp xong tất cả mới chạy ra xếp cuối hàng. Gương mặt mỗi người đều có vẻ mệt mỏi vì thức dậy sớm hơn bình thường, Lôi Hòa Nghi không ngừng dụi mắt để nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Đáng tiếc dáng cô cao nên rất nổi bật, dáng đứng chưa nghiêm bị chỉ huy nhìn thấy thế là bị nhắc nhở, cô lập tức đứng thẳng vẻ mặt nghiêm túc. Sau khi ổn định đội hình xong thì mọi người bắt đầu tập thể dục buổi sáng, sau đó là chạy bộ.
So với lính cũ thì 5 tân binh này thể lực yếu hơn, chạy bộ bị chậm lại, Lôi Hòa Nghi may mắn thể lực tốt nên không tụt lại bao nhiêu chỉ có cameraman là nhiệt tình chạy mãi. Theo thời gian biểu thì sau khi ăn sáng sẽ bắt đầu tập trung huấn luyện, buổi sáng đã tiêu hao thể lực nhiều nên Lôi Hòa Nghi cũng chẳng quan tâm thức ăn có ngon hay không mà ngồi bên cạnh Nam Nhã nhiệt tình ăn, dù tốc độ ăn nhanh hơn bình thường nhiều nhưng Lôi Hòa Nghi vẫn không làm mất đi dáng vẻ ưu nhã đoan trang của mình mà gò má phồng ra chỉ khiến người khác cảm thấy cực kì đáng yêu.
Nam Nhã nhìn Lôi Hòa Nghi ăn như quỷ đói đầu thai thì trố mắt nhìn:
- Rachel, ăn nhiều như vậy không sợ mập sao?
Lôi Hòa Nghi nhai xong thức ăn trong miệng rồi đáp:
- Với cường độ tập luyện ở đây thì cô không mập lên nổi đâu! Cứ ăn đi đừng sợ nếu không cô sẽ không đủ thể lực tập luyện đến trưa đâu!
- Không, người đại diện của tôi mà biết tôi sẽ bị mắng đấy, tận nửa tháng nếu tôi ăn như cô kiểu gì cũng sẽ lên cân, không được đâu! Vả lại tôi ăn ít quen rồi, ăn nhiều hơn không nổi.
- Tùy cô thôi!
Lôi Hòa Nghi cũng không biết khuyên thế nào cho phải, làm nữ minh tinh chính là khổ như vậy đấy. May mà cô không giống bọn họ, cô không sợ mập, dáng người cô cao nên lên cân một tí nhìn vào cũng chẳng khác lúc bình thường là bao ngược lại Cung Huyền Thương còn thích cô có da có thịt hơn cơ, chưa kể nếu cô vào đây nửa tháng mà ăn như bình thường kiểu gì cũng bị mấy bài huấn luyện trong đây mài mòn cho teo cả người, lão phật gia của cô lại có cớ trói cô lên giường, nghĩ thôi đã thấy sợ.
Không dám ăn nhiều không chỉ có Nam Nhã mà còn ba người Chúc Lam, Chung Nhụy và Từ Mộng cũng không khá hơn là bao. Mặc dù Chúc Lam và Từ Mộng rất nổi tiếng, cho dù lên cân một tí cũng không ảnh hưởng gì nhưng chính vì quá nổi tiếng cho nên việc giữ hình tượng mới càng quan trọng, tăng cân một tí không khiến bọn họ bớt nổi tiếng nhưng tăng cân khó tránh sẽ có ảnh lưu truyền, tương lai vẫn sẽ có người còn lưu những tấm ảnh lúc bọn họ tăng cân, nữ minh tinh nổi tiếng chính là không thích điều này. Hơn nữa thức ăn trong doanh trại đủ dinh dưỡng nhưng lại không bắt mắt phong phú như bên ngoài, những nữ minh tinh đã ăn quen sơn hào hải vị dĩ nhiên không ăn được nhiều.
Kết thúc giờ ăn sáng, 5 người theo đội đi đến sân tập, hôm nay bọn họ sẽ được học bắn súng.
Nhìn những tấm bia ở xa tít tắp, ngoại trừ Lôi Hòa Nghi những người khác mặt đều khóc không thành tiếng. Sĩ quan phụ trách buổi tập luyện hôm nay là một thiếu tá, đi đến nhìn mọi người giới thiệu qua súng và nguyên tắc ngắm bắn. Xong xuôi liền nhìn 5 người hỏi:
- Mọi người ai đã từng bắn súng thật trừ lúc quay phim?
Bốn người đều thống nhất lắc đầu chỉ có Lôi Hòa Nghi lặng lẽ giơ tay. Trước đây cô từng được Cung Huyền Thương dẫn đi bắn súng rồi, mặc dù chỉ là súng ngắn nhưng vẫn là đạn thật, hẳn là cũng được tính, còn súng tiểu liên AK thì trước lúc Lôi Hòa Nghi gặp tai nạn dường như được Lôi Lăng Triệt hướng dẫn và cũng bắn qua nhưng Lôi Hòa Nghi lúc đó nhỏ tuổi tay yếu nên chỉ bắn một phát song vì đau tay mà không bao giờ động đến súng nữa.
Vị thiếu tá nhướng mày nhìn Lôi Hòa Nghi hỏi:
- Đồng chí từng bắn súng?
- Vâng!
- Là súng gì, ở đâu?
- Dạ là súng ngắn, ở trường bắn!
- Kết quả bắn thế nào?
- Có người cầm tay hướng dẫn cho nên trúng hồng tâm, còn tự bắn thì được 7 - 8 điểm.
- Cũng không tồi, vậy đồng chí lên thực hành trước đi!
- Rõ!
Vật chất để ngắm bắn đã sắp xếp xong, vị thiếu tá lên tiếng hướng dẫn từng động tác cho Lôi Hòa Nghi. Đúng lúc này Lôi Lăng Triệt đi đến, bộ đội xung quanh liền đứng nghiêm làm động tác chào theo kiểu quân đội với anh, vị thiếu tá đang hướng dẫn Lôi Hòa Nghi vũng quay lại đưa tay chào:
- Thủ trưởng!
Lôi Lăng Triệt đứng đưa tay chào lại, nhìn mọi người hỏi:
- Đến đâu rồi?
- Báo cáo, đang tiến hành!
- Để tôi xem xem!
- Rõ!
Vị thiếu ta lui ra để Lôi Lăng Triệt tiến đến chỗ Lôi Hòa Nghi. Lúc này cô đã nằm xuống nền, ghì súng bên vai nhưng vì lúc sáng ăn khỏe quá thức ăn chưa tiêu hóa kịp hiện tại bụng hơi no nên khi nằm xuống không được thoải mái lắm khiến cô thỉnh thoảng phải trở mình. Lôi Lăng Triệt thấy thế thì nhăn mặt trở nên khó gần:
- Vào vị trí!
Lôi Hòa Nghi như bị thôi miên lập tức nằm yên ngắm súng. Lôi Lăng Triệt ngồi khụy xuống tận tay chỉnh tư thế giúp cô, thái độ nghiêm túc khác hẳn bình thường mà Lôi Hòa Nghi cũng nhất mực nghe theo không hề mất tập trung dù chỉ nửa giây:
- Bắn!
Lôi Hòa Nghi giữ chặt súng rồi bóp còi, phát súng đầu tiên trúng bia 9 điểm. Lôi Hòa Nghi mím môi cười, Lôi Lăng Triệt lại không chút lưu tình giáng cho cô một gáo nước lạnh:
- Không đạt được thành tích tốt nhất thì cười cái gì, tiếp tục!
Nụ cười trên môi Lôi Hòa Nghi tắt ngấm tiếp tục giữ súng ngắm hồng tâm mà bắn. Mười mấy phát súng vang lên liên tục, có những phát trúng hồng tâm nhưng cũng có những phát thành tích kém hơn ban đầu nhưng có thể thấy từng phát súng Lôi Hòa Nghi đang bắn ra ngày càng gần hồng tâm. Cuối cùng cô bắn trúng hồng tâm, giống như tìm được cảm giác, mấy phát sau đó liên tục vào hồng tâm, lúc này sắc mặt Lôi Lăng Triệt mới hòa hoãn lại. Súng hết đạn, Lôi Hòa Nghi thở hắt ra một hơi đặt súng về vị trí cũ chống tay đứng dậy, Lôi Lăng Triệt vươn tay ra, Lôi Hòa Nghi theo bản năng cầm lấy mượn lực đứng dậy.
- Làm tốt lắm!
Lôi Hòa Nghi mỉm cười đưa tay lên làm động tác chào theo kiểu quân đội, Lôi Lăng Triệt cũng đáp lại sau đó cả hai buông tay xuống, Lôi Hòa Nghi chạy về vị trí của mình.
Lôi Lăng Triệt nhìn bốn người còn lại:
- Vừa rồi mọi người đã quan sát Rachel thực hành, tiếp theo ai muốn thử?
Bốn người nhìn nhau, Chúc Lam, Từ Mộng và Nam Nhã còn có chút chần chừ, Chung Nhụy nhìn Lôi Lăng Triệt rồi mạnh dạn tiến về trước.
- Tôi muốn thử!
Lôi Lăng Triệt lui ra xa nhường vị trí lại cho Chung Nhụy, anh đưa mắt nhìn vị thiếu tá phụ trách, anh ta gật đầu đi đến chỗ Chung Nhụy dùng lời nói điều chỉnh tư thế giúp cô ta.
Chung Nhụy lén đưa mắt nhìn Lôi Lăng Triệt, thấy vẻ mặt anh lạnh lùng xa cách không có ý tiến lên hỗ trợ như hỗ trợ Lôi Hòa Nghi thì trong lòng thất vọng, lúc bắn phát đầu tiên dù đã cố gắng nhắm bắn cho anh thấy thực lực nhưng kết quả vẫn là không trúng bia, thử thêm mấy lần nhưng đều không khả quan, kết quả tốt nhất là được 5 điểm. Sắc mặt Lôi Lăng Triệt vẫn lạnh lùng như thường, đưa mắt nhìn đồng hồ tiến đến nói nhỏ bên tai vị thiếu tá vài câu rồi rời đi.
Chung Nhụy bắn một hồi thành tích cũng không tiến bộ hơn thì chán nản đứng dậy nhường súng cho người khác. Ba người Chúc Lam, Nam Nhã và Từ Mộng lần lượt thử, sức giật của súng khiến tay bọn họ đau nhói, gương mặt nhăn nhúm bắn không được bao lâu cả. Chúc Lam từng tham gia nhiều phim hành động, mặc dù không được bắn súng thật nhưng cũng xem như có kinh nghiệm, dù thành tích không phải tốt nhất nhưng so với ba người kia tốt hơn nhiều, kém hơn Lôi Hòa Nghi một khoảng mà thôi.
Thời gian còn lại vị thiếu tá dùng để hướng dẫn ba người thành tích không tốt, còn Chúc Lam và Lôi Hòa Nghi được nghỉ ngơi 15p. Cô đi đến chiếc balo nhỏ của mình, ôm vào lòng kéo khóa thấy thức ăn vặt bên trong ra vừa nhìn người khác luyện tập vừa ăn, cảm nhận được ánh mắt nóng rực của nhân viên ekip thì cũng hảo tâm chia cho bọn họ một ít. Nếu tương lai họ biết thứ họ đang ăn được lão phật gia Cung Huyền Thương của cô đích thân chuẩn bị chắc sẽ rớt nước mắt mất thôi.
Chúc Lam không quen nhìn Lôi Hòa Nghi thảnh thơi như vậy, trong lòng còn hơi cay cú thành tích của cô cao như vậy, gần như tuyệt đối.
Vì đang giờ nghỉ ngơi nên camera chỉ quay ba người kia tập bắn súng, Chúc Lam liền bước tới gần Lôi Hòa Nghi nhồi xuống chiếc ghế cạnh cô.
- Có vẻ vị thủ trưởng kia rất quan tâm cô!
Lôi Hòa Nghi vẫn không để tâm, ăn xong thức ăn trong miệng đáp lại:
- Chắc chỉ có mình chị không nhận ra anh ấy nghiêm khắc với tôi như thế nào?
- Nghiêm khắc đúng là có nhưng đó thật sự là thái độ nghiêm khắc với cấp dưới sao? Rachel, tôi là diễn viên vậy nên cô cho rằng có thể qua mặt được tôi sao?
- Chị nói hay tới đâu thì đó cũng chỉ là suy đoán cá nhân của chị, không có bằng chứng thì làm được gì hay chị cho rằng lời nói của chị là thánh chỉ trong cái showbiz này, mói ra một cái dù không có bằng chứng thì ai cũng sẽ tin.
- Cô cho rằng tôi không có khả năng đó sao?
- Phải thử thì mới biết được. Dù sao tôi cũng chỉ là một diễn viên nhỏ, có ngã ngựa cũng chẳng ảnh hưởng gì ai. Ngược lại Chúc Ảnh hậu mà rớt đài thì tiếc lắm, dù sao lời của chị cũng không phải chỉ ảnh hưởng mình tôi mà còn liên quan đến sĩ quan cấp cao của chính phủ. Chị có gan thì cứ làm!
Vẻ mặt Chúc Lam như nuốt phải ruồi, căm tức nhìn Lôi Hòa Nghi.
- Cô đắc ý gì chứ? Sớm muộn gì cây kim trong bọc cũng lòi ra!
- Tôi cũng chờ ngày đó lắm, có cần tôi cung cấp thông tin của vị sĩ quan đó cho cô dễ điều tra không?
Chúc Lam nhìn Lôi Hòa Nghi một lượt từ trên xuống dưới tỏ vẻ khinh bỉ:
- Rachel, cô đang chứng tỏ điều gì chứ? Một con nhóc ranh miệng còn hôi sữa thì biết cái gì, nhìn cái dáng vẻ ăn uống bất cần của cô cũng đủ biết cuộc sống ngày thường chắc cũng chẳng dư dả gì, có khi còn chẳng được dạy dỗ tử tế ấy chứ, tôi nói đúng không?
Lôi Hòa Nghi che mắt bật cười, này là cãi không lại nên chuyển sang vấn đề gia giáo sao, cô nhìn Chúc Lam nhẹ nhàng đáp lại:
- Lôi Lăng Triệt - quân hàm thiếu tướng, là sĩ quan cấp tướng trẻ nhất lịch sử quân đội từ trước tới nay. Là cháu đích tôn của tập đoàn Lôi thị tài phiệt, Lôi gia cũng là trâm anh thế phiệt hàng đầu, gia tộc nhiều đời có công với cách mạng, ông của Lôi thiếu tướng là lão tư lệnh tiếng tắm lẫy lừng một thời, Lôi gia lại có quan hệ mật thiết với Cung gia của Cung Ảnh đế. A, Lôi Lăng Quân hẳn chị biết rất rõ, Lôi thiếu tướng chính là anh ruột của Lôi tổng. Chúc Ảnh hậu không phải muốn biết tôi đang chứng tỏ điều gì sao, tôi là đang cho cô thấy tôi biết vị thiếu tướng kia rất rõ, chỗ dựa của tôi rất cứng, không phải chỉ có Lôi tổng và Cung Ảnh đế mà chị ngày nhớ đêm mong đâu. Còn việc tôi có được dạy dỗ tử tế hay không cũng không tới lượt chị nói.
Nói xong còn nghiêng đầu mỉm cười thân thiện hệt như cô bé con đang khoe khoang với người lớn vô cùng đáng yêu. Chúc Lam tức muốn thổ huyết nhưng máy quay bất cứ lúc nào cũng có thể quay được hai người cho nên cô ta không dám tỏ thái độ, nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, dậm chân quay đi.
Lôi Hòa Nghi nhìn cô ra tức tối rời đi cười lạnh một tiếng, lau tay sạch sẽ thu dọn mọi thứ xung quanh rồi quay lại tập luyện. Vị thiếu tá kia thấy cô đến thì đi sang nói:
- Lôi thủ trưởng nói nếu bụng cô khó tiêu thì tranh thủ bữa trưa ăn xong đến phòng y tế lấy thuốc tiêu hóa.
- Vâng, cảm ơn chỉ huy!
Vốn dĩ Lôi Lăng Triệt có việc phải rời doanh trại mấy ngày nhưng có vài hồ sơ quan trọng ở đây nên anh quay lại lấy còn dư chút thời gian sẵn tiện đến xem cô luôn sau đó mới rời đi, phải mấy ngày sau mới trở lại. Mà sau hôm đó Lôi Hòa Nghi cũng nhận được vốn dĩ ban đầu chỉ có hai người không thích cô bây giờ hình như tăng lên rồi, không biết vô tình hay cố ý Lôi Hòa Nghi thỉnh thoảng cảm nhận được ánh mắt bài xích của Chung Nhụy với mình, cô cũng không đoán được là Chúc Lam hay Từ Mộng đả động gì tới cô ta hay là có nguyên nhân gì khác nhưng một Chung Nhụy cũng không đủ trọng lượng để cô phải bận tâm. Lão phật gia ở nhà ngày nào cũng gọi điện hỏi thăm khiến cô không còn thời gian dỗ kia kìa, không thừa tinh lực để ý người khác.
Một tuần trôi qua không có gì bất thường xảy ra, Lôi Hòa Nghi và những người khác vẫn tích cực huấn luyện như một tân binh vừa nhập ngũ. Chỉ có một điều không thay đổi chính là dù là bộ môn nào thì dường như Lôi Hòa Nghi luôn dẫn đầu thành tích. Suy cho cùng cô cũng được xem như con nhà nòi, dù không phải quân nhân thật sự nhưng dòng máu chảy trong người cô cũng thuộc dòng dõi nhà tướng, chí ít sẽ không làm gia tộc mất mặt nếu không anh cả lại đại giá quang lâm đích thân huấn luyện cô.
Mà ekip chương trình cũng nhận ra tiềm năng của Lôi Hòa Nghi, đặc biệt ưu ái ghi hình cho cô rất nhiều. Hiện nay công chúng yêu cầu rất khắt khe với sự kính nghiệp của diễn viên, đặc biệt với những show thực tế nhập ngũ như thế này càng cần sự nỗ lực và chăm chỉ mà Lôi Hòa Nghi lại là nhân chứng sống, chỉ cần nhìn thành tích và sự cố gắng của cô trong từng bài tập là hiểu. Đạo diễn lăn lộn trong giới đã lâu, vừa nhìn đã biết Lôi Hòa Nghi nhất định là điểm sáng cho mùa này của Nữ chiến binh. Chưa kể đối với cộng đồng nhan khống thì Lôi Hòa Nghi quả là một cực phẩm, nhìn chung dàn khách mời mùa này gương mặt của Lôi Hòa Nghi đẹp tự nhiên nhất và cũng là người có khí chất nhất. Chưa kể dáng cô cao cả 1m7 hoặc hơn, không kém các nam quân nhân là bao, mặc quân phục cực kỳ hợp và đẹp. Vốn dĩ là con cháu nhà tướng, dù Lôi Hòa Nghi không đi theo con đường nhập ngũ nhưng vẫn bị ảnh hưởng với ông nội và anh trai, lúc tập luyện vô hình trung để lộ sự sắc bén của một quân nhân chuyên nghiệp, người không biết nhìn vào còn tưởng cô thật sự là một nữ sĩ quan cấp cao. Nữ chiến binh đã quay nhiều mùa, nữ minh tinh có khí chất quân nhân cực kỳ hiếm chứ đừng nói khiến người khác hoài nghi như Lôi Hòa Nghi, cho nên tính đến hiện tại Lôi Hòa Nghi là người mang lại hiệu ứng chương trình tốt nhất cũng là duy nhất. Cho dù hai Ảnh hậu nổi tiếng là Chúc Lam và Từ Mộng cũng không biểu hiện xuất sắc được như Lôi Hòa Nghi. Bình thường sung sướng đã quen vào đây chịu khổ mấy ngày thì tinh thần xuống cấp, tập luyện một tí đã mệt mỏi khác hẳn một trời một vực với Lôi Hòa Nghi. Dù đạo diễn muốn thêm cảnh cho cả hai cũng lực bất tòng tâm. Nam Nhã biểu hiện vẫn ổn, nỗ lực từng ngày, chính là người kế tiếp được đạo diễn ưu ái, Chung Nhụy thì khó nói, phong thái lúc lên lúc xuống thất thường.
Một nửa thời gian đã trôi qua, Lôi Hòa Nghi đã sớm thích ứng với môi trường sống nơi đây, ăn chơi vô cùng thoải mái thậm chí cảnh khuyển còn cực kỳ thân thiết với cô. Chủ yếu là bởi vì cô hay mang thịt bò khô cao cấp nhập khẩu từ nước ngoài do Cung Huyền Thương xếp vào vali cho chúng ăn nên chúng cực kỳ thích cô. Chịu thôi, Cung Huyền Thương biết cô thích ăn nên mua rất nhiều nhưng dạ dày cô không phải động không đáy, ngày nào cũng ăn bây giờ cô nhìn thấy thịt bò khô đã sợ. Ngòai ra Lôi Hòa Nghi cũng làm thân được với rất nhiều sĩ quan ở đây, bởi vì thành tích cô rất tốt lại biết cố gắng, tính cách hòa đồng không tự cao lại rất tôn trọng quân nhân bọn họ cho nên mọi người cũng dành cho cô sự quý mến và tôn trọng tuyệt đối. Bản tính quân nhân vốn nhạy bén và đa nghi, ngoại trừ Lôi Hòa Nghi thì bọn họ đều có thể cảm nhận được sự không thoải mái đến từ những người khác. Chung Nhụy thì chỉ khi có Lôi Lăng Triệt mới có vẻ thân thiện một chút, Chúc Lam và Từ Mộng một khi rời xa camera thì gương mặt chẳng thấy nụ cười lẫn thiện ý đâu, Nam Nhã dù không đến mức như ba người kia nhưng có thể thấy cô gái nhỏ đang rất muốn về nhà, môi trường sống khắc nghiệt trong quân đội đang khiến cô ấy vô cùng mệt mỏi.
Mà Lôi Hòa Nghi có vẻ vì rời xa Cung Huyền Thương được một khoảng thời gian, ăn no ngủ tốt không còn tình cảnh đêm đêm bị giày vò nữa nên trạng thái tinh thần phi thường tốt. Cô vốn được nuông chiều từ nhỏ nên hơi kén ăn tuy nhiên lại có khả năng thích ứng rất tốt, trừ ngày đầu tiên chưa thích ứng kịp thì sang ngày thứ hai đã ăn ngon lành thức ăn trong doanh trại. Nhìn kỹ còn có thể thấy mặt cô có da có thịt hơn trước khi vào đây rồi.
Ngày chủ nhật không phải dậy sớm theo thời gian biểu nên Lôi Hòa Nghi được dịp nằm trên giường nhắn tin cho Cung Huyền Thương. Cuối tuần nên anh cũng không đi làm, vốn muốn nhắn tin cho cô nhưng chưa kịp nhắn thì cô đã nhắn trước, ừm, có tiến bộ, điều này khiến Cung Ảnh đế rất hài lòng.
Lôi Hòa Nghi hưng phấn kể lại mấy ngày qua ở doanh trại mình trải qua thế nào, câu nào câu nấy tràn ngập vui vẻ. Cung Huyền Thương lại không cao hứng được như vậy, thấy cô không có mình bên cạnh mà vẫn ăn ngon ngủ yên, vui vui vẻ vẻ khiến anh cảm thấy cuộc sống của cô có anh hay không không quan trọng. Nhưng Cung Huyền Thương đâu biết, sở dĩ Lôi Hòa Nghi cao hứng là vì cô được học nhưng thứ mà cô mơ ước, hứng thú từ lâu. Những ký ức khi xưa bốn anh em Lôi gia từng được ông cụ Lôi dẫn vào doanh trại huấn luyện mấy ngày chỉ tồn tại trong ký ức của cô nhưng khiến cô vô cùng phấn khích muốn học lại, cô chưa từng được trải nghiệm cho nên vẫn luôn mong mỏi một lúc nào đó sẽ trải qua những ngày tháng rèn luyện bản thân như vậy.
Chưa kể lúc trước Lôi Lăng Triệt liên minh tác chiến cùng với Yến Thành Huân, cứu cô một mạng từ tay Ngụy Sa đã khiến cô vốn dĩ yêu quý quân nhân càng thêm ngưỡng mộ bọn họ. Cuối cùng bây giờ cô cũng có cơ hội làm một quân nhân thực thụ dù là nửa mùa cũng khiến cô vui vẻ rất lâu. Bây giờ Lôi Hòa Nghi mà biết cái suy nghĩ ấu trĩ của Cung Huyền Thương nhất định sẽ không nói không rằng lặng lẽ ở lại doanh trại thêm vài cái nửa tháng cho anh biết mặt.
Cuối tuần không huấn luyện nhưng vẫn sẽ có vài hoạt động ngoại khóa. Năm người ngoài ngành như Lôi Hòa Nghi cũng không ngoại lệ, doanh trại sẽ tổ chức chơi thể thao văn nghệ,... Lôi Hòa Nghi dù biết chơi những trò này nhưng cũng sẽ không ham thích thể hiện. Ngược lại bốn người khác giống như tìm được chiến trường mà hăng hái vô cùng. Huấn luyện bộ đội không phải thế mạnh của bọn họ nhưng ngược lại thể thao và văn nghệ lại là thế mạnh. Dẫu sao cũng là minh tinh, ngoại trừ diễn xuất và nhan sắc thì diễn viên nào cũng trang bị cho mình một hoặc vài tài lẻ khác để khẳng định năng lực bản thân cũng như chiếm được sự yêu thích của khán giả. Chẳng hạn như Chúc Lam có thể chơi đàn ghita, Chung Nhụy có thể hát, Nam Nhã biết nhảy còn Từ Mộng thì biết đàn Cello và piano.
Lôi Hòa Nghi thì biết quá nhiều, những thứ cô biết ở đời trước cộng với tài năng của Lôi Hòa Nghi kiếp này, hai chữ ‛tài nữ’ vẫn còn quá khiêm tốn. Nhưng cô thừa biết một tuần qua mình đã chiếm sóng quá nhiều, nổi bật hơn bốn người còn lại rồi cho nên lần này cô nên nhường đất diễn thì hơn nếu không lúc phát sóng kiểu gì cô cũng sẽ bị mắng là cố thể hiện bản thân để chiếm thời lượng ghi hình, không để người khác thể hiện bản thân.
Một buổi sáng trôi qua yên bình, có lẽ Chúc Lam và Từ Mộng đã tìm được cảm giác chiến thắng Lôi Hòa Nghi lại được dịp phô diễn tài năng nên tâm tình không tệ, thái độ tốt hơn mấy ngày qua rất nhiều. Buổi chiều, Lôi Lăng Triệt trở lại, doanh trại ban đầu còn vui vẻ bỗng trở nên nghiêm túc hơn hẳn. Nhưng những việc xảy ra sau đó lại nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Sau lưng Lôi Lăng Triệt là Cung Huyền Thương mặc quân trang như tân binh, đeo kính râm, khí chất mạnh mẽ áp bức không thua kém gì Lôi Lăng Triệt. Bên cạnh Cung Huyền Thương là một nam diễn viên khoảng tầm 33 - 34 tuổi cũng vô cùng nổi tiếng, từng được giải Ảnh đế - Hà Lĩnh! Ăn mặc cũng giống hệt Cung Huyền Thương nhưng khí chất lại kém anh và Lôi Lăng Triệt một bậc.
Ekip dường như đã biết trước nên không bất ngờ, bốn khách mời thì trố mắt nhìn hai Ảnh đế phía xa, Chúc Lam và Từ Mộng nhìn Cung Huyền Thương đầy si mê, ánh mắt nóng rực như lửa, Chung Nhụy nhìn Lôi Lăng Triệt rồi cúi đầu thẹn thùng, Nam Nhã là fan của Hà Lĩnh nên cực kỳ kích động, nắm chặt tay Lôi Hòa Nghi. Còn bản thân Lôi Hòa Nghi khác hẳn bốn người còn lại, gặp Lôi Lăng Triệt không có gì lạ, Hà Lĩnh cô cũng chẳng quan tâm nhưng lão phật gia buổi sáng còn nói chuyện bình thường với cô bây giờ lại đang đứng trước mặt cô khiến Lôi Hòa Nghi bất ngờ đến rớt cả cằm. Nếu không phải Nam Nhã siết tay cô e rằng Lôi Hòa Nghi đã kích động đến mức nhào đến ôm lấy Cung Huyền Thương rồi.
Bầu không khí đang bị sự xuất hiện của ba người làm cho ngưng trệ, độ đẹp trai nhân ba thì đúng lúc này giọng nói của đạo diễn vang lên:
- Theo đề xuất vừa được thông qua thì tổ chương trình quyết định hôm nay và ba ngày tới, các bài huấn luyện sẽ được tổ chức theo cặp. Hân hạnh chào đón sự xuất hiện của hai vị Ảnh đế cùng với ba vị sĩ quan trẻ tuổi tài ba của chúng ta!
Sau lời giới thiệu của đạo diễn thì sau lưng xuất hiện ba vị sĩ quan trẻ tuổi cấp bậc thượng úy, mặt mũi sáng lạn nhiệt huyết tràn đầy, vẻ chân chất mạnh mẽ của quân nhân lập tức khiến mọi người có cảm tình, độ đẹp trai lập tức nhân năm. Ba người đứng cùng với Cung Huyền Thương và Hà Lĩnh thành một hàng ngang đối diện với 5 cô gái.
Đạo diễn nói tiếp:
- Trong thời gian chúng tôi phổ biến thể lệ với khán giả, mọi người hãy tự bắt cặp đi nào, cảm ơn!
Máy quay quay một vòng rồi chọn người có địa vị trong giới cao nhất - Cung Huyền Thương. Anh nheo mắt tỏ vẻ nghiêm túc nhìn 5 cô gái trước mặt. Trong khi mọi người đoán rằng Cung Huyền Thương sẽ chọn Chúc Lam hoặc Từ Mộng vì địa vị hai người cao hơn ba người kia, mà 2 người các cô cũng nhiều lần hợp tác với Cung Huyền Thương, xem như quen biết đã lâu nên dễ dàng phối hợp thì anh lại chậm rãi lên tiếng:
- Để giúp các cô gái không cảm thấy cách biệt chiều cao với tôi quá nhiều thì tôi vẫn nên chọn Rachel thì hơn!
Suýt nữa thì Lôi Hòa Nghi đã thổ huyết bật cười tại chỗ. Đại ý là khen cô cao, chê người khác thấp, thứ hai là nói anh rất cao chỉ có người cao mới nên đứng cùng anh sao? Một câu nói ra chê cả đám lùn cũng được anh nói ra một các trơn tru như thế bảo sao Cung thị ngày càng giàu.
Cô thật sự hoài nghi cái câu nói vừa rồi của đạo diễn gì mà theo như đề xuất vừa được thông qua - cái đề xuất gì đó sợ là kiệt tác của anh cũng nên. Với địa vị của Cung Huyền Thương cộng thêm ‛tay trong’ Lôi Lăng Triệt... haha cho đạo diễn thêm 80 lá gan ông ấy cũng không dám quay xe vào chủ nhật này.
Gương mặt Lôi Hòa Nghi nở nụ cười nhẹ, Cung Huyền Thương vừa nhìn đã biết cô lại đang khinh bỉ sự ấu trĩ của anh đây mà. Máy quay quay về phía Lôi Hòa Nghi, người dẫn hỏi ý kiến cô, Lôi Hòa Nghi vuốt tóc, mặc kệ ánh mắt như sắp lăng trì cô của Chúc Lam và Từ Mộng, đáp lại:
- Cung tiền bối đã ngỏ ý như thế, tôi mà từ chối thì sẽ đắc tội anh ấy mất thôi.
Hỏi thừa, chồng cô cô không chung đội chẳng lẽ lại nhường miếng bánh ngon này cho người khác à.
Cung Huyền Thương hài lòng gật đầu đi đến đứng cạnh Lôi Hòa Nghi tạo thành tổ hợp đầu tiên, cặp đầu đã xác định. 8 người còn lại cũng nhanh chóng vào việc, Nam Nhã lập tức chạy về phía Hà Lĩnh biến thành fan não tàn của anh, Hà Lĩnh thấy cô nhiệt tình như vậy đồng ý bắt cặp. Còn lại ba người kia tùy ý chọn một sĩ quan để bắt cặp.
Nhìn chung mười người ai ai cũng đẹp nhưng để chọn ra cặp đôi đẹp nhất thì không đâu khác ngoài Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi. Từ chiều cao, dúng mạo, khí chất... đều đẹp đến một cách bất ngờ. Ánh mắt Cung Huyền Thương mềm mại yêu chiều nhìn Lôi Hòa Nghi, cô gái xinh đẹp rạng rỡ sâu trong xương cốt là sự bướng bỉnh kiêu kỳ, nhận hết mọi sự sủng ái của thế gian, hai người trở thành tổ hợp hoàn mỹ nổi bần bật giữa một rừng người.
/206
|